Quyển 3: Tung hoành hoạn hảiChương 125: Sự biến Huyền Vũ Môn (3)Nhóm Dịch: Hồng MaiBiên dịch: DHNNguồn: metruyen.comTrương Lương biết ý tứ của hắn. Bà ta mỉm cười nói: “ Cung nữ đó tên là Tôn thất nương, con gái của Tôn Kiện, huyện uý huyện Cao Lăng. Năm nay mười tám tuổi. Mới tiến cung không lâu, rất nhanh nhẹn. Nếu Hoàng thượng thích thì cứ lấy người đi thôi” .Lý Hệ mừng rỡ nói: “ Nhi thần tạ ơn mẫu hậu” .Trương Lương cười rồi ra lệnh cho Lý Phiên Vân: “ Mau đi thu thập đồ đạc, chuẩn bị theo Hoàng thượng hồi cung” .“ Dạ!: Lý Phiên Vân cúi người thi lễ rồi quay người rời khỏi nội cung. Lúc này Lạc Thừa Ân dùng một cái thìa bạc nhỏ khuấy thuốc trong chén rồi hắn bưng chén thuốc tới quỳ xuống trước mặt Lý Hệ nói: “ Xin mời Bệ hạ thử thuốc” .Dựa theo lễ nghi được định ra. Một khi phụ mẫu ngã bệnh, trước khi uống thuốc nhất định phải để con cái hầu hạ bên người uống thử trước một ngụm. Cái này gọi là thử thuốc, bày tỏ chữ hiếu. Lý Hệ mới có được mỹ nhân, tâm trạng vui vẻ. Hắn vui vẻ cầm chén thuốc. Ngay khi hắn đang định uống thử thì hoạn quan Trần Tiên Phủ ở bên cạnh đột nhiên nói: “ Bệ hạ, chén thuốc này lạnh. Không tốt cho dạ dày của người. Không bằng hãy đổi chén khác” .Trần Tiên Phủ sống trong nội cung đã lâu. Ông ta đã hiểu được rất nhiều âm mưu quỷ kế trong cung. Không nói điều gì khác. Lúc trước Phùng thái y nói bệnh tình của Thái hậu rất nguy cấp nhưng bây giờ dù sắc mặt Thái hậu rất khó coi, suy nghĩ rất tỉnh táo, tinh thần cũng khá tốt, còn có thể tặng cung nữ cho Hoàng thượng, chẳng có dáng vẻ gì sắp chết nên trong lòng Trần Tiên Phủ thầm nghi ngờ.Từ khi Lý Phiên Vân bước vào. Trần Tiên Phủ vẫn nhìn chằm chằm vào hai chén thuốc đó. Ngay lúc Lạc Thừa Ân dùng thìa bạc nhỏ khuấy thuốc, ông ta đã phát hiện ra Lạc Thừa Ân có một hành động rất nhanh. Khuỷu tay Lạc Thừa Ân nâng lên, che trên bàn tay đang khuấy thuốc. Đó chính là một hành động không bình thường chút nào, giống như Lạc Thừa Ân sợ người khác nhìn thấy ông ra khuấy thuốc. Chẳng lẽ trong thuốc có vấn đề gì sao?Lý Hệ thoáng ngẩn người. Hắn quay đầu nhìn Trần Tiên Phủ. Trần Tiên Phủ không chờ Lạc Thừa Ân ra tay, ông ta đã bước tới bưng chén thuốc còn lại tới, cực kỳ cung kính đưa cho kh nói: “ Bệ hạ, xin mời thử chén thuốc này” .Lập tức Lý Hệ hiểu ra. Trong mắt hắn thoáng hiện lên sự tức giận nhưng rồi ngay lập tức biến mất. Lý Hệ cầm chén thuốc, hắn liếc nhìn Lạc Thừa Ân cười nhạt nói: “ Có hai chén thuốc. Trẫm thử một chén là được. Một chén xin mời Thái hậu uống” .Nói xong, Lý Hệ mở cái nắp, uống một ngụm tượng trưng rồi bỏ chén thuốc lại chỗ cũ. Lúc này sắc mặt Trương Lương và Lạc Thừa Ân cùng tái nhợt. Trương Lương chán nản ngã xuống giường. Cả người Lạc Thừa Ân run rẩy, chén thuốc trong tay mình suýt đổ.Lý Hệ cười ha hả nói: “ Nếu bệnh của Thái hậu có chiều hướng bình phục, Trẫm sẽ về cung. Đa tạ ý tốt của Thái hậu” Lý Hệ đứng dậy thi lễ rồi âm trầm quay người bước đi. Lý Hệ mới đi ra tới cửa nội cung thì sắc mặt hắn đại biến. Hai tay Lý Hệ ôm cổ, hắn kêu lên hai tiếng “ ôi, ôi” rồi ngã vật xuống đất. Cả người Lý Hệ co rúm rồi dần dần co lại thành hình tròn.“ Bệ hạ!” .“ Hoàng thượng!'.Trương Lương vội vàng ngồi nhỏm dậy. Hai mắt bà ta kinh ngạc mở trừng trừng. Rồi Trương Lương cũng lập tức phản ứng: Sao Hoàng thượng lại chết ở cung Thái Cực?Việc Lý Hệ chết giống như ngọn núi nổ tung. Trong chớp mắt đã khiến mọi người sợ ngây người. Hai mắt Trần Tiên Phủ đỏ hoe, ông ta gào tới khàn cả giọng, chỉ tay vào Trương Lương: “ Thái hậu độc sát Hoàng thượng! Thái hậu độc sát Hoàng thượng!” .Trần Tiên Phù vừa hô vừa lảo đảo bỏ chạy ra ngoài. Mấy chục tên thị vệ hộ tống Lý Hệ đã từng quen với việc giết chóc, lập tức rút trường đao, điên cuồng hò hét xông tới chỗ Trương Lương. Hơn mười tên thị vệ bên cạnh Trương Lương cũng rút đao đón đánh, liều chết bảo vệ an toàn cho Trương Lương. Tẩm cung lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn. Cung nữ và hoạn quan chạy trốn khắp nơi, tiếng khóc, kêu gào vang lên như ri.Trương Lương ngơ ngác nhìn cảnh hỗn loạn trước mắt. Cho tới lúc này Trương Lương vẫn không thể hiểu tại sao Lý Hệ uống thuốc ở chén khác lại chết ngay. Rốt cuộc trong chuyện này còn ẩn giấu bí mật gì đây?Đột nhiên một chất lỏng âm ấm bắn vào mặt Trương Lương. Trương Lương lấy tay gạt đi. Trong tay bà ta chính là máu tươi sền sệt. Trương Lượng lập tức giật mình tỉnh lại. Bà ta thấy bọn thị vệ của mình không còn duy trì được nữa. Trương Lương không khỏi vô cùng sợ hãi. Bà ta cuống cuồng nhìn bốn phía xung quanh.“ Thái hậu, bên này” Phùng Nguyên Tài vẫy tay gọi Trương Lương. Lúc này Trương Lương mới nhớ là còn một cửa ngách. Trương Lương không kịp suy nghĩ gì nữa, bà ta quay người chạy theo hướng Phùng Nguyên Tài. Phùng Nguyên Tài thấy Trương Lương chạy về phía mình thì nở một nụ cười vô cùng đắc ý.Sau khi Lý Phiên Vân rời khỏi tẩm cung của Trương Lương, nàng lập tức đi tới cửa Huyền Vũ. Trương Hoán đã nói với nàng một khi ra tay xong thì hãy tới đó tụ họp. Trên đường đi Lý Phiên Vân cẩn thận né tránh lính gác. Bây giờ chính là thời gian đổi phiên trực. Đám binh lính mệt mỏi sau một đêm canh gác đang nôn nóng chờ đợi binh lính ở Tây Nội Uyển tới đổi gác.Cửa Huyền Vũ nằm giữa Tây Nội Uyển và cung Thái Cực. Trong khi đó Tây Nội Uyển vào thời Đường sơ là nơi ở của cấm quân. Ngày mùng bốn tháng sáu năm Vũ Đức thứ chín, Lý Thế Dân đã phát động cuộc chính biến nổi tiếng Huyền Vũ môn trong lịch sử ở chính chỗ này tiếp đó là tới thời thịnh trị Trinh Quan kéo dài.Lúc này cửa Huyền Vũ lại trở thành tiêu điểm của cuộc đấu tranh giữa hai cung. Quân Long Vũ đóng ở Tây Nội Uyển muốn đi vào cung Thái Cực thì chỉ còn cách đi qua cửa này.Lúc này cửa Huyền Vũ không còn vẻ lặng lẽ. Cửa thành hùng vĩ đóng chặt. Chu Thử chỉ huy mấy ngàn quân Long Vũ đã tới dưới chân cửa Huyền Vũ.Suốt đêm qua Chu Thử không ngủ. Hắn một mực ngồi ở soái trướng chỉ huy. Tin tức từ cung Thái Cực không ngừng chuỷên tới cho hắn. Thái hậu gặp quỷ, ngự y đã tới. Nhóm thứ ba được phái tới cung Đại Minh đã báo tìn về: Lý Hệ đã vào cung Thái Cực. Chu Thử liền ra lệnh cho binh lính bắt đầu chuẩn bị. Một khi Trương Lương thành công, hắn sẽ dẫn quân vào cung Đại Minh. Nhưng tin tức sau đó đã bị ngắt quãng.Ngay lúc trước đây, Chu Thử nhận được tin của trạm gác báo cáo: cửa Huyền Vũ đã xảy ra rối loạn. Lập tức Chu Thử hiểu có điều gì đó không ổn. Vì để phòng ngừa chuyện xảy ra bất ngờ. Hắn đã gia tăng binh lính phòng thủ cửa Huyền Vũ, tới ba trăm binh lính trấn giữ cửa thành. Bây giờ xảy ra hỗn loạn, không một ai chạy về bẩm báo như vậy đã xảy ra chuyện lớn.Chuyện xảy ra đúng như Chu Thử dự đoán, cửa Huyền Vũ đã bị Thiên Kỵ doanh đánh lén thành công. Ngay lúc Lý Hệ đi tới cung Thái Cực, Hạ Lâu Vô Kỵ dùng một ngàn binh lính Thiên Kỵ binh lấy danh nghĩa đi đổi ca trực tiến vào cung Đại Minh. Nhưng bọn họ không phải là đổi ca trực mà Thiên Kỵ binh khống chế cửa Huyền Đức và cả lâu thành.Cửa Huyền Đức là phân giới giữa cung Đại Minh và Đông Cung, cũng là con đường đi tới cung Thái Cực. Cửa Huyền Đức song song với cửa Huyền Vũ. Tường thành cao, chắc chắn kết hợp hai cổng thành với nhau thành một khối. Hai cửa thành này cách nhau một dặm. Dù khi đó giữa chúng không có gì ngăn cách, hai đơn vị quân đội trấn thủ hai cổng thành này không bao giờ xâm phạm lẫn nhau nhưng hôm nay Hạ Lâu Vô Kỵ đã dẫn quân đi đường tắt đánh lén cửa Huyền Vũ. Ba trăm binh lính Long Vũ quân đột nhiên bị một ngàn quân Thiên Kỵ doanh từ trên trời rơi xuống bao vây, trở thành cá trong chậu. Sau một trận chiến đơn giản, binh lính Long Vũ quân hoặc tử trận, hoặc đầu hàng, không một ai chạy thoát.“ Tướng quân, hình như Thiên Kỵ doanh đang ở trên lâu thành” Một phó quan của Chu Thử có con mắt tinh tường đột nhiên nhận ra binh lính trên lâu thành.Chu Thử vô cùng kinh hãi. Vô số ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn. Hắn vốn tưởng Trương Lương trong cung Thái Cực đã ra tay sớm nên cung Thái Cực đã bị Kim Ngô Vệ của Thôi Viên không chế, hắn tuyệt đối không nghĩ tới quân Thiên Kỵ doanh.“ Chẳng lẽ Trương Lương đã thất bại rồi sao?” Chu Thử thầm hỏi. “ Nhưng Thiên Kỵ doanh cũng không còn nghe theo lệnh Lý Hệ. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?“ Tướng quân, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Mấy tên quan quân sốt ruột hỏi.“ Làm gì bây giờ hả?” Chu Thử hung ác nói: “ Thiên Kỵ doanh làm phản. Đánh chiếm cổng thành cho ta” .Chỉ cần không phải là quân Kim Ngô Vệ, hắn vẫn còn cơ hội.Tiếng trống trận tấn công vang lên thôi thúc. Mấy ngàn binh lính xông lên như nước triều lên. Chúng không có vũ khí công thành. Chúng chặt hạ một cây đại thụ cáo vút, chế thành một cây gỗ phá cổng thành, hò reo, xong tới nặng nề đánh phá cánh cổng thành. Lúc này binh lính trên lâu thành đột nhiên từ một trăm người biến thành một ngàn người. Cơn mữa tên dày đặc bắn về phía binh lính phá cổng thành.Chỉ sau một loạt tên đầu tiên. Nhóm binh lính Long Vũ quân đầu tiên hơn ba trăm quân đã chết không còn một mống, tất cả đều bị bắn chết dưới chân thành. Thấy thế Chu Thử vô cùng tức giận. Hắn điên cuồng hò hét: “ Bắn tên cho ta, chặn chúng lại”.Một cơn mưa tên dày đặc như vậy cũng bắn lên lâu thành. Tên bay như châu chấu. “ Vù! Vù!” vọt qua lỗ châu mai. Mấy trăm binh lính Long Vũ quân khác lại hò hét, chúng nâng mười mấy cây gỗ phá cổng thành xông tới. “ Ầm” một tiếng vang lên như sấm. Cây gỗ đầu tiên đánh trúng cổng thành. Âm thanh nặng nề vang lên rung chuyển khắp tường thành.Danh MônTác giả: Cao Nguyệt