Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

- Đại thiếu, có phải chúng ta nhầm đường, vừa nãy hướng kia bộc phát hai cổ khí tức cường đại, hơn nữa rất khác khí tức của man nhân.
Bàn Tử chỉ về phía xa xa, chính là phía sơn cốc dưới chân núi đ ám người Đoan Mộc Nhất Phong vừa hạ xuống.
- Rất có thể nhầm đường.
Trình Cung nghiêm túc nói.
- Không có biện pháp, theo trí tuệ của ta, đã sớm phát hiện có chút vấn đề.
Bàn Tửđắc ý, phụ họa nói.
Trình Cung chỉ phương hướng kia nói:
- Như vậy, ngươi hãy đi trước dòđường cho mọi người, chúng ta theo sau.
- Ách...
Bàn Tửđang đắc ý phụ họa nhất thời ngây ngốc tại chỗ, tiếp đến cười hi hi nói:

- Đừng, đừng, ta kiên quyết ủng hộ đại thiếu, đại thiếu nói đi đâu ta đi đ ó, đ úng sai không quan trọng, theo bước tiến của đại thiếu mới là chuyện quan trọng nhất đối với chúng ta. Đại thiếu có thể nhanh một chút, nói các ngươi, theo sát một điểm.
- Tiện nhân.
Sắc Quỷ chỉ ngón giữa về phía Bàn Tử.
- Các ngươi có cảm giác được gần nơi này có cái gì khác lạ hay không?
Trình Cung đột nhiên dừng cước bộ, nhìn núi nhỏ an nhàn, bình tĩnh, mỹ lệ hỏi.
- Quá yên tĩnh, tất cả như bức tranh, không tạp âm, không dã thú, thậm chỉ ngay cả con muỗi đều không nhìn thấy.
Sắc Quỷ hiển nhiên đã sớm chúý tới sự không thích hợp của nơi này, Trình Cung vừa hỏi, hắn lập tức trả lời.
Tràng cảnh rất giống bức tranh, người kia hao tổn lực lượng khổng lồ như vậy, tạo thành một trận pháp không hề nhỏ nhưng lại không thực dụng, một trận pháp che mắt còn làm kém như vậy, Người này trên phương diện trận pháp có lẽ không có thiên phú.
Trong lòng Trình Cung nghĩ, đã bắt đầu vận chuyển Hư Không Âm Dương đỉnh trong cơ thể, tới gần nơi này hắn đã sớm định vị. Chỉ cần hắn không thông qua thần niệm, bất quá mượn Hư Không Âm Dương trong cơ thẻ cảm ứng, định vị, bất cứ ai cũng không thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Không sai, chính là chỗ này, đã rất gần rồi. Trình Cung dựa vào Hư Không Âm Dương đỉnh, xác định nơi này chính là mảnh nhỏ ngoại đỉnh.
- Đại thiếu, có người.
Lúc này Tử Kim Bàn Long Thương đãđặt xuất hiện tay Túy Miêu, chuẩn bị xuất thủ.
Kỳ thực Trình Cung sớm đã chúý tới, bọn họ dừng tại nơi này liền có người chúý tới bọn họ, mà khi bọn họ đ àm luận nơi này không bình thường, người kia lập tức trở nên cảnh giác, không chỉ thần niệm lưu ý tới bọn họ, hiển nhiên còn đang dùng phương thức đặc biệt thông báo tới người khác.
Thực lực của người này so với Túy Miêu chỉ mạnh hơn chứ không kém, nhưng chỉ là người chịu trách nhiệm thủ hộ nơi này, có thể cảm thấy được nơi này quan trong tới mức nào đối với Man Thần Giáo.
- Hắn không cửđộng, chúng ta không nên nóng vội, chờ người của bọn họ đến rồi nói.
Trình Cung không để Túy Miêu động thủ.

Hầu như bọn họ vừa nói, vài đạo khí tức cường đại ngay lập tức bay đến, tới đây chính là giáo chủ Man Thần Giáo Kình Sơn, trong vài người theo sau hắn có một người nhận ra đ ám người Trình Cung, chính là phó giáo chủ Man Thần Giáo Tạp Lỗ lần trước lĩnh quân đ ánh Đan Thành.
Ngày hôm nay Kình Sơn vàđ ám nhân vật trọng yếu của Man Thần Giáo đều làđầu to như cái đấu, quái sự hàng năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều. Đầu tiên Đoan Mộc Nhất Phong của Nam Cương Thần Giáo trực tiếp đến trước đại môn Man Thần Giáo nói muốn gặp thần, thần cao cao tại thượng, há bọn họ muốn gặp là có thể gặp. Hơn nữa trong lòng đ ám người Kình Sơn, không nhận được sự triệu kiến của thần, thái độ bọn họ muốn gặp thần như thế này đã là loại thái độ kinh nhờn đối với thần.
Nhưng để bọn họ không ngờ tới chính là, thần dĩ nhiên sẽ đột nhiên xuất hiện mang Đoan Mộc Nhất Phong đi, sau lại nghĩĐoan Mộc Nhất Phong dù sao cũng là giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, phỏng chừng lần này đến thực cóđại sự gìđ ó, trong lòng coi như có thể nghĩ thông. Nếu thần triệu kiến Đoan Mộc Nhất Phong, Kinh Sơn nghênh tiếp đ ám người Độc Trạch, Vô Ảnh vào Man Thần Giáo, nhưng không đợi bọn họ tiến hành giao lưu, bên này dĩ nhiên nhận được tin tức, có người tiến vào cấm địa Man Thần Giáo.
Cấm địa Man Thần Giáo chính là nơi ở của thần, bởi vì thần phân phó, bọn họ không còn cách nào khác, xung quanh nơi này bố trí rất nhiều nhân thủ, hơn nữa với lực lượng của thần không cần đến bọn họ. Bất quá, sợ chút kẻ không có mắt quấy nhiễu thần, vì vậy trong giáo bao gồm giáo chủ, tất cả những người đủ tư cách thay phiên nhau bảo vệ sự yên tĩnh bên ngoài cấm địa!
Lẳng lặng cảm thụ thần uy, đồng thời quét sạch một số yêu thú thỉnh thoảng nhảy vào hoặc là Liệp Yêu Giả vô tri. Đối với bọn họ mà nói, đây là một loại vinh dự, nhưng bởi vì bên ngoài tồn tại một số trận pháp, cộng thêm trong cấm địa có trận pháp cùng với lực lượng Man Thần Giáo bao quanh, nhiều năm nay chưa từng xảy ra chuyện gì. Nhưng ngày hôm nay liên tiếp gặp phải chuyện, dĩ nhiên nói có người tiếp cận cấm địa, hơn nữa vô cùng cường đại.
Phải biết rằng người thủ hộ ngày hôm nay không phải phó giáo chủ, nhưng cũng là trưởng lão trong giáo, đãđột phá Vạn Tượng Nhất Long, ngay cả trưởng lão cũng không dám động thủ ngăn cản những người này, còn nói rất cường đại, Kình Sơn lập tức cảm giác được sự tình cực kỳ nghiêm trọng, liền lưu lại một vị phó giáo chủ chiêu đãi đ ám người Độc Trạch, Vô Ảnh. Hắn dẫn theo đ ám người Tạp Lỗ cấp tốc chạy tới, hoàn toàn là bộ tư thế như lâm đại địch.
- Là các ngươi?
Vừa trông thấy đ ám người Trình Cung, Tạp Lỗ vô cùng kinh ngạc.
- Ngươi biết bọn họ?
Kình Sơn được thần chọn làm giáo chủ, tiếng tăm trong giáo rất cao, lúc này trầm giọng quát hỏi, ngay cả Tạp Lỗ không khỏi run lên. Nơi thần nghỉ chân, quấy rối đến thần, nếu như chuyện này liên quan tới Tạp Lỗ, cho dù phó giáo chủ cũng phải chịu nghiêm phạt.
Tạp Lỗ vội vàng giải thích nói:

- Giáo chủ, người này chính là Trình Cung tôn tử Trình Tiếu Thiên Nam Chiêm Bộ Châu, được xưng làđệ nhất đại thiếu hoàn khố Vân Ca Thành, hiện nay là Bách Chiến Hầu Nam Hoang, ta đã từng nói với ngài. Lúc đầu chính là hắn lấy ra lệnh bài Man Thần, vì vậy ta mới phải rút quân.
- Phó giáo chủ Tạp Lỗ, đã lâu không gặp?
Thấy Tạp Lỗ theo đ ám người Kình Sơn đến, Trình Cung giống như gặp người quen bắt chuyện với Tạp Lỗ.
Vừa nãy giáo chủ Man Thần Giáo Kình Sơn tức giận khiến Tạp Lỗ hoảng sợ, lúc này thấy Trình Cung nhiệt tình chào hỏi hắn như vậy, ngược lại dọa hắn phát run, không dám nhìn Trình Cung.
Loại thời gian này, hắn không muốn dính dáng đến Trình Cung, không muốn để giáo chủ hoài nghi người này đột nhiên xuất hiện tại cấm địa có liên quan tới chính mình.
- Xông vào cấm địa, người đâu bắt bọn họ lại.
Nơi này trong lòng man nhân Man Thần Giáo chính là nơi thần thánh nhất, nếu như không phải vì Tạp Lỗ nói Trình Cung từng xuất ra lệnh bài Man Thần, Kình Sơn đã trực tiếp hạ lệnh đ ánh chết.
Phải biết nơi này không thể tùy ý xông vào, bên ngoài có người Man Thần Giáo phòng thủ, xung quanh còn có một số trận pháp, nếu như không phải cố ý tiến vào, căn bản không thểđến nơi này. Thường thường cách vài năm có một chút yêu thú sở hữu lực lượng không tầm thường vô tình nhảy vào trong đ ó, nhưng Kình Sơn không nghĩđ ám người Trình Cung lầm đường lạc vào đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận