Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Lực lượng thật là khủng khiếp, thật cường hãi, coi như là Thoát Tục Kỳ đỉnh phong cũng không có lực lượng cường hãn như vậy. Chính mình vừa có một loại cảm giác chạy tốc độ cao nhất, sau đ óđụng vào trên vách tường, nếu không phải có La Phù Kiếm Khí hộ thể, vừa rồi sợ rằng đã bị thương nặng.
Nhưng lúc này Lạc Trường Không căn bản bất châp đối phương mạnh thế nào, vô luận làm sao đều không thểđểđối phương lấy đi thứđ ó, thứ này quan hệđến La Phù Kiếm Phái trong thời gian tới.
Cánh tay vung lên đã xuất hiện một cổ kiếm, Linh Khí hạ phẩm Phù Không Kiếm, năm đ ó cùng với Lạc Trường Không coi như là bảo kiếm có tiếng tăm lừng lẫy tại Nam Chiêm Bộ Châu.
Nhưng ngay khi hai vị trưởng lão bên người hắn muốn đuổi theo ra ngoài, đột nhiên không dám tin tưởng nhìn vào trước mắt, bởi vì cái hộp bán linh khí vừa bị nhiếp cầm ra ngoài, dĩ nhiên xuất hiện trước mắt bọn họ.
Trong nháy mắt sau đ ó, bọn họ mới nhìn thấy người cầm hộp kia.
- Trình Cung, là ngươi?

Người này quá quen thuộc, ánh mắt của Lạc Trường Không ngay từđầu hoàn toàn bị cái hộp kia hấp dẫn, trong nháy mắt khi Lạc Trường Không thấy người tới, cũng là lúc Âu Dương Ngọc Bảo bên cạnh hắn phát sinh ra tiếng hô không dám tin tưởng.
Nguyên bản bây giờđang là thời gian đắc ý nhất của Âu Dương Ngọc Bảo, không nghĩ tới cái hộp này đột nhiên bay đi, càng làm cho hắn không nghĩ tới chính là, Trình Cung dĩ nhiên cầm hộp từ cửa sổ đi vào. Mà hai người ở phía sau hắn Âu Dương Ngọc Bảo cũng không xa lạ, một người là tên Sắc Quỷ bệnh tật háo sắc như mạng, có người nói không sống qua hai mươi tuổi kia, một người càng thêm quen thuộc, bởi vì coi như bọn họ đã từng là cộng sự dưới trưởng Vũ Thân Vương một thời gian, Huyết Y Lão Tổ.
Không phải hắn bị phong Bách Chiến Hầu đãđi Nam Hoang rồi sao? Vì sao lại gặp ở chỗ này, mọi chuyện hỏng bét rồi!
- Trình Cung, dĩ nhiên là ngươi, lập tức buông ra thứđ ó, bằng không La Phù Kiếm Phái cùng ngươi không chết không ngớt.
Lạc Trường Không nắm chặt Phù Không Kiếm trong tay, bên trên phóng ra một cổ kiếm khí từ trước đến nay chưa từng có. Thời gian hơn một năm trước, chuyện Trình Cung dẫn mười vạn đại quân vây La Phù vẫn còn rất mới mẻ trong ký ức của Lạc Trường Không, thời gian kia, Trình Cung còn chưa ra hồn, ai cũng không nghĩ tới một năm hắn có thểđạt đến loại trình độ này. Nhưng lần này đuổi kịp hoàn toàn khác nhau, lần trước Lạc Trường Không cho rằng hoàn toàn không đ áng đi liều mạng, hơn nữa Trình Cung coi như cũng có thân phận, nhưng lần này đểđoạt lại thứđ ó, Lạc Trường Không sẽ không tiếc tất cả.
- Không chết không ngớt? Ngươi lấy cái gìđể không chết không ngớt cùng ta? Chẳng lẽ mượn thần niệm ngươi len lén phóng ra, hay là nhờ Thần Phù cầu cứu ngươi vừa bóp nát?
- Hừ! Nếu như các ngươi lập tức chạy chốn, thực sự bản tông chủ sẽ không có biện pháp đuổi theo các ngươi, nhưng hiện tại nếu các ngươi xuất hiện, cho dù Huyết Y Lão Tổ này là bán tiên, thực sự muốn chiến thắng bản tông chủ cũng không phải một thời gian ngắn có thể làm được.
Lạc Trường Không không nghĩ tới hành động mờám của mình đã bịđối phương phát hiện, nhưng cho dù phát hiện thìđã làm sao? Thần Phù cầu cứu là lão tổ đưa cho. Vừa rồi va chạm lần đầu tiên hắn đã biết, trong cả La Phù Thành này không có ai làđối thủ của đối phương, xem ra Huyết Y Lão Tổ này quả nhiên rất hung hãn, cho nên hắn lập tức phát ra cầu cứu. Bóp nát thần phù kia, lão tổ tông có thể nhân được thông báo, lấy thần thông của lão tổ tông, chỉ chốc lát là tới rồi, cho dùđối phương muốn chạy trốn cũng không kịp.
- Trình... Trình Cung, ngươi không đi Nam Hoang. Ta ta chỉ phụng mệnh làm việc, tất cả chuyện này không liên quan đến ta, mong ngươi tha cho ta đi, đừng giết ta, nghìn vạn lần đừng giết ta. Chuyện trước kia đầu là... Là lỗi của ta, ngươi chỉ cần tha cho ta, ta nắm Âu Dương gia tộc trong tay, ta sẽ trung thành với ngươi, giống như Vân Đan Tông vậy, sau này Âu Dương gia tộc là gia tộc phụ thuộc của các Trình gia các ngươi!
Nguyên bản Âu Dương Ngọc Bảo cho rằng có Vũ Thân Vương đứng sau sẽ không có nguy hiểm mà lại có lợi, nhưng lúc này hắn lại sợ nhũn người, khi nói hàm răng đều run lên bần bật.
Bây giờ không còn giống như mấy tiều hài tử bọn hắn chơi đ ùa ở Vân Ca Thành năm đ ó, thời gian kia bất luận gây chuyện gì, cũng đều có một giới hạn, không mất mạng. Nhưng hiện tại thực sự là tranh đấu ngươi chết ta sống, hơn nữa những lời bọn hắn vừa nói, khẳng định Trình Cung đã nghe được. Vừa nghĩđến tin tức bên phía Vũ Thân Vương truyền đến, về chuyện Trình Cung đ ánh chết Tô Liệt trên Vân Đan Tông, Huyết Y Lão Tổ thành tựu Thần Tiên Lục Địa, một cái tát diệt sát Kim Sát, Ngân Sát vàđ ám động Thoát Tục Kỳ đỉnh phong, Âu Dương Ngọc Bảo đã có một loại cảm giác tai vạ giáng xuống đầu.

Giờ khắc này Âu Dương Ngọc Bảo thực sự sợ, hắn rất sợ chết, hắn thích cảm giác đứng sau tính toán ngươi khác, hành hạ người khác chết đi sống lại, thích loại tranh đấu mưu kế. Hắn không có hứng thú tu luyện, hắn cho rằng đ ó là việc nhưng người thô tục mới làm, cho nên hắn không có dũng khí chiến đấu, dù cho mượn đan dược của La Phù Kiếm Phái cùng sự giúp đỡ của Vũ Thân Vương, hắn cũng đã tiếp cận Siêu Phàm Kỳ đỉnh phong, nhưng khi nhìn thấy Trình Cung, ngay cả một điểm ý chí chiến đấu cũng không có.
Hơn nữa nghĩđến thủ đoạn toàn nhẫn hiện tại của Trình Cung, đ áy lòng hắn đã run sợ muốn chết. Hắn có tiền đồ rộng mở, hắn lừa gạt nữ tửđược xưng làđệ nhất thiên tài trong nghìn năm qua của La Phù Kiếm Phái, khiến nàng khăng khăng một mực với hắn, hắn lại mượn thế của La Phù Kiếm Phái, thu được chấp nhận của gia tộc, trở thành người thừa kế của gia tộc, hắn thành người phát ngôn hiện nay của Vũ Thân Vương tại Vân Ca Thành.
Tất cảđều tốt đẹp như vậy, mà hết thảy cũng vừa mới bắt đầu, hắn chưa muốn chết!
- Tên không có tiền đồ, nói thế nào ngươi cũng là mệnh quan triều đình, chẳng lẽ còn sợ bị giết sao? Phế vật!
Thấy có con rể như hắn, Lạc Trường Không đều cảm giác sắc mặt tối sầm.
- Đưa đây!
Trước đây không có giao tiếp nhiều cùng tên ẻo lả này, không nghĩ tới người kia dĩ nhiên trực tiếp bị dọa sợ thành nhưu vậy, nhất là vừa mới trải qua chuyện của Nhan Văn Hiên, so sánh với nhau, có thể thấy Nhan Văn Hiên kia còn có cốt khí hơn Âu Dương Ngọc Bảo. Trình Cung nhìn lệnh bài trong tay Âu Dương Ngọc Bảo, ngoắc ngoắc ngón tay.

- Tốt!
Hiện tại Âu Dương Ngọc Bảo không quan tâm đến gì hết, giữ lấy cái mạng này rồi tính sau, cầm lệnh bài trong tay đưa cho Trình Cung.
- Phế vật, ngươi còn là một nam nhân không?
Lạc Trường Không muốn đoạt đi đều không kịp, Trình Cung lăng không nắm vào trong tay, tức giận đến độ Lạc Trường Không vung tay lăng không tát một cái, trực tiếp tát cho Âu Dương Ngọc Bảo bịđ ánh rơi răng xuống đất, phun ra một ngụm máu, thân thể trực tiếp bay ra ngoài mười thước, nặng nềđ ánh vào vách tường.
Nguyên bản lấy lực lượng này, Âu Dương Ngọc Bảo bịđ ánh lên tường, hẳn là có thể phá nát tường bắn ra bên ngoài, thế nhưng toàn thân hắn lại bịđụng phun máu, tường được một cổ lực lượng bảo vệ lại, căn bản không có bất luận chuyện gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận