Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Tống Chiến Thiên vỗ vai Trình Tiếu Thiên, trong lòng trái lại đã buông xui, chí ít mình đã từng ôm hy vọng nhiều năm như vậy, giờ cho dù ra đi cũng có thể an tâm rồi, dù sao Đại Soái còn mạnh hơn mình một chút, còn Trình Gia đã có hai vị Lục Địa Thần Tiên rồi. Tuy Trình Cung không thiên tài như đại ca năm xưa, nhưng việc đạt đến Lục Địa Thần Tiên hẳn không có trở ngại gì, có bọn họ chiếu cố, mình cũng có thể không cần lo lắng về Tống Gia nữa.
- Tiểu tử, nếu dùng toàn bộ sức mạnh của ta, có thể giúp y đột phá Lục Địa Thần Tiên, đạt tới Địa Anh tồn tại, chấn áp yêu đan trong cơ thể y không.
Trình Tiếu Thiên trợn tròn hai mắt, những năm gần đây sức mạnh của lão cứ bị kiềm lại không thông, cũng là do trong lòng lão có quá nhiều nút thắt. Nay cuối cùng đã có được sức mạnh, lão không thể để cho huynh đệ của lão đơn độc chịu đựng tất cả nữa, cho dù phải trả giá tất cả những gì lão có.
- Đại Soái, nếu người còn nhắc đến chuyện này nữa, ta sẽ lập tức tự kết liễu. Ngay cả Đại Ca cũng nói rồi, người là Soái, bọn ta là Tướng, là binh, bọn ta có thể liều, có thể chết, người thì không.
- Ai nói vậy?
Trình Tiếu Thiên chẳng đợi Tống Chiến Thiên nói dứt lời, nhanh chóng quay đầu rống lên nói:
- Biến mẹ đi, lão tử nhịn đủ rồi, tất cả đều do ba huynh đệ chúng ta gây ra, cả hai người cứ nằn nặc đòi ta làm Đại Soái, lão tử thà rằng người chết là ta, thà rằng người chôn mình trong băng động suốt mười mấy năm qua là ta, con mẹ nó so với làm một Trấn Quốc Công bị đám người kia nịnh hót tôn thờ, trong lòng còn khó chịu hơn bị dao cắt, còn đau đớn hơn cả chết.
Tình cảm dồn nén mười mấy năm, thoáng chốc đã hoàn toàn bùng phát, sức mạnh của Trình Tiếu Thiên lúc này đã đạt tới đỉnh phong nhất. Nỗi đau khổ, dày vò, không ai giải bày trong bao năm trời, chỉ có một mình cố gắng ghìm nén. Lúc này trong tiềm thức đã cho rằng Tống Chiến Thiên không được cứu rồi, cộng thêm lời nói của Tống Chiến Thiên, cuối cùng khiến lão bùng phát, nói ra những uất ức dày vò trong bao năm ròng.
- Nhị ca.
Cơ thể Tống Chiến Thiên bị luồng hàn băng bao bọc, nhưng luồng hàn khí này cũng cực kỳ không ổn định, cơ thể của y cũng đang run rẩy. Ký ức năm xưa ập về từng hồi, kỳ thật y nào phải chưa từng nghĩ như vậy, mười mấy năm đau khổ dày vò, bản thân dần hóa yêu, nỗi đau khổ còn hơn cả cái chết này y đã chịu đựng nhiều qua rồi.
Nhưng y biết rằng, Trình Tiếu Thiên còn đau đớn hơn bọn họ, bởi vì y sống rất tốt đẹp, bởi vì y chẳng xảy ra chuyện gì cả, bởi vì tất cả danh lợi y đều có, mặc dù y chẳng ham muốn đi nữa.
Cuộc sống của y càng tốt đẹp, y lại càng đau khổ, y không phải hạng hèn nhát, càng đủ kiên cường, nếu không đã chọn lựa cái chết rồi, bởi vì sống còn đau đớn mệt mỏi hơn cả chết.
- Khụ khụ…
Trông thấy gia gia và Tống Chiến Thiên kích động mạnh như vậy, Trình Cung vừa ngẫm nghĩ đắn đo một lúc, không ngờ cả hai đã như thùng thuốc nổ vậy, thoáng chốc đã châm ngòi, trực tiếp bùng nổ.
Sự biến đổi tâm trạng này quá nhanh, khiến Trình Cung cũng có chút trở tay không kịp, vội vàng ho khan một tiếng.
- Hai vị gia gia nghe ta nói trước đã, ta nghĩ cả hai người đã hiểu nhầm rồi, vấn đề này đối với ta mà nói không phải chuyện quá khó, trước mắt ta có ba hướng giải quyết, nếu đợi thêm khoản thời gian, đợi khi sức mạnh của ta lớn mạnh hơn, thì càng có trăm cách giải quyết, cho nên các người đừng kích động quá như vậy.
Trình Cung nói năng ẩn thận, bởi vì hắn sợ nói sai một tí lại kích động cảm xúc của cả hai, bởi vậy cố tình nói có cả trăm cách hơi quá đà một chút.
Mắt của Trình Tiếu Thiên đỏ hoe, trong mắt phát ra tia sáng thủy tinh, tuy chưa chảy ra nhưng đã đong đầy khoan mắt.
Trình Tiếu Thiên cũng tức thì ngẩn người tại chỗ, có thể giải quyết, trước mắt có ba cách, sau này còn có thể có cả trăm cách ư, cho dù nói khoát cũng đâu đến nước này. Cho dù là Đại Ca năm đó đã từng nói, trừ khi người trong truyền thuyết xuất hiện, nếu không căn bản vô phương cứu chữa.
Về phần Trình Cung, trông thế nào, hắn cũng chỉ là bại gia tử, ăn chơi trác táng, sao có thể là người trong truyền thuyết được.
Chẳng lẽ, sư phụ kia của hắn lợi hại đến thế sao, thứ truyền thụ cho hắn có thể khiến hắn đạt đến trình độ này, nếu không phải như vậy, thì ắt hẳn sư phụ của hắn phải là nhân vật trong truyền thuyết như lời Đại Ca nói rồi.
- Tên tiểu tử thối này, ngay cả gia gia và Tống gia gia của ngươi mà ngươi cũng đùa giỡn được sao, ta thấy ngươi khiến đánh rồi đó.
Tâm trạng của Trình Lão Gia Tử lên xuống thất thường, cảm xúc bi thương, kích động vừa bùng phát ban nãy, đùng cái lại bị niềm vui ngập tràn thay thế, không biết nói gì cho phải, xăn tay áo lên muốn thu thập Trình Cung một trận vậy.
Trình Cung không hề nhúc nhích, cười cười nhìn Trình Tiếu Thiên và Tống Chiến Thiên:
- Tống gia gia, tốt nhất người nên ngăn gia gia ta lại, nếu không gia gia đánh cũng không phải, mà không đánh thì mất mặt không xuống đài được đấy, thế thì xấu hổ lắm, người mau ngăn gia gia lại đi, để gia gia còn xuống đài chót lọt mình còn bàn chuyện chính sự.
- Ha ha…được, nói hay lắm, Đại Soái, Đại Soái, nể mặt ta đi, bỏ qua, bỏ qua cho….
- Ha ha…
Không sợ chết không đồng nghĩa với muốn chết, người càng trải qua sinh tử trong đời thì càng biết cuộc sống tốt đẹp biết bao, người càng hùng mạnh thì càng biết sinh mạng đáng quý, nay biết đã có cách giải quyết, tâm trạng của Tống Chiến Thiên cũng lập tức khá hơn, vội vàng phối hợp ngăn Trình Tiếu Thiên.
- Tên tiểu tử thối nhà ngươi, ngay cả gia gia cũng dám chọc sao, ngươi thật cho rằng ta không nỡ đánh ngươi sao?
Trình Tiếu Thiên muốn nghiêm nghị, nhưng trong lúc nói chuyện đã không nhịn được cười.
Trình Cung xòe hai tay ra nói:
- Gia gia người tự nói xem, ta chọc người chỗ nào, ta chỉ nói hơi phiền toái một chút trong việc lựa chọn cách thức giải quyết thôi, ai ngờ hai người lại cảm xúc phong phú nhường này, tít tốc bùng phát, đây căn bản đâu thể trách ta. Thôi, chúng ta nói về vấn đề chính đi, yêu đan trong cơ thể Tống gia gia là yêu đan cấp yêu hoàng, yêu đan của Tuyết Ưng yêu hoàng, Tuyết Ưng yêu hoàng khống chế gió tuyết, trời sinh đã có khả năng điều khiển gió tuyết, gió tuyết tấn công sẽ khiến đối phương bị đóng băng đông cứng.
Tuyết Ưng yêu hoàng, Yêu hoàng?? Trình Tiếu Thiên và Tống Chiến Thiên vừa nghe Trình Cung nói như vậy, lập tức để lộ thần thái nghi hoặc, hiểu biết của cả hai đều rất có hạn.
- Người tu chân, thoát kiếp, thay cốt, tẩy tủy, thế mạch đây là thuộc vào giai đoạn tu luyện và rèn luyện cơ thể. Sau khi tiến vào Siêu Phàm Kỳ, Thoát Tục Kỳ mới bước vào ngưỡng cửa tu chân, mà người có chút thành tựu nhỏ chính là đạt tới Nhân Anh Kỳ, cũng chính là tên gọi Lục Địa Thần Tiên nhân gian thường nói, trên Nhân Anh kỳ còn có Địa Anh, Thiên Anh, mà yêu tộc thì có yêu thú từ cấp một đến chín, trên chín cấp yêu thú chính là yêu tu, yêu tướng. Mà trên nữa lại là Yêu vương, yêu vương tương đương với Lục Địa Thần Tiên của loài người, cũng chính là Nhân Anh Kỳ. Trên yêu vương còn có Đại Yêu Vương, Yêu Hoàng. Đại yêu Vương tương đương với Địa Anh tồn tại, Yêu Hoàng thì tương đương với Thiên Anh tồn tại. Mà Tuyết Ưng Yêu Hoàng này tuy rằng không phải thánh thú, sinh ra từ trời đất, nhưng nó có huyết mạch thượng cổ, nghe nói trời sinh đã có sức mạnh khống chế gió mưa, Tuyết Ưng sơ sinh chính là Yêu Tu, Tuyết Ưng trưởng thành gọi là Yêu Vương, số lượng cực kỳ hiếm có, thật không ngờ năm xưa người lại mượn trợ lực từ yêu đan này để đột phá Nhân Anh, khiến cho sức mạnh bành trướng vượt trội.
Ngay cả Tống Chiến Thiên lúc có được viên yêu đan này, cũng chỉ biết được rằng yêu đan này rất mạnh, nhưng không biết được chi tiết cụ thể thế nào, lúc này mới xem như hiểu ra.
Tuyết Ưng Yêu Hoàng, trời sinh thần thông, trên người có huyết mạch yêu tộc, chẳng trách mà.
- Mau nói xem, ngươi có cách gì?
Điều Trình Lão Gia Tử quan tâm nhất vẫn là cái này.
- Vừa rồi ta nói có chút phiền phức chính là chỗ này, ta nói ra ba cách mà ta đã nghĩ ra, Tống gia gia thay mình chọn lựa một cái.
- Nói đi.
Tống Chiến Thiên nói:
- Nhiều năm như vậy rồi, vốn dĩ sớm đã chết rồi, còn có gì đáng sợ hơn nữa chứ.
Bất kể là vì Tống Phước, hay là vì gia gia, hay là vì bí mật hé lộ ra từ trong khẩu khí của bọn họ, Trình Cung cũng hết mình đối đãi với Tống Chiến Thiên.
- Biện pháp thứ nhất chính là kéo dài ba năm, ba năm sau ta sẽ có năng lực chế luyện thành một loại đan dược, chắc hẳn sẽ giải quyết được vấn đề của Tống gia gia người, còn có thể trực tiếp giúp người khống chế toàn bộ sức mạnh và thần thông của Tuyết Ưng Yêu Hoàng.
Trình Cung nói xong, than thở nói:
- Nhưng trông tình trạng của Tống gia gia người hiện giờ, e rằng chống đỡ không nỗi lâu như vậy rồi.
- Một năm, cùng lắm một năm, thần niệm của ta hiện giờ đã bắt đầu có chút bất ổn rồi.
Tống Chiến Thiên gật đầu nói.
- Ừm.
Trình Cung gật gật đầu nói:
- Hai cách còn lại thì có cái lợi và hại, kỳ thật chính là hai bộ công pháp, một bộ là Đạo Môn Vô Thượng tuyệt học, Trấn Ma Luyện Yêu Quyết, có thể hóa giải tất cả Ma khí, Yêu khí, hóa giải tất cả tồn tại khác trong cơ thể người tu chân, nhưng nó chỉ là hóa giải, hay nói cách khác người tu luyện bộ này, yêu đan Tuyết Ưng Yêu Hoàng sẽ bị hủy. Ngoài ra còn một cách nữa chính là tu luyện Yêu Tộc Công Pháp, ta cũng biết có một bộ Yêu Tộc Công Pháp tên là Yêu Đế Hóa Thánh Pháp, tu luyện loại công pháp này sẽ triệt để hóa thành yêu, sức mạnh còn bành trướng hơn trước, sẽ hấp thu sức mạnh yêu đan của Tuyết Ưng Yêu Hoàng trở thành sở hữu riêng của mình, còn có thể nắm giữ thần thông thiên sinh, pháp thuật của nó, thậm chí mở ra ký ức truyền thừa. Sau đó phối hợp Luyện Thần Quyết, người bèn có thể tiếp tục có được ký ức độc lập của riêng mình. Kỳ thật nếu người chọn lựa cách này, giai đoạn đầu chỉ cần đừng sinh trưởng, đợi người thật sự hấp thu sức mạnh của Tuyết Ưng Yêu Hoàng rồi, vẫn có thể tùy ý chuyển hóa thành dạng người, đại yêu thật thụ không gì là không thể.
Người thế tục, cho dù là Thoát Tục Kỳ, Lục Địa Thần Tiên, thậm chí người của một số đại môn phái đối với yêu đều rất hiếm thấy. Nhưng Trình Cung cảm giác không có vấn đề gì cả, nếu nói hóa thân thành yêu thú vô tri, không thể biến thân, thế chắc chắn không ổn. Nhưng chỉ là ở cơ thể yêu tộc trong thời gian ngắn, sau đó đợi hấp thu hết sức mạnh rồi, lập tức có được Yêu Hoàng Cảnh Giới, năng lực biến hóa tùy ý, kỳ thật cũng không có gì khác biệt quá. Trên đại đạo, không phân biệt điều này.
- Ha ha…
Tống Chiến Thiên vừa nghe liền cười nói:
- Tiểu tử ngươi, có cách gì thì sau này cứ nói thẳng ra, quay vòng vo với ta nhiều vậy. Được, cứ tu luyện Yêu Đế Hóa Thánh pháp mà ngươi nói, ta đã chết mười mấy năm rồi,còn sợ hóa yêu tộc trong thời gian ngắn sao, cho dù không thể biến thành người cũng đã sao, lúc đó ta sẽ tung hoành bay lượn khắp trời, nhìn xem Cửu Châu đại địa này rốt cục bao to bao lớn.
Quả nhiên không thẹn là huynh đệ của gia gia, rất hào khí, Trình Cung nghe lời này của y cảm thấy rất thoải mái, nam nhân thì phải như vậy. Trình Cung lại lần nữa rút bút giấy ra, hai tay vận bút như bay, nhanh chóng ghi ra Yêu Đế Hóa Thánh pháp mà hắn nhớ được.
-Ừm
Tống Chiến Thiên trong băng động nhiều năm như vậy, Trình Tiếu Thiên thường hay về thăm y, chuyện bên ngoài đương nhiên y cũng biết rõ. Mười mấy năm qua, Trình Tiếu Thiên luôn than ngắn thở dài, không thì trách trời oán đất, âm ỉ không dứt, ngày nào cũng nói Trình Cung không nên thân, chơi bời liêu lỏng, lại gây chuyện gì gì đó. Mãi đến một năm gần đây, mỗi lần Trình Tiếu Thiên đến đều cười híp mắt, mở miệng ra là Trình Cung thế này thế nọ, thoặt đầu Tống Chiến Thiên rất xem thường, nhưng điều khiến y không ngờ tới là…..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui