Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Biểu lộ của Bàn Tử khoa trương một ít, nhưng những người khác cũng rất chấn kinh, hơn một năm nay, bọn họ đã sớm quen có bất cứ chuyện gì, vấn đề gìđều có thể ở Trình Cung tìm được đ áp án.
Thiên văn, địa lý, luyện đan, vũ khí, yêu thú, công pháp...
Những thứ này, người khác nghiên cứu cảđời cũng chỉ hiểu có hạn, đến Trình Cung lại biến thành thuận tay lấy ra, thuận miệng giải đ áp.
- Ách...
Đương nhiên cũng có ngoại lệ, nghe được Trình Cung nói, Túy Miêu mất đi bộ dạng say rượu:
- Nhục... Nhục... Có thể ăn hay không?
Tiểu gia hỏa bị Trình Cung thuận miệng gọi là Nhục Nhục, tựa hồ cảm nhận được có người muốn ăn nó, thân thể cuộn mình một chút, bốn chân quấn lấy cổ tay Trình Cung, cái đuôi cũng chặt hơn một ít, thân thể có chút uốn éo, tiếp tục ngủ.
- Ngươi ăn nó, hay là nó ăn ngươi a?
Trình Cung cũng không biết nói gì, Túy Miêu ngoại trừ tu luyện và thời điểm chiến đấu, lúc khác đã sớm quen ở trong trạng thái mơ hồ.
- Nhất định là Nhục Nhục ăn hắn.

Bàn Tử rất khẳng định nói.
Lần này ngay cảđ ám người Sắc Quỷ cũng tràn đầy đồng cảm gật đầu, vừa rồi ấn tượng Nhục Nhục lưu lại cho mọi người quá khắc sâu, mọi người vẫn có chút tự mình hiểu lấy, hiện tại trừđại thiếu vàĐông Phương Linh Lung ra, những người khác tuyệt đối không có nắm chắc tránh được.
Rầm rầm rầm...
Thời điểm đ ám người Trình Cung nói chuyện, rốt cục yêu thú bên ngoài đã dẹp xong nội loạn, bắt đầu tiến lên. Trước kia nói là trăm vạn, bất quá là một con số ảo, nhưng tuyệt đối chỉ nhiều hơn chứ không ít, hình thể yêu thúđã lớn, số lượng lại hơn trăm vạn, hơi động một chút là kinh thiên động địa, đại địa cũng run rẩy.
- Xong rồi, lần này thật sự xong rồi, nguyên bản không trông nom Man Ngưu Vưong tranh đấu và Lang Vương như thế nào, cuối cùng một phương lưu lại vẫn sẽ bảo trụ Man Ngưu Thành, lần này có thể xong rồi.
- Cũng không biết Trình đại thiếu này cóý tứ gì, lúc này rồi còn nói chuyện phiếm ở đằng kia.
- Ngươi biết cái gì, bọn họ sợ cái gì, ngươi không thấy vừa rồi hắn mạnh mẽ như vậy, muốn đi ra ngoài ai ngăn được, đ áng thương chúng ta quá xui xẻo.
- Ta xem chúng ta nên nhanh tìm một số người tụ lại, có lẽ còn có cơ hội giết ra ngoài.
Thời điểm yêu thú bên ngoài không cóđộng tĩnh, Man Ngưu Thành yên tĩnh giống như chết, chỉ cóđ ám người Trình Cung nói chuyện, những người khác ngay cả rắm cũng không dám phóng. Trước kia bất kể là thời điểm Man Ngưu Vưong hay là Lang Vương khống chế, trong Man Ngưu thành vẫn có một chút lực lượng không kém, thế lực không nhỏ không sợ bọn họ, nhưng vừa rồi Trình Cung đưa tay nuốt Bạch Kiếm, Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn chụp chết Bạch Nhân Long, loại rung động và hung ác kia khiến tất cả mọi người sợ hãi.
Cho dù lúc này, những người kia thương nghị cũng đều là dùng thần niệm câu thông, hoặc là âm thầm truyền âm, sợ nói ra không cẩn thận đắc tội Trình Cung, chưa bị yêu thú giết chết đã bị Trình Cung chụp chết.
- Trình đại thiếu... Khụ...
Nhưng vào lúc này, Man Ngưu Vưong vừa rồi ngồi trên mặt đất đã khỏe một ít, giãy dụa đứng lên. Hắn vừa dùng lực, lại phun ra một ngụm máu, nhưng hắn vẫn cưỡng chếđứng lên.
- Trước lo chính sự, về sau có rất nhiều thời gian nghiên cứu.
Trình Cung khoát tay áo, ý bảo đ ám người Bàn Tửđừng xăm xoi Nhục Nhục nữa, hắn thì cất bước đi về phía Man Ngưu Vưong Lý Hằng.
Nhìn Trình Cung đi đến trước người mình, hiện tại Man Ngưu Vưong Lý Hằng khó có thể tin như trước, vừa rồi chính là hắn đập như làđập con ruồi, tiện tay đ ánh ra hơn trăm lần công kích cường đại. Như thế nào cũng không nghĩ ra, hoàn toàn trái ngược lẽ thường, nhưng đây hết thảy đã xảy ra.
- Khụ... Nguyên bản Bạch Kiếm này nói, nói những yêu thú này là các ngươi cố ýđưa tới, ta còn cho rằng là hắn nổi điên, bởi vì có cừu oán với các ngươi nên mới nói như vậy, nhưng mà hiện tại... Khụ... Ta tin tưởng...
Thương thế của Man Ngưu Vưong rất nặng, hơn nữa giờ phút này hắn có chút nản lòng thoái chí, thậm chí ngay cảđan dược cũng không dùng, nếu không cũng sẽ không qua thời gian lâu rồi còn nghiêm trọng như vậy. Khi nói chuyện, trực tiếp phun ra một ngụm máu.

- A!
Thân thể Man Ngưu Vưong muốn ngã xuống, đột nhiên hai chân Man Ngưu Vương dùng sức đạp mặt đất, cả hai chân trực tiếp cắm vào trong lòng đất, lúc này cho dù người lắc lư cũng sẽ không ngã, hơn nữa thoáng cái cũng từ cao cao tại thượng, biến thành thấp hơn Trình Cung một ít, có chút ngửa đầu nói chuyện với Trình Cung.
Thấy đột nhiên Man Ngưu Vưong ra chiêu thức ấy, Trình Cung cũng bội phục giơ ngón tay cái lên:
- Quả nhiên đủ cương mãnh, không hổ là Man Ngưu Vưong. Không sai, những yêu thú này chính là ta đưa tới.
Oanh…
Hai người bọn họ đối thoại đều rất bình thường, người khác cũng nghe được, vừa nghe lời này lập tức bùng nổ.
- Kẻ điên, thật sự là hắn đưa tới.
- Thật sựđiên rồi, điên rồi, bản thân hắn cũng ở đây, cho dù hắn lợi hại, cho dù hắn là thần tiên lục địa, hiện tại yêu thú càng tụ càng nhiều, chính hắn cũng trốn không thoát a.
- Trừ khi mọi người cùng nhau liều mạng, nếu hắn có thểđ ánh như hồi nãy, có lẽ có cơ hội.
- Hắn sẽ không trông nom chúng ta đâu, nói sau ai lại nghe hắn.
- Tên hỗn đản này, hắn không muốn sống còn kéo chúng ta theo.
Sau đ ó mắng cái gì cũng có, nhưng mà không có một người nào, không có ai dám mắng ra tiếng, đều là âm thầm truyền âm, hoặc là trao đổi thần niệm.
Ngoại trừđ àn yêu thú bên ngoài bắt đầu đẩy mạnh về Man Ngưu Thành, Man Ngưu Vưong đối thoại cùng Trình Cung, xung quanh yên tĩnh giống như chết.

- Khụ... Phù, ngươi. Ngươi thật là kẻ điên, vì nghiệm chứng phụ tử Lang Vương sau khi mượn đan dược của Đan Thần Phủ, có thật sự liều mạng mở một con đường máu, liều mạng bảo vệ trong người Man Ngưu thành hay không, ngươi lại đưa tới trăm vạn yêu thú. Hiện tại yêu thú tụ tập đến loại trình độ này, càng lúc càng nhiều, đây cũng không phải là vấn đề trăm vạn yêu thú. Cho dù ngươi lợi hại, muốn lao ra cũng khó, chẳng lẽ ngươi không lo lắng qua vấn đề này?
Man Ngưu Vưong dở khóc dở cười, lộ vẻ sầu thảm, cười khổ nhìn Trình Cung.
Người trẻ tuổi này cóý nghĩ cũng quá thần kỳ, cửđộng cũng quá khác thường, dùng lực lượng của hắn, hoàn toàn không cần phiền toái như vậy.
- Bọn họ còn chưa đủ tư cách, cũng không xứng ta mang người làm những chuyện này vì bọn họ, chỉ là thuận tay mà thôi.
Mục quang Trình Cung rời khỏi Man Ngưu Vưong, nhìn về phía yêu thúđang xông tới nói:
- Bản đại thiếu đến Nam Hoang, nơi này về sau nơi đây chính làđất phong của Bản đại thiếu, ta sao có thể cho nhiều yêu thú như vậy tán loạn trên đất phong của ta, tự nhiên phải hảo hảo thanh lý một phen. Hơn nữa Bản đại thiếu đi đến đất phong của mình, lần đầu đi đến Nam Hoang, làm nổi bật hình tượng cũng rất trọng yếu, đây mới làđại sự, về phần Bạch Nhân Long cùng Bạch Kiếm, này bất quá là chuyện tình tiện tay.
- A...
Man Ngưu Vưong vô cùng kinh ngạc, khiếp sợ nhìn Trình Cung, hình tượng, làm nổi bật? Ta dựa vào, cái này là cái rắm gì a.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận