Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Loại chuyện này, đối với Chấp pháp giả mà nói đã không coi vào đâu. Đang cóđược các chỗ tốt và quyền lực, tất cả các thế lực lớn cũng rất thích tập trung quyền lực, một khi sự tình náo lên, chỉ cần Linh Sơn hơi cóđộng tĩnh, chỉ sợ bốn nhà khác rất thích ít đi hai nhà chia thêm một phần gánh vác quyền lực.
Mặc dù cảm giác Trình Cung chỉ là uy hiếp, dù sao trăm ngàn năm qua, Linh Sơn chưa từng có một hành động gì, hắn sao có thể kinh động đến những người trên Linh Sơn kia.
Nhưng Trình Cung dùng Vạn Tượng Nhất Long cóđược nghìn Long lực, cũng là sự tình xưa nay chưa từng có của Cửu Châu đại địa, còn có Trình Cung đã nói trắng ra như vậy rồi, thì không phải là chuyện bọn hắn tin hay không tin nữa. Loại tình huống này, thà rằng Vương Bằng Khải tin là có, trước làm tốt chuyện của mình.
- Hắn tốt nhất đời này đừng đột phá, nếu không ta tuyệt đối không tha cho hắn…
Rắc rắc rắc...
Hầu Lỗi còn nóng nảy hơn so với Vương Bằng Khải, tức giận đến mức Thiên Lôi Giản trong tay không ngừng lóe ra Lôi Quang, thanh âm bạo liệt của Lôi Quang kia khiến người ta nhìn thấy mà kinh sợ.
Lời nói của Vương Bằng Khải còn có biểu lộ tức giận muốn ăn thịt người của Hầu Lỗi, nhưng cuối cùng lại nhịn xuống, Côn Bằng thái tử cũng minh bạch mấu chốt trong đ ó. Có một số việc một khi đưa lên mặt bàn thì nhất định phải tuân thủ quy củ, trừ khi ngươi có lực lượng có thể bình định hết thảy, Côn Bằng thái tử không cho là bây giờ mình cóđược lực lượng kia.

Hư ảnh Côn Bằng cực lớn dần dần tiêu tán, nhìn Trình Cung phát uy phía dưới, hắn biết rõ hết thảy đều đã xong.
Chinh chiến Nam Chiêm Bộ Châu, Yêu tộc tích góp lực lượng trăm ngàn năm cũng đã vô dụng, điều này giống như là một tráng hán tham dự chiến đấu trong nhà trẻ. Lúc trước bởi vì phòng ngự của Song Long thành chưa mở ra, Trình Cung không thể thỏa thích thi triển, bởi vì hắn có thểđồ sát rất nhiều yêu thú, nhưng sẽ có nhiều Yêu thú nữa tiến vào Lam Vân đế quốc, sẽ sát hại vô số dân chúng khác.
Nhưng giờ phút này Trình Cung không cần có lo lắng kia, hắn trực tiếp tàn sát yêu thú bên trong Song Long thành, sau đ ó thìđể cho Trình Vũ Phi trấn thủ Song Long thành, hắn thì có thể thỏa thích giết chóc yêu thú trong Nam Hoang, cho đến lúc đ ó, có bao nhiêu yêu thú cũng không đủ cho Trình Cung giết.
Biến thái, tại sao mình lại gặp được một tên biến thái như vậy, giết, giết không được, đ ánh cũng đ ánh không được, cứ trơ mắt nhìn hắn phá hư đại kế của Yêu tộc như vậy.
Thấy Côn Bằng thái tửđã suy nghĩ minh bạch, Vương Bằng Khải cũng thở dài một hơi, ít nhất như vậy coi như bán cho Yêu tộc một cái nhân tình, trọng yếu hơn là bọn hắn đều không muốn nảy sinh xung đột với Côn Bằng thái tử. Nếu không thực dựa theo quy tắc xử lý, giết Côn Bằng thái tử, bọn hắn cũng không có kết quả tốt. Yêu tộc và Côn Bằng Đại Đế không làm gìđược Liên minh đan sư, Liên minh luyện khí sư, nhưng nếu muốn diệt bọn hắn vẫn là rất dễ dàng.
Vương Bằng Khải có chút chắp tay nhìn về phía Côn Bằng thái tử, sau đ ó cùng Hầu Lỗi bay về phía không trung, rất nhanh lợi dụng năng lực của Bát Giác Thuẫn ẩn dấu thân hình, đây là quy củ của Chấp pháp giả bọn hắn, biết bọn hắn tồn tại, nhưng lại không biết bọn hắn ở nơi nào, cũng là bởi vì Bát Giác Thuẫn có công năng che dấu.
Sau khi Vương Bằng Khải và Hầu Lỗi rời khỏi, ở một phương rất xa chiến trường, có một bóng người dần dần ngưng tụ, trên người mặc trang phục thái tử thượng cổ, so với trang phục đế vương bây giờ càng cao quý hơn, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, đôi mắt có khí thế xuyên thấu hết thảy. Chẳng qua là lúc này, hai mắt kia tràn đầy phẫn nộ, không cam lòng, bằng vào thiên phú bản thân, đang ở trên không trung cao ngàn trượng, không cần sử dụng thần thông cùng thần niệm, hắn có thể chứng kiến mọi chuyện phát sinh phía dưới.
Chẳng qua là càng xem, lòng hắn càng phẫn nộ, bởi vì hắn thấy Trình Cung điên cuồng giết chóc yêu thú trong Song Long thành, một người mở ra một lối đi cho Hung Thần kì binh và người của Trình Vũ Phi đi đến tiền tuyến phòng ngự Song Long thành. Kể từđ ó, yêu thú Nam Hoang rất khó có thể công kích phá hư phòng ngự của Song Long thành, mà tiếp tục như vậy, phía sau Côn Bằng thái tử cũng không dám tưởng tượng.
- Rõ ràng chiếm hết ưu thế, lại bị một người hủy diệt, thật sự là... Ai!
- Loại sự tình biến thái này, chỉ sợ cũng chỉ có loại người như hắn mới có thể làm ra.
- Nguyên lai hắn chính làđ ánh chủ ý này, trách không được một mực không đột phá.
- Yêu tộc cường thế, vốn là thế không thểđỡ, hôm nay thật sự là sóng biển gặp phải đê, nửa bước khóđi rồi.

...
Đột nhiên, xung quanh truyền đến thanh âm mấy người nghị luận.
- Hừ!
Côn Bằng thái tử hừ lạnh một tiếng:
- Các ngươi nghĩ rằng có thể lợi dụng được ta sao, hiện tại bản thái tử hạ lệnh lui binh, phía dưới sẽ đến phiên các ngươi.
- Vốn chỉ làđến xem xem Trình Cung này có thể làm được gì, hiện tại xem ra hắn đ ùa thật hung ác.
Cách đ ó không xa đã có người cất bước đi tới, long hành hổ bộ, khí vũ hiên ngang, chính là Vũ Thân Vương lâu nay chưa từng lộ diện, chẳng qua là hôm nay Vũ Thân Vương đã không mặc trang phục Vương gia, trên người bận trang phục đặc biệt hoa lệ của thần miếu Bà La Đa Châu, khiến hắn càng có vẻ tôn quý và tự tin.
- Yêu tộc thế lớn, mặc dù ta sớm có chuẩn bị, nhưng cũng đã bị ảnh hướng đến, mặc dù chưa bằng một thành nơi đây, nhưng thương vong cũng vô cùng nghiêm trọng, vốn cho rằng mọi người sẽ liên hợp cùng một chỗ chơi với Côn Bằng thái tử, hiện tại xem ra phải đảo lộn. Chiều hướng phát triển dưới kia, có lẽ chư vịđều thấy rõ.
Một thân trang phục nho nhã, vĩnh viễn như hết thảy đều ở trong khống chế, quạt giấy trong tay nhẹ lay động, Chu Dật Phàm nhàn nhạt nói, người đã xuất hiện như tiếng đ àn phiêu đãng.

- Ngay cả Chấp pháp giả cũng dám uy hiếp, còn đồng thời đắc tội với nhiều người chúng ta như vậy, cho dù hắn có năng lực thông thiên, ta cũng không tin hắn có thể sống sót. Chuyện khác đều là nói nhảm, che che lấp lấp cũng không cóý nghĩa gì, mục đích của mọi người đều là muốn chia cắt Nam Chiêm Bộ Châu, vốn là nghĩ như thế nào, kế hoạch như thế nào cũng đã không quan trọng, Trình Cung này chơi chiêu thức ấy, bản Thái tử không thích nói nhảm, nói thẳng ra đi, không giết chết hắn, ai cũng đừng nghĩđược chỗ tốt.
Nguyệt Minh thái tử chân đạp phù văn, trong chớp mắt cũng đã xuất hiện ở bên cạnh Côn Bằng thái tử.
Nói là bên cạnh, nhưng thời điểm ba người Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm, Nguyệt Minh thái tử cách Côn Bằng thái tử hơn ngàn mét liền dừng lại, bất quáđối với tồn tại như bọn hắn, khoảng cách ngàn mét không khác biệt so với gần ngay trước mắt.
Ba người xuất hiện nói chuyện, Côn Bằng thái tử không chút kinh ngạc nào, bởi vì hắn cũng đã sớm cảm nhận được ba người bọn họ tồn tại.
Không chỉ là hắn cảm nhận được, Trình Cung cũng phát hiện ra được ba người này mang theo một nhóm người ẩn dấu, chẳng qua là hiện tại Trình Cung không có thời gian đểý tới đ ám bọn họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận