Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Vân Ca Thành, trong Băng động Trình gia.
- Oanh… oanh. . .
Mặt đất toàn bộ Trình gia, thậm chí toàn bộ Vân Ca thành đều bị chấn động, trấn quốc thần tiên Vân Ca thành, còn có mấy tồn tại cường đại khác, tất cả đều giật mình, nhưng mà thần niệm của bọn hắn vừa mới quét về phía Trình gia, đã bị một cổ thần niệm vô cùng cường hãn, tràn ngập khí phách bắn trở về.
- Hừ, chuyện của Trình gia ta, các ngươi cũng dám xem xét, không biết sống chết.
Trình Tiếu Thiên đứng ở bên ngoài Băng động hừ lạnh một tiếng, sau đó lo lắng nhìn về phía trong Băng động.
- Oanh. . . Bành. . .
Phía dưới nổ vang lần nữa, nhưng mà lần này thì không ảnh hưởng lớn như vậy, sau một khắc, những tầng động phía trên nổ tung toàn bộ, thậm chí ngay cả bên trong Băng động cũng nhao nhao nổ, trận pháp, tất cả Băng phách bên trong nổ nát vụn.
Sau một khắc, một tiếng thanh minh vang lên, bởi vì chung quanh Trình gia đã bố trí trận pháp, còn có thần niệm của Trình lão gia tử khống chế, loại động tĩnh này đã không sợ người phát hiện, mà sau đó từ phía dưới kia, một đạo tuyết sắc quang mang lóe lên, trực tiếp đến giữa không trung.
Mặc dù Trình lão gia tử sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi nhìn thấy, thực sự lập tức kinh hãi đứng ở chỗ đó, sững sờ nhìn giữa không trung.
Giữa không trung, một Tuyết Ưng toàn thân trắng tuyết, hai cánh mở ra chừng hơn năm mươi mét, thân thể cũng vô cùng to lớn, chỉ có ánh mắt của hắn, lại hoàn toàn không giống như là con mắt của yêu thú.

- Chiến Thiên… Tam đệ, là… là ngươi sao?
Trong mắt Trình lão gia tử ngấn nước mắt, dù nói thế nào quan niệm, cách nghĩ của hắn vẫn không giống Trình Cung, nhìn Tống Chiến Thiên năm đó cùng mình vào sinh ra tử, vì gia tộc của mình mà chịu thống khổ tra tấn vài chục năm, bây giờ hóa thân trở thành một con Tuyết Ưng, trong lòng của hắn vẫn là vô cùng không thoải mái.
- Xoát!
Tuyết Ưng to lớn thu cánh, không có chút tiếng động nào đã bay đến bên cạnh Trình Tiếu Thiên.
- Đại soái, nếu như sau này ngươi muốn lãnh binh chinh chiến, đứng ở trên lưng ta chỉ huy thiên quân vạn mã, thật là có bao nhiêu. . .
- Đừng nói nữa. . .
Trình lão gia tử đột nhiên trừng mắt, hai mắt trở nên huyết hồng, cả giận nói:
- Trình Tiếu Thiên ta cả đời này, tuyệt đối không có khả năng đứng trên lưng huynh đệ mình, ta. . . ta. . .
- Đại ca, ngươi quên lời của tiểu tử Trình Cung đó nói sao, ta cũng không phải một mực như thế, chỉ cần ta có thể chính thức hấp thu yêu đan của Tuyết Ưng Yêu Hoàng trong cơ thể, đồng dạng có thể biến trở về hình người.
Thấy Trình lão gia tử kích động như thế, Tống Chiến Thiên vốn muốn nói một ít lời nhẹ nhõm cũng thấy lòng chua xót, ngữ khí đột nhiên biến đổi, hắn không phải là võ tướng đơn thuần, nhưng hắn là Nho Tướng chân chính, hơn nữa đi theo Trình lão gia tử nhiều năm như vậy, vẫn là rất rõ ràng tính tình của Trình lão gia tử.

Quả nhiên, một tiếng đại ca này của hắn, khiến cho Trình lão gia tử cơ hồ muốn bạo tạc nổ tung, tâm tình không biết phát tiết như thế nào thoáng cái tốt lên rất nhiều.
- Mặc dù tên tiểu tử thúi này đôi khi khoa trương một chút, nhưng hắn đã nói thì cho tới bây giờ chưa có gì sai, hơn nữa sau lưng của hắn thực sự có một sư tôn cường đại, ngay cả Man Thần của Man Thần Giáo cũng công khai thừa nhận địa vị Bách Chiến Hầu hắn, còn để cho tiểu tử này mượn cơ hội tuyên truyền một đợt.
Trình lão gia tử cuối cùng khống chế được tâm tình, cố gắng không cho mình chảy nước mắt nói.
- Đúng vậy, ta nghe tiểu tử Sắc Quỷ kia nói, bây giờ hắn phụ trách làm chuyện này. Cũng không biết sư tôn thần bí của Trình Cung kia rốt cuộc là ai, có phải người của thế lực lớn nào đó của Châu khác hay không, nhìn cách trợ giúp của hắn đối với tiểu tử kia, thật sự là muốn bồi dưỡng truyền nhân. Nhưng mà liên tiếp nhiều chuyện như vậy, Hoàng đế ngược lại là chịu kích thích rất nghiêm trọng, vậy mà bế quan muốn mạnh mẽ trùng kích thần tiên lục địa, một phế vật như hắn, cho dù thành thần tiên lục địa thì đã sao, ta đoán chừng cũng không đủ để Huyết Y Lão Tổ hành hạ.
Tâm tình của Tống Chiến Thiên giờ phút này giống như rất tốt, hoàn toàn không có bị một chút ảnh hưởng.
- Hắn không có tư cách gì cả, mấu chốt là vị thủ hộ của Lam Vân đế quốc kia, nếu như về sau thực có xung đột cùng Lam Vân đế quốc mà nói, hắn nhất định sẽ ra mặt. Đúng rồi, Tam đệ, thực lực bây giờ của ngươi đạt tới trình độ nào rồi?
- Ha ha, ta vốn là Nhân Anh kỳ đỉnh phong, cũng là trình độ Yêu Vương đỉnh phong, lần này mượn nhờ Yêu Đế Hóa Thánh Pháp hóa thân thành yêu, vậy mà lực lượng phá vỡ bình cảnh, bây giờ đã là Đại Yêu Vương tầng thứ nhất, là Địa Anh tầng thứ nhất, ha ha, đại ca, về sau chuyện đấu tranh anh dũng vẫn phải là giao cho ta, ta còn là mãnh tướng mạnh nhất dưới tay ngươi.
Tống Chiến Thiên vui vẻ nói.
Trình lão gia tử biết rõ, mặc dù Tống Chiến Thiên có thể thông suốt, nhưng muốn vui vẻ như thế thì nguyên nhân tám phần là bởi vì hắn, bởi vậy hắn cũng cố gắng khống chế tâm tình của mình, tùy ý hàn huyên cùng Tống Chiến Thiên. Sau đó phát hiện, tốc độ của Tống Chiến Thiên vậy mà nhanh kinh người, còn nắm giữ một loại thần thông chỉ có Tuyết Ưng Yêu Hoàng mới có, Băng Phong Thiên Lý.

Sau khi thấy thực lực của Tống Chiến Thiên mạnh như vậy, Trình lão gia tử cũng không dám tỏ ra thông thái chỉ dẫn cho hắn, coi như là tồn tại ngang cấp mà nói chuyện, nhưng có một chuyện đánh chết Trình lão gia tử cũng không đồng ý, chính là không chịu đứng ở trên lưng Tống Chiến Thiên, vì cái này mà hai người cãi cọ ba ngày ba đêm.
Lão La ở một bên xem cũng không phản bác được, cuối cùng dứt khoát ngồi ở một bên luyện công, dù sao thời điểm Đại thiếu gia ra đi cho mình không ít đan dược, lực lượng mình cũng tăng lên không ít.
Chuyện tình phát sinh ở Nam Chiêm Bộ Châu, bây giờ Trình Cung căn bản không có thời gian đi để ý tới, hắn đang ở Thần miếu Bà La Đa ứng phó Vũ Thân Vương, Vũ Thân Vương này quá mức nhiệt tình, nhưng Trình Cung cũng có biện pháp, bởi vì hiện tại hắn là Viêm Long với tính cách không hiểu thế sự, làm việc cuồng ngạo, không lo hậu quả.
Bởi vậy ứng phó Vũ Thân Vương một hồi, Trình Cung trực tiếp nói cho Vũ Thân Vương, mình đột nhiên nghĩ đến một phương pháp luyện đan muốn điều phối, trực tiếp bỏ Vũ Thân Vương, mình thì chạy đến luyện đan khu do Đạm Đài Linh Tuệ quản lý.
Điều này làm cho Vũ Thân Vương vốn là nhiệt tính tăng vọt, ý định cùng Viêm Long hảo hảo tâm tình nhân sinh thoáng một phát, tâm tình lý tưởng thoáng một phát, dùng lý tưởng vĩ đại của mình đi thuyết phục tiểu tử không hiểu thế sự, cuồng ngạo trước mắt ngốc tại đó.
- Quả nhiên là không có một cái bình thường.
Sửng sốt cả buổi, Vũ Thân Vương mới nói một câu.
Trò chuyện quá nhiều cùng Vũ Thân Vương không có gì ý nghĩa, hơn nữa Vũ Thân Vương này tiếp xúc tương đối sâu cùng mình, nói nhiều ngược lại dễ dàng khiến cho hắn sinh nghi, như vậy chẳng bằng dứt khoát không để ý hắn. Dù sao cho dù trò chuyện cùng hắn thế nào, mình cũng không có thể nói chuyện di tích cùng hắn, hắn cũng không có thể nói ra chỗ tốt khi đạt được những mảnh vỡ này, cái này chỉ có thể dựa vào mình chậm rãi đi thăm dò. Hơn nữa khoảng cách gần như vậy, chỉ cần Vũ Thân Vương thực sự có mảnh vỡ ngoại đỉnh, hiển lộ ra mình có thể cảm nhận được, căn bản không cần đi hỏi thăm.
Đến luyện đan khu, mặc dù không có Đạm Đài Linh Tuệ, nhưng Trình Cung tới đó tuyệt đối là thông suốt, hơn mười vị Đan đạo đại sư đi cùng Trình Cung, chỉ cần hắn nói muốn loại thuốc nào, những Đan đạo đại sư bình thường cao cao tại thượng này, ngay cả Nhân Anh kỳ nhìn thấy bọn hắn cũng không dám làm càn, giờ phút này đều biến thành chân chạy, tự mình đi giúp Trình Cung lấy các loại dược liệu cùng các thứ đồ vật.
Kỳ thật bất luận là Vũ Thân Vương hay là Đại Tế Tự, cũng đều một mực lưu ý Viêm Long, thấy Viêm Long chỉ huy những Đan đạo đại sư này như chỉ huy gã sai vặt, chính hắn cũng hoàn toàn không hề để ý. Trong lòng của bọn hắn chỉ có một cách nghĩ, bối cảnh tên này nhất định rất khoa trương, trước kia khẳng định hắn đã sớm quen chỉ huy Đan đạo đại sư, nếu không cho dù có thực lực mạnh hơn nữa, đến chỗ của người khác, cho dù cho ngươi chỉ huy một đám Đan đạo đại sư, chính ngươi cũng không có ý tứ, nhưng hắn lại khác, những Đan đạo đại sư này nịnh bợ hắn, hắn cũng không khách khí, ngay cả một ít việc tốn sức cũng trực tiếp để những Đan đạo đại sư này làm.
Đương nhiên, bình thường thấy những Đan đạo đại sư này cao cao tại thượng, bây giờ nhìn thấy bọn hắn bị Viêm Long sai vặt chạy tới chạy lui, đáy lòng Đại Tế Tự cùng Vũ Thân Vương đều có một loại vui vẻ, mịa nó, các ngươi cũng có hôm nay ah.

Sau khi hơi chút yên tĩnh, không đợi Vũ Thân Vương tìm Đại Tế Tự, Đại Tế Tự cũng đã tìm Vũ Thân Vương trước, càng làm cho Vũ Thân Vương không nghĩ tới chính là Đại Tế Tự trực tiếp đồng ý theo lời nói của Viêm Long, mà sau đó Đại Tế Tự nói càng làm cho Vũ Thân Vương khiếp sợ.
Nguyên lai chỗ này là một trang viên cực lớn bên ngoài Thần miếu Bà La Đa, trang viên này ở trong thần đô cũng là vô cùng nổi danh, gia tộc bọn họ khổng lồ so với Bá Kiếm Tông còn muốn cường hoành hơn vài phần.
Bởi vì từ hai ngàn năm trước, gia tộc bọn họ có một vị lão tổ tông tồn tại Địa Anh, còn có rất nhiều tên Nhân Anh kỳ, là một trong các cự đầu Thương nghiệp của Bà La Đa Châu, hơn nữa cũng âm thầm chưởng khống hai quốc gia nhỏ, có quan hệ rất tốt cùng ba đại đế quốc, nhưng quan hệ cùng Thần miếu Bà La Đa chỉ là bình thường.
Năm đó bởi vì Thần miếu Bà La Đa phát động cái gọi là Thần chiến, thu rất nhiều sản nghiệp của gia tộc bọn họ, làm cho bọn họ nguyên khí đại thương, mặc dù không biểu hiện ra, lại âm thầm phát triển thế lực khác, chuyển di các loại tài sản.
Cái này là Thạch gia Ngưu thành của Bà La Đa Châu, Ngưu thành là thủ đô của một quốc gia có trăm triệu nhân khẩu do Thạch gia phát triển khống chế, bây giờ lực lượng của bọn hắn đã chuyển dời đến nơi đó. Nhưng Thạch gia ở thần đô Bà La Đa, cũng là một trong những gia tộc uy tín lâu năm, mà Thạch gia bây giờ chính là đối tượng trọng yếu để Tư Mã gia tộc lôi kéo, trình độ coi trọng đối với bọn họ, đã viễn siêu Bá Kiếm Tông. Chỉ là Thạch gia một mực lắc lư bất định, bây giờ nghe Đại Tế Tự nói như vậy, Vũ Thân Vương mới hoàn toàn hiểu được, nguyên lai Thạch gia này từ đầu đến cuối chính là một con cờ của Thần miếu Bà La Đa an bài.
Mấy ngàn năm nay, bọn hắn đều bị Thần miếu Bà La Đa khống chế, nhưng mà biểu hiện ra ngoài lại là quan hệ không tính quá tốt cùng Thần miếu, còn có được thế lực cường đại. Loại gia tộc này, nhất định sẽ là đối tượng toàn lực lôi kéo của các thế lực muốn đối kháng Thần miếu Bà La Đa, hơn nữa bởi vì đã mấy ngàn năm, sẽ không ai có hoài nghi gì.
Hung ác, quả nhiên ngoan độc, Vũ Thân Vương nghe xong cũng hít vào khí lạnh, chiêu này cũng quá độc ác.
Nghe xong loại tình huống này, hắn cũng hiểu rõ vì cái gì thời điểm Đại Tế Tự nghe Trình Cung nói còn có một địa phương khác, biểu hiện liền quái dị như vậy, đây tuyệt đối là bí mật đỉnh cấp của Thần miếu Bà La Đa, nhưng mà…
Sau đó Vũ Thân Vương liền nghĩ đến một vấn đề, vì cái gì Đại Tế Tự nói ra bí mật của Thần miếu Bà La Đa cùng mình?
Loại chuyện này, cho dù cao tầng của Thần miếu Bà La Đa, cũng không có nhiều người biết đến, tuyệt đối là đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa bốn cái trong đó cơ bản đều là bình thường không thấy được, là lão ngoan đồng vài chục năm, thậm chí mấy trăm năm cũng không lộ diện, ở bên ngoài có thể biết bí mật này cũng chỉ có Đại Tế Tự.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận