Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Nguyệt Minh thái tử là người gào thét trước, vô cùng kích động, hưng phấn chỉ về phía Trình Cung.
- Ha ha. . . Trình Cung, thiên muốn thu ngươi, đ áng đời, lần này xem ngươi làm sao hung hăng càn quấy nữa, kêu gào, ngươi kêu gào đi. Vốn ta đã thông tri cho tồn tại Thiên Anh trong tông phái đến diệt sát ngươi, bất quá người mà ngươi đắc tội nhiều lắm, xem ra lần này không đến phiên ta rồi. Nhưng ta có thể tận mắt thấy ngươi chết, cũng rất sung sướng rồi.
Nguyệt Minh thái tử giống như một nô lệ bịáp bách, bóc lột vô số năm, đột nhiên nhìn thấy có người muốn giết chủ nhân của hắn vậy, giờ khắc này không ngờ hắn lại kích động quát to lên dưới uy áp cường đại của Âm Trường Khiếu.
- Giãy dụa đi, ngươi cứ giãy dụa đi, nói ngươi đê tiện thì ngươi chính làđê tiện, dù giãy dụa thế nào cũng chỉ vô dụng thôi.
- Chết chắc rồi, lần này ngươi nhất định phải chết, không ai có thể cứu được ngươi nữa rồi.
...
Nguyệt Minh thái tử quá kích động, quá hưng phấn, vừa rồi tuy rằng hắn đã liên hệ với Phù Văn Tông, nhưng đ ó chỉ là vì bảo vệ tánh mạng, cho dù Phù Văn Tông nhận được tin tức có thể lập tức điều động tồn tại Thiên Anh đến không còn chưa nói, cho dù cóđến thì cũng cần một ít thời gian. Giờ thì tốt rồi, tất cảđều đã xong, ên Trình Cung hung hăng càn quấy, báđạo, cuồng vọng phải chết, hơn nữa còn không có chút lo lắng nào cả.

Nhìn thấy Âm Trường Khiếu đi ra muốn giết Trình Cung. Một vị nhiều năm trước đã là Thiên Anh đỉnh phong, đã từng được xưng là Nam Chiêm Bộ Châu lục địa Thần Tiên đệ nhất nhân, sau khi tiến vào Địa Anh liền một đường Vô Địch, một mực tiến vào Thiên Anh tọa trấn Phong Vân Kiếm Tông đi ra, không ai cho rằng Trình Cung còn cơ hội sống sót cả
Trong lòng bốn người nguyên bản đã bị Trình Cung đ ánh bại, không thể không tạm thời tránh lui kỳ thật đều có một loại cảm giác rất may mắn.
Kích động trong lòng Võ Thân Vương và Chu Dật Phàm cũng tuyệt đối không hề kém hơn Nguyệt Minh thái tử, chỉ là Nguyệt Minh thái tử hô to gọi nhỏ như vậy lại khiến ba người cảm giác mất hết cả mặt mũi.
Nguyệt Minh thái tử hô to gọi nhỏ cũng khiến Âm Trường Khiếu chúý một chút. Dù sao phía sau nhưng người trẻ tuổi này cũng không tầm thường, ít nhất Phong Vân Kiếm Tông không có cách nào bồi dưỡng được tồn tại cường đại còn trẻ như vậy, cái này chính là chênh lệch so với thế lực cường đại chính thức ở Cửu Châu. Chỉ là, tiểu tử Phù Văn Tông này sao lại điên điên khùng khùng như vậy.
Nhưng cũng chỉ là một tia thần niệm chúý một chút, lực chúýđa số đều tập trung vào trên người Trình Cung. Đến cảnh giới như hắn tự nhiên sẽ không hô to gọi nhỏ như Nguyệt Minh thái tử rồi. Ngay lập tức khi Nguyệt Minh thái tử vạch Trình Cung, thần niệm của hắn liền trực tiếp tập trung vào Trình Cung, uy thế trực tiếp phô thiên cái địa đ èép xuống, loại uy áp này đủ để khiến một Nhân Anh Kỳ phải trực tiếp sụp đổ.
- Tiện nhân!
Nhìn thấy Nguyệt Minh thái tử hưng phấn, kích động vạch trần Trình Cung, Lý Dật Phong tức giận mắng chửi, nhưng lòng cũng đã chìm đến đ áy cốc. Sự cường đại của Âm Trường Khiếu cho dù ở Vũ Châu Lý gia cũng là nhân vật đứng ở đỉnh phong, chỉ chênh lệch một chút so với một ít lão ngoan đồng ẩn cư thôi, nhân vật như thế tuyệt đối không phải bọn hắn có thể chống lại được, xong rồi, lần này thật sự xong rồi.
Tồn tại cường đại bực này, nếu là cừu hận bình thường thì còn may, bằng vào thân phận còn có thể bảo vệ tánh mạng, nhưng mối thù giết con, hắn tuyệt đối sẽ không thể nào buông tha được.
- Tuổi còn nhỏ, vậy mà đã có tu vịĐịa Anh, trách không được dám giết con ta, giết Đại trưởng lão vàđông đảo trưởng lão phái ta, ngươi cho rằng sau lưng có một dị thú vừa mới đạt đến Thiên Anh bảo hộ, ngươi có thể hoành hành không sợ sao? Hôm nay ta trước tiên giết chỗ dựa của ngươi, rồi giết người bên cạnh ngươi, sau đ ó mới chậm rãi thu thập ngươi.
Âm Trường Khiếu âm hiểm nói, không có nổi giận không có gầm rú, nhưng lời kia lại khiến người lạnh cả lưng.
Đây mới thực sự là âm tàn, đây mới thực sự làđộc ác.
Giống như trưởng bối đang chỉđiểm vãn bối vậy, chỉ là lời này khiến ai nghe được, đều cảm thấy lạnh cả sống lưng.

- Con của ngươi lúc trước chạy đến Vân Ca thành cũng giả bộ trang bức như vậy, cuối cùng bị ta giết chết, một đ ám người của môn phái các ngươi cũng trang Bức với ta, cũng bị ta giết chết, Đại trưởng lão của các ngươi trang Bức, cũng bị ta giết chết. Nói thật, ta hiện giờ mới thực sự rõ cái gì gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn, nguyên lai đức hạnh của bọn chúng đều là học theo ngươi cả. Âm Trường Khiếu đ úng không, trong vòng ba năm ta tuyệt đối tự tay giết chết ngươi, nhổ luôn cái gốc Phong Vân Kiếm Tông của các ngươi.
Trình Cung không hề sợ sệt nói:
- Về phần nói giết ta, ngươi có thể giết được mới được.
- Ở đây không có chuyện của ngươi, một khi hắn động thủ, ngươi lập tức rời đi, ta sẽ nghĩ biện pháp chạy trốn.
Trình Cung bên này mắng Âm Trường Khiếu, bên khác thì âm thầm truyền âm cho Lý Dật Phong.
- Chạy? Ngươi có thể chạy trốn sao?
Lý Dật Phong sững sờ, nói đ ùa gì vậy, trước mặt tồn tại bực này, bọn hắn không có chút sức hoàn thủ, mà ngay chạy cũng không cần phải nghĩ làm gì, làm sao mà chạy a, việc đ ó căn bản không có khả năng.
- Việc này ngươi cũng đừng quan tâm.

Trình Cung tự nhiên muốn nhờ không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, hôm nay không gian ngoại đỉnh đã càng thêm vững chắc, nếu như toàn lực thúc dục nội đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh thì Trình Cung cảm giác thậm chí có thể tạm thời ẩn vào trong hư không một chút. Dù sao hắn hiện giờđã cóđược lực lượng Địa Anh, hơn nữa cóđược thần niệm của Thiên Anh, cộng thêm không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh vững chắc, hoàn toàn có thể nếm thử một chút.
Chỉ là bình thường trốn vào trong ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, đối phó với Thiên Anh bình thường có lẽ còn được, nhưng đối phó với Âm Trường Khiếu chỉ sợ không được, nếu như ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh được chữa trị hoàn toàn, đừng nói là Âm Trường Khiếu, cho dù có người lợi hại hơn nữa đến cũng khó mà phát giác, nhưng tiếc hiện giờ còn kém rất nhiều. Nhưng đến nước này, cũng chỉ có có thể liều một phen thôi, hơn nữa nếu thu thân ngoại hóa thân vào trong không gian ngoại đỉnh, vậy sẽ càng nắm chắc hơn một chút
Âm Trường Khiếu mặc dù không xuất hiện đ úng lúc, nhưng ít ra vẫn chưa thể hoàn toàn ép chết Trình Cung, trong lòng Trình Cung đã âm thầm nghĩđến biện pháp, nghĩđến làm sao ứng đối rồi.
- Sắp chết đến nơi rồi còn hung hăng càn quấy như thế, có thể t hấy ngươi đ áng chết đến cỡ nào. Tuổi còn nhỏ, hung hăng càn quấy, báđạo, quần làáo lượt không biết thiên ngoại hữu thiên, không biết người giỏi còn có người giỏi hơn, không biết kính sợ, chết không có gìđ áng tiếc.
Tâm cảnh Âm Trường Khiếu tuy rằng đãđược khống chế rất tốt, nhưng nhi tử chết đã lâu, càng nhìn Trình Cung lại càng tức giận. Hắn nhìn như bình tĩnh, nhưng trong lòng lại nổi giận, vìđể cho Trình Cung thống khổ nên hắn trực tiếp khoát tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận