Dần dần, Trình Cung thành một mục tiêu để nàng duy trì, cố gắng sống sót trong Yêu Thú Sâm Lâm, mà trải qua hơn một năm ma luyện, sau khi đi ra thật sự nhìn thấy Trình Cung, lại cảm thấy những ý nghĩ trước kia quá buồn cười.
Hôm nay đột nhiên nghe được Trình Cung nói lời này, tâm tình của nàng khiếp sợ và phức tạp có thể nghĩ.
- Ta yêu mến, thích tính cách hiện tại của nàng, rất tốt. Có thua có chịu, chẳng phải chỉ là nha hoàn ba năm sao, kỳ thật làm nha hoàn ba năm cho bản đại thiếu cũng không phải là chuyện dọa người gì, hiện tại bản đại thiếu chính là Bách Chiến Hầu Nam Hoang. Được rồi, nàng cũng qua bên kia thu thập yêu đan, giúp đỡ xử lý thi thể yêu thú, cái này cho nàng.
Trình Cung nói xong, sau đ ó ném Giao Long Tiên cho Tử Yên công chúa, sau đ ó trực tiếp bay về phía xa xa.
Tử Yên công chúa cũng không nhớ rõ tại sao mình tiếp được Giao Long Tiên, nàng chỉ cảm thấy mặt rất hồng, tuy không có người biết rõ vừa rồi nàng nghĩ gì, nhưng chính nàng lại biết.
Tên hỗn đản này, lại dám trêu mình! Đáng giận, ngươi là Bách Chiến Hầu ta còn là công chúa, cái gì gọi là làm nha hoàn cho ngươi cũng không dọa người. Trong nội tâm Tử Yên công chúa tức giận a, càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng cảm giác Trình Cung đ áng giận.
- Người so với người tức chết người a, khi nào mình cũng có thể tiêu sái như đại thiếu, ngay cả công chúa cũng trở thành nha hoàn, đây mới gọi là nhân sinh!
Đối với chuyện đại thiếu làm như thế nào, chính giữa rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Bàn Tử không có hứng thú quan tâm, hắn chỉ là cảm thán, so với đại thiếu, nhân sinh của mình thật sự rất khổ.
Bất quá, lập tức Bàn Tử nhìn về phía Sắc Quỷ, người này cũng lưu ý bên này, hắn liền làm một thủ thế, ý bảo có năng lực ngươi so với đại thiếu đi. Ngươi có nhiều nữ nhân hơn nữa thì thế nào, một nha hoàn công chúa của đại thiếu cũng đ è chết ngươi.
- Có thể hơn ngươi làđủ rồi.
Sắc Quỷ khiêu khích nhìn Bàn Tử.
- Thật là, lại thắng, một chút ý tứ cũng không có.
- Đúng vậy, khi nào thìđại thiếu đ ánh cuộc với người khác bị thua nhỉ, như vậy sẽ rất thú vị.
- Đúng, đồng cảm, đồng cảm.
Cảđ ám thành viên Huyết Chiến đều rất nhàm chán lắc đầu, lời này rơi vào trong tai Tử Yên công chúa, thiếu chút nữa khiến nàng nổi giận ra tay lần nữa, bọn gia hỏa đ áng giận này. Chủ tửđ áng giận, nô tài phía dưới càng ghê tởm hơn, một lũ hỗn đản, toàn bộ đều là hỗn đản.
Oán hận nghĩ như vậy, Tử Yên công chúa bay về một phương hướng khác.
- Nàng muốn làm gì? Muốn chạy trốn, không được, nàng đã thua, không thể không chịu được.
Đông Phương Thanh Mai thấy Tử Yên công chúa bay đi, lập tức muốn đuổi theo.
- Đừng nóng vội.
Tuy Đông Phương Linh Lung một mực không nói chuyện, nhưng sau khi Trình Cung thắng, thân thể của nàng rõ ràng rất buông lỏng, giờ phút này nhẹ giọng ngăn cản Đông Phương Thanh Mai.
Tiểu Tuyết cũng vỗ ngực, thở phào một cái, lúc này vừa vặn Trình Cung vừa mới bay đi, nhìn về phía bọn họ khoát tay chào hỏi, nàng lại sợ tới mức co rụt đầu, trốn sau lưng Đông Phương Linh Lung, dùng thân thểĐông Phương Linh Lung giấu mình. Cho dù Trình Cung biết nàng rời nhà trốn đi, còn phái lão Mã bảo vệ, nhưng Tiểu Tuyết vẫn như hài tử làm sai chuyện, nhìn thấy Trình Cung là chột dạ.
Mà lúc này, Tử Yên công chúa đã bay đến vài dặm, bắt đầu xử lý thi thể yêu thú.
Đám người Bàn Tử cũng chỉ là nói nhảm vài câu, sau đ ó ai vào việc nấy.
Chỉ có Man Ngưu Vương Lý Hằng còn ngẩn người, lúc trước hắn thấy rõ ràng lực lượng của Tử Yên công chúa, thực tế thần thông Long Phệ này rất khủng bố. Nhưng mà lúc ấy hắn còn không biết nàng là công chúa, càng khiến hắn không nghĩ tới chính là, hiện tại công chúa này lại thành nha hoàn của Trình Cung.
Mà vừa rồi Trình Cung thắng như thế nào hắn cũng không hiểu được, đây quả thực là không thể tưởng tượng, một tồn tại thần thông quảng đại như thế, lại là công chúa, lại... Lại trở thành nha hoàn.
Càng không thể tưởng tượng nổi chính là thái độ những người bên cạnh Trình Cung, bọn họ sợ hãi than và nói những lời kia càng khiến Lý Hằng hận không thể lập tức tìm một chỗ đâm đầu cho chết. Những người này rõ ràng cho thấy chuyện này không tính là gì, hoàn toàn rất tùy ý trêu chọc vài câu, sau đ ó ai vào việc nấy?
Chẳng những đối phương là công chúa, còn không đến hai mươi tuổi đã cóđược Linh khí tiếp cận trung phẩm, lực lượng sánh ngang thần tiên lục địa, hiện tại cứ bị thu phục như vậy, bọn chẳng lẽ họ không khiếp sợ, kinh hãi sao?
Thẳng đến khi những người khác tản ra, Trình Cung cũng đã bay ra ngoài rất xa, Lý Hằng mới nhớ tới mình phải đi cùng Trình Cung nhìn xem bốn phía. Hiện tại tâm tình của hắn càng không yên, càng cảm giác vị Bách Chiến Hầu mình mới đầu nhập vào này rất thần bí, thần kỳ vô cùng.
Kiêu ngạo, hoàn khố… Những tin tức này trước kia đều không sai, chỉ sai là chưa nói hắn rất mạnh, rất có tiền vốn kiêu ngạo.
...
Song Long thành, trước cửa phủ Tổng đốc năm tỉnh, đội ngũ danh dựđãđến cách mấy trăm mét, uy thế kinh người. Đoan Mộc Nhất Phong mang người đi ra, không ngừng chào hỏi những người phía dưới, năm tỉnh Tây Nam vừa mới thành lập, quân quyền chưa đủ. Thế lực các phương rắc rối phức tạp, lợi ích gút mắc, đồng thời trước thú triều trăm năm còn phải hình thành sức chiến đấu nhất định, cho dù không phát huy ra tác dụng gì ở thú triều trăm năm cũng phải làm tốt chuẩn bị.
Đoan Mộc Nhất Phong muốn cân đối, việc cần phải làm quá nhiều, mỗi ngày bề bộn thở không ra hơi. Nhưng gần đây Nam Cương Thần Giáo cóđại sự, hắn nhất định phải mau chóng trở về một chuyến.
- Cung kính Tổng đốc đại nhân.
Đoan Mộc Nhất Phong cất bước lên xe, phía dưới đi theo trên trăm quan viên, Đại Tướng quân, Tướng quân đều hành lễ tiễn đưa.
Tổng đốc năm tỉnh, cho dù Tây Chu hành tỉnh do Chu gia độc tài, nhưng Đoan Mộc Nhất Phong có Nam Cương hành tỉnh làm căn cơ, khống chếđệ nhất thành thị Song Long thành trong tay, lại có hai tỉnh vùng duyên hải mà Vũ Thân Vương khống chế phối hợp, quyền lực của hắn vượt xa các Tổng đốc khác.
Hiện tại Đoan Mộc Nhất Phong cũng rất hưởng thụ loại cảm giác này, điều này khác hẳn khi hắn làm Tổng đốc ở Nam Cương hành tỉnh, ở Nam Cương, mặc dù trên danh nghĩa hắn là Tổng đốc Nam Cương, nhưng mà tính trong đệ tử Nam Cương Thần Giáo, địa vị của hắn chỉ là trung thượng mà thôi, kém xa so với Vũ Thân Vương.
- Tổng đốc đại nhân xuất hành, khởi kiệu...
- Chờ một chút, có tình cấp khẩn quân...
Thời điểm đội ngũ chuẩn bị lên đường, đột nhiên vang lên một thanh âm dồn dập, sau đ ó một thân ảnh lóe lên, trực tiếp xông vào trong xe của Tổng đốc đại nhân.
Hộ vệ dưới xe cùng trên xe thấy thân ảnh này, tất cảđều không nhúc nhích.
- Đoan Mộc Nhất Lâm, ngươi đã là tuần phủ Song Long thành, chúý hành vi cử chỉ của mình một chút, lần này cố ý cho ngươi đến phủ Tổng Đốc tiếp quản thay ta, chính là vì muốn rèn luyện ngươi. Thân phận gì thì làm chuyện đ ó, nơi này không phải ở Thần Giáo, ngươi cũng không còn là Trưởng lão làm chân chạy, có nghe hay không.