Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

- Mẹ nó, Nhan Văn Hiên này còn được xưng là tam bảng Tiến Sĩ, đệ tử của Thái Phóđương triều, từ khi lên làm thành chủ Hồng Diệp Thành, mười một năm qua mỗi năm lấy một tiểu thiếp, mỗi năm đưa lễ một lần. Lễ vật không ít, có thể so sánh bằng hai thành lợi nhuận của các gia tộc phụ thuộc trong một năm, gần đây việc làm ăn buôn bán của gia tộc không tốt, số tiền mừng mấy năm nay tập hợp lại một chỗ có thể cho gia tộc ta tiến vào gia tộc xếp hạng hai mươi trở lên trong Hồng Diệp Thành.
- Suỵt, nói nhỏ một chút, lời này cho dù truyền âm cũng phải cẩn thận, lấy tu vi Phạt Mạch Kỳ của ngươi, người khác muốn nghe lời truyền âm của ngươi cũng không khó. Ngươi là tên ngốc, ngươi biết vì sao mấy nhà vương gia, Mặc gia quật khởi được sao? Hiện tại hàng năm ít nhất bọn họ đều đưa lên bốn thành lợi nhuận cho thành chủ.
- Nói là thành chủ lấy tiểu thiếp, còn không bằng nói là công khai bán đấu giá quan viên cùng phân phối tài nguyên năm sau, lẽ nào nhiều năm như vậy ngươi còn không phát hiện, không trách được gia tộc ngươi mỗi năm đều lui bước. Nếu như dám lấy sáu thành lợi nhuận của gia tộc ném ra, ta đảm bảo năm sau gia tộc ngươi có thể kiếm được lợi nhuận gấp mười lần hiện tại.
- Thực sự?
- Ngươi tự nghĩ lại xem?
- Bảo sao Vương gia cùng Mặc gia không chênh lệch lắm so với chúng ta. Mấy năm nay lại có thể chen chân vào gia tộc hạng mười trở lên trong Hồng Diệp Thành đây? Không trách được, Nhan Văn Hiên muốn làm như vậy, vì sao lại không có người thu thập hắn?
- Lão sư hắn là Thái Phóđương triều, việc hắn làm, ngay cả hoàng đếđều đến Hồng Diệp Thành hai lần rồi, cũng ca ngợi hắn trước mặt hoàng đế.
...
Phủ thành chủ người đông như kiến, ra vào tấp nập, lúc này đã bắt đầu mở tiệc.

Phía trước ngoại trừđang nói chuyện với nhau, trên mặt đều mang theo vẻ tươi cười, mà lúc này Nhan Văn Hiên toàn thân mặc trang phục tân lang đỏ thẫm đang nhắm mắt đứng sau viện, nghe quản gia đọc lên danh mục quà tặng.
- Lão gia, đại hôn của lão gia năm nay thu được bốn trăm sáu mươi vạn lượng vàng từ bên ngoài, mười đại gia tộc trong bản địa trừ hai gia tộc có người ở bên trên, tám gia tộc khác đều là chúng ta khống chế bồi dưỡng, năm nay tổng số lợi nhuận khoảng một nghìn ba trăm chín mươi vạn lượng vàng.
...
- Làm sao còn ít hơn năm ngoái?
Nhan Văn Hiên nghe xong, mạnh mẽ mở mắt, hiển nhiên rất không hài lòng nói.
- Năm nay sòng bạc của Đổ Thần Phủ sớm đã khai trương tại Hồng Diệp Thành, về phương diện sòng bạc chúng ta chỉ có thể lấy sáu phần, còn vịđế vương ngầm ở Hồng Diệp Thành có bốn phần, khối lợi nhuận này bị giảm thiếu khiến chúng ta bị ảnh hưởng rất lớn. Hơn nữa NgựĐan Đường phát triển chiếm đoạt tất cả cửa hàng dược liệu, đan dược, sau đ óđều bịĐan Thần Phủ chiếm lại. Cho nên cả lợi nhuận vận chuyển buôn bán đan dược chúng ta đều không kiếm được một phân tiền. Cho nên nguyên bản dựđịnh năm nay có thểđạt được một nghìn tám trăm vạn lượng vàng, đã bị giảm thiểu rất nhiều, nhưng cũng may năm nay chúng ta có thêm Vệ gia nhập vào, tuy rằng gia tộc bọn họ không lớn, nhưng cũng bùđắp được gần nghìn vạn lượng vàng.
- Trình gia...
Nhân Văn Hiên nghe được Trình gia liền đau đầu, cho dù các gia tộc khác có người ở bên trên, có chỗ dựa vững chắc, nhưng nếu làm việc buôn bán trên địa bàn hắn đều phải cho hắn vài phần mặt mũi. Hắn phát xuống thiếp mời đại hôn, ít nhất sẽ đưa đến một vài thứ. Chỉ cóĐổ Thần Phủ, Đan Thần Phủ của Trình gia căn bản không nịnh bợ hắn.
- Đọc tiếp đi, để cho bọn họ cộng và ghi chép lại, chúng ta chỉ cần nhìn kết quả làđược...
Nhan Văn Hiện dựa vào ghế, có chút mệt mỏi nói, mọi người đều nghĩ hắn là một tham quan, nhưng tham quan như hắn có vẻ không dễ làm.
Nhắm mắt lại, chờ quản gia tâm phúc đọc tiếp, nhưng nửa ngày lại không thấy hắn phản ứng, Nhan Văn Hiên mạnh mẽ mở mắt, lại phát hiện quản gia vẫn cầm sổ sách trong tay, mà hắn vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, ở phía sau hắn có thêm một lão giảáo hồng, trên người mang theo một cổ khí tức khiến cho người ta tim đập chân run, dường như cả trong không khíđều tràn ngập mùi vị máu tanh.
Nhan Văn Hiên nghĩ há mồm nói lại phát hiện chính mình căn bản không thể phát ra âm thanh, cổ họng của mình dường như bị một bàn tay to bóp chặt, vừa há mồm ra lại không thể phát ra âm thanh.
- Nhan thành chủ, chúc mừng chúc mừng, để ta nhìn xem danh mục quà tặng này của ngươi xem thế nào, có nhiều không!
Vừa nói chuyện, Trình Cung đã mang theo Sắc Quỷ đi tới, Trình Cung tiện tay cầm lấy sổ sách ghi chép trên tay vị quản gia vẫn đứng yên không nhúc nhích kia.
- Rất không tồi!

- Ngươi làm thành chủ thực sựđã quá, thậm chí còn sướng hơn cả Tổng Đốc phủ bình thường, chậc chậc...
Trình Cung đưa danh mục quà tặng cho Sắc Quỷ ở phía sau để hắn nhìn thoáng qua nói:
- Nhìn thấy không? Một lần kết hôn là có thể thu được nhiều tiền như vậy, lão tam, sau này nghĩ cách làm giàu chỉ có thể dựa vào ngươi rồi, hay là ngươi dứt khoát một tháng kết hôn một lần luôn đi!
Sắc Quỷ cười nói:
- Sao ngươi không để ta một ngày kết hôn một lần đi?
- Nếu như ngươi đồng ý, cũng được, chờđến khi chúng ta tới đất phong, một ngày ta sẽ tổ chức hôn lễ cho ngươi một lần!
- Cho ngươi mỗi đêm đều được làm tân lang...
Trình Cung nói xong chạy tới bên cạnh Nhan Văn Hiên, thấy Nhan Văn Hiên ngây người khiếp sợ, sắc mặt kinh khủng, hắn giơ lên tay ra hiệu cho Huyết Y Lão Tổ.
Trình Cung thì lẳng lặng nhìn Nhan Văn Hiên đang khôi phục, cũng đang đợi phản ứng thứ nhất của hắn.
Người này, Trình Cung, không phải là Trình Cung sao?
Lần trước mình trở lại đếđô làm việc, chính là lúc hắn lên làm Trạng Nguyên Lang phi ngựa dạo phố. Cho dù chưa thấy qua bản thân Trình Cung, tới đẳng cấp giống như Nhan Văn Hiên, tin tức vô cùng linh thông, Trình Cung hầu như khiến cả Vân Ca Thành gày bay chó sủa, nếu như hắn không nhận ra Trình Cung, thực sự không cần lăn lộn nữa rồi.

Bất quá trong lòng Nhan Vân Hiện giật mình chính là, đứng đầu Vân Ca Thành tứđại hại vì sao sẽ chạy đến phủ thành chủ Hồng Diệp Thành của hắn.
- Nhan Văn Hiên ra mắt Bách Chiến Hầu, không biết ngài đột nhiên tới thăm Văn Hiên có việc gì? Nếu Văn Hiên có thể cống hiến sức lực, mong đại thiếu cứ phân phó!
Tuy rằng Nhan Văn Hiên này chỉ là Phạt Mạch Kỳ bình thường, nhưng hắn là người luôn đứng ở địa vị cao sang.
Cho nên phản ứng cũng cực nhanh, lúc được thả ra không kêu to, mà là nói thẳng ra thân phận của đ ám người Trình Cung, chắp tay thi lễ.
- Người thông minh, chưa gìđã nhận ra. Nếu biết bản hầu được phong làm Bách Chiến Hầu, tự nhiên cũng có thể biết địa phương như Nam Hoang không dễđặt chân, yêu thú hoành hành, bản hầu vì nước vì dân đi kiến thiết biên cương, chống lại yêu thú, tự nhiên cần rất nhiều tài chính.
- Vừa lúc đi ngang qua chỗ ngươi cho nên nghĩ mượn chút tiền tiêu vặt.
Trình Cung nói, sau đ ó ngồi xuống trên bàn lớn, cười nhìn Nhan Văn Hiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận