Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

- Đại thiếu! Người này bịđập hôn mê!
Lúc này, Sắc Quỷ tiến lên cười nói.
Trình Cung nhàn nhạt cười:
- Ta sẽ đợi, xem phụ tử bọn hắn làm sao quên mình vì người, làm sao không tiếc hi sinh tính mạng giúp chúng ta mở ra một con đường máu.
Tứđại hại Vân Ca Thành là ai? Sắc Quỷ nói cóđược chỗ tốt, rất tùy ý, lại khiến tiểu lang vương vừa vội vã rời đi trong lòng lại mạnh mẽ trầm xuống. Nhưng lúc này hắn cũng không có khả năng quay đầu lại, chỉ có thể kiên trì mang người rời đi.
Mà lời Trình Cung nói hắn cũng nghe được, trong lòng càng cảm thấy khó lường, không rõ ràng rốt cuộc mục đích của Trình Cung đứng đầu Tứđại hại Vân Ca Thành, hoàn khố siêu cấp bại gia tử này ở đâu.
Nhiều đan dược như vậy, nói thật, ngay cả chính Bạch Kiếm đều không tin Trình Cung sẽ vô duyên vô cớ cho hắn. Là cho mượn, thế nhưng người hơi có chút đầu óc đều biết, thứ này đi rồi, tuyệt đối sẽ không trở lại.
Chuyện này quá kỳ quái rồi, hiện tại trong lòng tiểu lang vương Bạch Kiếm cảm thấy không ổn, nghĩ mau chóng tìm được Lang Vương, nhìn xem nên xử lý như thế nào.

- Đi vào rồi nói tiếp!
Trình Cung thấy bộ dáng Lâm Đan vô cùng khổ sở, thống khổ nhìn về phía chính mình, hắn dẫn đầu đi vào trong Đan Thần Phủ tại Man Ngưu Thành này.
Không gian bên trong phân bộ Đan Thần Phủ phi thường lớn, cũng là kiến trúc số một số hai tại Man Ngưu Thành này, nhưng lúc này bên trong lại loạn thành một đoàn, phá hư do chiến đấu tạo thành phi thường to lớn. Nhưng Lâm Đan lại dẫn theo đ ám người Trình Cung rất nhanh đi tới một gian phòng yên tĩnh ở phía sau, phòng này phi thường rộng, quang cảnh, bài biện cũng rất không sai, hiển nhiên làđịa phương thiết lập để chuyên môn thiết đãi một ít khách quý trọng yếu.
Phịch!
Đám người Trình Cung vừa mới ngồi xuống, Lâm Đan nặng nề quỳ hai chân xuống mặt đất, hai tay chống đất, rơi lệđầy mặt.
- Đại thiếu, Lâm Đan phụ lòng mong mỏi của đại thiếu cùng tứ thiếu gia, không bảo vệ tốt được thị trường đan dược tại Nam Hoang, còn để phát sinh chuyện như vậy, xin đại thiếu trách phạt!
Phụ thân Lâm Đan là Dược Tề Sư, hi vọng lớn nhất cuộc đời hắn là nhi tử mình có thể chân chính trở thành Luyện Đan Sư, cho nên hắn mới đặt tên là Lâm Đan. Nhiều năm qua Lâm Đan luôn một mực cố gắng, nhưng thiên phú của hắn có hạn, hiện nay mới chỉ là Luyện Dược Sư cấp tám mà thôi. Con đường tu luyện coi như không tồi, cóđược thực lực Thoát Tục Kỳ tầng sáu, hắn biết Bàn Tử từ rất sớm trước kia.
Sau đ óĐan Thần Phủ lại thống nhất tất cả thị trường đan dược trên toàn bộ đế quốc Lam Vân, hắn cũng bị Bàn Tử kéo vào Đan Thần Phủ, hắn thật sâu bị mê hoặc mới vô số đan dược thần kỳ của Đan Thần Phủ. Cho dù chính mình không thể trở thành luyện đan sư, thế nhưng có thể tiếp xúc đến những đan dược này hắn cũng cảm thấy hạnh phúc rồi. Bởi vì năng lực của hắn không tồi, làm việc chắc chắn, cho nên Bàn Tửđã thương lượng với Trình Cung, cố ý phái hắn phụ trách công việc tại Nam Hoang.
- Chuyện này không liên quan đến ngươi, ta mới là người cuối cùng quyết định đưa ra đan dược, ngươi làm phi thường tốt, không sai, ngược lại là có công!
Trong đầu Trình Cung đột nhiên nhớ tới tư liệu của Lâm Đan lúc trước Bàn Tử nhắc cho mình. Lâm Đan này làm việc xác thực rất chu đ áo chặt chẽ, cảm thụ được tình huống hiện tại của Nam Hoang không thích hợp, Man Ngưu Thành có chút bất ổn, cho nên trước khi tiến vào Man Ngưu Thành hắn đã cho tất cảđan dược vào không gian giới chỉ rồi giao cho một nhân viên tình báo hắn tin tưởng nhất.
Nếu như ngày hôm nay chính mình không ở đây, vậy thì tiểu lang vương Bạch Kiếm kia không chiếm được gì hết, hơn nữa tin tức này cũng sẽ nhanh chóng truyền đi, thậm chí cũng đủ thời gian để tổ chức cách cứu viện hắn, phản kích lại những người Man Ngưu Thành này.
- Thế nhưng phụ tử lang vương lòng tham không đ áy, giao cho đ ám chóđ ó, đan dược sẽ một đi không trở lại!
Nói thì nói vậy, tuy nhiên khi Lâm Đan nghĩđến số đan dược kia, hắn lại cảm giác tan nát cả trái tim.
Số lượng đan dược khổng lồ như vậy, làm sao có thể cho bọn hắn đây?

- Chuyện này không cần người lo lắng, ta tự có sắp xếp khác, bản đại thiếu đã rõ, ngươi có công, mà có công thì sẽ được ban thưởng!
Trình Cung khoát tay, trong tay nháy mắt bị một ngọn lửa màu tím bao phủ.
- Tử Diễm Chân Hỏa, đây là Tử Diễm Chân Hỏa, chỉ cóđại sư đan đạo mới có thể nắm trong tay!
Tuy rằng tư chất của Lâm Đan có hạn, thế nhưng trình độ si mê với đan dược của hắn không kém bất luận kẻ nào, các tư liệu có liên quan hắn cũng đều đã nghiên cứu qua. Phương nhiện này hắn còn mạnh hơn rất nhiều so với các luyện đan sư cấp bậc cao. Nghiên cứu nhiều không sai, nhưng đời này chưa bao giờ Lâm Đan thấy qua Tử Diễm Chân Hỏa, đại sư đan đạo, đ ó là hạng tồn tại cao cao tại thượng, hắn căn bản không có cơ hội nhìn thấy.
Lúc này trong mắt Lâm Đan đã tràn ngập kích động, cuồng nhiệt, ngọn lửa kia đang thiêu đốt, giống như thiêu đốt mộng tưởng nhiều năm qua vẫn chưa từng tắt trong lòng hắn. Để cho hắn hưng phấn, kích động.
Trình Cung vừa lộn tay, tay phải hoàn toàn bị ngọn lửa màu tím đặt trên đỉnh đầu Lâm Đan. Sức khống chế của Trình Cung đối với Tử Diễm Chân Hỏa đãđạt được một loại cực hạn, ngoại trừ hắn, cho dùđại sư đan đạo khác cũng không dám sử dụng Tử Diễm Chân Hỏa như vậy.
Ba ba ba ba...
Giờ phút này toàn thân Lâm Đan giống như rang đậu, vang lên âm thanh bạo liệt liên tục tự như thân thể hắn sắp bị vỡ vụn, xương cốt hắn bị nổ tung.
Mà hắn cũng đau thiếu chút nữa rên lên, vừa hé miệng định rên, hắn lại mạnh mẽ đ èép trở lại. Hắn không biết đại thiếu đang làm gì, nhưng hắn biết đại thiếu sẽ không hại hắn, lúc này hắn chỉ cảm giác thân thể chính mình đang bị thiêu đốt.
Rất nhiều địa phương trong cơ thể mình bị vỡ vụn rồi hòa tan, toàn thân có một loại cảm giác dung nhập vào trong lò lửa.

Ngoại trừ loại cảm giác này, hắn còn cảm thụ được một cổ lực lượng lớn đến mức khiến hắn không dám tin tưởng đang hòa cùng lửa cháy, không ngừng ngang dọc trùng kích, phá tan một ít địa phương bế tắc trong thân thể hắn.
Đây là lực lượng gì? Tại sao có lực lượng kinh khủng đến như vậy, trời ơi!
Tuy rằng biết gần đây đại thiếu rất nổi danh, nghe nói đại thếu còn tự mình ra tay thượng nặng phế bỏ hai gãđại thống lĩnh Long vệ, nhưng hai người này cũng chỉ là Siêu Phàm Kỳ đỉnh phong. Nhưng lực lượng này, còn cường đại hơn chính mình không biết bao nhiêu lần, trước mặt lực lượng này, chính mình có vẻ quá nhỏ bé.
Thật đ áng sợ, vì sao đại thiếu sẽ có lực lượng đ áng sợ đến như vậy.
Oanh!
Dường như lực lượng thân thểđược thông suốt, Lâm Đan đột nhiên cảm giác mình vừa sống lại từ trong lò lửa, thần niệm, thân thể trong nháy mắt lại trở về với chính mình.
Chính mình là Thoát Tục Kỳ tầng sáu, thế nhưng, thân thể của chính mình dĩ nhiên trở nên cường đại không chỉ gấp đôi, còn cường đại hơn cả Thoát Tục Kỳ tầng tám, hơn nữa thần niệm của chính mình lại trôi chảy như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận