Đãi ngộ cơ bản đều có thể hưởng thụ, trên thực tế, Tứ Phương Lâu rất rõ ràng, mặc kệ dựa theo cách nào trở thành khách nhân Chữ Thiên đều không quan tâm, sẽ miễn phí cung cấp chỗ tốt này.
Về phương diện khác, Tứ Phương Lâu sẽ cung cấp rất nhiều, nhưng không phải tùy ý cung cấp.
Trong lòng Vạn Vô Nhất chấn động, nhưng bàn tay tiếp nhận linh thạch ký ức lại nhẹ nhàng quay tròn mười khối linh thạch ký ức này. Tại địa phương có linh khí thiên địa nồng đậm, có thể sản sinh linh thạch, linh thạch trải qua gia công đặc biệt, có thể trở thành linh thạch truyền tin hoặc linh thạch lưu hình ảnh... Và một số công dụng khác. Lúc này Trình Cung dùng thần niệm ghi lại phương pháp luyện chếđan dược trong linh thạch ký ức, linh thạch ký ứccó thể bảo tồn trăm năm, nếu như linh thạch tốt một chút, mức độ ghi chép càng sâu, sẽ được lưu lại làm linh thạch truyền thừa, bởi vì linh thạch kia có thể bảo tồn hơn một nghìn năm thậm chí còn lâu hơn thế, bảo tồn truyền thừa rất hiệu quả.
Phương pháp luyện chế tới cấp bậc này, không phải sử dụng giấy bút có thể ghi chép. Bên trong đề cập tới rất nhiều dược vật liên quan, cách điều phối, chỉ dùng ngôn ngữ khó có thể miêu tả, thậm chí cho dù miêu tả, e là giấy mực vượt quá sức tưởng tượng. Nếu như dùng giấy bút ghi chép lại phương pháp luyện chếđan dược Thiên Cấp siêu phẩm, không mất mấy trăm vạn từ căn bản không biện pháp ghi lại hoàn toàn, hơn nữa bên trong còn có rất nhiều điều chỉ có thể hiểu mà không thể diễn tả bằng lời, nhưng sử dụng thần niệm khắc trên linh thạch ký ức lại hoàn toàn khác, khi đ ó người sử dụng có thể trực tiếp tiếp thu những thứ trong linh thạch ký ức, giống như sử dụng thần niệm trực tiếp truyền lại thông tin.
- Ta đã bỏ chút hạn chế tại một số địa phương trong mười phương pháp luyện đan Thiên Cấp siêu phẩm này, nhưng ngươi có thể tùy ý tìm đại sư đan đạo đủ cấp bậc nghiệm chứng, với thực lực Tứ Phương Lâu, hẳn là không làm khóđược các ngươi.
Trình Cung vẫn rất kiêu ngạo nói.
- Chờ chút.
Vạn Vô Nhất đưa mười khối linh thạch trên tay cho Thái Chí Sơn, đồng thời âm thầm dùng thần niệm nói:
- Lập tức khởi động Truyền Tống Trận, truyền chuyện này tới tổng bộ để người bộ phận đan dược lập tức nghiệm chứng.
Khởi động Truyền Tống Trận, Thái Chí Sơn cảm thấy cánh tay hắn khẽ run lên. Chỉ khi khẩn cấp mới có thể dùng tới Truyền Tống Trận, hắn ở nơi này nhiều năm như vậy mới chỉ dùng qua hai lần, mỗi lần dùng ít nhất phải tiêu hao mười viên Thuần Nguyên Đan, một viên Thuần Nguyên Đan tương đương với Thần tiên lục địa Nhân Anh kỳ đỉnh phong hấp nạp nguyên khí một ngày một đêm, chính mình đạt tới Nhân Anh Kỳ tầng thứ nhất, không ngừng tu luyện hơn ba tháng mới có thể ngưng tụ một viên Thuần Nguyên Đan. Trong lòng khiếp sợ, nhưng Thái Chí Sơn không dám nói nhảm nhiều lời, lập tức cầm mười khối linh thạch đi ra ngoài.
- Chờ chút...
Thái Chí Sơn vừa mới đi được vài bước, Vạn Vô Nhất đột nhiên nghĩ tới điều gìđ ó, mở miệng nói:
- Thuận tiện mang tư liệu của những người Viêm Công Tử vừa nãy yêu cầu tới.
Thái Chí Sơn khẽ sửng sốt, tâm tình Tuần Sát Sử làm sao vậy, lẽ nào hắn nhìn tiểu tử này rất vừa mắt, vừa nãy tiểu tử này kiêu ngạo như vậy, hắn không tức giận, bây giờ còn không đợi hắn trở thành khách nhân Chữ Thiên đỉnh cấp đã mang tư liệu cho hắn. Mặc kệ trong lòng Thái Chí Sơn nghĩ như thế nào, Tuần Sát Sử nói hắn không dám không nghe theo.
- Làm việc với người thông minh thật thoải mái, sửa tính danh có chút không tốt, dù sao tên họ đều do tổ tông truyền lại. Bất quá, ta thấy tên họ của ngươi về sau cần sửa một chút, gọi là Vạn Vạn Vô Nhất, gọi là Vạn Vô Nhất thực sự là vũ nhục đối với ngươi.
Trình Cung lại chuyển trọng tâm câu chuyện đến cái tên Vạn Vô Nhất, hơn nữa rất hứng thú thảo luận. Phương pháp này của Vạn Vô Nhất mới thực sự cao tay, Trình Cung tin tưởng, nếu như linh thạch ký ức chính mình đưa cho hắn xảy ra chuyện, chắc chắn chính mình dù trông thấy những tư liệu kia thì cũng không có biện pháp rời khỏi Tứ Phương Lâu.
Một khi linh thạch chính mình đưa cho hắn là thật, hàng loạt cửđộng của hắn sẽ góp phần khiến người khác rất hảo cảm. Ngay cả Trình Cung cũng không cảm thụ được lực lượng của Vạn Vô Nhất nông sâu đến đâu, tuy rằng không thể so sánh với Tiểu Phong Tử, Hách Liên Lam Phương, nhưng có thểđã từng trải qua địa hỏa ma kiếp bước vào Địa Anh.
Hơn nữa địa vị cực cao, là nhân vật quan trọng của Tứ Phương Lâu, lại có bối cảnh gia tộc, còn có thể xử sự như vậy. Nếu như hắn đối đãi xử sự trên buôn bán như vậy cũng được, chỉ cần nhãn thần của hắn nhìn về phía Thái Chí Sơn vừa rồi đã sáng tỏ sự lợi hại của hắn. Cho nên, cho dù là Trình Cung kiếp trước nhìn Vạn Vô Nhất cũng có thểđ ánh giá là một nhân vật.
- Viêm công tử thật biết đ ùa, tên là phụ mẫu ban tặng, chẳng qua là sự kỳ vọng của bọn họ mà thôi, huống hồ Vạn Vô Nhất thực không ưu tú như vậy. Nhưng Viêm công tử không hổ là rồng trong loài người, nhìn trang phục của Viêm công tử không giống trang phục của người Nam Chiêm Bộ Châu, không biết công tử từđâu đến?
Vạn Vô Nhất cười khổ, trong lòng tự nhủ tiểu tử này vẫn chưa chịu bỏ qua, nắm được tên họ của chính mình còn không buông tha.
Không thể không nói, tuy chỉ là lời nói đ ùa, nhưng trong lòng Vạn Vô Nhất rất vui vẻ. Tâng bốc người người yêu kính, lời hữu ích người người thích nghe.
Trước khi Trình Cung đến Tứ Phương Lâu, đương nhiên đã thay đổi trang phục mang phong cách Trung Châu, người không đểý sẽ không thể phát hiện. Giống như Thái Chí Sơn căn bản không thể phát hiện được.
- Cửu Châu du đãng, bốn bể là nhà, sao có thể so sánh thông thần với Tứ Phương Lâu, Tứ Phương Lâu chính là lợi hại, ta đang nghĩ ngày nào đ ó ta không kiếp được ăn, muốn tới Tứ Phương Lâu thử một chút, đến lúc đ ó mong Vạn tuần sát sử chiếu cố nhiều hơn..
Hắn thăm dò Trình Cung, Trình Cung tiếp tục nói chuyện phiếm, thế nhưng từng câu từng chữđều rất cóý tứ.
Kiếp trước Trình Cung có chút ít hiểu biết về Tứ Phương Lâu, cho nên hắn dễ dàng đoán được thân phận của Vạn Vô Nhất.
Vừa nghe Trình Cung nói đến thân phận của chính mình, trong mắt Vạn Vô Nhất lóe lên tia kinh ngạc, bởi vì từ khi hắn đến đây chưa từng biểu lộ thân phận. Thậm chí là Tứ Phương Lâu trong Thiên Vũ Thành, những người biết được thân phận của Tuần Sát Sử của hắn chỉđếm được trên đầu ngón tay, tại sao Viêm Long biết được thân phận của chính mình?
- Bực nhân tài như Viêm công tử, cửa lớn Tứ Phương Lâu chúng ta luôn luôn rộng mở, sau này nếu như trở lại Trung Châu, cũng từng quên tới thăm ta, đây là lệnh bài của ta, đến Tứ Phương Lâu tại Trung Châu, chỉ cần lấy tấm lệnh bài này ra là có thể tìm được ta.
Vạn Vô Nhất thăm dò vài lần, phát hiện Viên Long căn bản không tiết lộ, cuối cùng chỉ có thể buông tha, còn tặng Trình Cung một tấm lệnh bài.
- Không thành vấn đề.
Trình Cung vui vẻ nhận lấy, trong lòng cười thầm, người này thực sự gian xảo, lấy lui làm tiến, nhìn như không hề hiếu kỳ, sau cùng lại muốn xác định chính mình có phải người Trung Châu hay không?