- Trình Cung, thời điểm này ngươi tính sai rồi, ngươi cũng có ngày hôm nay nha, hôm nay, bổn vương muốn đ òi tất cả trở lại, về phần khỏa Cửu Chuyển Càn Khôn Đan kia chính là tiền lãi.
Vũ Thân Vương nói xong, Long Hoàng Kích trong tay xoay nửa vòng tròn.
- Ngươi cho rằng bản đại thiếu sợ ngươi, đột pháđến Địa Anh tầng bảy thì sao, đi chết đi.
Trình Cung nổi giận gầm lên một tiếng, thu hồi khỏa Cửu Chuyển Càn Khôn Đan, đưa tay lên, Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn xuất hiện trên không trung.
Hắn còn ở cảnh giới vạn vật nhất long đã có thể vượt cấp đ ánh chết Địa Anh, hiện tại làm sao yếu hơn được, tuy hắn đã bố cục tất cả, nhưng nếu như không biểu hiện thực lực đầy đủ, kế hoạch phía sau không có biện pháp tiến hành thuận lợi được.
- Oanh!
Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn của Trình Cung bị Vũ Thân Vương sử dụng Long Hoàng Kích oanh phá.
Trình Cung trực tiếp bịđ ánh bay, Vũ Thân Vương cũng không tốt hơn chút nào, hổ khẩu bị chấn đắc nứt toát ra, nguyên khí trong cơ thể vặn vẹo điên cuồng, ngay cảĐịa Anh cũng khó khăn lắm mới có thể khống chế lực lượng, thân thể bịáp lực cường đại đ è nén làm run rẩy.
Trách không được lúc trước hắn có thểđ ánh chết nhiều người như thế, thật không ngờ lại quá hung hãn, bây giờ mình bộc phát chiến lực Địa Anh tầng chín chỉ miễn cưỡng đ ánh ngang tay, cho dù mình bộc phát thế công mạnh mẽ nhất, có lẽ hắn vn còn át chủ bài.
Đáng tiếc, sớm biết như thế, có lẽ...
Vào thời điểm Vũ Thân Vương cảm thấy đ áng tiếc, Trình Cung đã tiếp tục ra tay, hai người đối kích hơn ngàn lần, lần đối kích này thân thể của ngươi đều bị trọng thương, ngực của Vũ Thân Vương bị Trình Cung đ ánh lõm xuống, phần bụng của Trình Cung bị Long Hoàng Kích đâm thủng.
- Vèo!
Thời điểm bụng của Trình Cung bịđâm thủng, Vũ Thân Vương cũng bị dáng bay ra ngoài, đột nhiên một đ ám mây, một ngọn gió thổi qua.
- Hừ!
Hừ lạnh một tiếng, một móng vuốt lớn như ngọn núi bắt xuống.
- Các ngươi...
Vũ Thân Vương tức giận, đ ám người kia đã tới đây, hắn cũng không muốn làm giááo cho người khác, bản thân mình không chiếm được thì các ngươi cũng đừng nghĩ tới, Long Hoàng Kích ném về phía người vừa bay ra.
- Oanh!
Lực lượng của đ ám mây và ngọn gió xoay tròn, hóa thành một đạo kiếm quang, trực tiếp đ ánh lên cái móng vuốt to lớn trên bầu trời, kiếm quanh đ ánh lên, móng vuốt bịđâm thủng một cái lỗ lớn, cộng thêm va chạm với Long Hoàng Kích, đã làm cho móng vuốt bị trì hoãn một chút, sau đ ó tiếp tục chụp về phía Trình Cung.
Một trảo này, ẩn chứa lực lượng quy tắc cường đại, không gian, thời gian chung quanh đã bị ảnh hưởng, muốn động cũng rất khó khăn, chớ nói chi diện tích bao phủ của cái móng vuốt này rất lớn, nhưng tốc độ lại nhanh kinh người, trong nháy mắt đãđ ánh xuống.
- Đến đây, Côn Bằng đ úng không, nếu ngươi còn áp bức, ta sẽ nuốt đan dược vào bụng, đến lúc đ ó mọi người nhất phách lưỡng tán, từ nay về sau, bảo tàng Càn Khôn Đan Tông vĩnh viễn không thể xuất thế.
Móng vuốt đang bay qua trì hoãn xuống, Trình Cung đãđem khỏa đan dược thứ chín ngặm vào miệng, tùy thời sẽ nuốt vào, hắn hô lớn lên.
Trình Cung tin tưởng một việc, cho dù Vũ Thân Vương nói chỉ có tám khỏa Cửu Chuyển Càn Khôn Đan, nhưng một khi biết tin tức Cửu Chuyển Càn Khôn Đan xuất thế, Côn Bằng thái tử và bọn người Chu Dật Phàm không có khả năng không điều tra. Nếu như không điều tra cũng được, một khi điều tra ra, dùng nội tình của Yêu tộc, không có khả năng không biết huy hoàng năm đ ó của Càn Khôn Đan Tông, bảo tàng của Càn Khôn Đan Tông trong truyền thuyết có sức hấp dn cực lớn, Vũ Thân Vương thông qua di tích cóđược tám khỏa Cửu Chuyển Càn Khôn Đan cũng biết rõ, Côn Bằng thái tử và Chu Dật Phàm cũng đãđiều tra qua.
Bọn họ biết rõ bảo tàng của Càn Khôn Đan Tông có bao nhiêu khủng bố, biết rõ Càn Khôn Đan Tông năm đ ó mạnh mẽ bao nhiêu, vậy thì không thể tốt hơn. Càn Khôn Đan Tông năm đ ó, là một môn phái xưng hùng, cóđược linh sơn, cho dù Yêu tộc hiện giờ cũng không có biện pháp đ ánh đồng, bảo tàng của bọn hộ làm cho người ta không tiếc hết thảy, điên cuồng đoạt được, đây chính là hiệu quả Trình Cung muốn thấy.
- Oanh!
Móng vuốt đang đ ánh xuống dừng lại, đột nhiên áp bách dừng lại, lực trùng kích cực lớn làm cho không gian chúng quanh vỡ vụn, sau đ ó vừa nhanh chóng khép lại, có thể nghĩ nó có bao nhiêu khủng bố a, trăm dặm sơn mạch phía dưới bị hủy diệt, nếu không phải ngoài trăm dặm cóđại trận bảo hộ, chỉ sợ sơn mạch sẽ bị hủy diết rộng hơn nữa.
Thẳng đến lúc này, Vũ Thân Vương thu hồi Long Hoàng Kích, khó chịu nhìn chắm chằm vào cái móng vuốt lớn kia, không cóđộng tới Trình Cung nữa, mà ở cách đ ó không xa, Côn Bằng thái tửđã hiện thân, lạnh lùng nhìn Trình Cung, đây mới là thực lực chân chính của Côn Bằng thái tử, lực áp nhân kiệt trẻ tuổi của Cửu Châu, cho dù ở Trung Châu cũng không sợ ai, Côn Bằng thái tử từ nhỏ đi linh sơn phát triển, đã có thực lực Địa Anh đỉnh phong, hoàn toàn vượt qua tất cả nhân kiệt đương đại.
Mặt khác, Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh vn như trước, áo choàng phiêu đãng, gương mặt dưới mặt nạ dữ tợn không có biểu lộ gì, nhưng vừa rồi hai người đối kháng chính diện với Côn Bằng thái tử cũng không thoải mái gì.
Nguyệt Minh thái tử tới cuối cùng, ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, thẳng đến lúc này mới hít một hơi lãnh khí, hắn vốn cho rằng bế quan mấy tháng, cũng đột pháđến Địa Anh tầng ba, hùng tâm bừng bừng muốn tranh hơn thua với mọi người, vào lúc này mới phát hiện, khoảng cách đã chênh lệch xa như vậy.
Không chỉ nói Côn Bằng thái tử cùng Trình Cung, cho dù Vũ Thân Vương, còn hai gia hỏa thần bí này, mình cũng kém rất xa.
Về phần Chu Dật Phàm, tâm tình của hắn rất kích động, nhưng không có hành động gì, bởi vì hắn biết rõ giá trị của Cửu Chuyển Càn Khôn Đan và cũng biết rõ huy hoàng năm đ ó của Càn Khôn Đan Tông, tất cả những chuyện này làm cho hắn kích động, nhưng hắn cũng biết bằng vào lực lượng của mình, ở chỗ này đoán chừng còn không mạnh hơn Nguyệt Minh thái tử, cho nên hắn không có bất kỳ động tác gì.
- Ngươi không phải muốn đ ánh bạc Nam Chiêm Bộ Châu với ta sao, không phải ngươi rất tự tin và hung hăng càn quấy sao! Hiện tại còn đ ùa nghịch vô lại như thế, giao Cửu Chuyển Càn Khôn Đan ra, hôm nay ta tha cho ngươi một lần.
Côn Bằng thái tử nói chuyện đầy ngạo khí.
- Móa, người lúc trước không dám đ ánh bạc là ngươi, giờ này còn không biết xấu hổ dám nói ra chuyện này. Đến hiện tại, ngươi buông tha ta, buông tha ta cái gì, giao ra cái gì, ngươi còn nói những lời không cóý nghĩa kia nữa, ta không cẩn thận nuốt đan dược vào bụng đấy.
Trình đại thiếu tràng diện gì mà chưa thấy qua, bản sắc hung hăng càn quấy không thay đổi.
- Ngươi dám, ta sẽ mổ bụng ngươi lấy đan dược ra.
Côn Bằng thái tử nói với ngữ khí lạnh như băng.
- Thối quá, con mẹ nó quá thối, ngươi mượn nhờđạo khí, còn mượn nhờ một ít lực lượng của lão ba của ngươi lưu trong thể nội của mình, mới có thể lập tức bộc phát ra lực lượng Địa Anh đỉnh phong, ngươi thật sự cho rằng mình là Thiên Tôn sao. Đánh không lại ta cũng có thể chạy trốn, hơn nữa ở đây nhiều người như vậy, chỉ sợ bọn họ cũng không công mà tặng đan dược cho ngươi đâu.