Đằng La Chi Mộng


Mẹ nó! Không thể có cái gì nó bình thường hơn được sao? Hệ thống thì lỗi, bản thân lại xui xẻo bị nhốt ở nơi này cùng với một tên không rõ đầu óc ra sao.
Dạ! Cái tên khốn kiếp nhà ngươi, để bà đây bắt được thì không phải chỉ là đánh thôi đâu, ngũ mã phanh thây, còn có lăng trì..

tất cả phải để ngươi nếm thử một lượt!
"Chủ nhân, cơ thể người.."
"Cơ thể ta làm sao?" Dương Lệ Nhiên nhìn hệ thống, cảm thấy hơi khó hiểu lời nó vừa nói, mắt thấy trời bắt đầu hửng sáng thì đột ngột dâng lên cảm giác sợ hãi trong lòng, lặng lẽ tìm khoảng râm lùi về đó.

Cái này không phải do cô mà do phản ứng của cơ thể này, nó đang cố né tránh thứ gì đó sắp xảy ra nhưng lại không thành.
Cả người cô bỗng chốc trở nên nóng rực như bị lửa thiêu đốt, các bắp chân và tay bắt đầu lớn lên, cơ thể cao thêm, phía dưới bụng cũng trở nên rắn chắc hơn, tóc dài ra rồi biến trắng, tầm nhìn tự nhiên xa khác thường..

đây..
"Aaa!"
Không! Không thể nào? Cô sao lại biến thành nam nhân rồi? Chuyện quái quỷ đang diễn ra vậy? Ngực với mông của cô đâu, sao đằng trước lại trống trơn hết vậy?
"Hệ thống! Giải thích!"
"Chủ nhân, người bình tĩnh, ta vẫn đang tra lại tư liệu, chuyện này..


chuyện này ta cũng chưa gặp bao giờ."
Hệ thống gấp rút dò tìm từng tư liệu liên quan đến Lãnh Cơ Uyển khi nàng ta còn sống nhưng kết quả chỉ tra ra được chút tư liệu không đáng nhắc đến.

Lãnh Cơ Uyển này trước giờ luôn luôn thắt chặt các thông tin cơ mật liên quan đến bản thân và người trong tộc, hơn nữa trong nguyên tác của thế giới này nàng ta vốn đã chết từ lâu, là nhân vật phụ không thể phụ hơn, vì vậy không thể tra được bất cứ tư liệu nào về việc này.
"Rồng nhỏ? Ngươi biến thành nam nhân rồi à?"
Dương Lệ Nhiên lúc này đang hoảng hốt nên không để tâm đến Ma U, hắn thấy vậy cũng không nói gì thêm nữa, chống tay lên má nhìn cô vò đầu chạy loạn trước mặt hắn.

Từ nãy đến giờ hắn vẫn luôn tò mò Dương Lệ Nhiên đang nói chuyện với ai trong không khí, càng hiếu kỳ hơn là..
Hệ thống? Thú vị?
"Rồng nhỏ."
"Gì?"
"Ngươi! Thật là..

Không so đo với cách nói chuyện đó của ngươi nữa.

Ngươi muốn biết tại sao ngươi lại biến thành nam nhân không?"
Dương Lệ Nhiên nghe vậy thì chợt khững người lại, giọng điệu ấm áp lại pha chút khàn đặc của nam nhân khẽ cất lời, ánh mắt thoáng chốc lạnh đi, các ngón tay khẽ động đậy, người cứng hơn một chút, thế chân trước đưa ra, toàn bộ cơ thể đều trong trạng thái nghênh chiến tốt nhất, chỉ cần là sát ý Dương Lệ Nhiên liền có lý do hợp lý để ra tay.
Cô nói: "Có gì thì nói thẳng, ta không thích vòng vo."
Ma U hơi nhếch môi: "Ha ha, cũng không có gì..

ta chỉ tò mò, từ nãy giờ ngươi đang nói chuyện với ai thôi mà?"
!
Dương Lệ Nhiên nhìn hệ thống, hệ thống cũng nhìn cô.

Nó không biết nên giải thích thế nào, đành nói ra suy nghĩ của nó:
"Bề ngoài bọn họ sẽ không thấy được ta, nhưng không có nghĩa không thấy được hành động của người đang làm với ta, huống chi người còn làm mấy động tác đấm đá rồi quát mắng, người ta nghi ngờ là đúng rồi."

Dương Lệ Nhiên mặt tối lại, nhìn hệ thống bằng ánh mắt không thể thân thiện hơn, giơ tay chộp lấy nó sau đó hướng mắt về phía Ma U.

Nếu nói hệ thống của mỗi người ai cũng không thể nhìn thấy được, vậy hệ thống lỗi thì sao? Biết đâu chừng thực sự có ngoại lệ.
"Này, ngươi có cách nào khiến người khác nhìn thấy ngươi được không?"
"Có thì cũng có, nhưng phải đủ điểm mới được."
"Bao nhiêu điểm?"
Hệ thống cười khằng khặc, giơ ngón tay sắt của nó tính nhẩm, cuối cùng chốt hạ một câu khiến Dương Lệ Nhiên muốn bóp nát nó ngay lập tức.
"1 vạn điểm."
"Ngươi..

một vạn điểm, làm bao nhiêu nhiệm vụ mới có thể kiếm được ngưng đó điểm chứ? Đùa à?"
"Không, không, chủ nhân, thật ra kiếm điểm cũng có rất nhiều cách khác mà."
Dương Lệ Nhiên cố nén cơn giận, đang định mở lời thì Ma U đã vụt đến bên cạnh cô, nắm chặt bả vai chắc khỏe ấy ấn xuống, sắc mặt không vui lắm.
"Ngươi dám phớt lờ ta?"
Suýt nữa thì quên luôn cái tên phiền phức Ma U này, hắn ta vậy mà lại dùng công lực dịch chuyển đến chỗ cô, uy áp không hề nhỏ, xem ra lần này thực sự chọc giận hắn rồi.

Chỉ là phớt lờ một chút thôi không phải sao, cùng lắm xin lỗi là được chứ gì.
"Xin lỗi nha, mải nói quên mất ngươi."
Ma U thấy cô xin lỗi liền buông uy áp xuống, áp cằm lên vai cô nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay phải, hiếu kỳ: "Ngươi rốt cuộc đang nói chuyện với ai vậy? Không thể cho ta biết sao?"
Dương Lệ Nhiên đẩy Ma U ra, xua tay, "Khá khó nói, cũng không phải không cho ngươi biết, chỉ là tộc của ta và tộc của ngươi đối địch với nhau..


ta không tin ngươi."
Ma U bĩu môi, khoanh hai tay qua bả vai, vừa đi vừa nói:
"Ầy, cùng lắm hai người chúng ta trở về hiệp lực hóa giải hiềm khích giữa hai tộc là được, ngươi đã cứu ta ra ngoài, ân tình này ta còn chưa trả, làm sao hãm hại ngươi được chứ.."
"Lời của Ma tộc có bao phần là thực? Ta không tin."
"Vầy chẳng nhẽ ngươi không muốn biết tại sao ngươi lại thành thế này sao?" Ma U cười khẩy.
Dương Lệ Nhiên dĩ nhiên sẽ dao động vì chuyện này, cô không chắc mình có thể tin tưởng hắn hay không? Bản thân lại càng không rõ tiếp theo phải làm gì, chi bằng nghe Ma U nói cũng không thiệt.

Chỉ khi cô hoàn toàn hiểu rõ về Lãnh Cơ Uyển, hiểu rõ về thế giới này, cô mới có thể đi tìm người cần tìm.

Dương Lệ Nhiên nghĩ xong liền tiếp lời:
"Nói đi."
"Chuyển này ấy à, là một câu chuyện dài, qua đây, ta kể ngươi nghe."
Hết chương 14.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận