Sau cùng còn lại một chút, trước khi đi Trình Cung giao cho đ ám người Bàn Tử, Sắc Quỷ, Bạch Khải Nguyên và Lý Hằng, hiện tại nhiều người như vậy, tuyệt đối là sói nhiều thịt ít. Đừng nói hơn mười vạn đan dược cấp thấp, cho dù có trăm vạn cũng không đủ.
Cũng may tại Nam Hoang tồn tại vô số yêu thú, có thể cho bọn họ liệp sát yêu thú xem như rèn đ úc thân thể, mặt khác có thể tu luyện yêu đan. Hơn nữa nguyên khí trong Đan Thành sung túc hơn các nơi khác, Trình Cung cũng lưu lại rất nhiều đan dược, cộng thêm đan dược của Đan Thần Phủ đủ để bất cứđệ tử nào tại Đan Thành đều được hưởng thụ đãi ngộ ưu việt, cho dù là Nguyên Thủy Ma Tông, Phong Vân Kiếm Tông cũng chỉ cóđệ tử trọng điểm bồi dưỡng mới có thể sánh được.
Tiếp đến Trình Cung phất tay áo để Huyết Y lão tổ tiếp tục tu luyện, còn hắn cẩn thận chậm rãi vận chuyển Hư Không Âm Dương Đỉnh. Lần trước sử dụng Hư Không Âm Dương Đỉnh tăng cường thần niệm, cảm thụ mảnh nhỏ Hư Không Âm Dương Đỉnh, Trình Cung phát hiện được một việc ngoài ý muốn. Tuy dựa vào Hư Không Âm Dương Đỉnh tăng cường thần niệm, không giống như thần niệm bình thường, nhưng có một loại công hiệu khác. Nếu như xung quanh tồn tại thần niệm, có thể cảm thụ được rất rõ ràng.
Hiện nay Trình Cung mượn lực lượng đặc thù này không ngừng đểý tình hình bên ngoài, tuy tinh thần lực, thần niệm bên ngoài rất hỗn loạn. Nhưng có thể cảm thụ rất rõ ràng có một cỗ thần niệm mạnh mẽ đặc biệt. Ta kháo, người này thực sựđủ cẩn thận. Trình Cung quét mắt liếc sau khi quét qua Thiên Vũ Đảo một hồi, giống như thu hồi thần niệm, thế nhưng tại khoảng không trung vòng quanh Thiên Vũ Đảo, thần niệm của hắn như ẩn như hiện, giúp hắn biết rõ tất cả mọi người qua lại.
Người này, thực sự không cam lòng, Trình Cung chờđợi một ngày một đêm mới hoàn toàn không cảm thụ được cổ thần niệm mạnh mẽ của Vạn Vô Nhất. Nhưng đểđảm bảo, Trình Cung lại chờ thêm một ngày một đêm mới rời khỏi Thiên Vũ Đảo.
Sau khi rời khỏi Thiên Vũ Đảo, Trình Cung vận dụng tốc độ tối đa, một mạch chạy tới Bà La Đa Châu, căn cứ vào tin tức từ Tứ Phương Lâu, mấy hôm trước Vũ Thân Vương vừa mới xuất hiện tại Bà La Đa Châu, hẳn là hắn không rời đi nhanh như vậy, vừa vặn chính mình tới đ ó xem thế nào.
Thần thể Trình Cung đủ mạnh, lại không ngại tổn hao lực lượng, tốc bay cực nhanh.
Hiện tại hắn không cần sử dụng nguyên dịch, vừa mới thu được ba vạn viên Thuần Nguyên Đan, lực lượng tiêu hao không quá nhiều, chỉ cần dùng một viên Thuần Nguyên Đan làđủ, một Thuần Nguyên Đan chính là tổng thu hoạch của Thần tiên lục địa Nhân Anh kỳ đỉnh phóng hấp nạp nguyên khí một ngày một đêm, Nhân Anh Kỳ bình thường không dám trực tiếp hấp nạp. Ngẫm lại, bọn họ cần ba tháng hấp nạp nguyên khí, một khi cơ thể bạo tạc sẽ trực tiếp nổ tung. Bọn họ chỉ có thể nuốt vào bụng, dùng lực lượng bao quanh, sau đ óđể qua một bên, chậm rãi hấp thu.
Đương nhiên, sau khi đạt tới Nhân Anh Kỳ tầng thứ ba, cơ bản có thể trực tiếp sử dụng Thuần Nguyên Đan bổ sung nguyên khí tu luyện. Nhưng sẽ lãng phí rất nhiều, chỉ có Nhân Anh Kỳ tầng thứ năm mới có thể sử dụng phần lớn nguyên khí của Thuần Nguyên Đan không để lãng phí. Tuy Trình Cung không phải Nhân Anh Kỳ, nhưng thân thể, thần niệm của hắn, thậm chí pháp lực trong cơ thểđã vượt xa Nhân Anh Kỳ tầng thứ năm, cho nên hắn nuốt Thuần Nguyên Đan căn bản không xảy ra chút trở ngại nào.
Đội thuyền bình thường phải đi trong vòng hai ba tháng, cho dùđội thuyền sử dụng pháp lực thôi động cũng phải mất một tháng, nhưng Trình Cung chạy ba ngày ba đêm đã tới. Người còn đang trên biển, tới vùng biển rìa ngoài Bà La Đa Châu làđã có thể cảm thụ được lực lượng đặc biệt, toàn bộ Bà La Đa Châu đều bị cổ lực lượng vô hình này bao phủ.
Tuy rằng Bà La Đa Châu này không rộng bằng Nam Chiêm Bộ Châu, nhưng cũng sở hữu mười mấy quốc gia và nhiều quốc đảo. Nhưng quốc gia trên Bà La Đa Châu đều thờ phụng Bà La Đa Thần, loại lực lượng tín ngưỡng này rất thần kỳ, tinh thần lực của người bình thường rất kém, nhưng vô số lực tín ngưỡng tập trung lại sẽ sản sinh ra lực lượng rất kỳ lạ.
Trình Cung dựa vào Hư Không Âm Dương Đỉnh mới có thể cảm thụ những thứ này, cho nên Trình Cung lên bờ là lúc hạ xuống. Nếu như tiếp tục bay trên không không kiêng nể gì cả, nhất định sẽ gây sự chúýđối với người khác.
Tuy tin tình báo của Sắc Quỷ không đạt được trình độ như Tứ Phương Lâu, nhưng trải qua hơn một năm thâm nhập đã lý giải và nắm giữ không ít tư liệu đối với hải ngoại. Trên cơ bản cũng có chút lý giải đối với Bà La Đa Châu.
Bà La Đa Châu khác với đế quốc Lam Vân, bởi vì trước kia đế quốc Lam Vân đấu tranh với đảo quốc hải ngoại rất kịch liệt, cho nên mậu dịch trên biển không quá phát triển. Nhưng Bà La Đa Châu dựa vào vùng biển trao đổi mua bán với các đảo quốc hải ngoại, hơn nữa còn sở hữu nhiều đường biển có thể buôn bán với các châu lục khác.
Toàn bộ Ba La Đa Châu, nơi thần thánh nhất là Bà La Đa thần đô của Bà La Đa thần miếu, còn có thành thị gần vùng duyên hải, nơi này có một tòa thành thị gần sánh bằng Bà La Đa thần đô, chính là Bà La Đa hải thành. Hai thành thị này đều nằm trong tay Bà La Đa thần miếu, bất luận tranh đấu gì giữa các quốc gia đều không liên lụy tới nơi đây, cho nên hai nơi này trở thành nơi phồn hoa nhất. Thần đô chính là thánh thành của toàn bộ tín đồ tín ngưỡng Bà La Đa thần, mà Bà La Đa hải thành lại làđô thị phồn hoa nhất Bà La Đa Châu.
Bà La Đa hải thành này cho dù là toàn bộ cửu châu đều coi như có chút danh khí, Trình Cung đời này sớm đã nghe qua. Bà La Đa hải thành đã hơn một nghìn năm không phát sinh chiến tranh, Ba La Đa thần miếu kinh doanh mấy nghìn năm, có thể nghĩđược nơi này phồn hoa như thế nào, nhất định Vân Ca Thành Nam Chiêm Bộ Châu không có khả năng so sánh.
Đường ven biển vùng duyên hải trải dài hơn nghìn dặm, toàn bộ đều là nơi tàu thuyền lui tới, cả tòa Bà La Đa hải thành rộng lớn bằng khoảng hai tỉnh lớn của đế quốc Lam Vân. Nhân khẩu vượt trên ba nghìn vạn, so với nhân khẩu của toàn bộ hơn mười một thành thị Thiên Vũ Đảo còn nhiều hơn. Tại Bà La Đa hải thành, có thể suốt cuộc đời người bình thường cũng không thểđi hết ngõ ngách Bà La Đa hải thành. Trên không trung, thỉnh thoảng có thể thấy một số phi chu, đây chính là phương tiện giao thông sang trọng quý giá nhất Bà La Đa Châu.
Thứ này tại đế quốc Lam Vân không thể kiếm đâu ra, tất cả người có thực lực làm những thứ này đều bận rộn tu luyện, chiến đấu chém giết, làm sao có thời gian an nhàn chuẩn bị mấy thứ này.
Trang phục người Bà La Đa Châu rất khác so với trang phục Nam Chiêm Bộ Châu, bọn họ ăn mặc đủ mọi màu sắc, không nội liễm giống Nam Chiêm Bộ Châu, hơn nữa càng khoa trương.
Trình Cung vốn đang suy nghĩ, tới lúc cần phải thay đổi y phục một chút hay không? Nhưng phát hiện ở đây ăn mặc rất nhiều kiểu khác nhau, căn bản sẽ không gây sự chúý của người khác. Người ở đây hoàn toàn khác người Nam Chiêm Bộ Châu, càng an nhàn, càng hưởng thụ, không có tính cảnh giác cao như vậy.