Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Giờ phút này Mạch Tuệ cũng ngoan ngoãn nghe lời nhẹ gật đầu. Lúc này Khương đại tỷ từng ngồi chung xe bò với Mạch Tuệ từ trong đám đông đi tới, hỏi han Mạch Tuệ vài câu. Mạch Tuệ mĩm cười đáp lại nàng ta, trong đó không khỏi trò chuyện về việc nhà và trứng muối.

Mạch Tuệ nói:" Tháng hai thứ đó mới có thể xuất hiện, có điều mấy ngày nay cây cỏ lớn nhanh, ta trái lại rất muốn mua hai con gà mái đẻ trứng ở chổ Khương đại tỷ."

Khương đại tỷ sảng khoái nói:" Được, hôm nay ngươi có thể xách về, sau đó giết gà đem hầm canh, ngươi bị sợ hãi, cánh tay lại có thương tích, phải bồi bổ thật tốt."

"E rằng hôm nay không được rồi, ta không mang theo tiền." Mạch Tuệ tỏ vẻ khó xử.

Uông đại nương sờ soạng: "Trên người ta cũng chỉ có hơn mười đồng, nếu không Khương đại muội tử ghi sổ ℓại cho ta, ℓát nữa ta về ℓấy tiền trả ngươi nhé?"

"Ôi chao, cũng ℓà thôn bên cạnh, các tỷ cứ việc nói muốn mấy con, ta bắt ℓại mang qua cho các tỷ. Uông đại tỷ đưa nha đầu này về nghỉ ngơi trước đi, cánh tay đã bị thương rồi."


"Được được được, đại muội tử nhiệt tình quá, đa tạ." Uông đại nương cười bảo: "Vậy thì mua ba con đi, hai con nuôi đẻ trứng, sau đó hầm một con ℓàm canh gà cho Tuệ nha đầu bồi bổ cơ thể."

Nói xong Uông đại nương nhìn về phía Mạch Tuệ, nàng nhẹ gật đầu: "Đa tạ Khương đại tỷ."

Đám người Mạch Tuệ trở về Màn Thầu thôn, ℓúc này sắc trời cũng dần tối, Uông đại nương đi nấu cơm tối, kêu Mạch Tuệ ℓát nữa qua ăn. Đệ đệ và muội muội đi theo Uông đại nương, Mạch Tuệ bước vào sân nhà mình.

Thật ra cũng chỉ mới một ngày không về, không có gì thay đổi, nhưng Mạch Tuệ ℓại có cảm giác yên ℓòng đã ℓâu không thấy.

Nàng đi dạo trong viện tử, lại tới mọi căn phòng xem thử, sau đó mở cửa kho củi ra. Ngỗng lớn trông thấy Mạch Tuệ thì vui sướng đập cánh, đi dạo dưới chân nàng. Mạch Tuệ sờ đầu nó, sau đó nhặt trứng ngỗng trong ổ lên.

Cũng chỉ là chuyện chân trước chân sau, nàng cầm lấy trứng ngỗng bước ra thì Khương đại tỷ đã nhanh nhẹ cầm theo ba con gà tới.

Nàng ta nhìn thấy trứng ngỗng trong tay Mạch Tuệ thì mắt phát sáng: "Ơ, nha đầu, nhà ngươi còn nuôi ngỗng à!"

Mạch Tuệ mỉm cười: "Gặp may bắt được ngỗng hoang trong núi, có thể đẻ trứng."

"Chao ôi, quả trứng này còn lớn hơn bàn tay ta, bán được không ít tiền đấy."

Mạch Tuệ lắc đầu: "Không bán, trứng ngỗng bổ dưỡng, ta giữ lại hết để bản thân ăn, còn có hai đệ đệ muội muội, phải bồi bổ một chút."

Ánh mắt Khương đại tỷ dính mãi vào trứng ngỗng trong tay Mạch Tuệ, phụ họa: "Đúng vậy đúng vậy, trứng này rất quý, đổi lại là bình thường sẽ không nỡ bỏ tiền ra mua để ăn. Ta cũng chỉ từng ăn một lần, còn là lúc thành thân với đại ca ngươi..."


Khương đại tỷ nói xong thì vẻ mặt có chút do dự, Mạch Tuệ cũng không sốt ruột, đợi nàng ta mở đầu.

"Nha đầu, gà này có thể dùng để đổi trứng ngỗng này của ngươi không, nhà ngươi còn trứng ngỗng chứ?"

Mạch Tuệ sững sờ, lập tức sảng khoái nói: "Được, mấy ngày nay không ăn, còn khoảng mười quả."

Có thể dùng trứng ngỗng đổi gà, nàng khỏi phải động vào bạc.

Nếu không thì sau khi bỏ bạc ra còn phải bán đồ kiếm lại, phải thêm một bước ngoặt, rắc rối.

Mười quả, nhiều như vậy, Khương đại tỷ tặc lưỡi.

Hai người không nói nhiều, lập tức cân gà. Ba con gà đều hơn hai cân, tổng cộng là bảy cân một lạng.


Dựa theo giá thị trường, gà mái trưởng thành khoảng hai mươi đồng một cân, mà một quả trứng ngỗng đổi một con gà mái nhỏ vẫn còn dư. Gà mái nhỏ trên thị trường là ba mươi đồng một con, mua về phải nuôi hai tới ba tháng mới có thể đẻ trứng. Mạch Tuệ đưa nàng ta năm quả trứng ngỗng là dư dả.

Khương đại tỷ tự biết mình chiếm được hời, da mặt hơi nóng lên: "Nha đầu, lần sau ngươi mua trứng, đại tỷ tính rẻ cho ngươi một chút."

"Được." Mạch Tuệ cũng không bủn xỉn, nhưng chỉ có thể tùy người.

Nếu là loại người rất thích chiếm món lợi nhỏ như Triệu đại thẩm, Mạch Tuệ cảm thấy cho nàng ta một chút nấm hương cũng đau lòng.

Gà này tạm thời nuôi trong hậu viện nhà mẹ nuôi, chờ ngày mai nhờ cha nuôi giúp nàng vây một cái hàng rào trúc trong viện tử, dựng chuồng gà.

Mạch Tuệ ăn tối ở nhà mẹ nuôi xong thì trở về giường nằm, ôm đệ đệ và muội muội đã ngủ say, có chút không ngủ được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận