Đánh Mất Nụ Cười

Chương 21: Không dễ xử
Giọng nói của Hạnh Nguyên vang lên đều đều:
_ Thực ra Vũ Như Tuấn chỉ mang tiếng là hội trưởng thôi, chứ anh ấy vốn chẳng liên quan đến hội học sinh là mấy! Làm như vậy là để che dấu đi 1 nhóm khác của trường chúng ta.
_ Nhóm khác hả?- Phẩm Hồng tò mò lên tiếng
Nguyên gật đầu:_ Ừ! Nhóm đó chỉ kết nạp nam sinh thôi, những thành viên này sẽ chịu trách nhiệm về các cuộc thách đấu của các học viện khác với trường chúng ta, chủ yếu là đánh nhau hay đua xe gì đó! Đặc biệt, thành viên trong nhóm tương lai phải trở thành ông chủ của 1 điều gì đó, vì vậy nên nó được gọi là Boss Perfect!
_ Ông chủ hoàn hảo sao?- lần này là Vill tò mò hỏi
Người đại diện cho lớp 11, Dương Lệ thay cho Hạnh Nguyên trả lời câu hỏi của cô: _ Ừ! Hoàn hảo tức là có ngoại hình đạp, tương lai phải trở thành ông chủ và đương nhiên, đánh nhau hay đua xe pphari thuộc hàng siêu đẳng! Hầu hết các học sinh đều đã biết rồi mà! Chắc khối 10 còn phải chú ý nhiều hơn nữa!
Nghe xong câu nói của Dương Lệ, Vill khẽ gật gù, nhưng lại cảm thấy thắc mắc, cô lại hỏi:
_ Có đặc điểm nhận dạng chứ? Và, ai là thủ lĩnh vậy?
Dương Lệ liếc qua Hạnh Nguyên rồi khẽ lắc đầu, vẻ mặt có lỗi:
_ Đặc điểm nhận dạng là 1 chiếc nhẫn thiết kế riêng, còn thủ lĩnh thì tụi chị cũng chịu.. Boss Perfect bao giờ cũng hoạt động lặng lẽ lắm!- Điểm thêm vài giây ọi người đủ để hiểu rõ vấn để, Dương Lệ lại tiếp tục:_ Vậy nên, hội trưởng thật sự là chị Hạnh Nguyên! Đây là chị Thu Hiền, cũng là học sinh khối 12. Còn khối 11 thì có Dương Lệ, tức là chị, và cả Ngọc Anh nữa! 2 em tự giới thiệu về mình đi!
Hồng quay sang nhìn Vill rồi lên tiếng:
_ Dạ! Em là Hạ Phẩm Hồng, còn cậu ấy là Hạ Chee Vill!
Ngọc Anh cười khẽ:_ Chee Vill… uhm, hôm nay em xuất hiện đặc biệt lắm đó! Ơ mà, 2 đứa cùng họ hả?
Cùng họ, Hạ… Hạ hình như là vậy thật. Vill khẽ cảm thấy ngạc nhiên nhưng rồi thấy điều này cũng chả có gì quan trọng nên chỉ nhún vai tựa như ko có gì lien quan ở đây hết!
Sau 1 hồi thảo luaanjvafi vấn đề năm học mới, chuông lại reo khiến Vill và Hồng phải nhanh chóng trở về lớp học. Trong lúc về lớp, Hồng và Vill còn trao đổi số điện thoại cho nhau nữa!
……………………..
Tan học, Villl biết Vũ Phong chăc chắn phải đi làm công việc gì đó rồi nên lại thong thả đi bộ về nhà. TRên đường đi, cô luôn cóp cảm giác gì đó rất lại, nhưng mỗi lần quay đầu lại đều ko thấy gì nên thôi. Trong khi đó, ở cách Vill 1 khoảng ko xa, có 1 người con trai đang nói chuyện với 5 đứa con trai khác. Anh chàng có vẻ đầu sỏ kia ra lệnh:
_ Mục tiêu là con nhỏ đó! Đừng giết chết, chỉ cần khiến nó sợ hãi mà không làm được gì thôi.- giữa chừng cậu ta chỉ tay về 1 người đừng đối diện- Mày! Tuy có hơi ngốc nhưng tao biết về đánh đấm thì mày rất giỏi, tao hi vọng mày sẽ làm được việc tao giao!
Tên kia khẽ gật đầu rồi quay sang liếc về cô gái đang đi kia! Khi cô gái ấy đi vào 1 ngõ nhỏ, anh chàng kia liền ra lệnh cho 5 đứa kia tiến hành , còn mình thì nhanh chóng rút lui!
5 tên kia liền phi vào ngõ nhỏ và chặn đường cô gái kia, lớn tiếng hỏi:
_ Mày là Hạ Chi Vin hả?- Vill biết bọn chúng đang phát âm sai, nhưng vẫn tò mò muốn xem bọn chúng định làm gì nên gật đầu, tên kia cằn nhằn thêm- tên gì mà kì quặc. Thôi kệ, chúng mày, LÊN!!
BINH..BINH…BỐP…BỐP…RẦM…RẦM..HỰ..HỰ…
Đó là tất cả những gì người ta nghe được khi vô tình đi qua con ngõ đó, và còn vô tình nhìn thấy 1 cảnh tượng hết sức khó hiểu: 5 thằng con trai đang nằm rên rỉ, nhăn nhó trên đất. Giữa bọn chung có 1 cô gái xinh đẹp đang phủi phủi tay. Cô túm cổ tên đầu đàn, kẻ được coi là ngốc nhưng giỏi đánh đấm dậy rồi nghiến răng hỏi:
_ NÓI! Là ai sai chúng mày đến đây để gây sự với tao hả?
Tên đầu đàn khẽ nhếch mép:
_ Mày ngĩ tao sẽ nói hả? Tao không sợ đâu, nếu thích có thể báo cảnh sát, nhưng dù thế nào tao cũng tuyệt đối không khai ra việc Trương Thành Quân đã sai tao đến đây khử mày vì dám giỏi hơn cậu ta đâu! Hiểu chưa con nhãi?
Vill buông lỏng tay ra, tên kia ngã xuống đất, cô liếc qua cả đám đang nằm dưới đất rồi bước đi, không quên kèm theo câu: Cảm Ơn!
Sau khi cô bước ra khỏi con ngõ, tên ngốc kia vẫn chưa hiểu gì lắm quay ra hỏi mấy tên đồng bọn:
_ Sao nó lại cảm ơn? Khôn lã nó thích ăn đòn?
Mấy tên kia ôm đầu chán nản:
_ Đại ca ơi, anh đã khai ra hết rồi còn đâu. Cả chủ mưu lẫn lí do!
Tên kia mặt đăm chiêu, có vẻ chua hiểu gì, lại lớp tiếng:
_ Mày điên hả? Tao khai lúc nào? Tao giống 1 tên hèn nhát có thể bán đứng thiếu gia lắm hả?
Mấy tên kia đơ thêm vài giây nhưng rồi cũng hiểu ra tên này dù có giả thích nữa cũng không hiểu nên mặc kệ, gọi điện cho chủ mưu của vụ việc- Trương Thành Quân, hiện đang ngồi chơi game.
_ Uhm, sao bọn mày giải quyết thế nào rồi?- Quân nhanh miệng hỏi khi thấy số điện thoại của mấy tên này
_ Dạ! Bọn em đang vào…-bên đầu kia khẽ nói bằng giọng sợ sệt
_ Vào trại giáo dưỡng hả? Bị cảnh sát bắt được sao?
_ Dạ không! Vào… bệnh viện ạ!
_ CÁI GÌ?? Vậy là không xử được sao?
_ Con nhỏ đó có võ, mà còn thuộc hàng siêu đẳng nữa, bọn em…
_ Chết tiệt! Mà khoan, bọn mày không nói tên tao ra chứ?
_ Em xin lỗi, anh ngốc lỡ miệng..
RẦM!!!! Quân thẳng tay ném điện thoại vào tương khi nghe đến câu”anh ngốc lỡ miệng”
Con nhỏ này, đúng là không phải người mà, xinh đẹp, thông minh, có tiền, không mê trai lại biết võ. Chẳng nhẽ, nó không có điểm yếu sao? Quân vò đầu bứt tai suy nghĩ, mà lại còn lộ ra việc mình tính đánh nó nữa chứ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui