Danh Môn

Hắn buông cương ngựa ra, con chiến mà được tự do, cứ thế lao đi như một mũi tên bắn, xuyên thẳng qua thảo nguyên rộng lớn mịt mờ. Dần dần, bóng dáng của hắn cũng biến mất giữa thảo nguyên rộng lớn kia. Ngày hôm nay là ngày mười lăm tháng ba năm Đại Trị thứ năm, chủ trương mở rộng khuếch trương về phía tây của Đại Đường đang bước vào giai đoạn tăng tốc, quan trọng. Chính vì vậy có rất nhiều thanh niên Đại Đường tình nguyện đến đây, mong muốn có thể lập nên công lao sự nghiệp vì đất nước, đồng thời cũng mang theo hy vọng có thể thay đổi xu thể lịch sử của chính cuộc đời bọn họ.

Bọn người Đại Thực aó đen tự xưng là A Bạt Tư Calipha đế quốc. Năm công nguyên thứ bảy trăm năm mươi hai giới quý tộc của A Lạp Bá Ngải Bố …. A Bạt Tư đã kêu gọi quân khởi nghĩa La San tiến hành công chiếm Đại Mã Sĩ Lặc lật đổ sự thống trị của bọn người bạch y Đại Thực đồng thời cũng xóa bỏ Ngũ Mạch Diệp vương triều của bọn họ, để tự lập mình làm CaliphaCalipha. Sự kiện đó xảy ra vào năm Thiên bảo thứ chín theo hoàng lịch Đại Đường. An Tây đô hộ của Đại Đường khi đó là Cao Tiên Chi đã lợi dụng việc biến động hỗn loạn của các quốc gia khác ở phía tây, nên đã xuất binh tấn công vào các nước ở khu vực Chiêu Võ. Từ đó đã bùng phát trận chiến ở Đát La Tư giữa Đại Đường và Đại Thực để tranh giành khu vực Trung Á.

Bốn năm sau, Ngải Bố … A Phát Tư lâm trọng bệnh qua đời. Em của ông ta là Ngải Bố … Cổ Pháp Nhĩ lên nối ngôi Calipha. Vị Calipha này liền rời đô về Ba Cách Đạt, chính thức đặt nền móng cho A Bạt Tư vương triều. Và A Bạt Tư vương triều dưới sự trị vì của hắn cũng dần dần phát triển và đi vào thời kỳ hưng thịnh nhất.

Đương kim Calipha hiện nay của Đại Thực tên gọi là Cáp Luân Lạp Hy Đức. Hắn là vị Calipha thứ năm trong lịch sự Hồi Hột. Hắn lên ngôi cách đây ba năm. Cho đến nay hắn đã từ từ thâu tóm được sự ủng hộ của các đại gia tộc và các thế lực chính trị ở Đại Thực cho nên sự cai trị của hắn cũng dần đi vào ổn định vững chắc.

Mặc dụ vì việc tranh đoạt ngôi vị Calipha mà trong nội bộ xảy ra các cuộc tranh đấu đẫm máu, nhưng quốc sách của A Bạt Tư vẫn không bao giờ thay đổi cả. Cho dù ai, hay phe nhóm nào nắm giữ ngôi vị Calipha thì hắn vẫn phải và luôn luôn phải đi theo một con đường tư tưởng và thực hiện cho bằng được chiến lược mở rộng, bành trướng. Đây chính là đặc tiêu biểu của một quốc gia lấy tôn giáo và chính trị nền tảng. Bọn họ muốn đem đạo Hồi của bọn họ truyền bá và bắt người trong gầm trời này phải thuần phục theo nó.

Khu vực chú ý đầu tiên của bọn họ chính là bờ phía nam của Đại Trung Hải. A Bạt Tư đã tiêu diệt các thế lực tàn dư của Ngũ Mạch Diệp vương triều. Sau đó bọn chúng lại chuyển hướng sang bờ bắc Địa Trung Hải, nạn nhân của chúng là Bái Chiêm Đình đế quốc. Tiện đà công phá chúng chinh phục luôn vương quốc Pháp Lan Khắc.

Mà đối với phía đông, sau trận chiến Đát La Tư, toàn bộ các thế lực của Đại Đường đều rút lui ra khỏi một khu vực lãnh thổ rộng lớn ở phía tây của Thông Lĩnh. Đến lúc này lưu vực của cả hai con sông A Mẫu hà và Chân Châu hà đều thuộ tầm kiểm soát của bọn người A Lạp Bá. Không dừng lại ở đây bọn người của Đại Thực hắc y vương triều còn tiếp tục thực hiện chiến lược nam tiến nam tiến, thậm chí còn có dã tâm vượt sông để tràn xuống Trung thổ.

Cáp Luân Lạp Hy Đức năm nay chừng khoảng ba mươi tuổi, hắn có thể coi là một vị quân chủ biết lẽ tiến thủ. Điều đó không chỉ được biểu hiện ở xu hướng và chiến lược khuếch trương, bành trướng của hắn ta và trong vấn đề nội trị Cáp Luân Lạp Hy Đức cũng rất thành công. Hắn ta căn cứ và dựa vào kinh nghiệm cai trị của Ba Tư Tát San vương triều, mà tiến hành kiện toàn thể chế chính trị, củng cố chế độ tập quyền trung ương, mở rộng quyền lực của triều đình, quan lại cũng như hoàn thiện hơn nữa chế độ tư pháp. Cùng với đó hắn ta còn cho xây dựng các dịch trạm, thành lập cơ quan tình báo quốc gia để tăng cường việc kiểm tra giám sát của trung ương với địa phương. Các mặt khác như thuế khóa cũng được thay đổi, thực hiện chế độ thu thuế mới, nông nghiệp, thủ công nghiệp, ngoại thương buôn bán cũng được mở rộng và phát triển. Và với những chính sách cải cách ấy chỉ trong vòng năm năm quốc khố của Đại Thực đã sung túc, kinh tế phồn vinh. Đại Thực bước vào thời kỳ phát triển toàn thịnh nhất.

Sau khi nhận thấy tình hình nội trị đnag dần đi vào ổn định và yên ổn, Lạp Hy Đức một lần nữa lại hướng ánh mắt và dã tâm của mình về phía đông. Dòng nhiệt hải lưu Toái Diệp và khu vực lãnh thổ xung quanh nó khiến cho hắn thèm muốn đã lâu, vậy mà hắn phải nhẫn nhịn trong suốt ba năm qua. Giờ đây Toái Diệp là cái tên luôn được nhắc tới trong dã tâm của hắn.

Bên trong nội cung của Ba Cách Đạt vương triều, người ta choáng ngợp bởi sự rực rỡ huy hoàng của thứ ánh sáng vàng ngọc tỏa ra từ những châu ngọc, và tài phú. Tất cả những tiền tài, ngọc ngà châu báu này đều là đồ cống nạp từ các thuộc quốc của Đại Thực. Không chỉ có châu báu mà trong mỗi ngọc ngách của cung điện này còn có cả hơn vạn những bóng dáng yêu kiều của các thị nữ đứng hầu. Thế nhưng chủ nhân của tòa cung điện này Lạp Hy Đức lại không có tâm trạng để hưởng thụ tiền tài và giai nhân, hắn ta còn phải tiếp một lão bằng hữu đến từ phía đông.

“ Thế gian tôn quý nhất, vĩ đại nhất là Calipha bệ hạ. Ta đây nếu không may mắn cửu tử nhất sinh thì chắc chắn sẽ không được gặp lại người rồi” Những lời nói đó phát ra từ một hắc bào đnag run rẩy quỳ lạy Lạp Hy Đức. Trên khuôn mặt của hắc bào nhân một vẻ vô cùng kích động.

Hắc bào nhân kia không phải ai xa lại mà chính là Hồi Hột quốc sư Tô Nhĩ Mạn, những tưởng sau khi trúng tiễn của Thi Dương và nhảy xuống vách núi ông ta sẽ tan xương nát thịt, nhưng khí số chưa tận, ông ta lại tìm được sự sống từ trong cái chết. Sở dĩ như vậy bởi vì rước khi nhảy xuống Tô Nhĩ Mạn đã kịp nhìn thấy một khe nứt trên vách đá, nơi ấy tích tụ thân cây, lá cây mục nát của trăm nàn năm qua, cho nên khi Tô Nhĩ Mạn nhảy xuống đám thân lá mục nát ấy, cả người tuy bị trọng thương nhưng may sao vẫn giữ lại được mạng sống. Chỉ có điều là cánh tay trái của ông ta cũng bị hoại tử không thể cứu vãn. Giờ đây Tô Nhĩ Mạn trở thành kẻ cụt tay. Sau đó ông ta đến A Bất Lai thành dưỡng thương khoảng một tháng rồi mới lên đường đi tới Ba Cách Đạt.

“ Tốt rồi, tốt rồi lão bằng hữu của ta, ông hãy mau nói cho ta biết một chút tình hình của bọn người ở phía đông kia. Đã ba năm nay ta không được gặp ông rồi còn gì”

Trong lời nói nhu hòa của Lạp Hy Đức chứa đựng cả sự thân thiết lẫn uy lực khiến cho ngươi khác hoàn toàn tin phục và phải nghe lời ông ta. Lạp Hy Đức thân thể cường tráng, da trắng trông rất nam tính, quyến rũ. Từ con người của hắn ta phát ra một cỗ năng lượng khổng lồ. Thân hình thẳng tắp, thái độ hòa ái khiến cho mỗi người đối diện đều cảm thấy như có một thứ ánh sáng kỳ lạ phát ra từ khuôn mặt hắn.

Hắn nửa nằm nửa ngồi trên một chiếc ghế sang trọng được gắn đầy những vàng bạc, đá qúy. Phía sau hắn ta là hai thiếu nữ người A Lạp bá đang nhẹ nhàng đám vai xoa bóp. Lạp Hy Đức khoát tay ra hiệu, nói: “ Các ngươi mau mang cho lão bằng hữu của ta một cái ghế, ông ấy là khách quý của ta đấy”

Hai tên thị vệ mang một chiếc ghế tới đặt ở vị trí đối diện với Lạp Hy Đức. Tô Nhĩ Mạn chậm chậm ngồi xuống, ông ta thở dài nói: “ Calipha bệ hạ, bọn người Đại Đường đã bắt đầu hành động rồi, bọn chúng muốn đoạt thành trì của ngài, tru diệt thần dân của ngài. Vậy mà ngài vẫn còn ở đây vô tư được sao”

“ Ý của ông là chuyện Đại Đường cho thành lập Tây Vực đô hộ phủ sao. Chuyện này ta cũng đã nghe nói. Nhưng bất quá cũng chỉ là lời nói, không bằng chờ những hành động cụ thể. Mà nếu có thật đi nữa thì cũng chỉ chứng tỏ bọn họ rất coi trọng, chú ý tới Tây Vực mà thôi. Điều này cũng dễ hiểu bởi vì mỏ bạc ở Toái Diệp giờ đây chính mà máu của Đại Đường. Nếu là ta ta cũng sẽ làm như thế.”

Trong lời nói của Lạp Hy Đức chứa đầy sự coi thường không thèm bận tâm trước những động thái của Đại Đường. Hắn khẽ mỉm cười nói: “ Cái mà ta quan tâm nhất chính là đám người Cát La Lộc, và Hồi Hột. Ta hy vọng bọn chúng có thể liên thủ để đối phó với Đại Đường. Thế nào đây, ông mang tin vui gì đến cho ta phải không”

Những hành động của Đại Đường ở Tây Vực, Lạp Hy Đức đều nắm rõ ràng bởi vì rất nhiều thương nhân Đại Thực chính là tai mắt của hắn ta đã đem lại cho hắn rất nhiều tin tức tình báo. Bản thân hắn ta dù nói chuyện với Tô Nhĩ Mạn tỏ ra không coi trọng các động thái của Đại Đường ở Tây Vực nhưng trên thực tế thì hắn ta không chủ quan như vậy. Hàng ngày Lạp Hy Đức đều đứng trước một tấm bản đồ lớn hàng giờ đồng hồ để suy đoán những bước đi tiếp theo của Đường quân. Có thể nói nhất cử nhất động của Đường quân hắn ta không có bỏ qua một chút nào cả. Bất quá, hắn ta không muốn đàm luận với Tô Nhĩ Mạn về vấn đề này nên mới có thái độ phớt lờ đó. Cái mà hắn ta muốn nghe được từ Tô Nhĩ Mạn đó là tin tức về bọn người Cát La Lộc và Hồi Hột.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui