Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

- Hoàng Yến phương bắc chiên giòn, súp Kiếm Hổ Ngư của Nam Hải, hai món này mới là bổ nhất, ngươi lại cho bản đại thiếu một nội đan của Phi Hổ Yêu Vương.
Trình đại thiếu căn bản không có ý định cải biến trang phục, lúc này chứng kiến thần sắc tiểu tử này giống như là muốn bắt thiếu gia coi tiền như rác, hắn dứt khoát lấy cây quạt ra, BA~ thoáng một phát mở ra, người chưa tiến vào đã trực tiếp gọi mấy món ăn.
- Đây này ...
Tiểu nhị kia trực tiếp bị sặc, Trình Cung gọi những vật này cũng không phải là không có, cũng không phải quý đến cái loại làm cho người ta chịu không được. Mấu chốt là ở nơi này, đều là đồ vật mới lạ nhất. Tiểu nhị nghe xong đã lập tức minh bạch, hai vị này cũng không phải là cái gì coi tiền như rác, mặt khác bên ngoài một ít tiệm vũ khí, chuyên môn bán yêu thú, …các tiểu nhị xem xét đều nhìn về phía bên này cười cười, quy củ đứng trở lại cửa ra vào nhà mình, bắt đầu kêu gọi người qua đường.
- Hai vị công tử, tiểu nhân mắt vụng về, hai vị tha tội, tha tội.
Tiểu nhị kia liên tục thở dài, ở Nam hoang chi địa, yêu thú cùng địa phương khác bất đồng, là không đáng giá nhất, chỉ có người vừa tới mới chọn thịt yêu thú, còn người ở chỗ này chỉ thích ăn hải sản, ăn đặc sản ở phương khác. Nếu như cẩn thận lưu ý sẽ phát hiện, kỳ thật vừa mới tiến vào, ở ngoài cổng thành đã thấy treo đầy các loại thịt yêu thú.
Tự nhiên Trình Cung cũng sẽ không so đo cùng một tiểu nhị cái gì, chỉ là hắn nói như vậy, làm một ít người ở những cửa hàng khác cũng nghe được, tránh những người khác coi bọn hắn là công tử có tiền đến chơi đùa mà đối đãi.
- Chúng ta là cao đoan của Đan Thần phủ, hiện tại thông sát các cửa hàng dược liệu, muốn vào xem một chút hay không, ngươi làm lão bản hình như chưa có thị sát qua cửa hàng của mình lần nào a.
Thời điểm Bàn Tử không có mặt, sự tình Đan Thần phủ, Đổ Thần phủ đều do Sắc Quỷ tiếp quản, chủ yếu là giám thị. Bởi vì tình huống bình thường Đan Thần phủ cùng Đổ Thần phủ có Bàn Tử chế tạo đội ngũ quản lý, hết thảy vận chuyển đều không có vấn đề, chỉ có gặp được một ít tình huống đặc biệt, tình huống đột phát mới cần phải có người quyết sách xử lý.
Mặc dù Bàn Tử đi rồi, giám thị lại không cần quản lý, nhưng Sắc Quỷ thân là người nắm giữ tình báo, đối với tình huống của Đan Thần phủ, Đổ Thần phủ cũng rõ là như lòng bàn tay, ít nhất hiểu rõ nhiều hơn so với Trình Cung là ông chủ.
- Cũng tốt, tốc độ chúng ta nhanh một ít, đoán chừng Linh Lung, Bàn Tử, Túy Miêu còn có đám người Trình Trảm phải một thời gian nữa mới tới, chúng ta đi quan sát một chút.
Mặc dù ở đây có chút đặc sắc, nhưng tổng thể mà nói vẫn là rất đơn sơ, phương diện xa hoa không có biện pháp so sánh cùng đế đô. Dù sao đa số người ở đây chú trọng thực tế hơn, cho dù những người lực lượng không kém Siêu Phàm kỳ pháp lực vô biên, Thoát Tục kỳ thần thông quảng đại kia hưởng thụ cũng có hạn, cho nên vừa rồi Trình Cung nói ra làm cho những người muốn câu khách kia đều lùi lại.
Cho nên Trình Cung chỉ đơn giản nhìn một chút, hứng thú đối với Man Ngưu Thành này không lớn, ngược lại là vừa mới tiến vào, trong lúc vô tình thần niệm quét qua Man Ngưu Thành này, phát hiện bên trong rất nhiều khách sạn có một ít lực lượng không kém chấn động. Hiển nhiên là một ít người đang tu luyện, đây mới là tác dụng chính thức của Man Ngưu Thành này. Làm cho người không có căn cơ có thể ở Nam Hoang chém giết yêu thú, ở thời khắc sinh tử tôi luyện chính mình, thậm chí đạt được đột phá, đương nhiên, người tử vong sẽ rất nhiều. Nhưng mà người còn sống sót có thể cầm chiến lợi phẩm đến Man Ngưu Thành này đổi lấy các loại đan dược, vũ khí tiếp tục tu luyện hoặc là tiếp tục chém giết, như thế có thể hình thành một tuần hoàn.
Ở Nam Hoang có các loại truyền thuyết, kể cả Man Ngưu Thành Man Ngưu Vương cũng là một truyền thuyết, còn có gần đây mới quật khởi Địa Long Vương. Bọn họ đều là không có bất kỳ căn cơ, tiến vào bách chiến chi địa trải qua vô số chém giết, cuối cùng trở thành siêu cấp cường giả đứng ở đỉnh phong.
Những truyền thuyết này kích thích một ít người có mộng tưởng, chính là vì vậy, hàng năm đều có vô số người từ các địa phương của Nam Chiêm Bộ Châu chạy đến, bọn hắn ôm mộng tưởng trong lòng, muốn trở thành cường giả, nhưng trong một trăm người tới, qua một năm có thể còn sống mười người là rất may mắn, sau ba năm nếu như còn có thể gặp được người cùng đi năm đó, cái kia càng là một kỳ tích. Nhưng vẫn có vô số người tre già măng mọc chạy đến, tuy có thể còn sống rất ít. Nhưng người còn sống sót thật sự trở nên mạnh mẽ, bọn hắn không ngừng đi Nam Hoang chém giết, sau đó đến điểm tụ tập, khu giao dịch hoặc là tiến vào Man Ngưu Thành này giao dịch, như thế lặp lại, cứ thế mãi đến khi Nam Hoang xuất hiện một đám người cường hãn, cũng làm cho Nam Hoang xuất hiện tồn tại như Man Ngưu Thành.
Thành thị trong đầu Trình Cung, cùng cái này hoàn toàn bất đồng, đó là tồn tại nếu so với đế đô còn phồn hoa còn đặc sắc hơn. Bất quá phải đợi đám người Bàn Tử trở về, nghe Sắc Quỷ đề nghị, Trình Cung cùng Sắc Quỷ trực tiếp đi về một tòa kiến trúc xa hoa nhất, lớn nhất cách đó không xa, cùng nhau đi tới đã chứng kiến mặt tiền cửa hàng của Đan Thần phủ, nhất là bên trong cái này là Đan Thần phủ thiết lập tổng điếm tại Man Ngưu Thành.
- Oanh...
Đột nhiên, phía trước truyền đến chấn động cực lớn, mà ngay cả Trình Cung cùng Sắc Quỷ còn đang ở bên ngoài hơn 10m cũng cảm giác được mặt đất rung động lắc lư, càng có thể rõ ràng cảm giác được nguyên khí chung quanh bạo động.
- Là Đan Thần phủ, quả nhiên đã xảy ra chuyện, ngươi xem ta nói đâu có sai, lần này Đan Thần phủ thảm rồi.
- Thật không nghĩ tới vậy mà thật sự có người dám động Đan Thần phủ, vừa rồi xem hình như là Tiểu Lang Vương mang người đi vào.
- Thật sự là thời buổi rối loạn a, được rồi, vẫn là chạy nhanh trước tránh đầu gió a, vất vả nhiều năm như vậy cũng nên hảo hảo hưởng thụ, ta định đi đế đô tiêu sái một năm rồi nói sau.
- Ngươi thì tốt rồi, ta là làm việc cho người, bên này vừa kết thúc, ông chủ liền bảo ta theo đội tàu đi Bà La Đa Châu, gần đây Vũ Thân Vương đã đả thông đường biển.
Chung quanh cửa hàng, có rất nhiều người đi ra, hơn nữa xem xét đều là quản sự, trên nét mặt mỗi người đều có một ít bất đắc dĩ.
- Tiểu Lang Vương, Đan Thần phủ ta buôn bán rất công đạo, đẩy ra dược hiệu tốt giá cả thấp, ban ơn cho vô số Liệp yêu giả, tu luyện giả, hôm nay nếu ngươi dám đụng đến Đan Thần phủ ta, sẽ là địch cùng tất cả người tu luyện.
Nương theo là tiếng gầm lên giận dữ, một trung niên khoảng bốn mươi tuổi được người dìu ra, trên người tràn đầy vết thương, hiển nhiên vừa rồi ở bên trong đã xảy ra đánh nhau kịch liệt.
- Đúng vậy, nếu không có Đan Thần phủ, cho dù Siêu Phàm kỳ bình thường cũng khó có khả năng đại lượng mua sắm đan dược, chớ đừng nói chi là những Phạt Mạch kỳ chúng ta.
- Hơn nữa Đan Thần phủ buôn bán tuyệt đối công đạo, người thiên hạ này cũng biết, hiện tại Nam Chiêm Bộ Châu là bọn họ độc đại, kỳ thật nếu bọn hắn muốn tăng giá ai cũng không có biện pháp.
- Tiểu Lang Vương này thật càn quấy, hiện tại cũng rối loạn như vậy.
- Không có Đan Thần phủ, chúng ta làm sao bây giờ, chúng ta đi tìm Man Ngưu Vương phân xử đi.
- Đúng, không thể để cho hắn động Đan Thần phủ.
Tuy thời gian Đan Thần phủ thành lập không tính quá lâu, nhưng cũng đã tích lũy đầy đủ nhân khí, gần kề là người này hô một tiếng, lập tức có không ít người hưởng ứng. Những người này nhiều năm chém giết ở Nam Hoang, đan dược là tánh mạng của bọn hắn, hơn nữa tính cách của bọn hắn đều rất ngay thẳng, nói xong, có người kích động thậm chí muốn tiến lên cứu người này.
- Ta xem ai dám xằng bậy, không muốn sống chăng.
Nhưng vào lúc này, ở trong Đan Thần phủ đi ra một người tuổi trẻ, tuổi khoảng hai mươi, thân hình cao lớn, bên trong biểu lộ, khí thế kia mang theo một cổ dã tính, hung tính, trong đôi mắt mang theo vẻ yêu dị giống như Yêu Lang quét về mọi người, vốn là người chung quanh xao động vừa mới vây quanh lập tức an tĩnh lại. Mà ngay cả những Siêu Phàm kỳ đỉnh phong vừa rồi tương đối nóng tính, rõ ràng quan hệ không tệ cùng Đan Thần phủ, cũng không dám lên tiếng nữa.
Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm ở Man Ngưu Thành cũng là người rất nổi danh, thậm chí ở Nam Hoang cũng coi như là có chút danh khí, bởi vì lão tía hắn là thủ hạ đệ nhất của Man Ngưu Vương, Lang Vương Bạch Nhân Long. Nghe nói nếu như Lang Vương độc lập đi ra ngoài, hoàn toàn có năng lực làm Nam Hoang xuất hiện tòa thành trì thứ tư, sở dĩ Man Ngưu Thành nhiều năm như vậy đứng không ngã, cũng là bởi vì Man Ngưu Thành có hai vị vương giả. Vương giả là cách Nam Hoang gọi những người đạt được nửa bước thần tiên.
Những người này bình thường đều được qua chút ít truyền thừa của Yêu Vương Yêu tộc vẫn lạc, hoặc là bộ phận lực lượng, tuy vẫn không có thể đột phá đến lục địa thần tiên Nhân Anh kỳ, nhưng mà đều có được một ít năng lực vượt cấp khiêu chiến. Loại lực lượng này, so với nửa bước thần tiên bình thường còn mạnh hơn, cái này là mị lực chỉ ở Nam Hoang mới có.
- Hừ!
Tiểu Lang Vương hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn người chung quanh:
- Hiện tại là lúc nào, các ngươi đều biết, ai cũng nghĩ ưỡn một cái, sau đó cố gắng chịu đựng. Tốt nhất có thể trước khi trăm năm thú triều bộc phát sẽ rời đi, bởi vì thời điểm thú triều tới, những lực lượng, pháp bảo, thậm chí yêu đan cùng truyền thừa sẽ nhao nhao xuất hiện. Nhưng kiên trì đến cuối cùng hậu quả là cái gì các ngươi biết không? Không cần phải nói đợi mấy tháng nữa, coi như là hiện tại, chung quanh đã tụ tập hơn mười đàn yêu thú cường đại, những yêu thú bình thường bị Man Ngưu Thành chúng ta giết chóc kia trước nhất muốn đối phó chính là chúng ta. Hiện tại muốn lao ra cũng rất cực khổ, nhưng mà vì tranh thủ thêm chút ít cơ hội cho mọi người, để những người đang đột phá bình cảnh kia có chút ít thời gian, Man Ngưu Thành chúng ta một mực kéo lấy. Nhưng đến cuối cùng, Man Ngưu Thành chúng ta vẫn là phải tận lực cam đoan mọi người an toàn, chẳng lẽ mọi người quên trước kia thời điểm thú triều, Man Ngưu Vương là làm như thế nào sao, người Man Ngưu Vương chúng ta là làm như thế nào sao?
- Hắn là Lâm Đan, là người phụ trách Đan Thần phủ tại Man Ngưu Thành, các ngươi cho là hắn thực sẽ đối với các ngươi tốt như vậy sao. Vì để cho giá cả dược vật của Đan Thần phủ ở Nam hoang không cao hơn bên ngoài quá nhiều, Man Ngưu Thành chúng ta đem chỗ tốt nhất cho bọn hắn, không thu lấy bất luận phí tổn gì, các ngươi thực cho là bọn họ hảo tâm như vậy. Hiện tại đến thời điểm nguy hiểm nhất, ta đến mượn hắn một ít đan dược, dùng danh nghĩa Man Ngưu Vương mượn hắn một ít đan dược, chính là vì ở giai đoạn sau cùng có thể bảo hộ mọi người cùng nhau phá vòng vây, kết quả vậy mà hắn không đồng ý, vắt chày ra nước. Ta không thu thập hắn, còn giữ hắn nữa sao.
Tuy thoạt nhìn Tiểu Lang Vương một thân hung hãn dã tính, tuổi không lớn lắm, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, nhưng mà nói chuyện thì luôn lấy lẽ phải về mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui