Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

- Chúng ta là ai, chúng ta là Tứ đại hại Vân Ca thành, chúng ta cũng không phải là mẹ nó người tốt lành gì, cho tới bây giờ chỉ có chúng ta ăn hiếp người, lúc nào đến phiên người khác ăn hiếp chúng ta. Từ lúc vừa mới bắt đầu ta đã nói với các ngươi, cho dù các ngươi cầm gậy đi chọc trời, ta sẽ cho các ngươi đứng trên vai của ta. Bây giờ lại có người ăn hiếp trên đầu Tứ đại hại chúng ta, quản hắn khỉ gió là Hoàng đế Lam Vân đế quốc gì, giết, quản hắn là Đồ Đằng đế quốc gì, giết, quản hắn là Phù Văn Tông gì đó, giết.
Trình Cung nói xong, một tay ôm bả vai của Bàn Tử, giờ phút này Bàn Tử cũng ôm bả vai của Túy Miêu, bốn người đứng thành một vòng, nghe Trình Cung nói, ánh mắt, khí thế của bọn hắn đều đang không ngừng kéo lên.
- Ta muốn cho tất cả mọi người biết rõ, hậu quả khi đụng đến Tứ đại hại Vân Ca thành bọn ta, bọn hắn giết nhi tử huynh đệ ta, giống như giết con của chúng ta, thù này không có hóa giải, chỉ có ngươi chết hoặc là ta chết. Ta mặc kệ hắn là Hoàng đế gì, hay là Thái tử gì, hết thảy đều tiêu diệt.
- Đại thiếu...
Sắc Quỷ nghe Trình Cung nói, cả người kích động run rẩy.
- Đại thiếu nói rất đúng, diệt bọn hắn.
Con mắt của Bàn Tử cũng đỏ lên, hiện ra lệ quang.
- Ý đại thiếu ngươi nói, trước hết là giết cái kia?

Trong mắt Túy Miêu tràn ngập sát ý, chỉ cần Trình Cung nói một câu, giờ phút này cho dù trước mặt là hàng vạn Ma Thần, Tiên Phật hắn cũng dám giết lên.
- Các huynh đệ, trước hết chúng ta đi hoàng cung, đi.
Trình Cung nói xong, thân hình lập tức phóng lên trời, ba người Sắc Quỷ, Bàn Tử, Túy Miêu cũng đồng thời xông lên thiên không. Phục dụng đan dược Thiên cấp, cộng thêm lần chiến đấu này, lực lượng của Bàn Tử và Túy Miêu đều có tăng lên rất lớn. Chỉ là hai người bọn hắn đều hiểu rất rõ, cực hạn của bọn hắn nhất định là năm mươi Long lực ở Vạn Tượng Nhất Long, tuyệt đối không thể đột phá.
Nhìn bốn người bọn họ trực tiếp phóng tới hoàng cung, Trình Tiếu Thiên cùng Tống Chiến Thiên cũng không ngăn trở.
- Đại soái, ta còn tưởng rằng ngài sẽ ngăn trở.
- Lăn, ta ngăn trở cái rắm, ngươi cho rằng ta là người ngu trung sao, chẳng qua là năm đó chúng ta không có được lực lượng như hôm nay, nếu không ngươi cho rằng ta sẽ kém hơn tiểu tử này sao?
- Ách...
- Ngươi ách cái gì mà ách, chẳng lẽ hóa thân thành yêu thì không nói được tiếng người sao, còn mẹ nó ta ngăn trở, ta ngăn trở cái rắm. Đừng tưởng rằng ngươi đạt tới Địa Anh thì ở đó trang bức, ta có sáu đầu mười hai cánh tay, dám hoài nghi lão tử, hôm nay xem ta sửa chữa ngươi như thế nào.
Đột nhiên Trình lão gia tử bộc phát, thi triển sáu đầu mười hai cánh tay, lập tức lực lượng không kém Tuyết Ưng bao nhiêu, trực tiếp lao lên đè Tuyết Ưng xuống đánh, khi Tuyết Ưng kịp phản ứng đã bị đánh mặt nở hoa, trên người có rất nhiều vết thương, hắn cũng lập tức phản kích, hai người trực tiếp đánh cùng một chỗ.
Giờ phút này tâm tình của Trình Tiếu Thiên có lẽ chỉ có Tống Chiến Thiên mới có thể nhận thức, từ nhỏ bọn hắn sinh trưởng ở trong quốc gia này, vì quốc gia này bỏ ra hết thảy. Mặc dù bọn hắn không có ý nghĩ ngu trung, nhưng để cho bọn họ làm, bọn họ tuyệt đối không thể không kiêng nể gì cả, không chỗ cố kỵ như đám người Trình Cung, trong lòng bọn hắn có quá nhiều lo lắng. Nhưng bọn hắn vô cùng rõ ràng, đây là chuyện không làm không được, bởi vậy bọn hắn cũng không nói cái gì, nhìn bốn người Trình Cung bay đến hoàng cung, hai người không có lý do gì đánh nhau, bọn hắn lại không muốn đi để ý tới những cái kia, nên để cho Trình Cung đi giải quyết a.
Hoàng cung sớm đã là một mảnh hỗn độn, đương nhiên Cấm vệ quân bình thường còn đang bảo vệ, nơi này từng đã là trung tâm quyền lực cao nhất của Lam Vân đế quốc, bây giờ đã trở thành một mảnh phế tích, mà trải qua một loạt đả kích của Trình Cung, uy vọng của hoàng thất Lam Vân đế quốc đã không lớn bằng lúc trước.
Chớ đừng nói chi là người bên trong Vân Ca thành, trải qua chuyện của Trình lão gia tử, mặc dù bây giờ không dám nói gì, nhưng sau lưng đối với hoàng thất đã vô cùng chán ghét, thậm chí có chút ít người đã bắt đầu liên lạc với nhau, chỉ là chân chính tạo phản thắng lợi đến khống chế thiên hạ, vĩnh viễn không phải người phía dưới có thể làm được.
Giống như bây giờ, Trình Cung mang theo Túy Miêu, Sắc Quỷ, Bàn Tử bay thẳng tới bầu trời hoàng cung.
- Mẹ nó, tên này ẩn núp ở đâu, sao lại không có phát hiện hắn? Thậm chí không phát hiện tồn tại Thoát Tục kỳ trở lên, trước kia bên người hắn vẫn còn rất nhiều nhân vật cường đại sao?

Bàn Tử rất kỳ quái nhìn hoàng cung phía dưới.
- Trong hoàng cung khẳng định có động thiên khác, hơn nữa hẳn là do lão tổ tông Chu gia lưu lại, là cơ mật cao nhất của hoàng thất, phương vị cụ thể phải là phụ cận Ngự hoa viên.
Sắc Quỷ chỉ vào Ngự hoa viên, tình báo của hắn đã sớm mai phục đến bên người Hoàng đế, mặc dù loại chuyện này không biết tỉ mỉ, nhưng về cơ bản thì coi như biết rõ.
Giờ phút này thần niệm của Trình Cung đang điều tra Ngự hoa viên, nhưng lại không có cảm giác điều khác thường gì, xem ra trận pháp do lão tổ tông Chu gia này bố trí đã tương đối cao minh.
Xem ra tin đồn lão tổ tông Chu gia có chỗ dựa và bối cảnh cũng không sai, nếu không lấy lực lượng của một tán tu có lẽ sẽ rất cường đại, nhưng hệ thống trận pháp nguyên vẹn, bố trí cấm chế như thế, không phải tán tu bình thường có khả năng hoàn thành.
Nếu như đổi là trước kia, mình cũng phải phí một phen công phu, dù sao không phải tất cả các trận pháp đều có thể tùy ý cường hành phá hư, dù sao mình còn chưa cường đại tới loại trình độ này. Xem trận pháp này bố trí nguyên vẹn như thế, cho dù dùng thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long đi trùng kích cũng tạo thành ảnh hưởng rất lớn, nhưng bây giờ thì khác, mình đã nhận được Niết Bàn Hỏa Diễm.
Niết Bàn Hỏa Diễm này được xưng là hỏa diễm bất diệt, bản thân nó thì có hiệu quả bài trừ tà khí, cấm chế, trận pháp.
Trình Cung vận chuyển lực lượng, áp súc hỏa diễm màu trắng trong cơ thể mình, để cho Niết Bàn Hỏa Diễm không tính quá mạnh mẽ xuất hiện trong đó, đồng thời Tinh Phong Chiến Đao đã xuất hiện ở trong tay, sau đó bổ xuống một đao.
Ánh lửa thoáng hiện, lập tức đánh về phía Ngự hoa viên.
Ầm...

Đao phong hỏa diễm như than đỏ bỏ vào trên tuyết, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy trong hư không đột nhiên xuất hiện một khe hở.
- Không tốt, trận pháp bị người oanh phá, mau chống cự địch nhân.
- Lập tức thông báo bệ hạ, có người phá trận.
Trận pháp vừa vỡ, ở trong trận pháp kia lập tức truyền tới thanh âm, bên trong lập tức loạn cả lên. Bởi vì loại chuyện này đối với bọn họ mà nói là xưa nay chưa từng có, hơn nữa bây giờ lòng người bàng hoàng, thoáng cái liền rối loạn.
Trình Cung vọt vào trước nhất, sau đó Túy Miêu, Sắc Quỷ, Bàn Tử trước sau tiến vào trong.
Trong này có động thiên khác, diện tích so với Ngự hoa viên còn lớn hơn gấp mười lần, bên trong giống như là một hoàng cung nhỏ, nhưng trong đó ngoại trừ có một đại điện để Hoàng đế nghỉ ngơi ra, càng nhiều hơn là chỗ tu luyện, sân bãi chiến đấu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận