Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Cho nên trên đường đi, Trình Cung căn bản không dừng lại, chỉ sử dụng thần niệm đảo qua một chút, sau khi trải qua hai ngày phi hành, lúc này Trình Cung lấy ra một tấm hải đồ, thoáng liếc nhìn một chút.
Tấm hải đồ này khá chính xác, khi Vũ Thân Vương thu phục đảo quốc duyên hải đã vẽ lại địa đồ hiến tặng cho hoàng đế, Trình Cung bày mưu đặt kế, sớm để Sắc Quỷ vẽ lại một phần. Có phần hải đồ này, Sắc Quỷ cũng từ từ phái lực lượng tiến vào đảo quốc vùng duyên hải, bất quá hiện nay người của hắn không có quy tắc khuôn khổ, cho nên tác dụng không quá lớn.
Trình Cung lúc này rất cấp bách, vô số công việc bề bộn đang chờ, sau khi xong chuyện trước mắt hắn phải trở lại Vân Ca Thành một chuyến, còn muốn dẫn theo Tiểu Phong Tử tới thăm dò Nam Cương Thần Giáo, còn phải cùng Linh Lung về nhà, hơn nữa còn có yêu thú triều trăm năm. Cũng may đây đều là chuyện tốt, về phương diện xấu Trình Cung chưa tính đến, dù sao Phong Vân Kiếm Tông và Nam Cương Thần Giáo có hành động khác cũng không nhất định, Chu Dật Phàm kia dựa vào Thất Âm Cầm Cung chống đỡ, khó nói hắn không có hành động khác.
Vô số chuyện tình đang chờđợi, cho nên Trình Cung căn bản không dám tiêu hao thời gian tại hải ngoại, dọc đường phi hành với tốc độ tối đa, rốt cục đến ngày thứ tám Trình Cung tới tiểu đảo lớn nhất tại quần đảo hải ngoại, vốn được gọi là Thương Viên Cổ Đảo, hiện tại làđảo hạch tâm trong quần đảo hải ngoại, nên được đổi tên là Thiên Vũ Đảo.
Nguyên bản nhân khẩu trên đảo vượt quá nghìn vạn, có ba quốc gia và mười mấy bộ tộc, quanh năm trong trạng thái chiến tranh. Sau này Vũ Thân Vương thống nhất nắm trong tay, trở thành trung tâm đảo quốc hải ngoại, trong thời gian ngắn không đến ba năm, nhân khẩu ở đây vượt trên hai nghìn vạn. Vũ Thân Vương dâng quốc đảo hải ngoại lên hoàng đế, trên thực tế quốc đảo hải ngoại có bao nhiêu người, bao nhiêu tài nguyên, trên cơ bản đều bị hắn nắm giữ trong tay, cũng bởi vì như vậy, Thiên Vũ Đảo với tư cách là trung trâm quần đảo hải ngoại, trong khoảng thời gian ngắn sở hữu hai nghìn vạn nhân khẩu, giống như một đại lục nhỏ.

Hơn nữa Vũ Thân Vương hiện tại nắm trong tay vùng duyên hải hai tỉnh, lại quan hệ rất mật thiết với Bà La Đa Châu, hiện nay hắn đã hình thành thế lực khá cường hãn.
Cho nên Trình Cung rời khỏi đế quốc Lam Vân trực tiếp đến Thiên Vũ Đảo, trên không trung nhìn xuống Thiên Vũ Đảo, liếc mắt không thể bao quát toàn bộ, trừ phi có thể bay cao tới vạn thước mới có thể bao quát toàn cảnh Thiên Vũ Đảo. Bấy giờ tàu thuyền khắp nơi thường xuyên qua lại bến tàu Thiên Vũ Đảo.
Thiên Vũ Đảo lớn vô cùng, bên trong có hai nghìn vạn nhân khẩu, Trình Cung cũng không thể trực tiếp sử dụng thần niệm dò xét. Hơn nữa vừa nãy bay trên bầu trời, Trình Cung có thể cảm thụ được vài đạo khí tức mạnh mẽ bao trùm trên đảo, đặc biết chính làđạo hắc khí bao phủ khắp trời đất.
- Ma khí thật mạnh, ma khí này rất giống ma khí Kim sư huynh thi triển, nhưng mạnh hơn gấp nghìn vạn lần, tinh thuần gấp nghìn vạn lần.
Đầu tiên Trình Cung phát hiện mấy nơi quỷ dị trên đảo, đặc biệt là nơi ma khí trùng kích tận trời, chỉ cần người đạt tới Siêu Phàm Kỳ nhiều ít có thể cảm thụ được một chút, hơn nữa ma khí này không giống với ma khí Nguyên Thủy Ma Tông, ma khí tận trời, chẳng nhẽ là Thiên Ma Tông tương đương với Nguyên Thủy Ma Tông trong Ma Môn năm đ ó, nhưng sau lại từ từ xuống dốc.
Với tri thức uyên bác và kiến thức sâu rộng của Trình Cung, liếc mắt liền đoán được bảy tám phần. Đồng thời Trình Cung minh bạch, sư phụ của Vũ Thân Vương chính là lão ma, nguyên bản còn tưởng hắn chỉ là một tán tu bình thường, tu luyện ma công thành công trở nên cường hãn, không ngờ còn có lai lịch như vậy.
Tuy Thiên Ma Tông xuống dốc không phanh, nhưng năm đ ó tranh hùng cùng Nguyên Thủy Ma Tông, hai đại Ma Tông đối kháng thập đại đạo môn, bởi vậy cũng biết Nguyên Thủy Ma Tông rất lợi hại.
Hóa ra Vũ Thân Vương dựa vào sư phụ hắn, chẳng trách hắn có thể thu phục nhiều tiểu đảo hải ngoại như vậy, bằng không cao nhân ẩn cư trên hải ngoại nhiều không kể xiết, phần lớn tiểu đảo đều có một số nhân vật lợi hại. Nếu như dựa vào quân đội, chiến hạm có thể thống nhất, thái tổ đế quốc Lam Vân năm đ ó tuyệt không đơn giản buông tha vô số tiểu đảo hải ngoại như vậy.

Lúc này Trình Cung sớm đã sử dụng công pháp Thiên Biến Vạn Hóa thay đổi hình dáng, bộ dáng giống như đệ tửđại gia tộc ngao du thiên hạ, kiếm vắt sau lưng, trực tiếp vượt qua tầng phòng ngự bên ngoài Thiên Vũ Đảo, tiến vào chủ thành lớn nhất Thiên Vũ Đảo, Thiên Vũ Thành.
Quy mô Thiên Vũ Thành tự nhiên kém xa Vân Ca Thành, nhưng từ kiến trúc tại rất nhiều nơi có thể nhận thấy, sau vài năm Thiên Vũ Thành có thể mở rộng thêm một vòng, thậm chí còn rộng lớn hơn so với Vân Ca Thành. Cho dù Thiên Vũ Thành hiện tại cũng có nhân khẩu khoảng một trăm năm mươi vạn, lại có hơn mười vạn quân đội. Quy mô này, đừng nói tại đảo quốc hải ngoại, cho dù tại Nam Chiêm Bộ Châu cũng không thể coi thường.
Khi thấy trong thành có quan quân dẫn theo hơn trăm lính đi tuần tra, thực lực của bọn họ cũng không tồi, đặc biệt là bách phu trưởng dĩ nhiên có thực lực đạt tới Siêu Phàm Kỳ, thoạt nhìn trong lòng Trình Cung liền cảm thấy không vui. Mẹ nó, nhất định là lợi dụng đan dược cấp thấp của chính mình bồi dưỡng bọn họ. Kháo, bản đại thiếu chẳng phải dễ ăn, cướp mấy viên đan dược tại Vân Ca Thành chỉ là bắt đầu, sau này bản đại thiếu muốn các người phải trả lại gấp trăm nghìn lần.
Nếu như không phải Trình Cung cảm thụ được ma khí thông thiên trong thành có tồn tại một cổ ma khí khiến Trình Cung cảm giác nguy hiểm vô cùng, Trình Cung đã trực tiếp thực hiện ý niệm cướp sạch nơi này. Tuy Trình Cung tạm thời ngăn chặn ý niệm trong đầu, nhưng trong lòng lại tuyên thệ, nhất định sẽ dẫn người cướp sạch toàn bộ nơi này, nếu không thì cũng phải hoàn toàn nắm nơi này trong tay, mẹ nó, dùng đan dược của bản đại thiếu, không chiếm được lợi tức làm sao có thể cam tâm. Kinh doanh thật tốt, đến lúc đ ó bản đại thiếu sẽ không khách khí với ngươi, mấy thứ này đều thuộc về bản đại thiếu.
Trong lòng suy nghĩ, Trình Cung đã dạo quanh Thiên Vũ Thành một vòng, đối với tình hình Thiền Võ Thành hắn đại khái có thể lý giải, thoáng nhìn một chút Trình Cung liền trực tiếp tiến một khu vực đặt chi nhánh của Tứ Phương Lâu.


Sau thời đại thượng cổ, nhân loại từ từ phát triển lớn mạnh, dần dần bắt đầu giao dịch mua bán, nhưng lấy vật đổi vật lại vô cùng bất tiện. Thánh hiền nhìn xuống đất, ngửa mặt nhìn trời, dùng đồng đ úc thành tiền. Bời vì trời tròn đất vuông, cho nên bên trong đồng tiền đ úc lỗ thủng giống như đất, bên ngoài đồng tiền đ úc hình tròn, giống như vòm trời.
Tiền với tư cách là một thực thể có trời cóđất. Bên trong làm theo hình đất, bên ngoài làm theo hình vòm trời. Chồng chất lên nhau thật giống như núi, nối liền với nhau lại có hình như sông. Nó lưu thông và dự trữđều có quy tắc nhất định. Trên phố xá dùng rất tiện, không cần lo lắng hao mòn. Nó rất khó mục, trường thọ giống như người; nó không ngừng lưu thông không cóđiểm kết giống như “đạo” vận hành không thôi, vì vậy nó có thể lưu truyền lâu như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận