Danh Môn

Ngay sau đó Trương Hoán cầm lấy mấy bông lúa vừa cắt, rồi sắp xếp trên mặt đất một sơ đồ đơn giản. Sau đó hắn chỉ vào sơ đồ và nói với Hàn tướng quốc bằng một giọng nghiêm túc: “ Nếu như nơi này là Di Bá Hải. Hiện tại Toái Diệp quân của chúng ta đã không chế được hết cả lưu vực của con sông Y Lệ hà . Trẫm đang tính là sẽ cho Toái Diệp quân tiếp tục ngược lên phía bắc, rồi ở mặt phía nam và phía tây của Di Bá Hải ta định cho xây dựng ba tòa thành, để quân đội đồn trú lâu dài, như thế sẽ hoàn toàn cắt đứt việc trao đổi mua bán hàng hóa của Đại Thực với Hồi Hột. Và dĩ nhiên đến lúc ấy Đường quân chúng ta ở Di Bá Hải tất sẽ xảy ra những cuộc xung đột quy mô nhỏ với Hồi Hột. Trẫm muốn hỏi ý kiến của khanh xem nếu như trẫm vận chuyển một trăm vạn thạch lương thực đến Toái Diệp, thì trên đường tiêu hao ít nhất cũng là một trăm năm mươi vạn thạch. Ngoài ra còn phải có năm mươi vạn quan tiền, như vậy thì không biết triều đình có đáp ứng được hay không?”

Hàn tướng quốc trầm ngâm một lát rồi nói: “ Vấn đề lương thực thì không quan trọng lắm, năm nay Lũng Hữu được mùa, nên hoàng thượng có thể trực tiếp hạ chỉ cho các quan lại ở Lũng Hữu trưng thu lương thực. Còn năm mươi vạn quan tiền thì không nhất thiết phải bắt buộc vận chuyển từ Trung Nguyên. Sơ Lặc là cơ sở đúc tiền của Đại Đường ta, cho nên chúng ta hoàn toàn có thể điều phối tiền bạc từ Sơ Lặc đến Toái Diệp. Như vậy chẳng phải là thêm thuận tiện hơn hay sao. Hơn nữa triều đình ta cũng không thiếu thốn gì năm mươi vạn quán tiền này. Những hành động quân sự vừa qua của bệ hạ đã mang lại những lợi ích chiến lược cho Đại Đường. Thần tin tưởng rằng nhất định các vị tướng quốc cũng sẽ ủng hộ chủ trương này của bệ hạ thôi”

“ Trẫm cũng tin tưởng rằng, mọi người sẽ ủng hộ kế hoạch này. Chẳng qua là chiến dịch Toái Diệp vừa mới kết thúc, bây giờ nếu như xung đột ở Di Bá Hải lại dấy lên nữa, thì quả thật trẫm cảm thấy rất áy náy với dân chúng”

Trương Hoán vừa mới nói tới đây, thì bỗng nhiên có một kỵ binh cưỡi khoái mã chạy từ quan đạo tới chỗ hắn. tên kỵ binh kia chính là người chịu trách nhiệm truyền tin tức. Hắn tung mình nhảy xuống ngựa, bước nhanh tới chỗ Trương Hoán. Tên thị vệ hỏi hắn mấy câu rồi dẫn hắn tới chỗ hoàng thượng và Hàn tướng quốc đang ngồi nghỉ.

“ Bệ hạ, ở đây cớ tin tình báo khẩn cấp từ Toái Diệp”

Trương Hoán nhận lấy tín thư được truyền bằng đường chim câu, hắn mở ra xem qua một lượt, trong ánh mắt lộ ra nét vui mừng, nhưng trên nét mặt dường như có băn khoăn. Hắn quay sang nói với Hàn tướng quốc: “ Theo như tin tình báo này thì có hai tin tức truyền đến từ Toái Diệp, một là Thôi Diệu đã được tha và hắn có mang trở về một bức thư quan trọng của Đại Thực Calipha. Còn một tin tức khác đến từ Yêu Long thành, theo đó có một nhân vật trọng yếu của Đại Thực đã quá cảnh qua đây, nhân vật này hình như là tể tướng của bọn họ tên gọi là Diệp Cáp Nhã, ông ta đang định đi sang Hồi Hột”

Thời gian đã bước sang tháng bảy, đây chính là mùa mà khung cảnh của Di Bá Hải dễ làm say lòng người nhất. Thời tiết đang bắt đầu bước qua mùa hè, sự oi bức, nóng nực cũng đã biến mất. Nhìn bầu trời cứ như một người lữ khách kiệt sức, đang nằm thoi thóp hấp hối bên một dãy núi thấp. Mùa thu đã bắt đầu buông rơi những hình ảnh của mình bên bờ hồ. Rừng tuyết tùng cứ trải dài mênh mông vô tận, và những thảm cỏ cũng như dày hơn . Trên thảo nguyên, những người chăn nuôi đang chăn thả cho bầy cừu của mình gặm cỏ. Khung cảnh ấy thật là bình yên.

Ngày hôm nay, bầu trời quang đãng, chỉ có những đám mây trắng nhẹ nhẹ, nhởn nhơ trôi. Ở phía xa kia, trên mặt hồ phẳng lặng như đang ngủ say, có một đội tàu thuyền đang rẽ sóng mà lướt đi. Cái đội tàu thuyền ấy nối đuôi nhau kéo dài dễ có đến mười dặm trên mặt hồ. Đội thuyền này tập hợp hơn ba trăm chiến thuyền với ba thuyền buồm dẫn đầu, làm nhiệm vụ vận chuyển lương thực cũng như các loại vật tư quân sự khác. Những cánh buồm no gió “ phưỡn cái bụng phệ” như cái trống vậy. Thuyền cứ thế nương theo gió nhắm thẳng hướng đông mà lướt đi. Cắm trên mũi của đại thuyền đi đầu hàng chính là Đại Đường long kì, với một mặt màu đỏ vàng. Lá đại kỳ đang phấp phới tung bay trong gió.

Chủ soái Vương Tư Vũ đứng trên mũi thuyền, ông ta phóng tầm mắt ngắm nhìn mặt hồ rộng vô biên vô tận tựa như biển khơi vậy. Thỉnh thoảng lại có những con quái ngư hình thể to lớn phi thẳng lên khỏi mặt nước, rồi chúng lại nặng nề mà trầm mình xuống hồ nước. Dường như chúng đang tỏ ý phản đối, không hài lòng với những vị khách không mời mà cứ ầm ầm kéo đến, làm rối loạn hết cả sự bình yên của Di Bá Hải này.

Nhìn tổng thể Di Bá Hải là một hồ nước có hình dáng hẹp và dài. Trong đó chiều đông –tây thì dài, còn chiều nam –bắc thì lại khá hẹp. Diện tích của Di Bá Hải rất rộng, nó gấp bốn lần diện tích của Thanh Hải hồ. Một điểm rất đặc biệt của Di Bá Hải chính là nước ở hồ này một nửa là nước mặn, một nửa là nước ngọt. Ở giữa có một bán đảo kéo dài dẫn vào hồ. Bán đảo này chia hồ nước thành hai bộ phận. Chiều rộng của bán đảo này chỉ có sáu, bẩy dặm thôi, nhưng bản thân nó lại có một đường nước nhỏ chảy thông suốt. Chính đường nước này đã đem nước ở trong hồ chia làm hai, phía tây là nước ngọt, phía đông là nước mặn. Đường quân đã cho xây dựng một tòa quân thành ở trên chính bản đảo này, và đặt tên cho nó là Đại Hồ thành.

Lần này Vương Tư Vũ tới đây là để thị sát về tiến độ và tình hình xây dựng Đại Hồ thành. Theo sự chỉ đạo của hoàng thượng cùng triều đình, thì Toái Diệp quân sẽ phải cho xây dựng xung quanh Di Bá Hải này tất cả là ba tòa quân thành. Hiện tại có hai tòa quân thành đã đang được xây dựng. Một ở phía bắc Di Bá Hải, gọi tên là Di Bá Hải thành. Và một tòa thành khác đang được xây dựng trên bán đảo của đại hồ và được gọi là Đại Hồ thành. Hai tòa thành trì này nằm ở vị trí đối diện nhau, cách nhau không tới mười dặm. Chúng sẽ cùng lúc ở hai phía bắc nam tạo thành thế gọng kìm bóp chặt eo biển Di Bá Hải. Số lượng Đường quân hiện tại ở hai tòa thành này là ba ngàn người, nhiệm vụ chính là ngăn chặn các thương đội của ngoại quốc thông thương với Hồi Hột.

“ Đại soái, mau nhìn kìa” Một tên lính chỉ về phía xa xa rồi hô to báo cho Vương Tư Vũ. Vương Tư Vũ giơ tay che ngang mày để khỏi bị ánh nắng mặt trời làm chói mắt, rồi phóng tầm mắt. Ông ta thấy ở phía xa đó xuất hiện một vệt đen dài dài. Nơi đó chính là bán đảo của Di Bá Hải rồi.
Đại Hồ thành được bắt đầu khởi công xây dựng từ tháng tư. Khu vực khống chế và kiểm soát của Hồi Hột nằm ở phía đông của hồ, cách nơi này chừng sáu trăm dặm. Còn ở phía nam là sa mạc rộng mênh mông, bát ngát, đó là lãnh thổ sớm nhất của những người tây Đột Quyết. Năm Hiển Khánh thứ hai, tướng nhà Đường là Tô Định Phương đánh bại bọn người tây Đột Quyết và từ đó phần lãnh thổ của Di Bá Hải chính thức được sáp nhập vào bản đồ của Đại Đường. Ban đầu nó được quy về cho Bắc Đình đô hộ phủ quản hạt. Nhưng sau cuộc đại chiến Đát La Tư, Đường quân đã toàn diện rút linh khỏi khu vực phía tây Thông Lĩnh và nhân cơ hội đó bọn người Cát La Lộc đã cướp lấy toàn bộ lưu vực Di Bá Hải và Hồi Hột cũng nhân cơ hội Đường quân rút lui, đục nước béo cò, tiến hành bành trướng về phía tây và chiếm luôn bờ đông của Di Bá Hải. Mãi cho tới tận hôm nay, khi mà bọn người Cát La Lộc đã bị diệt vong, chiến dịch Toái Diệp cũng đã thắng lợi Đại Đường lại một lần nữa có cơ hội tây tiến và ngược bắc. Toàn bộ một khu vực lãnh thổ rộng lớn ở phía đông sông Dược Sát cũng đã nằm trong phạm vi kiểm soát của Đại Đường rồi.

Đại Đường cũng tùy theo tình hình mà thay đổi phương pháp thống trị. Triều đình cho thành lập các quân trấn (quân đội đồn trú ở một đơn vị hành chính như thị trấn, xã …) như là một biện pháp hiệu quả nhất để bảo vệ và quản lý các phần lãnh thổ rộng lớn mà Đại Đường thực tế khống chế. Bắt đầu từ tháng tư, Toái Diệp chính thức trở thành trụ sở của Tây Vực đô hộ phủ. Và ngay sau đó , Đại Đường lại cùng với Thạch quốc, Bạt Hãn Na quốc, và một số nước khác, thành lập Đại Uyển đô đốc phủ. Phong cho Mã lão tướng quân làm Đại Uyển đô đốc, Võ Nguyên Hành làm Trưởng sử. Đại Uyển đô đốc phủ được chia ra làm mười quân trấn, như: Đát La Tư quân trấn, Câu Chiến Đề quân trấn, Bạch Thủy thành quân trấn, Chân Châu thành quân trấn, thậm chí là ở tận điểm xa nhất của phía bắc cũng có Tây Hải thành quân trấn ( Tây Hải ngày nay chính là Hàm Hải). Như vậy thì tính ra từ đô thành Thác Chiết của Thạch quốc tới đô thành Khát Tắc của Bạt Hãn Na quốc, số quân đồn trú đã lên tới hai vạn người. Với số quân đội này hoàn toàn đủ sức bảo vệ và khống chế được một vùng lãnh thổ rộng lớn ở phía tây Toái Diệp.
Đội tàu thuyền của Vương Tư Vũ chậm rãi tiến sát tới bến tàu. Bến tàu nằm ở đoạn giữa của bán đảo ở hồ lớn này. Ba mặt của nó là đất đai bao bọc, chỉ có một lối ra vào mà thôi. Đây có thể nói là một bến cảng rất tốt mà thiên nhiên đã tạo ra. Đại Hồ thành đã dựa trên cái vũng vịnh của thiên nhiên để mà tu tạo, xây dựng nên bến cảng cho phù hợp và hoàn mỹ hơn. Đại Hồ thành được xây dựng trên một gò núi, nó nằm cách điểm gần nhất của đại hồ chừng sáu bảy dặm, và cách với đất liền năm dặm. Xung quanh nó được bao trùm bởi rừng tuyết tùng rậm rạp. Ngay trước mắt, ở bên phía đối diện và Di Bá thành cũng đã được xây dựng xong trông rất chắc chắn, bề thế. Còn Đại Hồ thành, xây dựng vẫn còn chưa xong, gần ngàn tên công binh đang làm việc ngày đêm để đẩy nhanh tốc độ xây dựng, cố gắng hoàn thành công việc trước mùa đông năm nay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui