Bên trong Đạo đài chẳng những có không gian cực lớn mà còn có một nơi tu hành có thể ngưng tụ được nguyên khí, cường đại đến mức thậm chí có thể trở thành sơn môn một phương, có thể trực tiếp dùng Đạo đài để khai tông lập phái, thành lập sự nghiệp to lớn. Hơn nữa Đạo đài công phòng nhất thể, vô cùng diệu dụng, cái này cũng chính là một kiện Đạo khí khác trong miệng Côn Bằng thái tử, Hạ phẩm Đạo Đài Cửu Long Hành cung.
Đạo đài này là bảo bối Yêu tộc lưu truyền từ xưa tới nay, tuy rằng cũng không phải thật sự dùng chín đầu rồng để luyện chế thành, nhưng lại dùng chín đầu Giao Long sắp hóa thành Thiên Giao Long, cộng thêm vô số tài liệu, luyện chế trăm năm mới trở thành Cửu Long hành cung này.
Loại Đạo đài này so với Trung phẩm Đạo khí bình thường thì hiếm càng thêm hiếm, trân quý hơn nhiều, không gian bên trong cực lớn, có thể so với một tòa thành thị có thể chứa nạp trăm vạn người, bên trong cần gì có nấy. Mà lúc này, trong nội cung, hành cung trọng yếu nhất tại Cửu Long hành cung này, hào khí lại lộ ra áp lực vô cùng trầm trọng.
Côn Bằng thái tử ngồi ở chủ vị, ba người Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương và Nguyệt Minh thái tử ngồi ở dưới, sắc mặt cũng cực kỳ khó coi. Một vị Đại yêu vương Yêu tộc vừa mới hồi báo lại tình hình chiến đấu tại Nam Hoàng Song Long thành. Yêu thú vô cùng vô tận, được xưng như là sóng triều mà hiện giờ lại tổn thất quá ba thành. Một thành trong đó là Song long thành tổn thất, hai thành còn lại dĩ nhiên là Đan Thành tổn thất, cộng với Song long thành bị công phá, có hai thành yêu thú nhảy vào Lam Vân đế quốc. Kể từ đó, yêu thú tại Nam Hoang chỉ còn lại một nửa mà thôi.
Tuy rằng một nửa còn lại cũng là một con số vô cùng khổng lồ, đủ để bất luận kẻ nào cũng thấy khủng bố, nhưng Côn Bằng thái tử lại không thể không hạ lệnh đình chỉ công kích Đan thành. Hắn nhìn chằm chằm vào Song Lonh thành, muốn đối phó với Trình Cung, lại không nghĩ Trình Cung có thể kiến tạo nên Song long thành khủng bố đến như vậy tại Nam hoàng này, quả thật tạo nên một tràng giết chóc. Chiếu theo tốc độ tình huống này, lần này cho dù tập hợp tất cả yêu thú lại, cũng khó có thể rung chuyển Đan thành và Song long thành rồi.
Mà tin tức từ nơi khác truyền đến cũng không có chút lạc quan. Cường giả cường đại xuất hiện trong Đông nam Man tộc thành, cộng với đại đế của thành sống lại, sức chiến đấu kinh người chưa từng có, muốn đột phá từ nơi này thì quả thực là không thể. Mà đột phá vài chỗ khác cũng không mang lại hiệu quả lớn, huống chi còn do ông trời con của Trình gia, những đoàn yêu thú quy mô nhỏ tại những nơi khác cũng không có tư cách gì.
Vừa nghe thủ hạ báo cáo tình hình chiến đấu mới nhất xong, Côn Bằng thái tử cũng thể không hạ lệnh cho yêu thú đình chỉ chiến đấu tại đại bộ phận Nam Hoang, nếu cứ đánh như vậy, số lượng yêu thú cũng tổn hao sạch sẽ, hắn chưa bao giờ sợ hao tổn hết số yêu thú này, nhưng lúc này thì hoàn toàn có thể, đây quả thực là một châm chọc thiên đại đối với hắn. Bên trong Cửu Long hành cung, giờ phút này chính là lúc hạ mệnh lệnh, nhưng Côn Bằng thái tử vẫn có cảm giác bị Trình Cung làm nhục nhã như trước, cảm giác như có mười mấy cái quạt to quạt trùng trùng điệp điệp bên tai hắn.
Im lặng, trầm mặc, nặng nề, áp lực, qua một hồi lâu, hai con mắt híp lại của Côn Bằng thái tử chậm rãi mở ra, hai mắt bắn ra tinh mang, nhìn quét qua ba người.
- Bên trong Lam Vân đế quốc còn có đại lượng yêu thú, Vương đình Thảo nguyên cũng đã nằm trong tầm khống chế của ta, còn kiềm chế hơn mười chiến trường khác tại Lam Vân đế quốc, mấy trăm triệu yêu thú tại Nam hoang. Cho dù tiếp tục chiến đấu trong tình huống Trình Cung chiếm thế chủ động như trước kia, các ngươi phải làm thế nào? Một khi yêu tộc hành động thất bại, các ngươi tự nhận có ai có năng lượng quyết phân thắng bại với Trình Cung? Ai có năng lực đả bại hắn tại chiến trường thế tục?
- Một khi Yêu tộc ta thất bại, Trình Cung sẽ xuất động đại quân vô địch thế tục chiếm giữ Đan thành và Song long thành, đừng nói các ngươi tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu với hắn mà ngay cả địa bàn các ngươi chiếm được tại Nam Chiêm Bộ Châu cũng mất đi, đến lúc đó không chỉ là Yêu tộc ta bị chê cười mà các ngươi cũng bị chê cười, triệt để mất đi quyền khống chế Nam Chiêm Bộ Châu.
Rốt cục Côn Bằng thái tử cũng đã mở miệng ra, thanh âm vẫn lãnh ngạo như trước, so với bình thường thì nhiều hơn không ít.
Đây cũng là hành động bất đắc dĩ, dưới tình huống hiện giờ, chỉ dựa vào một mình Yêu tộc mà chiến đấu với Trình Cung và toàn bộ Lam Vân Đế quốc tại thế tục thì đã có có chút khó có thể chèo chống. Tuy rằng hắn cũng không coi bọn người Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương và Nguyệt Minh thái tử vào đâu, thậm chí có chút xem thường, nhưng ở phương diện chiến đấu thế tục thì bọn hắn còn có một ít tác dụng. Nguyệt Minh thái tử Đồ Đằng đế quốc, Chu Dật Phàm khống chế Tây Chu hành tỉnh, đồng thời âm thầm điều khiển hai hành tỉnh khác ở chung quanh, cùng với một ít thế lực quanh thân, có thể so với một tiểu quốc.
Về phần Võ Thân Vương, không nói hắn có được ba thế lực Nam Cương thần giáp, Bà La Đa Thần Miếu, Thiên Ma tông cường đại ủng hộ. Mà hắn còn khống chế hải ngoại đảo quốc và hai tỉnh vùng duyên hải. Trước khi Yêu tộc và Trình Cung lâm vào tình thế ngươi chết ta sống, bọn hắn cũng không có cử động gì. Ngay từ đầu Côn Bằng thái tử đã không đặt bọn hắn vào mắt, cho dù sau lưng bọn hắn có chút thế lực. Nhưng so với đại bộ phận Nam Chiêm Bộ Châu hắn chiếm cứ, cho dù phân ra nhỏ thì bọn hắn cũng không bằng một ít. Nhưng trước khác nay khác, nếu thật sự không liên hợp cùng một chỗ với bọn hắn để đối phó với Trình Cung và Trình gia, chỉ sợ Yêu tộc sẽ thật sự lưỡng bại câu thương với Trình Cung rồi.
- Thái tử nói không sai, hiện giờ mọi người đã ngồi chung thuyền, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia, ta đã truyền lệnh tới tất cả lực lượng khác tại Tây Chu hành tỉnh, tập kết một trăm năm mươi vạn đại quân, chia làm ba đường, một đường tiến công một hành tỉnh khác tại Lam Vân Đế quốc, một đường thì tụ hợp với đại quân Yêu tộc trong Lam Vân đế quốc, đường còn lại tắc thì tiến công Song long thành này. Nếu Song long thành bị công phá, dù Trình Cung có năng lực chiến trường kinh thế hãi tục đến thế nào thì cũng chỉ thất bại mà thôi!
Chu Dật Phàm vô cùng quyết đoán, nói rất dứt khoát.
- Hắn muốn tính toán cái gì? Dù ai khống chế Nam Chiêm Bộ Châu thì cũng dứt khoát không có phần của hắn a, trăm vạn đại quân trên biển của ta tùy thời đều có thể tiến vào đất liền, còn có ba mươi vạn hải quân có thể dọc theo đường biển mà phối hợp tiến công vào duyên hải thành phố, hơn trăm vạn đại quân che dấu tại hai tỉnh duyên hải tùy thời đều có thể thuyên chuyển.
Võ Thân Vương hung dữ nói, bị Trình Cung thiêu cháy suýt chết, ngay cả đồ vật trong không gian Nguyên giới cũng bị cướp đi. Nếm phải nhiều thiệt thòi như vậy, Võ Thân Vương đã muốn phát điên rồi.