Loại cảm giác này khiến Tiểu Phong Tử kinh ngạc không thôi lần nữa, đây là tình huống gì a, sao Man Hoang Đại Đế này đột nhiên biết nghe lời như thế, thoáng cái không nóng nảy như vừa rồi, khí thế vương giả phô thiên cái địa vừa rồi đâu? Còn nữa, biểu hiện của hắn giờ phút này sao như là đang đợi mệnh lệnh của Trình Cung để làm việc, đến cùng xảy ra chuyện gì?
- Không tệ, không tệ, biểu hiện rất tốt, ngươi đã phối hợp như vậy, bản đại thiếu cũng là người thoải mái!
Ba…
Trình Cung nói xong vỗ tay phát ra tiếng, thời gian Tiểu Phong Tử đi theo bên người Trình Cung thậm chí vượt xa đám người Bàn Tử, Sắc Quỷ, động tác này của Trình Cung đại biểu ý tứ gì, Tiểu Phong Tử vô cùng rõ ràng, sau một khắc thân thể của hắn cũng biến trở về bình thường, ngoan ngoãn đi theo sau lưng Trình Cung như trước.
Biểu hiện này của Tiểu Phong Tử khiến Man Hoang Đại Đế xem trợn mắt há hốc mồm lần nữa, cái thế giới này điên rồi, thật sự điên rồi sao? Đường đường cường giả Thiên Anh, hơn nữa là người có huyết mạch Cự Linh tộc thức tỉnh, vậy mà giống như một tiểu đệ, không, so với tiểu đệ còn nghe lời hơn, mà người hắn nghe lời ngay cả Nhân Anh cũng chưa ngưng tụ.
Mặc dù tiểu tử này có chút đặc biệt, nhưng so sánh với Thiên Anh, vẫn là một trời một vực a, hoàn toàn không có thể so sánh a....
Rốt cuộc tiểu tử này là ai, hắn muốn làm gì?
Đột nhiên Man Hoang Đại Đế có một cảm giác xấu, sự tình hôm nay chỉ sợ sẽ không bỏ qua đơn giản.
- Vừa rồi ta đã giới thiệu sơ lược qua mình, chắc hẳn bây giờ ngươi cũng minh bạch mục đích ta đến hôm nay, vốn hôm nay đại thiếu mang theo người thượng cổ Cự Linh tộc đến, về tình về lý các ngươi đi theo hắn cũng không có vấn đề gì. Bậc thang đi xuống bản đại thiếu đã cho ngươi rồi, tất cả lời nên nói cũng nói. Nếu như ngươi còn hồ đồ, gian ngoan mất linh mà nói, ta đây cũng sẽ không khách khí.
Những Chí Dương Chân Hỏa dẫn động kia cũng không tính quá mạnh mẽ, giờ phút này đã tiêu hao hầu như không còn, dù sao Chí Dương Chân Hỏa còn không phải Trình Cung hiện tại có thể tùy ý điều khiển, nhưng bản thân Tam Vị Chân Hỏa, cùng với Niết Bàn Hỏa Diễm bây giờ còn rất nhỏ yếu trong cơ thể thì có thể tùy ý điều khiển.
Tam Vị Chân Hỏa và Niết Bàn Hỏa Diễm quấn quanh trên ngón tay Trình Cung, vô cùng nghe lời.
Đây là lần thứ nhất Tiểu Phong Tử đi làm việc cùng Trình Cung sau khi hai người gặp lại, Tiểu Phong Tử đột nhiên phát hiện, hình như Ân Chủ có chút khác biệt so với trước kia, giống như... Giống như trở nên rất khoa trương, hơn nữa trên người còn mang theo một cổ khí thế của thiếu gia ăn chơi. Cho dù giờ phút này người trước mặt hắn là Man Hoang Đại Đế, vừa rồi ngay cả Tiểu Phong Tử cũng bị hù sợ, hắn vẫn kiêu ngạo như trước, quần là áo lụa như vậy.
- Ngươi... Khinh người quá đáng, điều kiện này ta tuyệt đối không có khả năng đáp ứng, đừng ép ta, nếu không mọi người cá chết lưới rách. Trong lịch sử Man tộc ta, chưa từng có Man nhân đầu hàng.
Man Hoang Đại Đế nghe Trình Cung nói xong, lộ ra vẻ vô cùng mâu thuẫn, thống khổ, cuối cùng vẫn là rống to nói.
Khi Tiểu Phong Tử thấy vẻ mặt này của hắn, đường đường Man Thần của Man Tộc lại trừng to mắt, vô cùng hiếu kỳ, vô cùng mới lạ lần nữa, Man Hoang Đại Đế này có thể không giống mình, chẳng lẽ hắn thật sự là phô trương thanh thế, bị Ân Chủ nhìn ra, cho nên mới như thế, nếu không làm sao lại nói loại lời này?
- Ai bảo ngươi đầu hàng, bản đại thiếu chỉ là bảo các ngươi tôn thờ tổ tiên của mình, cũng là người có huyết mạch thượng cổ Cự Linh tộc thức tỉnh.
Khi nắm khi buông, vừa xoa vừa đấm, Trình Cung thủy chung nắm chắc tiết tấu, chứng kiến Man Hoang Đại Đế này đã sắp đến điểm mấu chốt, Trình Cung cười nhạt nói:
- Về phần nói cá chết lưới rách, đây chẳng qua là ý tưởng ngươi nghĩ mà thôi, đến lúc đó hơn phân nửa là cá chết lưới hư hao chút xíu, nếu như bản đại thiếu dám đến, tự nhiên có nắm chắc, những thứ này bất quá là chút tiểu xảo mà thôi, ngươi cũng đừng ép bản đại thiếu phát uy.
Ngưu bức, hiện tại Ân Chủ càng ngày càng ngưu bức, lực lượng yếu như vậy cũng có thể dọa được Man Hoang Đại Đế này như thế, bây giờ lại còn uy hiếp.
- Phát uy... Hừ!
Mặc dù thân thể Man Hoang Đại Đế trở nên bình thường như Trình Cung, nhưng tư thế trên người vẫn còn, hừ lạnh một tiếng nói:
- Mặc dù không biết ngươi dựa vào ai, nhưng cho dù ngươi gọi hắn đến cũng vô dụng, nếu như bản Đại Đế thực dốc sức liều mạng mà nói, ai cũng không dám gây với bản Đại Đế. Về phần ngươi, một tiểu tử ngay cả Nhân Anh cũng chưa có ngưng tụ, cũng dám nói phát uy cùng bản Đại Đế, thật tức cười.
- Buồn cười đi!
Trình Cung cười nói, nhưng mà nháy mắt sau đó, trên thân thể hắn chậm rãi phát ra một đạo khí tức, cũng không phải rất mãnh liệt, cũng chưa nói tới trời long đất lở, càng không bằng lực lượng Thiên Anh của Tiểu Phong Tử có thể uy áp bao phủ nghìn dặm.
Nhưng mà lực lượng này của Trình Cung vừa xuất hiện trong nháy mắt, sắc mặt của Man Hoang Đại Đế kia trở nên khiếp sợ gấp trăm lần so với vừa rồi phát hiện Tiểu Phong Tử là huyết mạch Cự Linh tộc thức tỉnh, thân thể hoàn toàn là đang run rẩy, không kềm chế được, hai đầu gối run rẩy cũng đã quỳ xuống.
Không chỉ là hắn, toàn bộ thành Đại Đế cũng đang run rẩy, rung động lắc lư. Ngẫm lại thành Đại Đế to lớn nghìn dặm đang run rẩy, như vậy sẽ sản sinh ra hiệu quả gì, sơn mạch xung quanh, không ít yêu thú ngoại vi thành Đại Đế, thậm chí sinh vật đặc biệt bên trong Huyết Luyện Ngục kia, cũng bởi vì rung động cực lớn và chấn động này trực tiếp chết đi.
- Đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là động đất?
- Không thể nào, thành Đại Đế trấn áp hết thảy, làm sao có thể có địa chấn.
- Trời ạ, cả tòa thành Đại Đế đều đang run rẩy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là Thần tức giận?
...
Trong thành Đại Đế, mọi người vô cùng hoảng sợ, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà giờ khắc này tộc trưởng Man tộc A Cổ Đạt và Địa Anh duy nhất của Man tộc A Cổ Đan Tuyền đang ở giữa không trung hơi chút biết rõ một ít, sắc mặt vô cùng khó coi.
- Thật sự động thủ sao? Tình huống của Đại Đế... Có thể làm sao?
A Cổ Đạt vô cùng lo lắng nhìn bầu trời, vị trí Man Hoang Đại Đế cùng hai người Trình Cung đã vượt qua cực hạn của người bình thường có khả năng đạt tới, cho nên A Cổ Đạt lo lắng nhìn lên trên.
- Ai…
A Cổ Đan Tuyền cảm thán nói:
- Hiện tại chỉ có thể thuận theo ý trời, nếu quả thật động thủ, chỉ sợ...
Giờ phút này ở giữa không trung vạn trượng, sắc mặt của Man Hoang Đại Đế giống hệt như Man nhân bình thường, thời điểm cảm nhận được huyết mạch Cự Linh tộc và uy áp Thiên Anh của Tiểu Phong Tử, hai đầu gối đã không tự chủ được muốn quỳ xuống.
Tiểu Phong Tử dùng sức xoa tròng mắt, không thể nào, mình có thể khiến Man nhân quỳ xuống, lễ bái, hoàn toàn là bởi vì huyết mạch và lực lượng cường đại.