Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Nếu giờ phút này Đoan Mộc Nhất Phong và Hồ Phỉ Phỉ còn sống, nhất định sẽ bị hù sợ, một người ở Song Long thành lâu như vậy, là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, một người mưu đồ xếp đặt Song Long thành lâu như vậy, cả hai đều không biết trong nội thành có một đội quân Liệp Yêu Giả cường đại tới mức này. Năm vạn người này so với ba mươi vạn quân đội bình thường cũng không kém, hơn nữa bọn hắn sớm có chuẩn bị, sức chiến đấu vượt xa quân coi giữ và Liệp Yêu Giả đang tán loạn, kinh hãi trong thành Song Long.
Theo Lý Dật Phong ra lệnh, đám người kia hình thành quy mô rất nhanh, thậm chí trong năm vạn người này còn có hai vạn kỵ binh, rất nhanh liền ngưng tụ hơn mười vạn người, sau đó đều tập trung ở xung quanh Trình Cung, tạo thành trận thế cùng một quân doanh tạm thời, bắt đầu triển khai chém giết với yêu thú. Một khi nơi này ổn định lại, bọn hắn giống như một cây cột cờ, không ít binh sĩ, Liệp Yêu Giả đều nhao nhao tụ lại, mà bởi vì đội ngũ này xuất hiện, khiến những người trong thành càng tin tưởng Trình Cung nói.
Trình đại thiếu thật sự sớm có sắp xếp, không ngờ có thể dưới tình huống trong Song Long thành đã bị yêu thú chiếm lĩnh, đoạt lại trận địa hơn mười dặm, bắt đầu phản kích.
- Trình Cung, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề?
Nhìn xung quanh ổn định lại, mấy canh giờ trước hai người ra tay giúp đỡ, trận doanh mới đứng vững, giờ phút này hai người đều trở lại không trung nghỉ ngơi khôi phục pháp lực, Lý Dật Phong suy nghĩ thật lâu, rốt cục không nhịn được mở miệng hỏi.
- Về sau nhớ kỹ, phải gọi là đại thiếu.

Giờ phút này Trình Cung cầm Tinh Phong chiến đao trong tay, một bên hấp thu thiên địa nguyên khí rất nhanh để khôi phục pháp lực, vừa quan sát tình huống bốn phía, chỉ huy một số người triển khai chém giết với yêu thú.
Hiện tại trong Song Long thành đã là nơi yêu thú hoành hành, mà rất nhiều yêu thú đã lướt qua Song Long thành tiến vào địa phương khác, giờ phút này tựu như bọn hắn tạo một nơi trú quân ở trong đàn yêu thú, nếu không phải bởi vì Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ, tinh nhuệ Yêu tộc bên cạnh nàng bị giết, trong khoảng thời gian ngắn yêu thú như rắn mất đầu, lâm vào hỗn loạn, bọn hắn cũng không thể dễ dàng ngưng tụ hơn mười vạn người trong mấy canh giờ, hình thành quy mô như vậy.
Nhưng có thể nhìn ra được, Yêu tộc cũng đã có đối sách, thời gian dần trôi qua, một ít yêu thú bắt đầu nhận được các mệnh lệnh, công kích càng thêm hữu hiệu, cũng bắt đầu có phối hợp lại. Lúc này, bọn hắn như là một tảng đá trong nhánh sông, dòng sông không ngừng cọ rửa, bọn hắn dốc sức liều mạng chống cự, mà yêu thú thì như nước chảy trùng kích, đa số đều là chảy lướt qua.
Loại tình huống này Trình Cung cũng không có biện pháp, phạm vi Song Long thành quá lớn, một mình hắn cũng không có biện pháp ngăn chặn, chỉ có thể tạm thời ngưng tụ lực lượng chờ đợi viện quân. Giờ phút này Trình Cung lợi dụng tốc độ, thỉnh thoảng cứu viện một số người, đánh chết một ít yêu thú tương đối cường đại của Yêu tộc, sau khi nghe được Lý Dật Phong nói, rất kiêu ngạo trả lời một câu.
- Đại thiếu, ngươi dám bảo ta gọi ngươi là đại thiếu, ta cũng không có kiêu ngạo như vậy, đừng tưởng rằng bây giờ ngươi mạnh hơn ta một chút liền kiêu ngạo, nói cho ngươi biết, Yêu tộc không biết có bao nhiêu Yêu Vương, Đại yêu vương đang nhìn chằm chằm vào chiến trường này, có Yêu Hoàng chú ý cũng rất bình thường. Cho dù hiện tại bọn hắn không động ngươi, nhưng ngươi biểu hiện khoa trương như vậy, bọn hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, thừa dịp còn sống có thể nói bao nhiêu thì nói bấy nhiêu, còn dám bảo ta gọi ngươi là đại thiếu, ta cũng là Nhị thiếu gia của Vũ Châu Lý gia.
Lý Dật Phong rất khó chịu nói, mình đường đường là Nhị thiếu gia của Vũ Châu Lý gia, đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người kiêu ngạo ở trước mặt hắn như vậy.
Đường đường Nhị thiếu gia của Vũ Châu Lý gia, đây chính là tồn tại vang dội, hôm nay thậm chí có người kiêu ngạo ở trước mặt hắn như thế, thật không biết đầu tên này nghĩ như thế nào.
- Ngươi cứ tùy tiện, muốn gọi thì gọi, không muốn gọi thì thôi, dù sao cũng không phải ta cầu ngươi gọi.
Trình Cung nhìn hắn bĩu môi nói:
- Không có chuyện gì thì đừng có làm phiền ta, hiện tại ta rất bận rộn, nếu thái độ của ngươi không đứng đắn mà nói, lần sau bản đại thiếu sẽ mặc kệ ngươi. Nhìn chằm chằm vào ta thì sao, người nhìn chằm chằm vào ta không ít đâu, đối với những tồn tại cường đại kia mà nói, chuyện này coi như là một trò chơi mà thôi, nhưng trò chơi này cũng có quy tắc và trọng tài, bọn hắn không có cường đại đến mức không để ý đến quy củ và trọng tài, bởi vậy bản đại thiếu không cần quan tâm bọn hắn.

- Loại thời điểm này nếu bọn hắn dám động đến bản đại thiếu, không nói trước người của ta có thể trả thù hay không, chỉ là Chấp pháp giả cũng không tha bọn hắn, bọn hắn sẽ triệt để mất đi tư cách tiếp tục chơi, mất đi tư cách tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu. Mà khi bọn hắn dám làm như vậy, toàn bộ Yêu tộc sẽ bị sáu thế lực lớn của Trung Châu trừng phạt. Cho dù không ai xuất đầu cho ta, ta nghĩ liên minh Liệp Yêu Giả sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt để đối phó Yêu tộc như vậy, chỉ sợ ít nhất Yêu tộc phải trả giá vài tên Yêu Hoàng và mấy địa bàn lớn như Lam Vân đế quốc mới có thể hóa giải, nếu như bọn hắn cho rằng đáng giá mà nói, như vậy tùy bọn hắn.
Trình Cung nói khiến Lý Dật Phong cũng giận đến nổi gân xanh, nhưng lại không thể làm gì. Về phần lời nói phía sau của Trình Cung, là nói cho những Yêu Vương, Đại yêu vương kia đang không ngừng sử dụng thần niệm lưu ý bọn hắn nghe.
Mà trong nội tâm Lý Dật Phong cũng giật mình, Trình Cung này hoàn toàn không giống như một đại thiếu gia thế tục bình thường, loại chuyện này không phải ai cũng biết, thậm chí ngay cả đệ tử bình thường trong gia tộc mình cũng không phải rõ ràng những chuyện này, còn mình là ở thời điểm trước khi tới Nam Chiêm Bộ Châu mới biết những chuyện này.
Trầm mặc chừng nửa canh giờ, trong nội tâm Lý Dật Phong vùng vẫy rất lâu, rốt cục không nhịn được nói:
- Trình đại thiếu, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi?
- Đúng rồi đó, này mới là thái độ cầu người, nói đi.
Trình đại thiếu rất độ lượng đáp lại.
Lý Dật Phong tức muốn bể phổi, đã sớm nghe nói qua sự tình của Trình đại thiếu này, hôm nay nhìn thấy mới biết tin đồn căn bản chưa nói hết sự đáng giận, kiêu ngạo, bá đạo của hắn.

Nhưng lập tức Lý Dật Phong nghĩ đến một chuyện, Trình đại thiếu này có một chút khiến người ta không lời nào để nói, nhưng từ đầu đến cuối cũng không hề nói mình là người tốt, điều này khiến ngươi không có biện pháp khác.
- Lá gan của ngươi thật không nhỏ, lại dám đánh phá luật thép của Cửu Châu đại địa, chẳng lẽ ngươi thật vì tranh đoạt quyền lực thế tục mà buông bỏ Tu chân giới sao?
Vừa rồi sau khi tận mắt nhìn thấy Thiên Cổ Vô Tuyên của Trình Cung, ngay cả Lý Dật Phong cũng rung động rất lớn.
Người này điên rồi, hắn thật sự điên rồi, luật thép của Cửu Châu đại địa, cho tới bây giờ không ai có thể phá, hắn lại dám đi nếm thử.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận