Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Mặc dù trong Man Ngưu thành rất nhiều người, nhưng mà không có người nhận ra, chỉ là trong nháy mắt cự phủ xuất hiện, tất cả mọi người có một cảm giác áp lực không hiểu.
Hai tay Man Ngưu Vương nắm chặt cự phủ, người đã bay đến không trung, cách mấy trăm mét trực tiếp vung búa xuống.
- Không biết sống chết, Quần Lang Hợp Kích.
Nếu như nói kích thứ nhất chuẩn bị chưa đủ, có chút vội vàng, cộng thêm những người này đều rất khẩn trương, không phát huy ra toàn bộ lực lượng, không có phát huy ra một hai phần mười của uy lực hợp kích, như vậy lúc này dưới tình thếđược Bạch Kiếm khống chế, hơn nghìn người hợp kích, uy lực tăng vọt gấp đôi.
Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm đã sớm tính toán tốt, lấy tính cách của Man Ngưu Vương, cho dù chết trận cũng sẽ không chạy trốn. Nếu không loại trận pháp này của hắn, căn bản không có hiệu quảđối mặt với Man Ngưu Vương, bởi vì dù sao đây cũng không phải là trận pháp chính thức của các đại môn phái, có thể bạo phát lực lượng vài lần thậm chí gấp mấy chục lần, thậm chí dẫn động lực lượng thiên địa. Trận pháp như vậy, mấy chục người hợp kích, uy lực bạo phát ra cũng rất kinh người, nếu làđại trận hơn nghìn người, uy lực tuyệt đối có thể nói là khủng bố, của hắn bất quá là một đại trận thô thiển.
Ngay cả lực lượng của nghìn người, hiệu quả chồng chất bình thường cũng không có biện pháp phát huy, tình huống tốt nhất cũng chỉ có thể phát huy ra một phần nhỏ mà thôi. Nhưng cho dù như thế, cũng đãđủ.
- Oanh!
Cự phủ kia chuẩn bị bổ xuống, lực lượng xung quanh bị hắn hấp thu điên cuồng, không ngừng tăng cường. Thậm chí mượn nhờ lực lượng của Linh trung phẩm này khí, Man Ngưu Vương đã khống chếđược một ít độc tính trong cơ thể mình.

- Không có khả năng...
Bạch Kiếm không dám tin nhìn nghìn người hợp lực trong hư không, đ ánh ra một kích còn mạnh hơn vài lần so với vừa rồi, nhưng lại bị Cự phủ này bổ ra. Xung quanh ít nhất hơn trăm người bị chấn hôn mê, có một nửa bị thương phun máu, mà quang mang hình Cự phủ kia chỉ thu nhỏ lại một vòng, rất nhanh oanh kích đến như trước.
- Bảo hộ thiếu gia...
Người mà Lang Vương cùng Bạch Kiếm lung lạc vẫn còn rất nhiều, mười tên Thoát Tục kỳ không đểý chấn thương, trực tiếp vọt lên muốn cản quang mang này lại.
Phốc phốc phốc...
Hơn mười tên Thoát Tục kỳ, trong đ ó còn có một gã Thoát Tục kỳ tầng thứ chín, dưới quang mang này giống như đậu hủ bị chém nát, tác dụng duy nhất mà bọn hắn có thể làm là khiến quang mang kia nhỏ thêm một chút. Nhưng cho dùđã nhỏ đi cũng không phải Bạch Kiếm có khả năng ngăn cản. Đây hết thảy chỉ là sự tình trong chốc lát, quá nhanh, nhanh đến Bạch Kiếm cũng không có biện pháp né tránh, bởi vì loại tập trung cùng áp lực này hắn căn bản không có biện pháp thoát khỏi hoàn toàn, càng không có tốc độ nhanh hơn quang mang kia.
Giờ phút này trong đầu Bạch Kiếm rất mơ hồ, hắn thật sự khó tin được hết thảy, tại sao lại như vậy. Tại sao Man Ngưu Vương có vũ khí, hơn nữa sao có thểđến loại trình độ này, độc tính của hắn cần phải phát tác nghiêm trọng hơn, lực lượng của hắn cần phải hạ thấp, tại sao có thể như vậy?
- Không được làm tổn thương con ta.
Thời điểm hơn mười tên Thoát Tục kỳ bị chém nát, một tiếng hét to cùng một đạo bạch quang lao đến.
- Oanh!
Đạo bạch quang này ở một khắc cuối cùng vọt tới trước người Bạch Kiếm, hai cỗ lực lượng cường đại đối chọi, khiến hơn mười người xung quanh bị chấn phun máu bay ngược ra sau, nhưng Bạch Kiếm ở phía sau lại không cảm nhận được chút lực lượng trùng kích nào.
Bởi vì trên thân thể người xông lại có một cổ lực lượng ngưng như thực chất, một chiếc áo choàng màu trắng cực lớn mở ra, hoàn toàn ngăn lại dư âm của hai cỗ lực lượng cường đại va chạm.
- Phụ... Vương...
Mới vừa rồi là bởi vì hết thảy đều quáđột ngột, nhưng giờ phút này hơi chút trì hoãn, một loại sợ hãi khi sống sót sau tai nạn, còn có một loại vui mừng bởi vì chứng kiến phụ thân Lang Vương, khiến thanh âm của Bạch Kiếm cũng có chút phát run.

Lực lượng va chạm khiến nguyên khí, không khí xung quanh cũng có chút vặn vẹo, sau đ ó mới dần dần nhìn thấy rõ ràng.
Đứng ở trước người Bạch Kiếm chính là Lang Vương Bạch Nhân Long, chỉ là giờ phút này tư thế của hắn hơi chút kỳ quái, tay trái của hắn giơ lên một quả trứng khổng lồ chừng một người ôm, tay phải thìđung đưa trong gió. Trên cánh tay của hắn xuất hiện một vết thương rất sâu, sâu đủ thấy xương, đ ó là vừa rồi bị búa quang của Man Ngưu Vương chém rách.
- Trách không được một mực không ra gì, nguyên lai là ấp từ trứng ra, bất quá nói như vậy, Bạch Kiếm cần phải gọi phụ thân hắn là mẹ ah!
Cách nghĩ của Bàn Tử luôn rất đặc biệt, ngoại trừ thời điểm nói chuyện chính sự thì bình thường nghe cứ như người bị thần kinh.
- Ai nói không thể gọi phụ vương, trên thế giới này có một ít loài là lưỡng tính, tự mình có thể sinh hậu đại.
Sắc Quỷ uốn nắn sai lầm của Bàn Tử, thuận tiện khinh bỉ Bàn Tử một chút.
- Ách... Còn có phải là người hay không?
Túy Miêu ở đằng kia rất khó hiểu quơ đầu, chóng mặt a, cân nhắc vấn đề cóđộ khó cao như thế này, với hắn mà nói quả thực rất khó khăn.
Bọn hắn không kiêng nể gì cả, phối hợp nói chuyện, khiến Bạch Kiếm tức giận đến sôi gan, đ ám hỗn đản này. Mà như vậy đối với Tứđại hại mà nói sớm đã là thái độ bình thường, mắng chửi người không mang theo từ ngữ thô tục là biệt tài của bọn hắn, trước kia thời điểm lực lượng bọn hắn còn yếu, không có biện pháp dựa vào lực lượng thu thập đối phương, đối phương cũng không dám đơn giản trêu chọc bọn hắn, trong quý tộc cũng không thể dùng quá nhiều từ ngữ thô tục giao phong, nên điều này đã dần dần thành bản lĩnh của bọn hắn.
Khóe mắt Lang Vương liếc qua lạnh lùng nhìn thoáng qua Trình Cung, phát hiện Trình Cung mang theo người của hắn ở đằng kia nhìn xem. Chỉ là khiến Lang Vương không nghĩ tới chính là, thời điểm ánh mắt của hắn liếc nhìn sang, Trình Cung trực tiếp làm một thủ thế các ngươi cứ tiếp tục, sau đ ó lấy một thanh phi đao cực lớn từ trong giới chỉ không gian, để xuống dưới chân, nằm nghiêng người nhìn náo nhiệt.

Mịa nó, lại có bàn trà nhỏ, trọn bộ đồ uống trà, lại cóđ àn hương.
Mịa, còn lấy ra hơn mười loại hoa quả, còn có bồ đ ào.
Giờ phút này một tay Trình Cung cầm bồ đ ào, tùy ý cắn ăn, một tay khác thì gõ gõ mặt bàn, ý tứ kia là các ngươi cứ tiếp tục a.
Lang Vương vốn chỉ là quét mắt nhìn một vòng, nhưng mà sau đ ó thấy một loạt cửđộng của Trình Cung, hắn cũng bị sợ ngây người. Trình Cung không lên tiếng, nhưng trùng kích đối với Lang Vương còn vượt xa đ ám người Bàn Tử.
Bách Chiến Hầu, trưởng tôn Trình gia, cháu trai Trình Tiếu Thiên, quả nhiên rất có nghề, hừ! Lang Vương hừ lạnh một tiếng, rốt cục ánh mắt nhìn về phía Man Ngưu Vương ở xa xa.
- Trách không được mười mấy năm trước đột nhiên ngươi bắt đầu bế quan, nguyên lai Linh khí trung phẩm Man Vương Phủ năm đ ó huyên náo xôn xao, chấn kinh toàn bộ Nam Hoang lại bị ngươi chiếm được. Đều nói Man Ngưu Vương ngươi trực tính, nhưng lại che giấu nhiều năm như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận