- Tuy phụ thân của ta xảy ra vấn đề, nhưng cũng chưa có chết, truyền thừa đỉnh vẫn nằm trong tay của ta, ta mà cần tranh đoạt với các ngươi sao. Hiện giờ ta muốn đòi lại công đạo, ta Đông Phương gia tộc chưa cần dùng người nhà của mình để khúm núm cầu xin hòa bình nhất thời với Bắc Minh gia tộc, chẳng lẽ Đông Phương gia tộc chúng ta không có nam nhân sao, chẳng lẽ nam nhân Đông Phương gia tộc là hèn nhát, sợ chiến đấu, không dám đi đối mặt với Bắc Minh gia tộc sao?
- Gia gia Đông Phương Thiên Báo và tổ tôn các ngươi thật sự có cách gì gọi là biện pháp để đối phó Bắc Minh gia tộc sao? Lợi dụng tỷ tỷ của ta đi kéo quan hệ thông gia với Bắc Minh gia tộc, còn phong ấn lực lượng của nàng, chỉ cần nam nhân nhiệt huyết của Đông Phương gia tộc thì có thể đứng ra, cho dù có đánh sống chết với người Bắc Minh gia tộc, cũng tuyệt đối không làm chuyện như thế này.
Đông Phương Ngọc Sanh tức giận quát lớn cho toàn bộ thành Hỏa Vân nghe, đừng nói là người Đông Phương gia tộc, ngay cả những người khác họ đang ở thành Hỏa Vân cũng nhiệt huyết sôi trào.
- Bắc Minh gia tộc tính toán cái rắm gì, tên Bắc Minh Triều kia là đồ boại hoại, tuyệt đối không thể gả đại tiểu thư cho bọn chúng!
- Đúng, liều với Bắc Minh gia tộc, Đông Phương gia tộc chúng ta chưa từng e ngại Bắc Minh gia tộc.
- Đông Phương gia tộc vẫn còn nam nhân, tuyệt đối không thể để cho đại tiểu thư đi.
...
Những người Đông Phương gia tộc đi sau lưng Trình Cung, sớm đã nhiệt huyết sôi trào, kích động không thôi, nộ khí bay thẳng lên trời.
Đông Phương Ngọc Sanh nói tới chỗ này, bản thân của mình cũng rất kích động, đột nhiên trong đầu có âm thanh của Trình Cung vang lên.
- Ngươi tỉnh táo lại đi!
Một câu, làm cho Đông Phương Ngọc Sanh tỉnh táo lại, những lời vừa rồi cũng là do Trình Cung dạy hắn, loại chuyện này Trình đại thiếu am hiểu nhất. Mà vào lúc này, Đông Phương Ngọc Sanh nói ra có hiệu quả tốt nhất, cho nên hắn đã dạy cho Đông Phương Ngọc Sanh, để cho Đông Phương Ngọc Sanh nói ra.
Cái gì?
Đông Phương Cốc nghe xong liền nhíu mày, con mắt trừng lớn, hắn chỉ khổ tu, căn bản không biết chuyện bên ngoài, nếu như không phải bị Đông Phương Nhất Minh bóp nát lệnh bài làm bừng tỉnh, không có chuyện đặc biệt, có lẽ vài chục năm thậm chí vài trăm năm sau hắn mới đi ra ngoài, khi đó tất cả cảnh còn người mất.
- Cạc cạc...
Lúc này đột nhiên Khô Cốt đạo nhân cười lên, nhưng tiếng cười của hắn giống như âm thanh xương cốt va chạm vào nhau, lộ ra âm thanh bén nhọn, vô cùng chói tai.
Hắn không phải gầy da bọc xương, nhưng có cảm giác da của hắn đang bọc lên xương cốt, hoàn toàn nhìn không thấy chút thịt, từ tình huống xương cốt có thể nhìn ra được, trên người của hắn mang theo khí tức âm độc, vào lúc cười lên càng quỷ dị.
- Một đám tiểu oa nhi miệng còn hôi sữa tiểu mà dám ở chỗ này kêu gào, cái gì lý luận chó má gì, ai lý luận với các ngươi, thế giới này nắm đấm lớn chính là chân lý, thấy xương cốt của các ngươi rắn chắc, vừa vặn Đạo gia ta còn thiếu mấy khung xương, dùng các ngươi vậy!
Khô Cốt đạo nhân nói xọng, hắn khoát tay, ở trước người của hắn xuất hiện hơn mười bộ xương cốt, trong mắt không có chút sinh khí, toàn thân tản ra tử khí và oán khí.
Những xương khô này có khí tức vô cùng cường đại, toàn bộ đám xương khô này có tu vi Địa Anh, trên tay cầm theo pháp bảo.
- Khô cốt, đây là chuyện của Đông Phương gia tộc, không tới phiên ngươi nhúng tay vào.
Đông Phương Cốc nhìn thấy Khô Cốt đạo nhân muốn ra tay, lập tức quát bảo ngưng lại. Tên Khô Cốt đạo nhân này là Đông Phương Thiên Báo mới an bài tới thành Hỏa Vân không bao lâu, nắm giữ lực lượng đặc biệt trong thành Hỏa Vân, bởi vì là Thái Thượng trưởng lão cho nên đạt được tài nguyên tu luyện tốt nhất, nhưng Khô Cốt đạo nhân này vừa tới, lại phi thường bá đạo chiếm cứ tám phần tài nguyên để luyện chế những thứ không ra gì, Đông Phương Cốc trở ngại mệnh lệnh của Đông Phương Thiên Báo cho nên không lên tiếng, nhưng vào lúc này nghe Đông Phương Ngọc Sanh nói thế, hắn cũng biết thân phận của Đông Phương Ngọc Sanh, lập tức quát Khô Cốt đạo nhân ngưng lại.
- Đông Phương gia tộc, ta chính là ngoại môn Thái Thượng trưởng lão của Đông Phương gia tộc, tại sao không có tư cách nhúng tay, cạc cạc...
Khô Cốt đạo nhân căn bản không để ý tới Đông Phương Cốc, vung tay lên, cho những bộ xương khô này xông lên.
- Ngươi... Tại Y
Đông Phương Cốc đưa tay muốn ngăn lại.
- Thái Thượng trưởng lão, có tinh thạch của gia chủ, hiện tại ngươi phải nghe ta phân phó, những người này là địch nhân của Đông Phương gia tộc chúng ta, chẳng lẽ ngươi muốn theo chân bọn chúng, phản bội gia tộc sao?
Đông Phương Nhất Minh thấy Đông Phương Cốc muốn ngăn cản Khô Cốt đạo nhân, lập tức mở miệng đe dọa.
Đông Phương Cốc nghe xong, pháp lực đang vận chuyển liền dừng lại, phản bội gia tộc, dựa theo quy định của Đông Phương gia tộc, cầm tinh thạch chính là gia chủ, bản thân mình phỉa phối hợp với hắn, nhưng mà...
Thời điểm Đông Phương Cốc do dự, những xương khô kia đã xông lên.
Trình Cung cũng không có động đậy, thậm chí hắn đã thông tri bọn mập mạp, sắc quỷ, Túy Miêu cũng không có nhúc nhích, để cho Đông Phương Ngọc Sanh dẫn theo hơn mười tên Đông Phương gia tộc, huyết khí phương cương xông lên.
Những bộ xương khô này vô cùng quỷ dị, có được thực lực mạnh hơn đồng cấp gấp ba lần, cơ hồ là vượt cấp khiêu chiến, hơn nữa hung mãnh dị thường, thân thể có thể so với pháp bảo, căn bản không sợ bất luận công kích gì.
- A... A... A...
Vừa mới giao thủ, có âm thanh thảm thiết vang lên liên tục, bốn năm người bên phía Đông Phương gia tộc bị thương, có hai người trực tiếp bị đánh chết, tràng diện không còn nghiêng về một bên của Trình Cung nữa.
Nhưng chuyện này lại kích thích không ít người đứng phía sau, bởi vì đều là người Đông Phương gia tộc, nhất là người của thành Hỏa Vân, càng có quan hệ rắc rối phức tạp, người gia nhập có hơn một nửa là người trẻ tuổi, cũng có một ít lớn tuổi. Nhưng thêm nữa... Có người không làm ra động tĩnh gì, hôm nay có người bị giết, lập tức từ xa rống lên một tiếng, mấy lão gia hỏa Địa Anh tầng tám xông lên, bởi vì người bị giết đều là tử tôn của bọn họ.
- Đại thiếu, vì cái gì không để chúng ta ra tay, những bộ xương này vô cùng cổ quái, hình như so với yêu thú và đồng cấp còn biến thái hơn.
Mập mạp đã khôi phục được một ít thương thế, giờ phút này kích động muốn ra tay.
- Sau này sẽ có cơ hội cho ngươi dốc sức liều mạng, hiện tại còn không phải lúc. Những người này là nhất thời xúc động, cũng có một ít người chi nhanh phái tới. Mặc kệ những ngững người này bởi vì những lời kia, hay hoặc bản thân là người của Đông Phương Suất, hoặc là không cam lòng để cho Đông Phương Thiên Báo cầm quyền, tóm lại bọn họ đều muốn đối phó Đông Phương Thiên Báo, là lực lượng hiện hữu. Đông Phương gia tộc rắc rối phức tạp, hôm nay cũng không thể chỉ cho bọn họ đứng xem cuộc vui, mặc kệ thắng bại bọn họ đều có đường lui, thừa dịp hiện tại kéo bọn họ đi vào.
Sắc quỷ nói:
- Đại thiếu, đều là người Đông Phương gia tộc, chết nhiều chỉ sợ...