Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Tiểu gia hỏa bị Trình Cung thuận miệng gọi là Nhục Nhục, tựa hồ cảm nhận được có người muốn ăn nó, thân thể cuộn mình một chút, bốn chân quấn lấy cổ tay Trình Cung, cái đuôi cũng chặt hơn một ít, thân thể có chút uốn éo, tiếp tục ngủ.
- Ngươi ăn nó, hay là nó ăn ngươi a?
Trình Cung cũng không biết nói gì, Túy Miêu ngoại trừ tu luyện cùng thời điểm chiến đấu, lúc khác đã sớm quen ở trong trạng thái mơ hồ.
- Nhất định là Nhục Nhục ăn hắn.
Bàn Tử rất khẳng định nói.
Lần này ngay cả đám người Sắc Quỷ cũng tràn đầy đồng cảm gật đầu, vừa rồi ấn tượng Nhục Nhục lưu lại cho mọi người quá khắc sâu, mọi người vẫn có tự mình hiểu lấy, hiện tại trừ đại thiếu cùng Đông Phương Linh Lung ra, những người khác tuyệt đối không có nắm chắc tránh được.
- Rầm rầm rầm......
Thời điểm đám người Trình Cung nói chuyện, rốt cục yêu thú bên ngoài đã dẹp xong nội loạn, bắt đầu đi lên. Trước kia nói là trăm vạn, bất quá là một con số ảo, nhưng tuyệt đối chỉ nhiều hơn chứ không ít, hình thể yêu thú đã lớn, số lượng lại hơn trăm vạn, hơi động một chút là kinh thiên động địa, đại địa cũng đang run rẩy.
- Xong rồi, lần này thật sự xong rồi, nguyên bản không trông nom Man Ngưu Vưong tranh đấu cùng Lang Vương như thế nào, cuối cùng một phương lưu lại vẫn sẽ bảo trụ Man Ngưu Thành, cái này có thể xong rồi.
- Cũng không biết Trình Đại Thiếu này có ý tứ gì, lúc này rồi còn ở đằng kia nói chuyện phiếm.
- Ngươi biết cái gì, bọn họ sợ cái gì, ngươi không thấy vừa rồi hắn mạnh mẽ như vậy, muốn đi ra ngoài ai ngăn được, đáng thương chúng ta quá xui xẻo.
- Ta xem chúng ta nên nhanh tìm một số người tụ lại, có lẽ còn có cơ hội giết ra ngoài.
Thời điểm yêu thú bên ngoài không có động tĩnh, Man Ngưu Thành yên tĩnh giống như chết, chỉ có đám người Trình Cung nói chuyện, những người khác ngay cả rắm cũng không dám phóng. Trước kia bất kể là thời điểm Man Ngưu Vưong hay là Lang Vương khống chế, trong Man Ngưu thành vẫn có một chút lực lượng không kém, thế lực không nhỏ không sợ bọn họ, nhưng vừa rồi Trình Cung đưa tay nuốt Bạch Kiếm, Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn chụp chết Bạch Nhân Long, loại rung động cùng hung ác kia làm cho tất cả mọi người sợ hãi.
Cho dù lúc này, những người kia thương nghị cũng đều là dùng thần niệm câu thông, hoặc là âm thầm truyền âm, sợ nói ra không cẩn thận đắc tội Trình Cung, chưa bị yêu thú giết chết đã bị Trình Cung chụp chết.
- Trình Đại Thiếu...... khái......
Nhưng vào lúc này, Man Ngưu Vưong vừa rồi ngồi trên mặt đất đã khỏe một ít, giãy dụa đứng lên. Hắn vừa dùng lực, lại phun ra một búng máu, nhưng hắn vẫn cưỡng chế đứng lên.
- Trước lo chính sự, về sau có rất nhiều thời gian nghiên cứu.
Trình Cung khoát tay áo, ý bảo đám người Bàn Tử đừng xăm xoi Nhục Nhục nữa, hắn thì cất bước đi về phía Man Ngưu Vưong Lí Hằng.
Nhìn Trình Cung đi đến trước người mình, hiện tại Man Ngưu Vưong Lí Hằng khó có thể tin như trước, vừa rồi chính là hắn đập như là đập con ruồi, tiện tay đánh ra hơn trăm lần công kích cường đại. Như thế nào cũng không nghĩ ra, hoàn toàn trái ngược lẽ thường, nhưng đây hết thảy đã xảy ra.
- Khái...... nguyên bản Bạch Kiếm này nói, nói những yêu thú này là các ngươi cố ý đưa tới, ta còn cho rằng là hắn nổi điên, bởi vì có cừu oán với các ngươi nên mới nói như vậy, nhưng mà hiện tại...... Khái...... Ta tin tưởng.....
Thương thế của Man Ngưu Vưong rất nặng, hơn nữa giờ phút này hắn có chút nản lòng thoái chí, thậm chí ngay cả đan dược cũng không dùng, nếu không cũng sẽ không qua lâu rồi còn nghiêm trọng như vậy. Khi nói chuyện, trực tiếp phun ra một búng máu.
- A!
Thân thể Man Ngưu Vưong muốn ngã xuống, đột nhiên hai chân Man Ngưu Vưong dùng sức đạp mặt đất, cả hai chân trực tiếp cắm vào trong mặt đất, lúc này cho dù người lắc lư cũng sẽ không ngã, hơn nữa thoáng cái cũng từ cao cao tại thượng, biến thành thấp hơn Trình Cung một ít, có chút ngửa đầu nói chuyện cùng Trình Cung.
Thấy đột nhiên Man Ngưu Vưong ra chiêu thức ấy, Trình Cung cũng bội phục giơ ngón tay cái lên:
- Quả nhiên đủ cương mãnh, không hổ là Man Ngưu Vưong. Không sai, những yêu thú này chính là ta đưa tới .
- Oanh!
Hai người bọn họ đối thoại đều rất bình thường, người khác cũng nghe được, vừa nghe lời này lập tức bùng nổ.
- Kẻ điên, thật sự là hắn đưa tới .
- Thật sự điên rồi, điên rồi, bản thân hắn cũng ở đây, cho dù hắn lợi hại, cho dù hắn là lục địa Thần Tiên, hiện tại yêu thú càng tụ càng nhiều, chính hắn cũng trốn không thoát a.
- Trừ khi mọi người cùng nhau liều mạng, nếu hắn có thể đánh như hồi nãy, có lẽ có cơ hội.
- Hắn sẽ không trông nom chúng ta đâu, nói sau ai lại nghe hắn .
- Tên hỗn đản này, hắn không muốn sống còn kéo chúng ta theo.
Sau đó mắng cái gì cũng có, nhưng mà không có một người nào, không có một cái nào dám mắng ra tiếng, đều là âm thầm truyền âm, hoặc là trao đổi thần niệm.
Ngoại trừ đàn yêu thú bên ngoài bắt đầu đẩy mạnh về Man Ngưu Thành, Man Ngưu Vưong đối thoại cùng Trình Cung, chung quanh yên tĩnh giống như chết.
- Khái...... hô, ngươi. Ngươi thật là kẻ điên, vì nghiệm chứng phụ tử Lang Vương sau khi mượn đan dược của Đan Thần Phủ, có thật sự liều mạng mở một con đường máu, liều mạng bảo vệ trong người Man Ngưu thành hay không, ngươi lại đưa tới trăm vạn yêu thú. Hiện tại yêu thú tụ tập đến loại trình độ này, càng ngày càng nhiều, đây cũng không phải là vấn đề trăm vạn yêu thú. Cho dù ngươi lợi hại, muốn lao ra cũng khó, chẳng lẽ ngươi không lo lắng qua vấn đề này?
Man Ngưu Vưong dở khóc dở cười, lộ vẻ sầu thảm, cười khổ nhìn Trình Cung.
Người trẻ tuổi này ý nghĩ cũng quá thần kỳ, cử động cũng quá khác thường, dùng lực lượng của hắn, hoàn toàn không cần phiền toái như vậy.
- Bọn họ còn chưa đủ tư cách, cũng không xứng ta mang người vì bọn họ làm những chuyện này, chỉ là thuận tay mà thôi.
Mục quang Trình Cung rời khỏi Man Ngưu Vưong, nhìn về phía yêu thú đang xông tới nói:
- Bản Đại Thiếu đến Nam Hoang, nơi này về sau nơi đây chính là đất phong của Bản Đại Thiếu, ta sao có thể cho nhiều yêu thú như vậy tán loạn trên đất phong của ta, tự nhiên phải hảo hảo thanh lý một phen. Hơn nữa Bản Đại Thiếu đi đến đất phong của mình, lần đầu đi đến Nam Hoang, làm nổi bật hình tượng cũng rất trọng yếu, đây mới là đại sự, về phần Bạch Nhân Long cùng Bạch Kiếm, này bất quá là chuyện tình tiện tay.
- A ......
Man Ngưu Vưong vô cùng kinh ngạc, khiếp sợ nhìn Trình Cung, hình tượng, làm nổi bật? Ta dựa vào, cái này là cái rắm gì a.
Ngươi coi đây là cái gì , ngươi coi đây là rạp hát của đế đô sao? Ngươi còn muốn nổi bật, còn muốn hình tượng, điên rồi!
Về phần muốn thanh lý yêu thú Nam Hoang, nhất là ở thời điểm trăm năm Thú triều sắp bộc phát, này càng là vô nghĩa. Ngươi giết hết số yêu thú, sẽ có càng nhiều yêu thú khác tuôn qua.
- Nói như vậy, ngươi là vì bảo vệ Nam Hoang a. Lí Hằng ta có mắt không tròng, tin lời Bạch Nhân Long, hại chết rất nhiều huynh đệ, hôm nay trong thành này, mọi người là vì ta mới tiến vào, hiện tại ta không có năng lực bảo vệ bọn họ, này là không gian giới chỉ của ta, trong đó là ta tích súc cả đời. Còn có năm đó sau khi Lục đệ ta đạt được Man Vương Phủ, còn đạt được hai thanh Linh khí hạ phẩm, hôm nay toàn bộ giao cho ngươi, mong ngươi che chở Man Ngưu Thành ......
Man Ngưu Vưong chậm rãi gỡ không gian giới chỉ xuống, muốn ném cho Trình Cung.
- Ngươi trước chờ một chút ......
Trình Cung nói xong, khoát tay đã bắt được bả vai Man Ngưu Vưong, nắm Man Ngưu Vưong như nắm gà con kéo lên, trực tiếp bay đến giữa không trung. Trình Cung chỉ vào những người đã âm thầm tụ tập lại, còn có rất nhiều người lạnh lùng nhìn xem nói:
- Ngươi nhìn cho rõ ràng, đây không phải là những người mà trước kia ngươi thành lập Man Ngưu Thành đi tới, cũng không phải những Liệp yêu giả ngươi quen thuộc. Bọn họ không phải bởi vì ngươi mới tiến vào nơi này, bọn họ là bởi vì nơi này an toàn, tiện nghi mới tiến vào. Đương nhiên, nơi này là ngươi tạo dựng lên, ngươi bảo vệ bọn họ cũng là việc nên làm, nhưng ngươi xem, bọn hắn hay là những người đang đánh yêu thú đột kích kia, ngươi thử hô to một tiếng, hãy cùng ngươi liều mạng ngăn cản yêu thú thử xem? Xem bọn họ có tụ tập lại cùng với ngươi hay không, trong bọn họ đều có đầu lĩnh, đều có người chỉ huy, nếu không đánh đến hiện tại vì sao còn chưa loạn, ngươi lại xem, đám bọn hắn chia ra rất nhiều đoàn thể, đây là chờ một khi thành bị công phá, bọn họ sẽ tự mình giết ra ngoài.
Bế quan gần hai mươi năm, Man Ngưu Vưong nhìn phía dưới cảm giác vô cùng lạ lẫm, trước kia thời điểm hắn vừa thành lập Man Ngưu Thành, những đoàn đội Liệp yêu giả lớn có quan hệ rất tốt cùng hắn. Một ít Liệp yêu giả du tán cũng bảo trì quan hệ rất tốt, thời điểm có vấn đề đều là mọi người cùng nhau xông lên.
- Hình thức này chính là quan hệ cố chủ cùng người làm thuê, cho nên nơi này nhiều nhất thì xưng là thành, là địa phương tụ tập nhiều người một ít mà thôi, nó khác hẳn thành thị chính thức, biết rõ vì sao khác thành thị chính thức không? Thành thị Lam Vân đế quốc, gặp được nguy hiểm, quốc gia có quyền điều động bất luận tài nguyên gì đối kháng địch nhân, mà làm một thành viên trong quốc gia hay thành thị này, phải có trách nhiệm cùng nghĩa vụ bảo vệ thành thị này. Cho nên nói, ngươi không cần cho rằng ngươi thiếu nợ bọn hắn cái gì, ngươi gánh vác trách nhiệm của mình là chuyện tốt, tựa như Lang Vương, nếu có thể liều mạng đánh lui yêu thú, những đan dược kia Bản Đại Thiếu cho bọn họ mượn cũng không quan hệ, nhưng bọn hắn cầm đan dược của ta, lại không làm được như hứa hẹn, tự nhiên ta phải truy cứu.
Trình Cung nói lời này, khoát tay, ba mươi sáu thanh đoản đao đã hình thành một vòng tròn, nâng Man Ngưu Vưong lên.
Trong nội tâm Man Ngưu Vưong cũng có chút cảm khái, nhưng mà sau đó hắn cũng rất là mê hoặc nhìn Trình Cung, trong nội tâm mà nói, hắn không có minh bạch Trình Cung muốn nói cái gì?
- Không hiểu sao, vậy nói đơn giản cho ngươi hiểu, ý của bản Đại Thiếu là nói, hiện tại ở địa phương này, những người kia không đáng cho ngươi bỏ ra tâm huyết, không đáng để ngươi như thế. Đợi bản Đại Thiếu thành lập thành thị chính thức ở Nam Hoang, đến lúc đó ngươi lại một lòng vì thành thị này, vì con dân trong đó mà cố gắng, hiện tại, hảo hảo sống cho tốt.
Trình Cung thấy Man Ngưu Vưong còn mờ mịt, cười cười giải thích.
Xác thực Man Ngưu Vưong không am hiểu mưu kế, nhưng này cũng không phải nói hắn phản ứng chậm, chỉ là hắn tập trung nhiều tinh lực ở trên việc tu luyện mà thôi, Trình Cung nói như thế hắn còn không rõ, vậy hắn đã sớm chết từ lâu rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui