Linh khí trung phẩm, dĩ nhiên là linh khí trung phẩm, xem ra tin tức thu được không giả, vị thần linh kia của Man Thần Giáo thật sự ban xuống cho bọn hắn rất nhiều vũ khí cường đại.
Lực lượng Tạp Lỗ này hẳn là không sai biệt lắm so với mình, dĩ nhiên sở hữu linh khí trung phẩm, loại đãi ngộ này cho dù Phong Vân Kiếm Tông cũng không có.
Tuy rằng trường mâu này chỉ là linh khí trung phẩm bình thường, nhưng linh khí trung phẩm dù sao cũng là linh khí trung phẩm, uy lực cường đại. Thấy Tạp Lỗ trực tiếp xuất ra thanh trường mâu là linh khí trung phẩm, trong mắt Phùng Lăng hiện lên thần tình ước ao.
- Thứ Tạp Lỗ giáo chủ muốn…
- Ta là phó giáo chủ.
Không đợi Phùng Lăng nói xong, Tạp Lỗ lập tức nhấn mạnh.
- Thứ Tạp Lỗ phó giáo chủ muốn, Phùng mỗ tự nhiên sẽ không tranh đoạt, mục đích của ta chỉ làđ ánh chết Trình Cung này, về phần thứ gìđ ó của hắn, toàn bộ thuộc về phó giáo chủ.
- Người này giảo hoạt vô cùng, âm hiểm độc ác, quỷ kếđa đoan, không biết lại thu được kỳ ngộ gì, tốc độ nhanh kỳ lạ, hơn nữa thủ hạ của hắn cũng không yếu, chỉ khi chúng ta liên thủ mới đạt được mục đích của mình.
Sự cường đại của Trình Cung khiến Phùng Lăng rất ngoài ý, nhưng hắn dù sao cũng làđại trưởng lão Phong Vân Kiếm Tông, trước tiên thấy rõ tình huống, lập tức liên lạc kết minh với người Man Thần Giáo, cùng chung đối phó Trình Cung.
Tại vị trí hiện tại, trường mâu trong tay hiển nhiên tùy thời đều có thể ném ra, trường mâu linh khí trung phẩm trong tay man nhân Thần Tiên Lục Địa, uy lực to lớn khó có thểđ ánh giá, chíít tuyệt đối có thể ngăn cản hắn đ ào tẩu.
Tạp Lỗ suy nghĩ một chút, cũng cảm giác đề nghị này không tồi, bởi vì tốc độ khi Trình Cung vọt tới, hắn cũng không nắm chắc có thể ngăn được Trình Cung chạy trốn, lần này giáo chủ tự mình giao nhiệm vụ trọng đại quan hệ tới ý chỉ của thần, tuyệt đối không thể có bất luận sai lầm gì, thế nên hắn lập tức gật đầu đồng ý.
Kháo, mẹ nó, lẽ nào thực sựđịch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, hai người này dĩ nhiên làm trò ngay trước mặt mình, nhanh như vậy đã kết minh thành công.
Con mẹ nó chuyện gì nha, đồ vương bát đản, thực sự phải để hai tên này chống mắt nhìn.
Phùng Lăng là sư phụ Phùng Tuấn Kiệt, rốt cục đã tìm tới cửa. Còn may, không phải là Âm Trường Khiếu, nếu như lúc này là Âm Trường Khiếu tìm tới cửa, Trình Cung chỉ có một biện pháp, trốn.
Cóđiều theo tin tức bên phia Hách Liên Hồng Liên truyền tới, Hách Liên Lam Phượng vẫn một mực nhìn chằm chằm vào động tĩnh của Âm Trường Khiếu, loại tồn tại ở cấp bậc bọn họ, muốn không một tiếng động giấu diếm đối phương cũng không dễ dàng. Tuy rằng không phải Âm Trường Khiếu tự mình tới, nhưng chuyện ngày hôm nay cũng đủ xảo, người Man Thần Giáo dĩ nhiên cũng đ ánh tới cửa.
- Đại thiếu, làm sao bây giờ?
Lúc này Man Ngưu Vương Lý Hằng cũng bay đến bên cạnh Trình Cung, hắn đã ăn vào đan dược, thương thế thật ra không có gì.
Cóđiều lúc này vẻ dễ dàng và tươi cười vừa xuất hiện trên mặt hắn lại một lần nữa biến mất. Hai đại Thần Tiên Lục Địa Nhân Anh kỳ, hơn nữa cũng không phải Thần Tiên Lục Địa bình thường, Man Ngưu Vương Lý Hằng có thể cảm thụ được Tạp Lỗ và Phùng Lăng mang tới áp lực khổng lồ, khiến hắn có một loại cảm giác không có sức lực vãn hồi.
Hai đại Nhân Anh kỳ Thần Tiên Lục Địa không phải bình thường xuất hiện, còn có sáu gã thiếu nửa bước tiến vào Thần Tiên sau lưng Tạp Lỗ, thêm vào Bành Dũng đi theo Phùng Lăng, loại trận thế này cho dù tất cả mọi người Đan Thành xông lên, chỉ sợ cũng không thể ngăn lại.
Thế nên Man Ngưu Vương tới gần, đồng thời dùng thần niệm giao lưu với Trình Cung, trong lòng đang không biết tính toán sao.
- Điều này còn hỏi ta, địch nhân đều đ ánh tới cửa, kệ chúng ra sao, một hồi ta đ ánh tên ngốc này, ngươi đ ánh tên ngu ngốc kia.
Trình Cung chỉ tay vào Phùng Lăng và Bành Dũng, lớn tiếng nói.
- Làm càn, chết tới nơi rồi ngươi còn không tự biết, Trình Cung, đây không phải giống như Vân Ca Thành, hôm nay cả ta vàđại trưởng lão đều không cho ngươi có cơ hội làm chuyện đê tiện mờám, hôm nay ngươi chỉ có con đường chết.
Bành Dũng nhìn thấy Trình Cung đã phẫn nộ vô cùng, vừa nhìn Trình Cung tại tình huống này dĩ nhiên dám ăn nói vậy, quả thực là không biết sống chết.
Bành Dũng không đợi Phùng Lăng nói đã gầm lên, đồng thời trong lòng cũng rất bội phục, đại trưởng lão chính làđại trưởng lão, chỉ nói mấy câu dĩ nhiên có thểđạt thành hiệp nghị với những man nhân kia, lần này Trình Cung tuyệt đối khó thoát chết.
- Ngươi một kẻ theo đuôi, mặc kệ chính độ đệ mình, thủ hạ bại tướng còn không biết xấu hổ ở nơi nào kêu to, ngươi thật không biết xấu hổ, nếu ta như ngươi đã sớm tự tuyệt tạ ơn thiên hạ rồi. Tránh qua một bên, thủ hạ bại tướng, bây giờ chỉ là một tên tùy tùng, chỗ nào có phần cho ngươi nói.
- Ngươi trừng mắt cũng vô dụng, làm sao, khó chịu sao, không thấy ta nói đ úng sao, dẫn theo một đ ám đệ tửđến Vân Ca Thành, cuối cùng chỉ có một người sống rời đi, ngươi còn gì chối cãi.
- Còn dám đứng đây nói cùng đại thiếu, ngươi tính là thứ gì.
Bành Dũng vừa mới nói một câu, Trình Cung lập tức đ áp lại như sóng dữ, một lần lại cao hơn một lần. Trực tiếp vạch trần ra vết thương trong lòng hắn, sau đ ó sát muối, sát mật, thả kiến vào vết thương đối phương. Lúc này Bành Dũng chỉ cảm giác thấy lực lượng trong cơ thể mình nguyên bản đang bành trướng rất nhanh, đã dần không thểáp chế, cảm giác bạo loạn.
Hô hấp của hắn đã trở nên nặng nề vô cùng.
- Ỷ vào chỗ dựa Nguyên Thủy Ma Tông, ngươi lại nhiều lần đối nghịch với Phong Vân Kiếm Tông ta, còn giết đông đảo đệ tử Phong Vân Kiếm Tông ta. Ngươi không phải có thủ hạ Nhân Anh kỳ sao, để hắn ra đi, chậm hơn sợ rằng ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có.
- Không phải ngươi có hiệp nghị với Nguyên Thủy Ma Tông sao, bọn họ có thể giữ ngươi được một lần, hai lần, nhưng không có biện pháp bảo hộ ngươi cảđời, hôm nay bản đại trưởng lão muốn cho toàn bộ mọi người tại Nam Chiêm Bộ Châu biết, đối nghịch với Phong Vân Kiếm Tông ta sẽ có hạ tràng thế nào.
Đãđạt thành hiệp nghị với Tạp Lỗ, Phong Lăng khẽ hướng hắn cười gật đầu, sau đ ó lạnh mặt nhìn về phía Trình Cung. Bởi vì hắn phát hiện, nếu như hắn còn không ra tay, Bành Dũng rất có khả năng sẽ không chịu đựng nổi châm chọc, chưa chiến đấu đã chết vì bạo thể.
Về phần Trình Cung, trong mắt Phùng Lăng dù hắn có lực lượng tăng trưởng nhanh đến đâu đi nữa, chỉ cần không đạt được Thần Tiên Lục Địa, bất quá cũng chỉ là hoa trong tủ kính, là bóng trăng trên mặt nước, toàn bộ đều là hư ảo mà thôi.
Lúc này bảy đạo kiếm khí phía sau Phùng Lăng theo khí thế hắn trong nháy mắt bao phủ thiên địa xung quanh, thiên địa trong lúc đ ó bị một cỗ sát khí bao phủ, kiếm khí ngang dọc, lực lượng cường đại của Nhân Anh kỳ tầng năm được thả ra toàn bộ.
Thất Huyền Kiếm là thanh linh khí hạ phẩm Phùng Lăng kỳ ngộ đoạt được, Thất Huyền Kiếm có tất cả bảy thanh, bảy thanh linh khí hạ phẩm, còn có một bộ Thất Huyền Kiếm Trận đối ứng, uy lực kinh người.