Làm được điều này cần phải rất quen thuộc, cũng cần cả sự tín nhiệm tuyệt đối mới được, mặt khác cũng vì cảnh giới Trình Cung đủ cao, đủ mạnh, như vậy mới có thể khống chế như thường.
Non nửa ngày rất nhanh qua đi, Đông Phương Linh Lung rốt cuộc hoàn thành được một giai đoạn đầu tiên của quá trình luyện chế, Trình Cung cũng bắt đầu để nàng hoàn toàn tự khống chế, nhiều nhất chỉ nhắc nhở một chút. Lại qua thêm mấy canh giờ, Trình Cung ngay cả nhắc nhở cũng không cần nữa.
Nhưng Trình Cung cũng không rời đi, trực tiếp ngồi xuống tại bên cạnh, bắt đầu tu luyện.
Một đoạn thời gian gần đây nhất, tuy rằng Trình Cung đề cao rất nhanh, nhưng đều là hoàn hành trong quá trình chiến đấu. Tại trong lúc chiến đấu sinh tử, Trình Cung có rất nhiều đan dược, nguyên dịnh, chuyển sinh đan, còn có Hư Không Âm Dương Đỉnh hậu thun, thường thường có thể xoay chuyển càn khôn, lực lượng cũng có thể tăng vọt.
Nhưng hắn vn không có thời gian tự lược qua một chút lực lượng của chính mình, đối với bước đề cao tiếp theo, cùng với khống chế lực lượng còn có nhiều chỗ thiếu hụt rất lớn.
Nếu như không đủ thấu triệt và lý giải với tình huống bản thân mình, vĩnh viễn khó có thểđạt tới cao độ. Thế nên tự thân lý giải, kỳ thực là nhận thức cảnh giới và chuẩn bị những chuyện muốn phải làm, nếu như thật có thểđạt được cao độ nhất định, thậm chí tại mỗi thời khắc đều phải chúý ảnh hưởng từ những biến hóa nhỏ nhất.
Theo Thanh xà vương đầu nhập vào, Đan Thành chiếm được một lần phát triển tăng vọt, nhân số đã vượt qua mười vạn, hơn nữa toàn bộ đều là nhân viên chiến đấu.
Chân chính phân phối lại những người này cũng không phải một chuyện dễ dàng, cóđiều những vấn đề chi tiết này không cần Trình Cung đi quản, hắn trong đan phòng khó cóđược một lần an nhàn tu luyện.
…
Nam Cương thần giáo, Nam Cương thần miếu rộng lớn vô cùng, bình thường cho dù trưởng lão Nam Cương thần giáo đều không thểđi vào, lúc này cửa lớn thần miếu lại mở rộng ra, hơn mười vị trưởng lão Nam Cương thần giáo đều quỳ gối tại cửa, lực lượng trong thần miếu khiến bọn họ muốn khấu bái từ tận sâu trong linh hồn.
Oanh…
Đột nhiên không gian truyền tới một trận rung động, từ trong thần miếu có mấy người chậm rãi đi ra, bên trong thần miếu dù là tồn tại Nhân Anh kỳ cũng không thể phi hành, bằng không chính là khinh nhờn thần linh.
Đi đầu hàng, rõ ràng làĐoan Mộc Nhất Phong, tại đoạn thời gian trước ở Song Long Thành, tự tay đ ánh chết thân đệđệ mình, đồng thời còn là tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, hiện tại Đoan Mộc Nhất Phong để trần nửa thân trên, vờn quanh thân thể là một cỗ lực lượng thần thánh.
Ba người phía sau Đoan Mộc Nhất Phong, trên thân thểđều toát ra lực lượng Thần Thiên Lục Địa Nhân Anh kỳ, cả ba người đều là thái thượng trưởng lão tại Nam Cương thần miếu. Bình thường chỉ có một vị thái thượng trưởng lão thay phiên nhau lo công việc, hơn nữa khi gặp phải đại sự mới có thể kinh động tới thái thượng trưởng lão, những chuyện nhỏ đều là do các trưởng lão cùng nhau thương nghị giải quyết, hiện tại một lúc dĩ nhiên xuất hiện ba người.
Oanh!
Khi Đoan Mộc Nhất Phong dn đầu ba vị thái thượng trưởng lão đi ra khỏi thần miếu, cửa chính thần miễu trong nháy mắt khép lại, dĩ nhiên trực tiếp biến mất đi, dường như hoàn toàn không tồn tại.
- Cung nghênh ba vị thái thượng trưởng lão.
Đám người Lưu Khôn, lục trưởng lão lúc này mới hơi đứng dậy, sau đ ó thấy ba vị thái thượng trưởng lão liền vội vàng thi lễ.
- Hừ!
Bọn họ vừa nói xong, Đoan Mộc Nhất Phong đột nhiên tức giận hừ một tiếng, lực lượng trong nháy mắt đột nhiên dâng trào áp bách xuống phía dưới, hơn mười gã trưởng lão Nam Cương thần giáo dĩ nhiên bị một cỗ uy áp thật lớn trực tiếp ép cho phủ phục trên mặt đất.
Bịch, bịch….
Có vài người muốn chống đối, phảng kháng lại, thân thể dĩ nhiên trực tiếp bịáp bách lún xuống mặt đất.
- Đoan Mộc Nhất Phong, ngươi muốn làm gì?
Tuổi tác Lục trưởng lão không lớn, lực lượng trong số các vị trưởng lão được liệt vào hàng trước ba, sở hữu hai mươi long lực, thiên phú kinh người.
Bình thường, cho dù thái thượng trưởng lão đối với hắn cũng đều khách khí, bởi vì một khi hắn đột phá, ít nhất cũng là Nhân Anh kỳ tầng thứ tư. Hơn nữa lấy tuổi hắn còn không đến bốn mươi, tiền đồ sau này càng thêm rộng mở, lúc này đột nhiên phải chịu áp bách của Đoan Mộc Nhất Phong, lục trưởng lão trước hết là nổi giận.
Cho dùĐoan Mộc Nhất Phong đạt được Nhân Anh kỳ Thần Tiên Lục Địa thì sao, hắn không thèm đểý, nếu như không phải hắn cố ýáp chế, cũng đã sớm là thái thượng trưởng lão rồi.
- Bản đốc có thểđi vào thần miếu chính là nhận ân sủng của thần, hiện tại ba vị thái thượng trưởng lão Hồng Sư, Độc Trạch và Vô Ảnh rời khỏi thần miếu cũng là vì phụ tá bản đốc.
- Hiện tại bản đốc không chỉ là thái thượng trưởng lão của Nam Cương thần giáo, nhân lúc giáo chủ bế quan luyện công, theo ý chỉ thần miếu ta nhận trách nhiệm giáo chủ tạm thời, tất cả sự vụ của Nam Cương thần giáo hiện tại đều phải được ta đồng ý, ngươi hiện ngươi đã biết rõ ta muốn làm gì rồi chứ.
Đoan Mộc Nhất Phong vừa nói, lạnh lùng nhìn Lục trưởng lão.
Sở dĩ hắn làm như vậy đối với Lục trưởng lão, chính là vìĐoan Mộc Nhất Lâm trước đ ó chính là người hầu hạ Lục trưởng lão, muốn bắt người trong tay Lục trưởng lão, trước đ ó hắn đã có không ít lần bị làm khó dễ. Cuối cùng hắn mượn Vũ Thân Vương, trực tiếp được giáo chủ hạ lệnh, còn xuất ra rất nhiều chỗ tốt mới bắt được đệđệ từ trong tay Lục trưởng lão này ra ngoài.
Thế nên hắn phá lệ tạo áp lực cường đại trên người Lục trưởng lão, đây cũng là một trong số nguyên nhân khiến Lục trưởng lão bạo phát.
Vừa nghe được lời này của Đoan Mộc Nhất Phong, hơn mười vị trưởng lão Nam Cương thần giáo phía dưới đều hít vội một ngụm khí lạnh, rất nhiều người đều có chút không dám tin tưởng.
- Bái kiến thái thượng trưởng lão, bái kiến đại giáo chủ.
Lúc này, phản ứng trước nhất là trưởng lão Lưu Khôn, có ba vị thái thượng trưởng lão ở đây, hơn nữa bọn họ mới vừa từ trong thần miếu đi ra, những lời của Đoan Mộc Nhất Phong không có khả năng là giả.
Những người khác vừa nghe, cũng đều tỉnh táo lại, đều thấp người tham bái.
Tuy rằng lục trưởng lão tức giận, nhưng đại giáo chủ không phải bình thường, hơn nữa lực lượng Đoan Mộc Nhất Phong vừa biểu hiện ra ngoài đã vượt xa so với lực lượng Nhân Anh kỳ Thần Tiên Lục Địa bình thường, hắn cũng tự biết không phải đối thủ Đoan Mộc Nhất Phong. Trong lòng tức giận, lại chỉ có thể cúi đầu, đứng dưới mái hiên người ta, không thể không cúi đầu được.
Đoan Mộc Nhất Phong nhìn hơn mười gã trưởng lão Nam Cương thần giáo, trước đây mỗi người này tại trước mặt mình đều tự cao tựđại, không ai bì nổi, hiện tại cũng chỉ có thể quỳ gối trước mặt mình.
Đệđệ, lúc này nếu như ngươi có ở đây thì tốt biết bao, trong lòng Đoan Mộc Nhất Phong vui sướng vô cùng.
- Bản đốc vì Vũ Thân Vương cống hiến trấn thủ năm tỉnh Tây Nam, đại giáo chủ chỉ là việc trước mắt, hiện bản đốc đã là thái thượng trưởng lão thần giáo, sẽ không can thiệp vào nhiều sự tình nội bộ trong thần giáo, lần này xử lý tốt yêu thú triều trăm năm, sẽ giao trở lại toàn bộ quyền lực cho các ngươi.