- Tụ tập lực lượng cả Đồ Đằng đế quốc lại, trước mắt ít nhất có thể tập hợp được hai trăm vạn đại quân có thể dùng, không tiếc hết thảy mà tiêu diệt Trình gia, tiêu diệt tên gia hỏa càn quấy, hung hăng đáng giận kia.
Phân thân bị tiêu diệt, Bát bảo phù lục cũng bị tổn hại, Nguyệt Minh thái tử nhớ lại những cái này, tim hắn như nhỏ máu.
Nói xong, hắn nhìn về phía Côn Bằng thái tử:
- Ta đã khiến Đồ Đằng đế quốc đều phối hợp hành động hết thảy với các ngươi, đến lúc đó các ngươi có thể trực tiếp hạ lệnh, ta muốn bê quan, ta muốn đột phá, đến lúc đó ta muốn tự mình diệt sát Lý Dật Phong và Trình Cung kia, khiến bọn hắn biết rõ sự lợi hại của ta, biết rõ thủ đoạn của bổn thái tử Nguyệt Minh ta.
Lúc ấy, bất luận Côn Bằng thái tử nói như thế nào, trước sau đều bị Trình Cung và Lý Dật Phong tùy ý chà đạp, bạo giẫm. Rốt cục Nguyệt Minh thái tử cũng không nhịn được nữa. Lực lượng của hiện giờ của hắn là Nhân Anh Kỳ đỉnh phong, hắn tự nhiên không phải không thể đột phá Địa Anh, cho dù lực lượng Phù Văn Tông có xuống dốc, cũng có trăm biện pháp giúp hắn đột phá, hắn tự nhận là anh kiệt kiệt xuất tại Cửu Châu đại địa, tự nhiên không cam lòng đột phá như người bình thường.
Nhưng hiện giờ đối diện với những người mà không có ai là bình thường này, nếu hắn không sử dụng lá bài tẩy của mình thì ngay cả cơ hội đối thoại với bọn họ hắn cũng không có, thậm chí người ta đều có thể tùy ý diệt sát hắn. Liên tiếp tổn thất hai phân thân tá mệnh phù mà hắn vất vả mấy chục năm để luyện chế ra, đối với hắn mà nói cũng là đả kích trọng đại rồi, rốt cục hắn cũng đã quyết định hành động, dùng tới át chủ bài.
- Ta cũng cần bế quan để tăng lực lượng lên, ta giao quyền chỉ huy quân đội cho các ngươi, ta cũng đã thông tri cho Kim sư huynh, hắn sẽ hoàn toàn hành động theo sự chỉ huy của các ngươi.
Mượn nhờ Địa Nhũ Thần Tủy mà đạt đến Địa Anh tầng thứ năm, nhưng Võ Thân Vương lại không có nửa điểm vui vẻ, hưng phấn nào mà chỉ là phiền muộn, khổ sở và áp lực. Hắn đã cảm thụ qua sự cường đại của Trình Cung, biết rõ coi như là đạt tới Địa Anh tầng thứ năm cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Trình Cung. Hơn nữa, hắn cũng chưa hấp thu toàn bộ lực lượng của Địa Nhũ Thần Tủy, hiện giờ lập tức bế quan sẽ có tác dụng tăng lên rất lớn.
- Người đâu, dẫn bọn hắn tiến vào mật thất thập ngũ bội thời gian để bế quan tu luyện.
Gia tốc thời gian sẽ hao phí cực lớn, cho dù là thế lực lớn cũng không thể tùy ý hưởng dụng. Nhưng Côn Bằng thế tử lại thống khoái đáp ứng, hơn nữa còn trực tiếp cho người dẫn bọn hắn tiến vào mật thất gia tốc thời gian lớn nhất tại Cửu Long hành cung để tu luyện.
Võ Thân Vương và Nguyệt Minh thái tử đi theo người của Côn Bằng thái tử, ly khai Cửu Long Cung. Ánh mắt Côn Bằng thái tử nhìn về phía Chu Dật Phàm, nói:
- Ngươi không biết hổ thẹn sao? Thân là người Thái tôn Thất Âm Cầm cung tuyển định, chẳng lẽ ngươi không muốn tự tay giết chết Trình Cung, chịu hổ thẹn như vậy?
- Quý nhân luôn tự hiểu mình, Chu Dật Phàm ta cũng rất tự phụ, nhưng cũng coi như có chút tự hiểu mình. Trong con đường tu luyện, thiên phú của ta cũng coi như tốt, nhưng cũng tuyệt đối không phải tốt nhất, trên thực tế, so với những nhân kiệt tại Cửu Châu đại địa này, càng là kém xa. Vài năm trước còn tích súc một ít, nhưng lúc trước rất nhanh tăng lên Địa Anh cảnh giới đã tiêu hao hết cơ vốn. Ta lại bất đồng với hai người bọn hắn, nội tình hai người bọn hắn hùng hậu, còn có không gian, ta thì không có không gian trong thời gian ngắn, nếu như cưỡng ép tăng tiến lên mà nói, như vậy chính là uống rượu độc để giải khát, triệt để buông bỏ chút cơ hội khí phách trong tương lai.
Chu Dật Phàm rất bình tĩnh mà nói:
- Kỳ thật, lần này chiến một trận với Trình Cung, ta ngược lại đã minh bạch một việc, ta thích hợp với bày mưu tính kế hơn, không thích hợp với đấu tranh anh dũng. Về phần nói giết Trình cung, ngoại trừ Thái tử ngươi ra thì ta cũng không hi vọng những người khác lắm. Thái tử thâm bất khả trắc, chúng ta không theo kịp, cho nên dứt khoát không theo đuổi đấu tranh anh dũng, hiện giờ thế lực tứ phương chúng ta liên thủ, vô số đại quân yêu thú yêu tộc khống chế Vương đình thảo nguyên, Phù Văn Tông, Đồ Đằng đế quốc, đại quân bên ngoài của Võ Thân Vương và lực lượng Chu gia ta, luôn cần có người khống chế. Trình Cung muốn tạo ra đại quân vô địch thế tục, hiện giờ Trình gia đã khống chế Lam Vân Đế Quốc, Trình lão gia tử, bạo Hùng Trình Vũ Phi, Thiên Hồ Trình Vũ Dương đều là tướng lĩnh vô địch Trình gia nhất môn, ta sớm đã có chuẩn bị để hảo hảo chơi với bọn hắn một hồi rồi, hiện giờ cơ hội đã tới, đối với ta mà nói, cơ hội này so với tu luyện thì quan trọng hơn nhiều.
Tâng bốc từng người, chủ yếu là vỗ mông ngựa từng người như thế nào, thậm chí thân phận địa vị cũng đều rất trọng yếu.
Tuy rằng Côn Bằng thái tử tự cho mình cao cao tại thượng hơn bọn người Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương, Nguyệt Minh thái tử hơn rất nhiều. Nhưng dù sao thì bọn hắn cũng là anh kiệt trong các thế lực lớn, đều có được tiềm lực vô cùng lớn lao, bề ngoài hắn lãnh ngạo nhưng nội tâm thực sự rất xem trọng. Chính vì bọn người Chu Dật Phàm rất ưu tú mà hắn rất xem trọng. Cho nên lúc này Chu Dật Phàm tâng bốc hắn, hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.
- Ngươi ngược lại rất biết nói chuyện, đối với chút ít chiến đấu thế tục này thì bổn thái tử cũng không có quá nhiều hứng thú, nếu như không phải Hách Liên Lam Phượng sớm ra mặt giết chết Trình Cung, sau đó âm thầm giải quyết thành viên chủ yếu của Trình gia, bọn hắn tự nhiên cũng sụp đổ. Hiện giờ Hách Liên Lam Phượng đã ra mặt can thiệp, chấp pháp giả lại liên tục cảnh cáo, trong thời gian ngắn thật sự không thể đụng đến bọn hắn. Đã như vậy, ta giao đại quân cho ngươi khống chế, nếu ngươi có thể vì bổn thái tử mà giết được Trình Cung trước khi giành được thắng lợi thì về sau, lực lượng thế tục lớn nhất tại Nam Chiêm Bộ Châu chính là Chu gia ngươi.
Côn Bằng thái tử nói xong, thân hình trực tiếp tiêu tán tại chỗ ngồi, giống như dung nhập vào ghế ngồi hình rồng do chín đầu Giao long hội tụ lại này. Đạo Đài Cửu Long hành cung đã bị Côn Bằng thái tử nắm giữ, hắn có thể khống chế hết thảy trong này, thậm chí có thể làm được một ít chuyện mà chỉ có Thiên Anh mới làm được.
Chu Dật Phàm thì ngồi ở chỗ kia, ngón tay hắn đang nhẹ nhàng gõ lan can theo một tiết tấu nào đó. Trình Cung đã đột phá, không có khả năng tham dự chiến đấu thế tục, tuy rằng hắn tạo ra mấy đạo ngũ có thể gọi là vô địch, Man tộc cũng phải quy hàng, nhưng bên cạnh mình cũng có được yêu thú vô tận và gần ngàn vạn đại quân có thể cung cấp chi phối, hiện tại mình muốn điều khiển hết thảy những cái này, hủy diệt hết thảy những gì Trình Cung vất vả chế tạo ra, hủy diệt triệt để tất cả những gì hắn coi trọng nhất, hủy diệt hi vọng tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu của hắn, cái này so với trực tiếp giết hắn đi thì còn hơn rất nhiều.