Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Có người nói Trình lão gia tử kia dường như đã là Thần Tiên Lục Địa rồi, ngươi làm vậy không phải muốn chết sao?
- Ồn ào, lưu lại thánh chỉ, cút ra ngoài!
Trình Cung chưa từng đểý bọn hắn.
- Làm càn, ngươi cũng biết...
Vương Cửu Giang phó tổng quản rất tức giận, vừa định nói cái gì nữa, đã phát hiện thánh chỉ trong tay không thấy, chính mình thì bay lên trời. Lúc này hắn muốn vận chuyển thần thông Thoát Tục Kỳ cùng một ít pháp thuật, nhưng căn bản không thể vận chuyển được.
Bình bịch bình bịch bình bịch...
Vài người đồng thời bị ném ra Trình gia, trực tiếp bay xa hơn một dặm, rơi từ trên trời xuống. Coi như Võ Trung Thánh Giả bình thường không có biện pháp vận chuyển lực lượng đều chết chắc rồi, cũng may thân thể của Thoát Tục Kỳ đủ cường tráng, chỉ bị dứt gãy mấy xương cốt. Nhưng thủ hạ của hắn thực sự không may rồi, người ít nhất đều bị gẫy hơn mười đoạn xương cốt, cảđ ám liên tục kêu lên thảm thiết.
Trong lòng bọn họ đều đang mắng Vương Cửu Giang, bảo ngươi bỏ thánh chỉ xuống ngươi lại quay ra hô hào, mẹ nó, không phải ngươi muốn tự ngược sao? Lúc này biết sự lại hại đi?

- Người của ngươi?
Sau khi Vương Cửu Giang bay ra khỏi đây, Trình Cung cười dừng bút quay đầu nhìn sang Sắc Quỷ bên cạnh.
- Ừm, tuy rằng hắn là một thái giám, nhưng rất có thiên phú tu luyện, hơi dùng chút ngoại lực giúp đỡ đãđề cao rất nhanh khiến hoàng đế chúý, bồi dưỡng làm lực lượng dự bị. Sau này hắn sẽ có tác dụng rất lớn.
Hiện tại Sắc Quỷ đã bắt đầu càng thêm thâm nhập đi làm một chuyện.
- Trình diễn quá nhập tâm, cũng may không có người khác, để hắn càng sĩ diện, càng tham lam, càng hư vinh một ít. Hoàng đế không sợ thái giám tham lam, hư vinh, sĩ diện, có những người này ngược lại càng thêm tin tưởng!
Sắc Quỷ gật đầu đ áp ứng một tiếng, cầm bút rất nhanh viết lên một đoạn chữ số mà chỉ hắn mới hiểu được, sau đ óđể vào Vân Cáp tùy thân bên người, cho phép cất cánh, sau đ ó nói:
- Đại thiếu, ngươi dựđịnh làm sao? Hiện tại có cần thiết triệu tập rất nhiều nhân lực vật tư đi qua, Bàn Tửđi trước cho nên ta tạm thời tiếp nhận chuyện bên kia của hắn, tùy thời có thể buông tay buông chân đi làm.
Lúc này Trình Cung mở ra thoáng chỉ nhìn thoáng qua, thánh chỉ tự nhiên viết phi thường tốt, đầu tiên là nịnh nọt chiến tích của đ ám người Trình lão gia tử, Trình Vũ Phi, Trình Vũ Dương, năm đ ó cố gắng như thế nào mới có ngày hôm nay, đồng thời cũng hi vọng đời thứ ba của Trình gia, Trình Cung có thể kế thừa phát triển truyền thống của Trình gia, đến địa phương gian khổ tôi luyện chính mình, chuẩn bị vì sau này làm giường cột của nước nhà. Lại thêm cái đoạn nam nhi Trình gia chưa bao giờ sợ hãi hiểm nguy, không e ngại tất cả, cái gìđ ón khó mà lên, sẽ thành châu báu, một đống từ ngữ dông dài, sau đ ó phong hắn làm Bách Chiến Hầu, đất phong chính là Nam Hoang hành tỉnh, có phân nửa địa bàn tiếp giáp Yêu Thú Sâm Lâm.
Còn phong hắn là Bách Chiến tướng quân, có thể tự xây dựng một chi quân đội chống lại yêu thú, còn cổ vũ hắn kiến công lập nghiệp, tự quản lýđất phong của chính mình, hoàng đế sẽ miễn trừ tất cả thuế má cho hắn, con mẹ nó, địa phương kia hoang tàn vắng vẻ, yêu thú tàn sát bừa bãi, nguy hiểm hơn so với các địa phương khác, hơn phân nửa địa phương thâm nhập Yêu Thú Sâm Lâm, thu được thuế má cái cục phân. Ai còn dám đầu tư vào nơi đây, đập tiền, sau một lần thú triều, thành trìđều không giữđược. Trong lòng Trình Cung mắng to, cố gắng nhìn tiếp đều cảm thấy không chút lý thú.
- Nếu chúng ta làm như vậy, sẽ làm cho những người này hả hê đứng nhìn, dương dương tựđắc...
Trình Cung nói, tiện tay ném thánh chỉ sang một bên, tiếp tục viết. Bởi vì sắp phải rời khỏi đếđô, Đan Thần Phủ muốn đẩy mạnh phát triển đan dược mới, phụ tử Khương Lan, Khương Vĩ Tường muốn tu luyện cũng đều cần hắn phải chuẩn bị sớm cho tốt.
- Trừ phi chúng ta chỉ lượn lờ ở Nam Hoang Bách Chiến, bằng không chỉ cần chúng ta muốn đặt chân, sẽ phải chuẩn bị rất nhiều thứ, bởi vì căn cứ tin tức tình báo, nơi đ ó thực sự không có cái gì, ngược lại có rất nhiều nhân tố nguy hiểm và bất an. Hoàng đế cũng nói trong thánh chỉ, tất cả mọi việc đều dựa vào chúng ta...
- Ha ha...

Lúc này Trình Cung vừa viết xong mấy thứ, cười buông bút trong tay:
- Bọn họ rất nhanh sẽ phải hối hận khi đãđẩy bản đại thiếu đi địa phương đ ó, nơi đ ó làđịa phương chúng ta có thể tự do phát triển, không có cái gì, làm sao có thể thiếu thứđ óđây, xung quanh có Nam Cương, phía sau có phủ tổng đốc của năm tỉnh tây tam, xa xa lại có hai tỉnh duyên hải giàu có, bên cạnh còn có Tây Chu hành tỉnh.
- Mẹ nó, địa phương tốt như vậy, nghĩđến ta liền hận không thể lập tức bay qua đ ó!
Nguyên bản Sắc Quỷ đang đứng kia cũng mạnh mẽ ngồi xuống, tinh thần tỉnh táo, hắn quá rõ ràng ý tứ trong lời này của đại thiếu. Bọn họ là tứđại hại Vân Ca Thành, không phải loại người để cho người khác tùy ý chén ép, bắt nạt. Đến đâu cũng chỉ có bọn họ bắt nạt người khác, hiện tại bốn phía đều làđịch nhân, nếu không tốt còn có thể buông chân buông tay, không cố kỵ chút nào thi triển một phen.
- Lúc nào chúng ta xuất phát?
- Cho ngươi thêm hai ngày, cố gắng dành thời gian cho thê tử nhi tử. Hai ngày sau chúng ta xuất phát!
- Đại thiếu, ta không đồng ý lời này của ngươi, huynh đệ ta là loại chỉ biết nữ nhân tình trường, tình chàng ý thiếp để huynh đệ phải chờ ta sao?
Sắc Quỷ rất có khí khái đứng lên nói, nhưng sau đ ó sắc mặt đang nghiêm túc đột nhiên trở nên vô cùng nịnh nọt, dựng thẳng ba ngón tay với Trình Cung:
- Hai ngày làm được gìđây? Bên Ngọc Trúc cũng phải mất một ngày một đêm, vài người khác mỗi người một chút, chíít cũng phải mất ba ngày, ba ngày sau chúng ta xuất phát!
Sắc Quỷ phản ứng còn nahnh hơn Bàn Tử, không đợi Trình Cung nói, hắn đã trực tiếp nhảy lên, căn bản không đi cửa chính mà lướt qua mấy tiểu viện trở lại chính sân của hắn.

Vừa mới mắng đuổi Sắc Quỷ đi, lát sau Trình lão gia tử cùng Tống Chiến Thiên đã chạy đến.
- Dựđịnh lúc nào xuất phát, có phải gia gia không tới tìm ngươi, ngươi sẽ không tìm gia gia tâm sự? Làm sao vậy? Tiểu tử ngươi được phong hầu rồi nên muốn uy phong sao?
Trình lão gia tử vừa tiến đến đã nổi nóng.
- Mười vạn đại quân vây khốn La Phù Thành, tung hoành vạn dặm quét ngang thảo nguyên, bao vây tiễu phỉ, một mình quét ngang tứđại tài tử, thi Đình trực tiếp tạo thành hư ảnh của thánh nhân, tân khoa Trạng Nguyên phi ngựa dạo phố, trêu chọc làm trưởng lão Phong Vân Kiếm Tông bịđiên, một lần buôn bán thắng NgựĐan Đường, cường thế quét ngang Vũ Thân Vương tại Vọng Xuân Đình, một mình xông vào hoàng cung cướp đoạt Ngưng Anh Đan, uy phong bát phương trên Vân Đan Tông.
- Người nói xem, những chuyện này có chuyện nào là không ngưu bức hơn chuyện Phong Hầu này, nói thực sự hiện tại tôn nhi là người đã trải qua sóng gió, điểm thủy lưu nho nhỏ đ ó căn bản không thể tạo nên một chút dục vọng nào trong lòng tôn nhi. Tôn nhi cũng muốn nghĩ uy phong, nhưng đ áng tiếc căn bản không có chuyện đ áng vui gì hết, đ áng tiếc, thật đ áng tiếc!
Trình Cung rất bất đắc dĩ lắc đầu thở hài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận