- Kết trận.
Mà ở sau lưng Trình Cung cùng Lý Dật Phong, đám người Bạch Khải Nguyên, Trình Trảm, Trình Lập dẫn theo Hung Thần kì binh, thành viên Huyết Chiến cũng giết tới đây, sau khi Trình Cung và Lý Dật Phong thanh lý ra một không gian, bọn hắn nhanh chóng khuếch trương ra phía ngoài, đồng thời bắt đầu kết thành đại trận, một mực bảo vệ thông đạo mà Trình Cung và Lý Dật Phong tiến vào vừa rồi.
Nơi đây là một trong những đầu mối yếu địa của Song Long thành, đồng thời cũng là địa phương khống chế điều tiết trận pháp Song Long thành, bởi vậy chỉ cần chữa trị nơi này, đại trận của Song Long thành sẽ khôi phục.
Thông đạo này rất dài, nhưng tốc độ hai người không chậm, dùng tình huống hiện tại của bọn hắn, căn bản không sợ đánh lén và mai phục gì, nhưng khi bọn hắn vừa mới xâm nhập hơn trăm mét liền ngửi thấy một mùi thơm ngát.
Không tốt, thân thể Lý Dật Phong xiết chặt, đã muốn thông tri Trình Cung đang chạy nhanh phía trước dừng lại.
Nhưng khiến hắn không nghĩ tới chính là, khi hắn nhìn về phía Trình Cung, liền thấy Trình Cung đang nhét một hạt Giải Độc Đan vào trong miệng, mặc dù cách xa nhau vài mét, nhưng Lý Dật Phong có thể nhìn ra, đó là Giải Độc Đan Thiên cấp hạ phẩm. Hơn nữa tầng ngoài của thân thể Trình Cung, không khí xung quanh hoàn toàn bị rút sạch, hơn nữa pháp lực cường đại vận chuyển.
Vừa rồi mùi thơm kia không phải là mùi thơm bình thường, là mùi thơm của một loại yêu thú Xà Tiên Trùng thần bí, chỉ có trong Yêu Thú sâm lâm. Bề ngoài loại Xà Tiên Trùng này rất nhỏ bé, không có lực công kích quá mạnh mẽ, nhưng chúng có thể phun ra một loại chất lỏng, tên là Hương Tiên. Loại Hương Tiên này vô cùng đặc biệt, thông qua không khí lan tràn, cho dù nín thở không hô hấp, nó cũng có thể thông qua lỗ chân lông chui vào, hơn nữa Hương Tiên có tính ăn mòn đặc thù, có thể nói Xà Tiên Trùng là yêu thú không có lực công kích trong Yêu tộc, nhưng lại là đại sư phá trận chính thức.
Bởi vì lực phá hoại của Hương Tiên đối với trận pháp rất lớn, trước kia Lý Dật Phong cũng không biết những vật này, sau khi tới Nam Chiêm Bộ Châu, thành lập Địa Long thành mới vô tình biết rõ, nhưng hắn không nghĩ tới sự tình rất ít người biết này Trình Cung cũng biết.
Độc tính của Hương Tiên rất đặc biệt, cho dù trải qua sinh tử kiếp, ngưng tụ Nhân Anh, hoặc là Địa Anh trải qua Địa Hỏa ma kiếp, nếu như sau khi trúng độc chỉ bằng vào lực lượng bản thân là không có biện pháp hóa giải. Nhân Anh, Địa Anh thật vất vả ngưng tụ cũng bị phân giải, không cách nào ngưng tụ pháp lực. Trừ khi bên người có Thiên Anh, dùng pháp lực trải qua Thiên Cương lôi kiếp hỗ trợ mới có thể loại trừ, hay là tìm được người sử dụng lực lượng Lôi điện, mới có biện pháp, mà đây còn phải nhìn trúng độc nhiều hay ít.
Lý Dật Phong cũng móc ra một viên Giải Độc Đan Địa cấp siêu phẩm ném vào trong miệng, đồng thời cũng rút sạch không khí xung quanh thân thể của mình, lấy lực lượng của bọn hắn, hoàn toàn có thể sống sót ở trong loại trạng thái này. Pháp lực tầng ngoài là Lôi Quang chớp động, những chất lỏng màu xanh biếc thỉnh thoảng vẩy tới kia, gặp được những Lôi Quang này, lập tức phát ra phản ứng kịch liệt, sau đó hóa thành một đoàn khói xanh tiêu tán.
Đây là một không gian có bán kính chừng ba nghìn mét, khắp nơi bên trong đều là trận pháp, cấm chế xen kẽ, giao thoa lẫn nhau, tựa như những bánh răng của một động cơ phức tạp.
Ở chính giữa nhất thì có một tinh trụ, đó là dùng một loại tinh thể đặc thù chế tác thành, khống chế rất nhiều trận pháp cùng cấm chế nơi đây, đồng thời kết nối với những trận pháp, cấm chế khác trong Song Long thành. Chẳng qua là những trận pháp phức tạp, đan xen vào nhau kia, giờ phút này đều bị Hương Tiên màu xanh lá phá hư. Nhất là ở phía ngoài, có một chút trận pháp đã tan vỡ, đa số trận pháp đình chỉ vận chuyện, bên trên rất nhiều trận pháp, cấm chế có Hương Tiên.
Đã xong, còn nghiêm trọng hơn so với trong tưởng tượng. Tiến vào trong này, chứng kiến loại tình huống kia, trong nội tâm Lý Dật Phong đã thầm than một tiếng, loại trận pháp khổng lồ như vậy, cấm chế đại trận, tầng ngoài nhất định sẽ có người gác không nói, những trận pháp bên trong khẳng định cũng có một chút bảo hộ. Loại bảo hộ này đủ để cho tồn tại như Lý Dật Phong, hoặc là rất nhiều nửa bước Yêu Vương liên thủ, trong thời gian ngắn cũng khó đánh bại.
Yêu tộc không lúc nào không muốn đánh phá trận pháp bên trong Song Long thành, nhưng chưa từng thực hiện được, đây cũng là nguyên nhân lúc ấy Đoan Mộc Nhất Phong chủ quan, không nghĩ rằng lần này Yêu tộc chuẩn bị sung túc. Biết rõ mặc dù Xà Tiên Trùng kia không phải yêu thú mạnh mẽ, nhưng quần cư cùng một chỗ, còn vô cùng thưa thớt, muốn kiếm đủ nhiều Hương Tiên như vậy, độ khó không phải bình thường. Hơn nữa địa phương bị phá hư không chỉ là nơi đây, càng nói rõ lần này Yêu tộc có bao nhiêu quyết tâm.
- Lôi lực là khắc tinh của Hương Tiên này, vừa vặn chúng ta có thể liên thủ thanh trừ Hương Tiên trước, sau đó lại chữa trị.
Thời điểm Lý Dật Phong cảm thán không có cách cứu, trong đầu đột nhiên vang lên thanh âm của Trình Cung.
Điều này hắn cũng biết, mình cũng là một lần ngoài ý muốn mới biết được, sao cái gì hắn cũng biết? Nghe Trình Cung nói Lôi lực là khắc tinh của Hương Tiên, Lý Dật Phong càng giật mình, đột nhiên, trong nội tâm Lý Dật Phong hiện lên một ý niệm.
- Muốn ta giúp ngươi cũng được, nhưng ngươi phải trả lời ta mấy vấn đề.
Bất luận là Trình Cung đánh vỡ luật thép cực hạn mà Lý Dật Phong một mực nghiên cứu cẩn thận nhiều năm cũng không dám đụng, hay là Trình Cung hiểu rõ Lý gia, hoặc là các biểu hiện khác của Trình Cung, đều làm Lý Dật Phong tràn đầy nghi hoặc. Hơn nữa càng ngày càng muốn hiểu rõ, thậm chí đã vượt qua ý tưởng muốn khống chế Song Long thành và Nam Chiêm Bộ Châu.
- Cho tới bây giờ đều là bản đại thiếu áp chế người khác, người khác muốn áp chế bản đại thiếu, bình thường đều không có kết quả tốt. Nếu ta đồng ý, ngược lại ngươi sẽ thảm hại hơn. Nói như thế nào ta xem ngươi cũng rất thuận mắt, nể mặt đây là sai lầm lần đầu của ngươi, ta sẽ tha thứ cho ngươi một lần, nếu như là người một nhà, thế nào cũng không sao cả, nhưng nếu như không phải mà nói ra những lời kia, hậu quả sẽ không phải tốt, nhớ kỹ a, cho tới bây giờ ta không nuông chiều hài tử, đặc biệt là hài tử nghịch ngợm giống như ngươi.
- Kháo, ngươi mới là hài tử nghịch ngợm.
Lý Dật Phong là Nhị thiếu gia của Vũ Châu Lý gia, đường đường là Địa Long Vương, nghe xong lời này của Trình Cung cũng rất khó chịu, rốt cục không nhịn được mắng một câu.
- Ha ha...
Trình Cung cười nói:
- Thật có lỗi, thật có lỗi, quên ngươi không phải là hài tử nghịch ngợm, ngươi là hoàng hậu, bất quá hoàng hậu ta cũng như vậy. Cho ngươi thời gian nửa nén hương là xem trọng rồi, lại để cho ngươi tới đây, không đuổi ngươi đi, đây là bản đại thiếu nhìn ngươi thuận mắt, cho ngươi chút ít chỗ tốt, đây là tạo hóa của ngươi. Nếu như sau nửa nén hương ngươi còn chưa làm xong, vậy bản đại thiếu không lưu ngươi lại, từ nay về sau tuyệt đối không gọi ngươi là hoàng hậu, hơn nữa cũng không để cho những người khác gọi.