Phùng Lăng cũng là dựa vào Thấy Huyền Kiếm này mới vững vàng ngồi trên ghếđại trưởng lão Phong Vân Kiếm Tông, hiện tại toàn lực thôi động lực lượng Nhân Anh kỳ tầng thứ năm, Thất Huyền Kiếm Trận trực tiếp bao phủ toàn bộ không gian trong phạm vi nghìn thước xung quanh, uy thế kinh người vô cùng.
- Ngươi, bất quá là một tiểu tốt, cùng với Nguyên Thủy Ma Tông mưu đồ gây hại Phong Vân Kiếm Tông ta, thật đ úng tự cho chính mình là nhân vật nào đây, không biết thân phận.
- Tạp Lỗ phó giáo chủ, chúng ta cùng nhau động thủ đi, giết hắn rồi thi thể hắn do ta mang đi, những thứ khác của hắn thuộc về ngươi.
Thân làđại trưởng lão Phong Vân Kiếm Tông, khíđộ và khí thế của Phùng Lăng lúc này đều được thể hiện đ úng với thân phận. Xong chuyện này rồi, trở lại Phong Vân Kiếm Tông, hắn sẽ trở thành thái thượng trưởng lão.
Khi vừa đến, nhìn tốc độ của Trình Cung khiến hắn cóđiều lo lắng, liên hợp với Tạp Lỗ chíít có thể bảo chứng không có người khác ảnh hưởng chính mình đối phó với Trình Cung, hiện tại hắn tràn ngập lòng tin.
Trình Cung tính là cái gì, một người hơn một năm trước là phế vật ngay cả Phạt Mạch Kỳ cũng không đến, là một tên hoàn khố bại gia tử. Hắn có thể có thành tựu hiện tại, khẳng định là Nguyên Thủy Ma Tông tiêu hao rất nhiều tài nguyên, lực lượng mạnh mẽ đẩy lên.
Người như thế, tại trong mắt người khác ra vẻ ta đây còn được, tại trong mắt Phùng Lăng hắn không tính là gì. Phùng Lăng tức giận cũng không giống như Bành Dũng, thanh âm hắn trở nên càng âm lãnh, động thủ sẽ càng thêm tàn nhẫn.
- Tốt, ngươi nên biết rõ, thứ kia của hắn là của thần, nếu các ngươi dám không giữ lời, Man Thần giáo ta tuyệt đối sẽ không khách khí.
Thân thể Tạp Lỗ cao to, dẫn theo một đ ám man nhân chỉ che đi chỗ bộ vị trọng yếu dưới thân, tạo thành cảm giác tự nhiên, cũng không thông thế sự của man nhân, nhưng lời này của hắn cũng nhắc nhở Phùng Lăng, thân là Thần Tiên Lục Địa, Tạp Lỗ hắn tuy là man nhân nhưng suy nghĩ cũng không ngốc, đừng nghĩ mồt hồi sau thừa dịp chiến đấu rồi cướp đi thứ kia.
Cùng trong lúc nói, trường mâu trong tay Tạp Lỗ cũng đang muốn xuất thủ.
Trận thế như vậy, rốt cuộc Trình Cung này đã chiếm được thứ gì? Thần, hừ, chỉ là vị thần đ ám man nhân các ngươi tín ngưỡng, thứđ ó rốt cuộc là gì, đều nhìn vào bản lĩnh của mình. Từ biểu tình của Phùng Lăng cũng không nhìn ra được gì, nhưng trong lòng hắn thìđang hừ lạnh, cười vào Tạp Lỗ này chung quy vẫn là man nhân, đầu óc kém.
Tuy rằng đạt được Thần Tiên Lục Địa, đầu óc vẫn chưa biết cách dùng. Tuy rằng Trình Cung trong mắt hắn không tính là gì, nhưng đối phương có thểđi tới được lúc này, bên người ngoại trừ có Huyết Y Lão Tổ, rất có khả năng còn có người của Nguyên Thủy Ma Tông bảo hộ, chính mình liên hợp với Tạp Lỗ này là muốn chuẩn bị, một khi có lực lượng khác ra ngăn cản, Tạp Lỗ này liền có chỗ trọng dụng.
Về phần giết Trình Cung rồi thế nào, Phùng Lăng căn bản không lo lắng, chỉ cần trở lại Phong Vân Kiếm Tông, cho dù tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông hay thần trong miệng Tạp Lỗ cũng không làm gìđược hắn. Đây là chỗ tốt của việc có thế lực, có bối cảnh, tại Nam Chiêm Bộ Châu, Phong Vân Kiếm Tông không hề sợ hãi bất luận thế lực gì.
- Tên đại ngốc, dẫn theo người của ngươi chạy trở về cho bản thiếu, nói với giáo chủ các ngươi, sau này ta sẽ tự mình tới nói chuyện với hắn.
Khi Phùng Lăng đ àm phán với Tạp Lỗ, Trình Cung cũng không nói ngăn cản, ngay khi Tạp Lỗ muốn động thủ, Phùng Lăng cho rằng đã nắm được thế cục trong tay, Trình Cung khoát tay, đã thấy trong tay cầm một khối lệnh bài ném ra ngoài.
Ngay khi Phùng Lăng còn không hiểu được chuyện gì xảy ra, Tạp Lỗ nguyên bản đã vận đủ lực lượng chuẩn bịđộng thủ, trường mâu linh khí trung phẩm trong tay đột nhiên biến mất, hai tay cung kính tiếp nhận lệnh bài. Cùng với lực lượng và phương pháp vận chuyển thần niệm đặc biệt của hắn, từ trên lệnh bài kia tản mát ra một loại uy áp đặc thù.
Oanh!
Lúc này, nguyên bản đ ám man nhân này đang tấn công đan thành, còn cảđ ám man nhân đứng tại bên ngoài, cùng với Tạp Lỗ và sáu gã hộ pháp đều đồng loạt quỳ xuống. Trong miệng nói ra thứ ngôn ngữ của riêng man nhân, biểu tình thành kính vô cùng, quỳ lạy cung kính vô cùng.
Bởi vì khi vị phó giáo chủ tiếp nhận lệnh bài trong tay, liền kích phát lực lượng bên trên đ ó, phát hiện trên đ ó có lực lượng của thần bọn họ.
Một màn này khiến Phùng Lăng ở một bên nhất thời há hốc mồm, hắn chưa kịp đắc ý khi chính mình có thể tùy cơ ứng biến, kết minh ngay đương trường, mượn Tạp Lỗ ra xuất đầu, lại không nghĩ rằng xảy ra loại chuyện này.
Thần, thần chó má, chỉ là tồn tại giống như thái thượng trưởng lão, giả thần giả quỷ lừa gạt đ ám man nhân này mà thôi. Tạp Lỗ này đã là tồn tại Nhân Anh kỳ Thần Tiên Lục Địa, lẽ nào ngay cảđiều này đều không rõ, man nhân đ úng là man nhân, một đ ám đầu óc không thông.
Nhưng những điều này hắn chỉ dám suy nghĩ trong lòng, loại chuyện tín ngưỡng này phi thường thần kỳ, hắn cũng không muốn vì thuận miệng nói một câu rồi đắc tội tới đ ám man nhân không đầu óc kia.
Có thể lợi dụng bọn họ thì lợi dụng, không thể lợi dụng cũng không thể trở thành địch nhân, đây là sợ phát sinh xung đột với bọn họ, hoặc là bị Trình Cung lợi dụng, thế nên Phùng Lăng vừa đến đã muốn nói với Tạp Lỗ.
Bởi vì hắn có ấn tượng rất sâu, Bành Dũng nói với hắn khi trước bị Trình Cung hãm hại thế nào, loại tức giận kiểu di hoa tiếp mộc, tuy rằng nói là trúng độc, nhưng xét đến cùng thì nguyên nhân vẫn là chính bọn hắn.
Lần này hắn đã hấp thụ được giáo huấn, không để cho Trình Cung có cơ hội, lại không nghĩ rằng hắn vừa đ àm phán xong, Trình Cung chỉ nói một câu, dĩ nhiên khiến đại quân man nhân đang hùng hổ đều quỳ rạp xuống.
Hơn nữa, khi Tạp Lỗ xác nhận lệnh bài này là lệnh bài Man thần thật sự, lập tức không nói hai lời liền rời đi.
Đừng nói Phùng Lăng, ngay cả Man Ngưu Vương Lý Hằng đứng sau Trình Cung cũng ngơ ngác, Man nhân hung hãn… Cứ lui đi như vậy?
Chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng đi, khối lệnh bài vừa rồi đại thiếu vất cho bọn hắn là cái gì, vừa xem vào khiến bọn hắn quỳ lạy xuống, chẳng lẽ là tín vật thần linh trong truyền thuyết Man Thần Giáo.
Thế nhưng, vì sao đại thiếu lại cóđược tín vật Man Thần Giáo đây?
Nguyên bản đã không ôm bất luận hi vọng gì, trong lòng chuẩn bịđập nồi dìm thuyền liều mạng, Man Ngưu Vương Lý Hằng cảm giác chính mình không làm gìđược, chỉ cóđại thiếu mới xong.
Ngay cả thần linh Man Thần Giáo, địa thiếu đều có thểđ áp quan hệ tốt đẹp, chuyện này cũng quá thần kỳ đi.
Chơi trò gìđây? Diễn trò? Bành Dũng trừng to mắt, chuyện này là sao, bọn người kia vì sao có thể rời đi như vậy. Vừa rồi bọn họ còn bày ra tư thế không đạt được mục đích không bỏ qua, hiện tại vì sao cứ thế rời đi. Nếu Trình Cung sớm nhận thức bọn họ, những người Man Thần Giáo này sẽ không công kích, nếu như không nhận biết mà nói, vì sao hắn lại có khối lệnh bài này.