Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Mà hiện tại, chuyện bên Song Long thành này hoàn toàn do Đoan Mộc Nhất Lâm phụ trách, nhất là phương diện hậu cần.
Lúc này, trong một khu nhà cao cấp ven hồ Nguyệt Nha, cũng là nơi đẹp nhất Song Long thành, một thịnh yến xa hoa đang được cử hành. Mười mấy người đang vui vẻ uống rượu cùng Đoan Mộc Nhất Lâm, vũ cơ phía dưới không ngừng nhảy múa.
Sau đ ó một trung niên ngồi ở trước nhất vỗ vỗ tay, lập tức có người bưng lên một cái khay phủ vải đỏ đi tới.
Mà ngồi ở vị trí thủ tịch chính làĐoan Mộc Nhất Lâm, nói là ngồi ở trên vị trí thủ tịch, không bằng nói là nằm. Bởi vì thiết kế hoàn toàn là một cái giường lớn, chỉ là lúc này phía sau và hai bên trái phải có chỗ dựa vào, cho nên hắn miễn cưỡng tính làđang ngồi.
Đoan Mộc Nhất Lâm dựa vào không phải là cái đệm, mà là ba nữ tử nằm nghiêng, dùng ngực của mình nâng đỡ lấy thân hình mập mạp của Đoan Mộc Nhất Lâm. Mà ở phía sau các nàng, chuyên môn có mỹ nữ phụ giúp các nàng, tránh cho các nàng bịép tới ngã xuống.
Dù vậy, nhưng thể trọng của Đoan Mộc Nhất Lâm cũng quá mức kinh người, ép tới nữ tử phía sau thở hồng hộc, các nàng thở dốc càng làm ngực phập phồng, Đoan Mộc Nhất Lâm uống đang cao hứng, còn rất hưởng thụ cố ýđ è nặng về phía sau.
Ở hai bên hắn cũng là hai mỹ nữ xinh đẹp nằm tại đ ó, làm cho tay của hắn có thể tùy thời đặt ở trên ngực các nàng.
- Vừa nhìn là biết đ ám người rừng từ Man Hoang ra, mẹ nó.
- Nhà giàu mới nổi, một con lợn cũng biết hưởng thụ như vậy.
- Không có biện pháp, ai bảo ca ca hắn là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam Đoan Mộc Nhất Phong, bây giờ hắn là tuần phủ Song Long thành!
- Một con heo cũng có thể làm tuần phủ, ta xem Lam Vân đế quốc cũng sắp xong rồi.
...
Phía dưới có mười người áo mũ chỉnh tề, rất có khíđộ, khuôn mặt tươi cười như hoa, nhưng lẫn nhau đều âm thầm truyền âm trao đổi, vô cùng khinh bỉĐoan Mộc Nhất Lâm.
- Đổng Hiền Minh, không phải ta không giúp ngươi, nhưng ngươi phải biết rằng chuyện lần này liên quan trọng đại, không thể xảy ra một chút sai lầm. Đây chính là liên quan đến vấn đề mua sắm cung cấp trên trăm vạn người, hơn nữa thú triều trăm năm sắp xảy ra, vô số người vào Song Long thành, khoản mua bán này cũng không nhỏ a!
Hai tay Đoan Mộc Nhất Lâm không kiêng nể xoa nắn nhủ hoa của hai mỹ nữ bên cạnh, dùng một ánh mắt cao cao tại thượng nhìn người của Đổng Hiền Minh.
Người Nam Cương vốn không giống người nơi khác, huống chi Đoan Mộc Nhất Lâm nhiều năm qua một mực bịáp bách, thật vất vả mới được ca ca Đoan Mộc Nhất Phong kéo đến, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha bất kỳ một cơ hội nào.
Người ngồi trước Đoan Mộc Nhất Lâm chính làĐổng Hiền Minh, thủ phủ Song Long thành, sinh ýĐổng gia trải rộng cả Nam Chiêm Bộ Châu, nhưng căn cơ là ở Song Long thành này. Đổng gia ở Kinh thành cũng có rất nhiều quan hệ, lúc trước rất nhiều tuần phủ của Song Long thành còn muốn giao hảo với hắn, cho nên các loại quân nhu vật tư của Song Long thành đều do Đổng gia bọn hắn phụ trách. Mười mấy người bên cạnh kia cũng đều là phú thương cấp cao nhất của Song Long thành, liên quan đến các ngành sản xuất, đều là hợp tác, kiếm tiền cùng Đổng gia.
Nhưng lần này Đoan Mộc Nhất Phong nhận chức Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, sau lưng còn có Vũ Thân Vương làm chỗ dựa, đến hiện tại có rất nhiều chuyện còn chưa chính thức xác nhận, những người này chính là muốn xác định chuyện này.
- Tuần Phủ đại nhân, đây là một chút tâm ý của chúng ta, mong ngài vui lòng nhận cho.
Đổng Hiền Minh lập tức mở vải đỏ ra, bên trong là một xấp kim phiếu, mỗi tờđều là mười vạn lượng.
Mà nhìn độ dày cũng tới ba bốn mươi tờ, tim Đoan Mộc Nhất Lâm mạnh mẽ gia tốc, tay không tự chủ được dùng sức, nữ nhân phía dưới bị hắn làm đau đến nước mắt đã chảy ra, nhưng không dám phát ra thanh âm. Thân thểĐoan Mộc Nhất Lâm vừa mới nghiêng về phía trước một chút, nhưng lập tức lại lui về phía sau.
- Đổng gia ở Nam Chiêm Bộ Châu coi như làđại gia tộc cắm rễ mấy trăm năm, hiện tại xem ra cũng…
Đoan Mộc Nhất Lâm nhếch miệng lên, khoát tay một cái, trong tay đã xuất hiện một cái thiệp, sau đ ó quăng cái thiếp này xuống mặt đất bóng loáng:
- Các ngươi có thể nhìn xem hiện tại là lúc nào, nếu như thú triều trăm năm xảy ra, trước đừng nói lợi nhuận tiền, có thể sống hay không cũng là vấn đề, nếu như đến lúc đ ó ca ca ta ra quân lệnh, tất cả phải sung quân, xuất tiền xuất lực vì chống cự yêu thú, vậy thì những thứ này còn thiếu sao. Nhìn xem đây là lễ vật Mị Hồ Vương Mị Hồ thành đưa cho bản tuần phủ, nàng muốn dẫn hai vị vương giả, trên năm mươi Thoát Tục Kỳ, còn có mấy trăm Siêu Phàm Kỳ cùng hơn ba nghìn Phạt Mạch Kỳ đầu nhập vào bản tuần phủ, người chưa tới nhưng danh mục quà tặng đã tới, tự các ngươi nhìn xem đi.
- Ầm...
Có một tên vừa nghe xong, chén rượu trong tay trực tiếp rơi xuống trên mặt đất, Mị Hồ Vương là ai làm sao bọn họ có thể không biết, một trong Tam đại vương giả Nam Hoang. Lại vừa nghe đến đội hình này, chỉ sợ tập trung tất cả cao thủ trong hai mươi vạn, thậm chí ba mươi vạn đại quân cũng không bằng, cũng chỉ có ở loại địa phương như Nam Hoang mới có thể cóđội ngũ như thế.
Đổng Hiền Minh vừa nghe xong, trong nội tâm sớm mắng mười tám đời tổ tông của Đoan Mộc Nhất Lâm một lần, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười gật đầu liên tục:
- Dạ dạ, tuần phủ đại nhân giáo huấn không sai, bất quáđây chỉ là trợ hứng cho tuần phủ đại nhân, phía sau chúng ta còn chuẩn bị hai trăm vạn lượng hoàng kim cho ngài. Đồng thời từ nay về sau, một nửa lợi nhuận của chúng ta sẽ giao cho ngài và Tổng đốc đại nhân, ngài và Tổng đốc đại nhân cai quản năm tỉnh, làm sao có thời giờ trông nom những chuyện này, những chuyện tạp vụ này ngài cứđể cho chúng ta làm làđược.
Quản lý hậu cần năm tỉnh Tây Nam, liên quan đến sửa đường, xây cầu, cung cấp cho trăm vạn đại quân, còn có thật nhiều ngành sản xuất lũng đoạn, lần này Đổng Hiền Minh hạ quyết tâm, không trông nom như thế nào, trước phải nắm bắt công việc này tới tay. Đoan Mộc Nhất Lâm này vơ vét tài sản thành của mình, mình liền động thủ xuống dưới, tóm lại lông dê ở trên người dê, chỉ cần có thể nắm lấy công việc này, kế tiếp khẳng định mình lấy đủ chỗ tốt.
- Ha ha... Chủ ý này rất hay, quả nhiên không hổ là gia chủ Đổng gia, cứ quyết định như vậy. Ngươi sảng khoái như thế, bản tuần phủ cũng sẽ không bạc đãi ngươi, từ nay về sau công việc mua bán của năm tỉnh Tây Nam do ngươi cứ nói với ta, xem ta thu thập bọn họ như thế nào. Về phương diện quân đội, tiền này càng giống như tiền trong túi chúng ta, ngày mai ngươi nghĩ biện pháp thôi động giá cả tăng lên một ít, đến lúc đ ó ta sẽ cho người đi xin ngân sách, lần này Hoàng Đế không tiếc hết thảy chế tạo một quân đoàn mới, tiền có rất nhiều, chúng ta cứ thu cho thoải mái.
Đoan Mộc Nhất Lâm vừa nghe xong, lập tức cười lớn đ áp ứng, đắc ý tới cực điểm. Những ngày ca ca hắn rời đi này, mình lợi nhuận ít nhất vài trăm vạn lượng hoàng kim, hơn nữa từ nay về sau còn có thể liên tục không ngừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui