Nhưng Lý Dật Phong lại biết, Nguyên Thủy Ma Tông ở Nam Chiêm Bộ Châu chẳng qua chỉ là chi nhánh thôi.
Hách Liên Hồng Liên vốn khẩn trương chạy đến nghe xong Lý Dật Phong nói lời này, lập tức có chút im lặng, trừng mắt liếc hắn một cái.
- Tỷ tỷ, ngươi nữ giả nam trang coi như xong, còn nói loại lời này nữa, ngươi có ghen hay không cũng không liên quan tới ta, chúng ta chỉ có một giao dịch với tên đại thiếu quần làáo lượt này thôi, ta cũng không muốn để người ta nói Nguyên Thủy Ma Tông ta thất tín với người, ngươi ưa thích hắn là chuyện của ngươi, không nên kéo ta vào làm gì.
Hách Liên Hồng Liên nhìn thoáng qua Lý Dật Phong, rất tức giận nói.
- Tỷ. . . Tỷ tỷ. . . Nữ giả nam trang. . . Tranh giành tình nhân. . .
Lý Dật Phong thiếu chút nữa không nhịn được mà hộc máu, còn nữ giả nam trang, còn tranh giành tình nhân nữa chứ. Lý Dật Phong cảm giác đầu óc mình như rối loạn, ngực khí huyết sôi trào, thực sự cóý muốn dùng một búng máu phun chết đối phương.
- Ha ha. . .
Trình Cung ôm bụng, thiếu chút nữa cười gục xuống, ma nữ không hổ là ma nữ, lời này rất có sức mạnh, lực đả kích tuyệt đối có thể so được với một kích của Thiên Anh, muốn mạng người ah.
- Ngươi xem này, cái này gọi là hình dạng tuấn mỹ, ta là nam tử dương cương chân chân chính chính, ánh mắt kiểu gì thế?
Lý Dật Phong tức giận đến mức không biết phải nói gì cho phải nữa.
- Hừ, nguyên lai muốn làm con rể Lý gia, sớm biết như vậy ta và mẫu thân cũng không gấp gáp chạy đến như vậy, có Lý gia che chở, tự nhiên không sợ một tên Âm Trường Khiếu rồi.
Hách Liên Hồng Liên trực tiếp hừ lạnh một tiếng, căn bản không tin lời nói của Lý Dật Phong, nàng nhìn Trình Cung rất là khó chịu nói.
Điểm này của Hách Liên Hồng Liên Trình Cung rất ưa thích, ngay thẳng, ưa thích chính là ưa thích, không thích chính là không thích, có cái gì thì nói cái đ ó. Bất quá hôm nay việc này hắn thực sự cười đến bể bụng mất, buồn cười nhất chính là Hách Liên Hồng Liên còn nghiêm túc nhận định Lý Dật Phong là nữ giả nam trang như vậy, so với bọn mập mạp cố ý nói Lý Dật Phong hoàn toàn khác nhau, cái này mới cóý tứ nhất.
- Ha ha, nếu như hắn thật là một mỹ nữ, ta ngược lại cũng không ngại lấy hắn, bản đại thiếu tương lai phải thê thiếp thành đ àn, không ngại nhiều thêm hắn làm gì, nhưng tiếc hắn lại không phải, bản đại thiếu đối với nam nhân cũng không có hứng thú.
Trình Cung ôm bụng, cuối cùng khoát khoát tay không dám để Hách Liên Hồng Liên nói tiếp nữa, nếu không hắn quả thật sẽ cười chết mất.
- Là nam nhân sao! !
Hách Liên Hồng Liên sững sờ, đột nhiên như nhớ tới gìđ ó, chỉ vào Lý Dật Phong:
- Địa Long Vương. . . Lý Dật Phong, đây chính là tên Địa Long Vương Lý Dật Phong có xú mỹ danh tiên ma kiểm, một nửa bên mặt cơ hồ tuấn mỹđến yêu dị, một bên khác lại khủng bố dọa người trong truyền thuyết đây sao?
Bành bành bành. . .
Lý Dật Phong dùng sức đ ánh lấy ngực của mình, lần này hắn thực sự tức đến nổ tung rồi.
Trên thực tế bởi vì mọi người chỉ có thể nhìn thấy nửa bên mặt của Địa Long Vương Lý Dật Phong, không nhìn thấy nửa mặt khác, cho nên mới phát huy sức tưởng tượng, dần dần mới xuất hiện thuyết pháp tiên ma kiểm như thế. Một bên là tiên, một bên là ma, xuất hiện các loại truyền thuyết, chỉ là dám đối mặt nói với Lý Dật Phong như thế, Hách Liên Hồng Liên chính là người đầu tiên.
- Hừ, cũng không nên tới cứu ngươi, ngươi. . . Đi chết đi.
Đột nhiên, sắc mặt Hách Liên Hồng Liên nhìn qua một bên, sau đ ó trực tiếp thi triển Thuấn Ma Sát, dùng lực lượng Địa Anh thi triển Thuấn Ma Sát, lập tức xuất hiện bên ngoài Trình Cung vài dặm, nghiêng người về phía Trình Cung nhìn lên hướng bầu trời, căn bản không nhìn tới Trình Cung.
- Ngươi xem, ngươi xem, ngươi cứ dọa người đi, ngay cả ma nữ của Ma tông cũng bị dọa đi rồi, ngươi phải hảo hảo kiểm điểm lại mình đấy.
Trình Cung có chút không hiểu thấu, Hách Liên Hồng Liên sao lại đột nhiên thay đổi hướng đầu mâu về phía mình chứ, Hách Liên Hồng Liên tuy rằng là Thánh Nữ Nguyên Thủy Ma Tông, nhưng Trình Cung lại tiếp xúc không ít với nàng, biết rõ nàng cũng không phải là loại người có tính đại tiểu thư như thế.
- Mẹ nó, đâu có chuyện gì liên quan tới ta, ngươi không thấy nàng là vì ngươi nói muốn thê thiếp thành đ àn mới tức giận sao, ma nữ này thích ngươi. Mẹ nó, ta chọc ai gây ai chứ.
Lý Dật Phong quả thật rất phiền muộn a, đau lòng so với tổn thương trên thân thể còn lớn hơn.
Trong khi mấy người bọn hắn nói chuyện, Âm Trường Khiếu trên bầu trời đã giằng co một hồi với Hách Liên Lam Phượn, hai người cũng không lập tức đấu nhau, nhưng ma khí và mây đen trên bầu trời vạn dặm lại đang không ngừng giao phong.
Khí trời lại không ngừng biến hóa, một hồi trời u ám, một hồi ma khí ngập trời.
Người xem chung quanh đều dựng cả tóc gáy, khủng bố, thật sự khủng bố, vậy mà có thể dùng vạn dặm bầu trời làm chiến trường chiến đấu, mặc dù chỉ là tầng trời thấp dưới vạn trượng nhưng thực sự cũng dị thường khủng bố rồi.
- Hách Liên Lam Phượng, mối thù giết con bất cộng đ ái thiên, ngươi cho rằng ngươi ngăn cản được không? Hôm nay ngươi tránh ta, ta có thể lưu cho Nguyên Thủy Ma Tông ngươi một con đường sống, nếu không ta nhất định diệt Nguyên Thủy Ma Tông ngươi.
Âm Trường Khiếu không nghĩ tới vào lúc này Hách Liên Lam Phượng lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa khí tức trên người Hách Liên Lam Phượng lại khiến hắn cũng cảm thấy rất nguy hiểm.
- Ah!
Hách Liên Lam Phượng giống như rất bất ngờ:
- Nguyên lai chúng ta đ ánh nhiều năm như vậy, chết nhiều người như vậy, vẫn không phải là cừu nhân sao. Về phần Nguyên Thủy Ma Tông ta, cũng không phải ai nói diệt là có thể diệt được, tất cả phải lấy thực lực nói chuyện, ngươi muốn động đến hắn, vậy phải nhìn xem ngươi có bổn sự này không đã.
Rầm rầm rầm. . .
Bên trên bầu trời, như sấm rền nổ vang, ma khí và mây đen trên bầu trời không ngừng va chạm, trùng kích lấy.
Côn Bằng thái tử giờ phút này đang ngưng mắt nhìn lên bầu trời, tồn tại bực này chém giết sinh tử với nhau cho dù là ở Yêu tộc cũng cực kỳ hiếm thấy, có thể nhìn thấy người cảnh giới này chém giết sinh tử, đối với bọn họ cũng có chỗ tốt rất lớn.
Võ Thân Vương lại nhíu chặt hai hàng lông mày, nhìn thấy Hách Liên Hồng Liên xuất hiện bên Trình Cung, còn cười cười nói nói với Lý Dật Phong, hắn càng vô cùng phiền muộn.
Trong lúc lơ đãng, ánh mắt vừa vặn nhìn về phía Chu Dật Phàm, lại phát hiện Chu Dật Phàm gần đây lạnh nhạt, tự tin cũng vừa hay nhìn thấy ánh mắt của hắn, rất bất đắc dĩ cười khổ lắc đầu.
Tâm từ của hai người vào lúc này lại giống nhau, phen này cũng không thể làm hắn chết, mạng của hắn chẳng lẽ cứng rắn như vậy sao? Sao mỗi lần đều có người bảo vệ hắn, mỗi lần giết đến cuối cùng đều có dị biến nổi lên, cái này cũng quáđ áng giận a.
- Đáng giận, vì sao? Vì sao còn có người thay hắn ra mặt, vì sao không muộn một chút. . .