Côn Bằng thái tửđứng trên không trung đằng xa, lãnh ngạo nói. Mặc dù Trình Cung biểu hiện ra sức chiến đấu khủng bố như thế, nhưng hắn vẫn vô cùng tự tin, không hề có bất cứý tứ muốn ra tay nào cả. Lại nói rất rõ, lúc này đã không thể so với trước kia nữa, hắn cũng không cần phải hợp tác với bọn Chu Dật Phàm làm gì.
Chỉ câu trả lời này của hắn, thiếu chút nữa khiến Chu Dật Phàm và Võ Thân Vương thổ huyết. Thế lực sau lưng bốn người thì Yêu tộc mạnh nhất, tiếp theo là Thất Âm Cầm Cung sau đ ó là Võ Thân Vương. Bởi vì sau lưng Võ Thân Vương có các thế lực như Nam Cương Độc Giáo, Bà La Đa Thần Miếu và Thiên Ma Tông ủng hộ, cuối cùng mới là Phù Văn Tông. Nếu bàn về thế lực, cho dù có mạnh yếu nhưng đều là siêu cấp thế lực cả, không ai quá e ngại ai. Nhưng nếu bàn về thực lực thì nhất định là Côn Bằng thái tử mạnh nhất, Nguyệt Minh thái tử ngay cảĐịa Anh cũng chưa đột phá, Võ Thân Vương kỳ ngộ liên tục nhưng dù sao căn cơ vẫn chênh lệch một tí, Chu Dật Phàm không dùng lực lượng trứ danh. Mà giờ khắc này Côn Bằng thái tử mạnh nhất lại nói ralời này, thật sự khiến bọn hắn có có cảm giác như muốn thổ huyết.
Không chỉ là bọn hắn, Nguyệt Minh thái tử cũng điên cuồng mắng Côn Bằng thái tử trong lòng, bởi vì tình cảnh của hắn so với Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương cũng không tốt hơn bao nhiêu, Bát Bảo phù lục đã bạo phát năm lần, hào quang đã ảm đạm, bản thân bị Lý Dật Phong đ ánh trọng thương, tùy thời đều gặp nguy hiểm đến tánh mạng.
- Ah!
Nhưng vào lúc này, một thanh âm tức giận, thống khổ vang lên. Nguyên lai là vừa rồi Võ Thân Vương phân tâm bảo Côn Bằng thái tử ra tay đang bị một bàn tay cực lớn lưu chuyển huyết sắc quang mang, như muốn bao phủ cả thương khung bắt lấy, xương cốt toàn thân để bị bẻ vụn, Địa Anh trong cơ thể căn bản không cách nào chạy sẽ được, sắp tan thành mây khói rồi.
Trình Cung đã tập thể dục xong, giờ phút này rốt cục ra tay, Võ Thân Vương phân thân công thêm tư duy theo quán tính cho rằng Trình Cung cũng chỉ có thân thể cường hãn, lại không nghĩđến đột nhiên lại bị Trình Cung dùng thần thông Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn bắt lấy, tùy thời sẽ diệt vong.
- Tiểu nhi không biết sống chết, lập tức buông hắn ra, tự sát nhận sai, bổn tọa có thể miễn ngươi vạn năm thống khổ.
Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn của Trình Cung trảo đến Võ Thân Vương, ở xa xa trong bầu trời liền ruyền đến một thanh âm già nua nhưng mang theo uy thế vô cùng, giống như trưởng bối mệnh lệnh vãn bối vậy, dùng một loại khẩu khí như ra lệnh để nói chuyện.
Sau một khắc, một người mặc trang phục Bà La Đa Thần Miếu, dáng người so những trưởng lão mà Võ Thân Vương mang theo ban nãy còn cao hơn một cái đầu, hai mắt tách ra hàn quang lăng liệt, lời vừa vang lên người đãđến phụ cận.
- Ha ha... Trình Cung, lần này xem ngươi hung hăng càn quấy thế nào nữa, ngươi tiếp tục hung hăng càn quấy đi. Đã sớm nói ngươi biết rồi, chỉ bằng vào một tên không có căn cơ như người còn muốn đấu với chúng ta, quả thực làđang tìm chết, hậu quả của việc không biết tự lượng sức mình, chết chỉ là chuyện sớm muộn thôi.
Nhìn thấy người bảo hộ Võ Thân Vương xuất hiện, Nguyệt Minh thái tửđãáp lực tới cực điểm so với Võ Thân Vương còn kích động, vô cùng hưng phấn, hung hăng càn quấy cuồng tiếu.
- Ngươi còn có thời gian rỗi quan tâm người khác sao, liên quan mẹ gìđến ngươi chứ.
Học giỏi khó càng khó, học xấu chỉ trong một ý niệm, Lý Dật Phong tiếp xúc với bọn Trình Cung, mập mạp trong một thời gian ngắn, cách nói chuyện cũng đã thay đổi rất nhiều. Trông thấy Nguyệt Minh thái tử còn dám hung hăng càn quấy nói chuyện, Lý Dật Phong liền phát hỏa, ta bảo ngươi con mẹ nó cười.
Dịch Thư lập tức chấn động, một mảnh văn tự cổ xưa nhất bên trên hình thành một đạo trận pháp thần kỳ. Lúc này Bát Bảo Phù Lục của Nguyệt Minh thái tử đã không bằng một, hai phần mười trước kia, bị lực lượng hàn băng cuồng bạo này ảnh hưởng, trong nháy mắt phân thân Nguyệt Minh Thái tử liền bị phong ấn trong đó.
- Lý Dật Phong, ngươi dám...
Nguyệt Minh thái tử ở bên cạnh biến sắc, hắn đã mất đi một đạo Phân thân tá mệnh phù, chính là một tổn thất không nhỏ, nếu hiện giờ còn mất thêm một cái nữa, như vậy thành tựu vất vả mấy năm nay mới có được của hắn liền bị hủy diệt đi một nửa.
- Có gì mà không dám? Đừng nói là một cái phân thân, hiện giờ ngươi cũng đừng có vọng tưởng gì nữa, người xấu như ngươi không thể tiếp tục tồn tại trên thế giới này nữa, oanh...
Lý Dật Phong trực tiếp thúc dục Dịch Thư, Dịch Thư liền chiếu xạ ra một đạo quang mang, kích thẳng đến phân thân của Nguyệt Minh Thái tử đang bị băng phong, khiến phân thân của hắn lập tức nát bấy. Thế nhưng hào quang vẫn không giảm, trực tiếp kích thẳng về chân thân Nguyệt Minh Thái tử.
Tuy rằng đều là Nhân Anh đỉnh phong, nhưng Nguyệt Minh thái tử mất đi hai cỗ phân thân liên tiếp, vừa rồi Trình Cung oanh kích, hắn cũng đã bị trọng thương, hơn nữa Lý Dật Phong lại thúc dục đạo khí chân chính, uy lực cường đại có thể đơn giản giết chết Địa Anh tầng thứ năm, huống chi là hắn.
Lần này quá nhanh, khiến Nguyệt Minh thái tử không có bất cứ cơ hội chạy trốn nào.
- Tiểu bối làm càn!
Nhưng vào lúc này, một đại thủ lăng không chộp tới, trực tiếp ngăn trở đạo tia sáng của Dịch Thư, ngay sau đó liền bóp nát hào quang này. Một khắc sau, một lão đầu thân thể khô héo gầy yếu, hai mắt lõm sâu xuất hiện trước người Nguyệt Minh thái tử.
- Vẫn thiếu một chút nữa.
Lý Dật Phong sớm đã dự liệu được, có chút tiếc nuối mà nói, hiển nhiên là muốn đột nhiên phát lực, xuất kỳ bất ý đánh chết Nguyệt Minh thái tử. Nhưng tiếc là người tới quá mạnh mẽ, mặc dù hắn sử dụng Đạo khí nhưng cũng rất khó đánh chết Nguyệt Minh thái tử trước mặt đối phương.
Mà lúc này, chút ít thủ hạ của Võ Thân Vương, Chu Dật Phàm và Côn Bằng thái tử bọn hắn cũng đều đã bị đánh chết. Chút ít thủ hạ kia của Lý Dật Phong cũng thật vô cùng hung hãn, tuy rằng có năm người bị giết, đa số đều bị thương không nhẹ, nhưng chiến tích này vẫn huy hoàng. Giờ phút này, bọn hắn đều đứng sau lưng Lý Dật Phong, bởi vì tình huống hiện giờ đã có biến hóa.
- Vũ thúc, cứu... Cứu ta...
Võ Thân Vương bị Trình Cung bắt lấy, dốc toàn lực muốn tránh thoát nhưng căn bản không được, chỉ có thể dốc sức liều mạng, không ngừng ngưng tụ lực lượng, tăng cường phòng ngự để ngăn cản lại lực lượng của Trình Cung. Đột nhiên nhìn thấy trưởng lão Bà La Đa Thần Miếu xuất hiện, trong mắt hắn lại lóe lên hi vọng. Đây cũng không phải là trưởng lão bình thường, mà chính là Trưởng lão thứ bảy Đạm Đài Phi Vũ trong thập đại tưởng lão Bà La Đa Thần Miếu a.
Thập đại trưởng lão Bà La Đa Thần Miếu, trên cơ bản là hậu tuyển Thái thượng trưởng lão, so với trưởng lão bình thường thì khác nhau rất lớn, coi như đạt tới Địa Anh tầng thứ mười cũng chưa hẳn có thể trở thành một trong thập đại trưởng lão. Chẳng những cần cảnh giới mà còn phải có lực lượng, thực lực và sức chiến đấu.