Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Trình Cung nói xong, lập tức cho Sắc Quỷ phân bố, sau đ ó Bạch Khải Nguyên chia làm năm đội rời đi, Trình Cung thì mang theo Sắc Quỷ, Trình Trảm cùng năm mươi thành viên Huyết Chiến rời đi, sáu đạo nhân mãđồng thời hành động, hắn muốn cướp năm tỉnh Tây Nam.
Một đêm này, mười thành thị xung quanh Song Long thành đều bị cướp một lượt, mà một ít thương đoàn vật tư vận chuyển tới Song Long thành cũng đều bị cướp, cái này cũng chưa tính, xu thế này còn đang không ngừng mở rộng. Sáu đạo nhân mã, một đường quét ngang đoạt lấy hết thảy .
Lúc này lượng công việc của Sắc Quỷ vô cùng nặng nề, hắn khởi động tất cả mạng lưới tình báo, các tin tức đều được xử lý cùng phân bố ra ngoài với tốc độ nhanh nhất.
Mục tiêu đ ánh cướp của những người này toàn bộ đều là thế lực của Đoan Mộc Nhất Phong và hai tỉnh vùng duyên hải do Vũ Thân Vương điều khiển, còn có Tây Chu hành tỉnh của Chu gia.
Sáng sớm, hừng đông vừa ló dạng, sương mù không tính quá dày, trên đường một đội binh lính đang áp tải mấy trăm xe vật tư, hình thành một đội ngũ thật dài chạy trên đường. Đội ngũ này là của quan phủ phái áp tải, nhưng nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện, trong đ ó cũng có không ít Thương gia lẫn vào. Nhưng chuyện này cũng không có lạ lẫm gì, Thương gia vì an toàn, giao một khoản tiền cho quan quân áp giải, có thể một đường đi theo được bảo vệ.
Đương nhiên, cũng có một chút có bối cảnh, không tốn một phân tiền cũng có thểđi theo ăn tàn, tỷ như vài chục xe hàng hóa của Đổng gia. Dù sao Đổng gia ở Song Long thành nhiều năm như vậy, tuy chuyện lũng đoạn mua bán còn đang bàn với Đoan Mộc Nhất Lâm, nhưng mà quan viên phía dưới thì bọn hắn rất quen thuộc.
- Lão Tống, thú triều trăm năm sắp tới, ngươi nói những hàng hóa này có thể tăng bao nhiêu lần?

Lúc này, một người mặc y phục Tướng quân, vẻ mặt tiếu dung nói.
- Khởi bẩm Hải tướng quân, ít nhất gấp ba lần trở lên, đây làít nhất. Năm mươi xe hàng hóa này của Tướng quân ngài, Đổng gia chúng ta nói, ngài có thểđược bốn lần lợi nhuận, Hải tướng quân đợi lấy tiền đi. Hơn nữa lần này Đổng gia chúng ta nói qua, lần này sau khi hắn bàn tính xong xuôi cùng tuần phủ và Tổng đốc đại nhân thỏa, thời điểm chiến đấu, nhân mã ngài có thể chỉ huy vượt qua sáu vạn, nhưng bản thân ngài sẽ không đến địa phương nguy hiểm. Ngài chỉ cần phái một ít người chán ghét không hợp tác cùng chúng ta đi chịu chết, sau đ ó công lao chắc chắn sẽ không ít. Đến lúc đ ó cho dù không thểđộc dẫn một quân, nhưng làm đại tướng quân khẳng định không có vấn đề.
Lão Tống làđại quản gia Đổng gia, cũng là tâm phúc của gia chủ, lời này hắn đã sớm muốn tìm cơ hội nói, hôm nay rốt cuộc tìm được cơ hội.
Hải tướng quân này là người Đổng gia bọn hắn tân tân khổ khổ bồi dưỡng lên, quan hệ không thể bình thường.
- Tốt, thay ta cảm tạĐổng gia, Hải mỗ không phải loại người vong ân phụ nghĩa, Đổng gia an bài những nhân viên kia, ta đều nâng bọn họ đến vị trí quan trọng. Chỉ cần trong phạm vi quyền hạn của ta, ta sẽ đưa bọn hắn đến vị trí cao nhất, chỉ cần về sau ta tăng lên, nhất định bọn họ sẽ tăng lên cùng ta, hơn nữa lần này trong thú triều thu được bất cứ thứ gì, ta cũng sẽ có phần cho Đổng gia.
Hải tướng quân và lão Tống cười cười nói nói, Hải tướng quân này cũng là tồn tại Thoát Tục Kỳ, bố trí lực lượng xung quanh, tự nhiên không sợ có người nghe lén.
- Người nào?
- Lập tức tránh ra?
- Ngừng!
Thời điểm hai người bọn họ nói chuyện, binh sĩ mở đường phía trước đột nhiên hô ngừng, tuy cảđoàn xe dừng lại, nhưng đoàn xe quá dài, ít nhiều cũng có chút loạn một chút.
- Vì sao hô ngừng, muốn chết sao?
Hải tướng quân trừng mắt.

- Báo... Tướng quân, phía trước có người muốn đ ánh... Cướp?
Lúc này, có một binh lính rất nhanh tới nói.
Cái gì, mình không nghe lầm chứ, cướp bóc, con mẹ nó nói giỡn sao. Mình có ba nghìn quân chính quy, hơn trăm Phạt Mạch kỳ, ba mươi Siêu Phàm Kỳ, mình và lão Tống này là tồn tại Thoát Tục Kỳ, hơn nữa nơi này cách Song Long thành gần như vậy, gần đây còn có một tòa thành thị, bên trong cũng cóđ óng quân, người nào điên cuồng đến mức dám đến cướp bóc?
Lão Tống cũng ngẩn người, cho tới bây giờ còn không có nghe nói có người dám đ ánh cướp hàng hóa do quân chính quy áp tải, hơn nữa nơi này còn ở trong nước.
- Tất cả mọi người chúý phòng bị, chuẩn bị chiến đấu, các ngươi theo ta xông lên.
Tuy hiện tại Hải tướng quân rất ham tiền, thậm chí không tiếc dựa vào Đổng Hiền Minh, nhưng dù sao hắn cũng là Tướng quân Song Long thành, cũng đã gặp một ít đại chiến, cho người cảnh giới chuẩn bị chiến đấu, hắn thì mang người xông về phía trước. Lão Tống nghĩ nghĩ, cũng mang theo vài người lao lên.
Vừa mới vượt qua một chỗ ngoặt, Hải tướng quân thoáng cái trợn tròn mắt, nguyên bản trên đại lộ rộng lớn, đủ có thể cho hơn mười con tuấn mãđồng thời đi qua, đã bị một tảng đ á cao tới mấy chục mét, rộng hơn năm mét, mà bên cạch thì cóđuốc sáng và hương thương thoang thoảng, binh sĩ phía dưới đều chúý, kinh hãi nhìn tảng đ á này.
Hải tướng quân cũng mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía ngọn núi xa xa, lập tức ngốc tại đ ó, đỉnh núi mà hắn nhìn là nơi ngắm cảnh nổi tiếng của Song Long thành, tên là Tịch Tà Sơn, trên đỉnh núi này có một tảng đ á cực lớn tên là Tịch Tà Thạch, mỗi khi mặt trời lặn, ánh nắng chiếu xuống tảng đ á này, một ít hoa văn trên đ ó giống như là một vị lão nhân đang cười, vì thế còn có tên gọi khác là Tiếu Ông Thạch. Tảng đ á này ở trên đỉnh núi, mỗi lần đi qua nơi này đều có thể chứng kiến, nhưng lúc này lại không thấy.
Mà lúc này, trên tảng đ á có khắc hai chữ to, “Cướp Bóc”.

Con mẹ nó, cho tới bây giờ còn chưa thấy qua kiêu ngạo như vậy, nhưng mà trong nội tâm Hải tướng quân cũng cảm giác được có chút không có rõ, loại phương thức này xác thực rất kiêu ngạo, mà những người ngồi trên tảng đ á nướng đồ ăn càng không ai bì nổi. Nhưng trong lòng Hải tướng quân liền nghĩ, nếu là mình có thể mang tảng đ á này từđỉnh núi xuống không, đ áp án của hắn rất dứt khoát, không. Nếu như nói muốn di động, hoặc là mang đi thì có thể tiến hành, nhưng nếu như nói trực tiếp cầm lên là không thể nào, bởi vì tảng đ á này quá lớn, di động nó chẳng khác gì di chuyển một tòa núi nhỏ.
- Chuẩn bị Vân Cáp, thông tri Song Long thành.
Hải tướng quân muốn sử dụng thần niệm thông tri thủ hạ, lại phát hiện căn bản không liên lạc được, thần niệm của mình không có biện pháp câu thông với bất luận kẻ nào.
Điều này sao có thể, thần niệm bị phong tỏa, trừ khi nơi này có trận pháp, nếu như không có trận pháp mà nói, vậy thần niệm của đối phương đãđến tình trạng khủng bố mới có thể phong bế thần niệm trao đổi, coi như là nửa bước Thần Tiên cũng không có thể, chẳng lẽ, chẳng lẽ là thần tiên lục địa xuất thủ.
Lúc này mồ hôi của Hải tướng quân đã chảy ra, lại nhìn lão Tống bên cạnh, tình huống cũng không tốt hơn bao nhiêu so với hắn, hiển nhiên hắn cũng đã làm ra một ít cửđộng, phát hiện có vấn đề.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận