Đan Vũ Càn Khôn


Tiến vào trong hải dương Kim Sắc này, Tần Phàm cảm giác mình giống như đã rơi vào một bẫy rập cắm đầy lưỡi đao, mỗi một tấc da thịt đều có vô số khí kình sắc bén đang không ngừng kích thích hắn, nhưng hết lần này tới lần khác lại không có thương tổn đến hắn mảy may.
Nhìn xem Tần Phàm đi vào trong không gian kim thạch, Yêu Thần quay người nhìn về phía lão Yêu Thần Tần Hồng.
- Lão đảo chủ, Đan Vũ Thần thật có thể khôi phục thực lực lúc trước của hắn sao? Đan Vũ Thần ở thời Viễn Cổ nhất định là rất lợi hại a?
Hắn mở lời hỏi.
- Cái này ta cũng không biết, chuyển sinh nhất định là có phong hiểm, có ít người có lẽ khôi phục không được trí nhớ cùng thực lực, như vậy sẽ biến thành người bình thường, thậm chí có những người chuyển sinh thất bại linh hồn trực tiếp tiêu tán cũng có.

Bất quá hiện tại Đan Vũ Thần hắn đã khôi phục đại bộ phận trí nhớ, tin tưởng hắn nhất định có thể thành công, phải biết rằng ở thời Viễn Cổ, hắn cũng là người một mực sáng tạo kỳ tích.
Tần Hồng cũng nhìn về phía cánh cửa không gian kia, trong miệng như có điều suy nghĩ nói.
Tựa hồ là nhớ lại đến thời Viễn Cổ xa xưa, hơi có chút thổn thức.

Tại thời Viễn Cổ, hắn đi theo tùy tùng bên người Đan Vũ Thần, cũng như hôm nay chứng kiến, Tần Phàm hiển nhiên đúng là người chế tạo kỳ tích, tổng sẽ không ngừng cho người bên cạnh khiếp sợ cùng rung động.
- Thực muốn nhìn một chút Đan Vũ Thần thời Viễn Cổ, hắn đến tột cùng cường tới trình độ nào a...

Nghe vậy, trên mặt Yêu Thần cũng xuất hiện một vẻ chờ mong.

Đối với Tần Phàm mang đến rung động, hắn đã là cảm nhận được, trừ đi một ít điều kiện mà lão Yêu Thần chuẩn bị cho hắn, lực lĩnh ngộ của bản thân Tần Phàm cũng là để cho người khiếp sợ không thôi đấy.
- Nhân loại chủ yếu là dựa vào hắn mới chiến thắng được Chư Thần đại cục, ngươi nói hắn mạnh bao nhiêu...
Lão Yêu Thần Tần Hồng, trong hai tròng mắt nổi lên tinh quang hồi ức chuyện cũ, trong miệng thì thào nói ra.
...
Ở trong không gian kim thạch, lúc này Tần Phàm đứng ở trước một khối Kim Sắc Thạch Đầu cực lớn, Thạch Đầu trước mắt này ẩn chứa Canh Kim chi khí cực kỳ phong phú, chói mắt đến mức cơ hồ khiến hắn không dám mở hai mắt.
- Bạch Hổ Ma chủng!
Tiếp theo trong nháy mắt, hai mắt hắn ngưng lại, xem đến Hổ ảnh màu trắng trong kim thạch này.
Ông ông ông ông ông…
Ma chủng khác trong cơ thể hắn cũng bắt đầu phát ra một loại cộng minh, kịch liệt chấn động lên, giúp nhau hô ứng.

Những Ma chủng này đều là phân thân của hắn, cái này cũng có thể giải thích vì sao những Ma chủng này lẫn nhau tầm đó sẽ có liên hệ rồi, bởi vì bọn họ vốn chính là nhất thể, cũng không phải ban đầu hắn tưởng tượng năm đại Ma Tôn này là địch nhân như vậy.
Năm đại Ma Tôn này đều là phân thân của hắn, chẳng qua là cướp lấy huyết mạch ma thú thời Viễn Cổ xa xưa mà thôi.
- Bạch Hổ này mở miệng ra, trong đó có một khe hở, xem ra cái kia chính là địa phương lúc trước để Bạch Hổ châu rồi, hiện tại Bạch Hổ châu phản ứng cũng là cường liệt nhất.
Tần Phàm cảm giác, hắn ẩn ẩn nhớ rõ Bạch Hổ Ma chủng này chính là phân thân mạnh nhất trong năm đại phân thân của hắn lúc trước biến thành.
Bạch Hổ châu này cùng Bạch Hổ Ma chủng làm một thể, cả hai hợp nhất uy lực tự nhiên sẽ càng mạnh hơn nữa.
- Bất quá một khối kim thạch này thoạt nhìn vô cùng cứng rắn, hơn nữa ẩn chứa Canh Kim sát phạt chi khí vô tận, muốn cường hoành mở ra là không thể nào đấy.
Sau đó hắn đánh giá đến cực lớn kim thạch trước mắt kia.

Một khối kim thạch này là Bạch Hổ Ma chủng không ngừng phát ra Canh Kim chi khí ngưng tụ thành, thật giống như lúc trước lần thứ nhất đi tìm Kỳ Lân Ma chủng đồng dạng, chỗ của Kỳ Lân Ma chủng cũng đã ngưng tụ thành một hải dương Thủy nguyên khí rồi.
Hiện tại, Bạch Hổ Ma chủng này cũng là cùng nguyên lý, chẳng qua là tạo thành một khối kim thạch.
- Ha ha, cái này vốn chính là một bộ phận phân thân của ta, trách không được rồi...

Bất quá đúng vào lúc này, hắn chợt nhớ tới thời điểm ban đầu ở lần thứ nhất tìm kiếm được Kỳ Lân Ma chủng, Cổ Mặc đã dạy hắn cái gọi là Thông Linh.
Đem một giọt máu nhỏ vào trong nước do Kỳ Lân Ma chủng sinh ra, Kỳ Lân Ma chủng kia là cảm ứng được, sau đó thu hư vô chi hải vào, lúc này hắn mới có thể tới gần Kỳ Lân Ma chủng kia.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ cũng chỉ có hắn hoặc là người hắn đặc biệt nhắn nhủ mới có thể cùng Ma chủng Thông Linh này a.
- Đi thôi.
Lúc này trong lòng Tần Phàm hơi trầm ngâm lấy, đem ngón tay duỗi ra, bởi vì hiện tại khí lực của hắn quá mức cường đại, thật vất vả mới từ phía trên cắt ra một chút vết thương, nhưng lại rất nhanh khôi phục lấy.
Tật!
Hắn vội vàng đem huyết châu kia bắn ra, bay đến phía trên kim thạch, rất nhanh, một giọt huyết châu Kim Sắc này cơ hồ trong suốt tự nhiên dung nhập đến bên trong kim thạch, không ngừng khuếch tán, một mực kéo dài đến bên trong Bạch Hổ Ma chủng.
Ông ông…
Ở trong toàn bộ kim thạch không gian, bắt đầu có chút phát sinh chấn động.
Sau đó Tần Phàm mắt thường có thể thấy được, kim thạch kia vốn lớn như một ngọn núi bắt đầu chậm rãi co rút lại, thời gian dần qua nhỏ đi, hư ảnh Bạch Hổ kia mở miệng ra, tựa hồ kim thạch này đều bị nó không ngừng hấp thu trở về.
Chỉ chốc lát sau, tòa kim thạch Đại Sơn trước mắt này liền hoàn toàn biến mất, chỉ có Canh Kim chi khí sắc bén lưu lại kia là còn mơ hồ gào thét lên, để cho người hô hấp cũng cảm giác được đau đớn.
Tần Phàm ngừng thở, hai mắt ngưng tụ về phía trước nhìn lại.
Bạch Hổ Ma chủng tựu ở phía trước!
Hư ảnh Bạch Hổ phiêu phù ở giữa không trung, kim quang nhàn nhạt tản ra, uy thế lại giống như ngăn cách Viễn Cổ mà đến, một cổ hung hãn chi khí để cho người tự nhiên sinh ra cảm giác không dám tới gần.

Có thể tưởng tượng đến, tại thời Viễn Cổ, thực lực Bạch Hổ phân thân này sẽ khủng bố bao nhiêu.

- Cũng là thời điểm trở về rồi...
Trên miệng Tần Phàm thì thào nói xong, lập tức là một bước bước về hư ảnh Bạch Hổ kia chộp tới.
Tần Phàm chụp vào khỏa Bạch Hổ Ma chủng kia, phảng phất như chứng kiến có một đầu Bạch Hổ hung hãn đập vào mặt.
Cái kia sát ý đầm đìa, làm cho hắn cũng không khỏi cảm giác được toàn thân hơi khẽ chấn động, tâm linh cũng nhận lấy chấn động.
Lúc này đây Bạch Hổ Ma chủng không có thú linh thủ hộ, chỉ là có Sát Lục Ý Chí vô tận, hạo hạo đãng đãng, hư ảnh Bạch Hổ kia tựa hồ muốn thôn phệ hắn.
Càng là tới gần khỏa Bạch Hổ Ma chủng này, càng để cho hắn cảm giác được lực trùng kích kinh khủng kia.

Trong nháy mắt này, Tần Phàm thật giống như một lần nữa đến bên trong chiến trường giết chóc, tại đây đều là gió tanh mưa máu, xương trắng chất đống, Bạch Hổ kia đứng ở trên núi thi đó, quan sát lấy Thần linh hèn mọn phía dưới.
Tần Phàm không khỏi ngừng lại.
- Cái này vốn chính là một bộ phận của ta, ta sợ cái gì?
Nhưng một lát sau, hắn không khỏi tự giễu cười cười nói, hít một hơi, sau đó ý chí kiên định, tiếp tục đi thẳng về phía trước..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận