Không hề nghĩ đến A Cổ Đạt che dấu thật sâu, cái đồ chơi này muốn kế thừa cũng không phải dễ dàng như vậy, nếu không qua nhiều năm như vậy Man tộc cũng sẽ không có ai dùng qua, cho dù những trấn quốc thần tiên vẫn lạc của Man tộc trước kia cũng chưa nghe nói qua bọn hắn có thể sử dụng Man Hoang Chiến Phủ này.
Một kích này của Man Hoang Chiến Phủ khiến trên bàn tay Tiểu Phong Tử xuất hiện một vết thương khổng lồ chừng vài mét, đương nhiên, đối với thân thể của hắn mà nói chẳng qua là một vết thương nhỏ mà thôi, cũng không tính quá nghiêm trọng.
- Tụ Linh Thủ.
Nhưng bị một tiểu gia hỏa ngay cả Nhân Anh cũng không phải làm bị thương, Tiểu Phong Tử rất không thoải mái, cho dù cổ lực lượng này không phải là của hắn. Trên bàn tay của Tiểu Phong Tử lập tức lực ngưng tụ lực lượng, một bàn tay lớn gấp trăm lần bàn tay vừa rồi đã đè xuống lần nữa, nếu lần này đè xuống, đủ để hủy diệt một bộ phận của thành Đại Đế này, nhất là ở nơi hạch tâm này.
Mà chấn lui một kích của Tiểu Phong Tử kia đã khiến toàn thân A Cổ Đạt như muốn nổ tung, giờ phút này sau khi bộc phát người như muốn hư thoát. Dù sao thân thể của hắn không biến thái giống như Trình Cung, vẫn là ở cảnh giới Vạn Tượng Nhất Long, thân thể đã đến cực hạn, căn bản không có biện pháp dung nạp càng nhiều lực lượng.
Oanh . . .
Đột nhiên không gian, người ở xung quanh đều trở nên càng ngày càng xa, nơi quan trọng nhất của thành Đại Đế bộc phát ra một đạo quang mang, lập tức đánh tan Tụ Linh Thủ của Tiểu Phong Tử, đồng thời trực tiếp kéo khoảng cách giữa hai người và thành Đại Đế ra chừng vạn trượng, giờ phút này bọn hắn đã ở giữa không trung vạn trượng. Mà lúc này, đối diện bọn hắn có một nam tử hoàn toàn không kém thân thể Tiểu Phong Tử bao nhiêu, thậm chí mơ hồ so với hắn còn to lớn hơn một ít, mặc một bộ chiến giáp giống như đế vương, không rườm rà như đế vương thế tục, nhưng lại có vẻ vô cùng cao quý, không ngờ khí thế càng cường đại hơn so với Tiểu Phong Tử.
Mà Man Hoang Chiến Phủ trong tay A Cổ Đạt vừa rồi, giờ phút này đã ở trong tay của hắn, nếu như giờ phút này để cho những người Nam Chiêm Bộ Châu khác nhìn bộ dạng người này, nhất là chứng kiến bộ dạng lãnh khốc nhưng không kém cao ngạo kia, nhất định sẽ bị dọa chết, bởi vì người này không phải ai khác, mà chính là năm đó hầu như thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, dẫn đầu người Man Tộc đi đến đỉnh phong… Man Hoang Đại Đế.
Bởi vì toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu đều bị Man Hoang Đại Đế thống trị qua, các loại ghi chép, truyền thuyết về Man Hoang Đại Đế càng nhiều không kể xiết, bộ dáng và bức họa của hắn thì ngay cả người bình thường cũng được nhìn thấy hoặc nghe nói qua.
- Dám đến Man tộc ta gây sự, còn dám phá hư quy củ của Cửu Châu đại địa là Nhân Anh kỳ trở lên không được tùy ý nhúng tay vào sự tình thế tục, Tu Chân giả chính thức không được tùy ý xuất thủ đối với người bình thường, các ngươi chọc giận bản Đế, hai người các ngươi là đang tìm chết.
Man Hoang Đại Đế lộ vẻ vô cùng phẫn nộ, tức giận gầm lên, toàn bộ không gian đều chấn động, vừa rồi lập tức biến ảo vạn trượng, cái kia đã dính đến quy tắc không gian, là năng lực xuyên thẳng qua không gian trong cự ly ngắn.
- Không phải hắn đã sớm chết rồi sao? Mẹ kiếp, ân chủ nên cẩn thận một chút, nếu thấy không được hãy mau tiến vào không gian ngoại đỉnh. Hắn có thể mang người xuyên thẳng qua không gian, vậy thì lĩnh ngộ đối với không gian đã đến trình độ nhất định, xem ra thật sự giống như trong truyền thuyết, rất có thể Man Hoang Đại Đế này đã là Thuần Dương đỉnh phong, cách Đạo chỉ có một bước.
Tiểu Phong Tử vừa nhìn thấy Man Hoang Đại Đế này liền cả kinh, dù sao thanh danh của Man Hoang Đại Đế ở Nam Chiêm Bộ Châu cũng quá vang dội.
Thiên Anh ở Tu Chân Giới là tồn tại như trời, tựu như Thoát Tục kỳ đối với người bình thường, cao cao tại thượng, cao không thể chạm, như thiên trên không. Nhưng Thuần Dương là một cảnh giới rất cao, cái kia không chỉ là lực lượng tăng lên, vừa rồi lập tức bị Man Hoang Đại Đế này đưa đến vạn trượng không trung, giờ phút này Tiểu Phong Tử đã chuẩn bị dốc sức liều mạng.
Ba ba...
- Trình diễn không sai, quả nhiên có phong phạm một đời Đại Đế, tiếp tục đi, để cho bản đại thiếu nhìn xem phong phạm của Man Hoang Đại Đế, năm đó chinh phạt thiên hạ, thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, đối kháng đại quân Yêu tộc, đại quân U Minh địa ngục. Nhìn xem Man Hoang Chiến Phủ của Man Hoang Đại Đế, phát huy tám thức thần thông của Man Hoang như thế nào?
Thanh âm vỗ thanh thúy tay, mình có thể lừa gạt được A Cổ Đan Tuyền, A Cổ Đạt, nhưng không có khả năng dấu diếm được người trước mắt, Trình Cung cũng không có ý định giấu diếm, sau khi nghe Man Hoang Đại Đế nói, nhếch chân bắt chéo, ngồi ở trên bả vai của Tiểu Phong Tử, tư thế như một đại thiếu tiến vào rạp hát xem cuộc vui, vô cùng kiêu ngạo, khiêu khích nói.
- Làm càn, bất quá là một tiểu gia hỏa ngay cả Nhân Anh cũng chưa ngưng tụ, cũng dám nói như thế đối với bản Đại Đế, đi tìm chết.
Man Hoang Đại Đế gầm lên giận dữ, thanh âm kia lập tức hóa thành một đạo lực lượng, đạo lực lượng kia như một kích của Nhân Anh đỉnh phong xuất toàn lực đánh tới.
- Mẹ nó, ngươi coi ta là không khí sao, dám động đến Ân Chủ.
Tiểu Phong Tử trợn trừng mắt, trong hai mắt lập tức bắn ra một đạo Tiên Thiên linh quang.
Oanh!
Sóng âm công kích của Man Hoang Đại Đế lập tức giao phong với Tiên Thiên linh quang, cả hai trực tiếp vỡ vụn.
- Tiên Thiên linh quang... Thượng cổ Cự Linh tộc... Không... Không thể nào, trên Cửu Châu đại địa đã sớm không có Cự Linh tộc tồn tại, làm sao có thể?
Man Hoang Đại Đế vừa rồi vô cùng uy phong, sát khí mười phần, giờ phút này thoáng cái trợn tròn mắt, không dám tin nhìn Tiểu Phong Tử. Hắn so với người Man Tộc bình thường càng hiểu thêm lợi hại của tổ tiên Cự Linh tộc sáng tạo bọn họ trong truyền thuyết, bởi vì bản thân hắn chính là một người có huyết mạch thức tỉnh, chẳng qua là hắn không có thức tỉnh đến loại trình độ huyết mạch thuần khiết như Cự Linh tộc.
- Hả?
Tiểu Phong Tử sử dụng Tiên Thiên linh quang không tính quá mạnh mẽ ngăn trở sóng âm công kích của Man Hoang Đại Đế, cũng hơi sững sờ, bởi vì Man Hoang Đại Đế này không mạnh mẽ như hắn tưởng tượng.
Lập tức hắn thầm mắng một tiếng, tại sao mình lại đần như vậy chứ, nếu như người trước mắt này là Man Hoang Đại Đế chân chính, là tồn tại Thuần Dương đỉnh phong, Ân Chủ đã sớm bảo mình nghĩ biện pháp chạy.
Khi còn bé Ân Chủ dạy mình nguyên tắc xử thế, hôm nay Tiểu Phong Tử vẫn còn nhớ rõ ràng, bất luận vật ngoài thân gì không có cũng có thể nghĩ biện pháp lấy về, nhưng mất mạng thì cái gì cũng mất, nếu như thời điểm ngay cả liều cũng không được, vậy trước phải nghĩ biện pháp bảo vệ tánh mạng, một người ngay cả mạng cũng không giữ được, vĩnh viễn khó có khả năng trở thành tồn tại đỉnh phong chính thức. Muốn làm tồn tại đỉnh phong thì trước phải làm được một điểm, đó là còn sống.