Tốc độ của đ ám người Trình Trảm rất nhanh, chỉ chốc lát đã thu thập xong toàn bộ, Trình Cung không vội không chậm cũng vừa vặn ăn xong.
- Đi, đổi địa phương khác, tiếp tục đi cướp bóc.
Trình Cung nói xong, khoát tay một cái, trong nháy mắt đã mang tảng đ á kia về vị trí cũ. Chỉ có một điểm khác lúc trước chính là, bên trên có hai chữ rồng bay phượng múa, làm cho vô số du khách sợ hãi than, rung động, chỉ tiếc đây là hai chữ cướp bóc, nhưng văn nhân tự nhiên có thể nói có sách, mách có chứng, các loại truyền thuyết cũng không cần giải thích.
...
Trong nha môn Nam Cương tuần phủ, Đoan Mộc Nhất Phong đang ở nội đường trao đổi cùng Trưởng lão Nam Cương thần giáo Lưu Khôn.
Tuy hôm nay Đoan Mộc Nhất Phong là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, trên danh nghĩa là người lãnh đạo trực tiếp của Lưu Khôn, nhưng vị trí của Lưu Khôn ở Nam Cương thần giáo mạnh hơn so với Đoan Mộc Nhất Phong, hiện tại Đoan Mộc Nhất Phong chỉ là Trưởng lão danh dự mà thôi, cộng thêm người trong Nam Cương thần giáo vẫn không quáđểý quan viên triều đình, cho nên hai người bình khởi bình tọa, trò chuyện rất tùy ý.
- Lục Trưởng lão đã khởi hành, tin tưởng không lâu sẽ có kết quả, Trình Cung này dám động đến thiếu Giáo chủ, quả thực tội ác tày trời. Nếu không phải hiện tại Giáo chủ bế quan, chúng ta không có biện pháp mời được Thái Thượng Trưởng lão, nếu không đã trực tiếp diệt sát hắn, lúc này đâu cần phí sức như vậy.
Vóc người Lưu Khôn không cao, cổ hơi nhỏ, lúc nói chuyện không ngừng rung đ ùi đắc ý.
- Đúng vậy, Lưu Trưởng lão nói không sai, ta cũng hận không thể tự tay giết hắn, đ áng tiếc lực lượng của ta quá yếu, chỉ có thể làm suy yếu thế lực của hắn. Nhưng mà bên cạnh Trình Cung cũng có thần tiên lục địa, điểm này nhất định phải chúý.
Đoan Mộc Nhất Phong ở trước mặt Lưu Khôn, không có một chút làm cao, hoàn toàn là một bộ vãn bối, ở Nam Cương thần giáo, Thoát Tục Kỳ đỉnh phong cũng không coi vào đâu, chỉ cóđột phá Vạn Tượng Nhất Long mới có thể trở thành Trưởng lão, đột pháđến thần tiên lục địa là Thái Thượng Trưởng lão.
- Chuyện này ta biết rõ, thiếu giáo chủ cũng đãđề cập qua, bất quá chỉ là một tên dựa vào Ngưng Anh đan thành tựu thần tiên lục địa mà thôi. Ta không dám nói có thểđối phóđược, nhưng nếu như trong giáo chúng ta có hai vị Trưởng lão cóđại thần thông, còn có Linh khí trung phẩm ra tay, tuyệt đối dễ dàng diệt sát hắn. Ngươi còn không biết a, bên Phong Vân Kiếm Tông đãđộng, đại trưởng lão Phùng Lăng của bọn họ muốn đích thân ra tay báo thù giết đồ đệ, Trình Cung này chết chắc rồi.
Lưu Khôn đắc ý nói, giáo chủ Nam Cương thần giáo đời đời tương truyền, thần lựa chọn giáo chủ, bọn họ có phương pháp của mình. Trưởng lão có một chút, nhưng quyền lực không lớn giống như những tông phái khác, cũng không phân biệt đại trưởng lão nhị trưởng lão. Về phần Lục trưởng lão kia, là bởi vì tên của hắn là A Lục, cho nên mới xưng là Lục trưởng lão.
- A...
Kỳ thật Đoan Mộc Nhất Phong đã biết, nhưng vẫn là lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng vào lúc này, thần sắc Đoan Mộc Nhất Phong dần dần biến hóa.
Lưu Khôn nhìn thấy, lập tức đặt chén trà xuống, bởi vì xem xét là biết đây là có người truyền âm cho Đoan Mộc Nhất Phong.
- Hỗn đản!
Rầm…
Đoan Mộc Nhất Phong vỗ mạnh bàn đứng lên, cả giận nói:
- Quả thực vô pháp vô thiên, dám đến Song Long thành giết người cướp bóc, sát hại mệnh quan triều đình, trọng thương tuần phủ, Trình Cung, ngươi muốn chết, ngươi xem Trình gia các ngươi sống quá dài.
- Xảy ra chuyện gì?
- Trình Cung đả thương nặng Đoan Mộc Nhất Lâm, còn giết rất nhiều người, còn đoạt rất nhiều nhu yếu phẩm, ta phải lập tức trở về, đây là hắn tạo phản. Chỉ sợ sự tình sẽ rất ồn ào, hắn đã dám như thế, chỉ sợ địa phương khác cũng có hành động, cả nước sẽ đại loạn, phải lập tức thông tri Vũ Thân Vương.
Đoan Mộc Nhất Phong nói xong, người đã trực tiếp lách mình xông ra ngoài.
Chỉ cóđiều chờ hắn trên đường trở về mới biết được chuyện tình Song Long thành chẳng qua là mới bắt đầu, sau đ ó các loại tin tức điên cuồng truyền tới, từ Song Long thành bắt đầu, mười thành thị xung quanh đều bị Mã tặc thần bí cướp. Hơn nữa, rất nhiều đội vận chuyển vật tư cũng bị cướp, cái này cũng chưa tính, việc này còn đang mở rộng, tốc độ cực nhanh làm cho người ta kinh ngạc, chẳng lẽ cả năm tỉnh Tây Nam đều là mã tặc sao?
Đoan Mộc Nhất Phong một bên hạ lệnh thông báo địa phương khác phòng bị, một bên hạ lệnh triệu tập quân đội, đồng thời không ngừng truyền lại ra một loạt tin tức. Nhưng rất nhanh hắn lại phát hiện, tốc độ của những người này viễn siêu tưởng tượng của hắn.
Đợi thời điểm Đoan Mộc Nhất Phong chạy về Song Long thành, Nam Cương, hai tỉnh vùng duyên hải, thậm chí Tây Chu hành tỉnh cũng có tin tức bị cướp truyền đến.
Mà lúc Đoan Mộc Nhất Phong chứng kiến bộ dạng hấp hối của Đoan Mộc Nhất Lâm, càng giận không kiềm được, trực tiếp thả ra một Vân Cáp màu đen mà lúc trước hắn ở Vân Ca Thành Hoàng Đế cho hắn, đây là công cụ truyền tin khẩn cấp nhất mới có thể sử dụng. Trên người Vân Cáp này có buộc một không gian giới chỉ nhỏ, dùng lực lượng đặc thù khống chế, một khi xảy ra vấn đề, người tiếp nhận không có dựa theo phương pháp đưa vào lực lượng cố định, chiếc nhẫn kia sẽ nổ tung.
Khi Đoan Mộc Nhất Phong thả ra, tốc độ của con Vân Cáp này còn nhanh hơn một ít so với Xuyên Vân Toa màĐoan Mộc Nhất Lâm sử dụng.
- Đệ, ngươi yên tâm, sau khi ca ca diệt chủ chốt Trình gia bọn hắn, cùng Hoàng Đế phát lệnh, cho ngươi tự mình đi giết cửu tộc Trình gia bọn họ.
Nhìn thảm trạng của đệđệ mình, Đoan Mộc Nhất Phong muốn răn dạy hắn cũng không nói ra được, nhẹ giọng an ủi.
- Ừ, ừ.
Đoan Mộc Nhất Lâm vừa nghe mà muốn khóc, nhịn đau đ áp ứng, nhớ tới cảnh bị Trình Cung cướp đoạt tiền tài và vơ vét tài sản, lòng của hắn đau như cắt, đau đến ngủ cũng không yên.
Hận chết tên Trình Cung kia, sau đ ó lại là một hồi tố khổ, chỉ là hắn cũng chưa nói đêm đ ó hắn vàđ ám người Đổng Hiền Minh thương lượng cái gì, càng không nói sau khi hắn thất thố nói cái gì.
Giờ phút này Trình Cung mang theo đ ám người Trình Trảm cướp đoạt tới điên rồi, mà năm đội nhân mã khác của Bạch Khải Nguyên cũng chạy như bay, đợi Đoan Mộc Nhất Phong biết rõ tin tức bố trí xuống, bọn họ đã sớm thay đổi địa phương.
Tuy trong Song Long thành đang tập kết đại quân, nhưng dù sao chưa tới lúc khai chiến chính thức, Nam Hoang chừng mấy trăm vạn dặm, yêu thú muốn xông lại cũng cần thời gian chuẩn bị. Màđịa phương khác căn bản không có việc gì, cũng không giống tới gần địa phương biên cảnh thường xuyên có Mã tặc, bình thường ai sẽ nghĩ tới có người dám cướp bóc đồ dùng của quân đội.
Một ngày sau đ ó, cho dùĐoan Mộc Nhất Phong có phòng bị, nhưng triệu tập quân đội bình thường của địa phương sao làđối thủ của Hung thần kì binh. Mấy vạn người theo sau, đội ngũ một nghìn người trực tiếp giết tới, chờ bọn hắn đuổi tới thì bọn họ đãđổi địa phương khác.
Về sau có mấy địa phương học thông minh, trực tiếp dùng đại quân canh giữ kho quân giới, kim khố… Nhưng tuy vậy cũng bịđội ngũ kia đ ánh tan xông vào.