Trương Mạn cảm thấy tuy Dương Kiệt Thụy có ưu thế tài nguyên dồi dào ở mảng thời trang và điện ảnh nhưng khoản PR và xử lý khủng hoảng thì lại nát bét.
Đương nhiên chuyện quản lý fandom Dương Chuột già cũng hiểu biết đấy, thủy quân chửi nhau trước giờ chưa từng thua.
Có thể do Lương Ngư từ lúc ra mắt đã chọn điện ảnh làm con đường phát triển chủ đạo, sớm giành được giải Ảnh đế, vầng hào quang chói lọi nên không hề sợ những lời đồn thổi gây ảnh hưởng nghiêm trọng.
Khả năng diễn xuất cùng giải thưởng đã che lấp được hoàn toàn mọi thiếu sót.
Mà đây thật ra cũng là cái số của cá nhân nghệ sĩ.
Xét từ một khía cạnh nào đó, Lương Ngư tuy không như Hứa Kinh Trập có yêu cầu quá cao về mặt đạo đức, thường khiến ekip không có việc để làm, nhưng nhân viên phục vụ hắn cũng rất nhàn nhã, được nuôi tốt quá thành ra quen tính ngang ngược.
Nếu là diễn viên truyền hình hay thần tượng chương trình sống còn thì Dương Kiệt Thụy sẽ thuộc dạng quản lý bị fan viết báo chữ lớn[1], yêu cầu “phắn đi”.
Trương Mạn nghe nói Dương Kiệt Thụy dạo gần đây tập trung bồi dưỡng mấy cậu thần tượng show sống còn.
Cô thấy vậy cũng rất hay, phải để Chuột già trải nghiệm ít đòn đau từ người hâm mộ thì mới biết công việc quản lý không dễ làm.
“Thầy Hứa nếu không đi thảm đỏ cùng đoàn làm phim thì đương nhiên sẽ đi cùng thầy Lương rồi.” Đến giờ trong lòng Trương Mạn vẫn còn ấm ức.
Tuy trước đây Hứa Kinh Trập đúng là độc thân rất lâu, khiến ngay cả Trương Mạn cũng bắt đầu nghi ngờ tính hướng của anh nhưng cô không thể ngờ rằng cuối cùng lại thật sự bị Lương Ngư đào chân tường.
Phải, xã hội giờ cởi mở rồi, đồng tính luyến ái không bị coi là điều gì đó xấu xa nhưng cũng không phải hoàn toàn không có người phản đối, đặc biệt là trong giới giải trí.
Xu hướng văn hóa – chính trị vẫn tương đối bảo thủ.
Tới tận bây giờ cũng chỉ có Hứa Kinh Trập và Lương Ngư binh hành hiểm chiêu, trực tiếp kết hôn đồng thời công khai quan hệ.
Tiền đề là vì bọn họ có địa vị cao trong giới, có thể áp chế được những vấn đề rối rém kia.
(binh hành hiểm chiêu: ý chỉ trong tình thế nguy hiểm đưa ra chiêu độc có thể nguy hại đến bản thân nhưng có cơ may lật ngược thế ngờ)
Dương Kiệt Thụy hiển nhiên không hề biết chuyện Hứa Kinh Trập và Lương Ngư đã ngầm hủy bỏ thỏa thuận.
Anh ta dạo gần đây rất phiêu vì chuyện doanh thu phòng vé và chương trình sống còn.
Đến cả Trương Mạn cũng biết tới Đường Miên dưới trướng hắn, debut ở vị trí center vượt xa hạng hai, số tiền donate của người hâm mộ đạt mức khủng bố.
Dương Kiệt Thụy có lẽ thu hoạch được đầy bao đầy bị từ đây, như thể sa vào chĩnh gạo.
Dù sao công ty phim ảnh là của Lương Ngư, chia lợi nhuận doanh thu phòng vé Lương Ngư từ đầu đã chiếm phần nhiều.
Dương Kiệt Thụy chỉ là làm thuê cho hắn, tiền có nhiều nữa thì cũng là của cá nhân Lương Ngư và công ty.
Nhưng chuyện bồi dưỡng thần tượng chương trình sống còn lại không như vậy.
Dự án này Lương Ngư thả cho anh ta làm, dựa vào bản lĩnh của Dương Kiệt Thụy chắc chắn có thể cá kiếm được không ít.
Trương Mạn tới cuối vẫn không nhịn được, tốt bụng nhắc nhở anh ta: “Tuy thầy Lương quen thói tự do, không chịu kiểm soát nhưng cái gì cần quản thì anh Dương cũng nên quản.”
Dương Kiệt Thụy đơ ra một lúc.
Anh ta cũng không phải dạng hồ đồ nhưng hướng suy nghĩ rõ ràng có vấn đề, hoàn toàn không hề nghĩ tới chuyện tình cảm hai người có chuyển biến: “Aigo, chuyện gia đình thầy Lương chị Mạn cứ yên tâm đi, thầy Lương không làm gì sai trái.
Tin đồn đoán trên mạng ấy hả, toàn là mấy kẻ khiến người ta chán ghét.
Thầy Hứa kiện nhanh thật, nếu không tôi cũng kiện.”
Trương Mạn: “……..” Tôi là kiểu người sẽ bận tâm chuyện này sao? Ai thèm quan tâm nghệ sĩ nhà cậu từ bé tới lớn ăn uống ỉa đái thế nào chứ?!
(Bản gốc tiếng Trung “吃喝拉撒” dịch đúng là “ăn, uống, ỉa, đái”.
Baidu khi tra cũng chỉ cho ra đúng nghĩa này, ẩn ý thì cùng lắm là chỉ các nhu cầu thiết yếu hàng này của con người nên tuy hơi thô nhưng mình xin phép để vậy nhé)
Dương Kiệt Thụy tới cuối vẫn mặt dày chêm thêm một câu: “Vừa hay, chị giúp tôi gửi lời cảm ơn tới thầy Hứa chuyện kiện anti nhé.
Nếu có phí luật sư gì đừng quên xuất hóa đơn, tôi làm chủ, nhất định sẽ bảo thầy Lương chịu trách nhiệm chi trả!”
Chương trình Tinh Quang Đại Điển mỗi dịp giữa năm đều do công ty lớn phối hợp một vài nền tảng thực hiện.
Tuy không đạt tới quy mô giải thưởng quốc gia nhưng cũng là buổi tụ hội ngôi sao quan trọng nhất trong nước.
Ekip các bên có thể gọi là chiến tranh giữa các đỉnh cấp, từ tạo hình trang phục tới thợ chụp ảnh và chỉnh sửa.
Không nói tới nghệ sĩ nữ, ngay cả nghệ sĩ nam cũng không thể thua ở mặt trận này.
Chương trình diễn ra lúc 8 giờ tối mà có nữ nghệ sĩ đã tới khách sạn tổ chức dạ hội từ sáng sớm trước đó một ngày để chuẩn bị rồi.
Không chỉ bắt đầu kiêng ăn mà đến nước cũng không dám uống nhiều.
Buổi sáng Trương Mạn tới hội trường.
Đa phần quản lý và trợ lý đều sẽ tới trước để khảo sát địa điểm.
Chu Hiểu Hiểu thì ở lại hỗ trợ Hứa Kinh Trập, Thái Thái lần này có theo tới.
Trên đường đụng phải vài stylist ôm lễ phục chạy qua chạy lại, Trương Mạn còn dư sức đưa chuyện với Thái Thái: “Xem ra là phát hiện đụng hàng nên phải thay đồ trước giờ.”
Cùng một chương trình rất hiếm khi xảy ra tình huống đụng hàng.
Ekip các bên đều âm thầm có sự chuẩn bị sẵn.
Như vậy mà vẫn còn đụng hàng thì hẳn là đã đắc tội người ta, cá lớn nuốt cá bé, cố ý không nhường cho mặc trang phục ấy.
Thái Thái theo Trương Mạn cũng coi như thấy nhiều hiểu rộng, biết có những chuyện lặt vặt có thể quản, lại có những chuyện không thể quản.
Hai người kiểm tra vị trí xong, chụp vài tấm hình, lúc ra thì vừa hay gặp quản lý của La Dao Duệ.
Tăng Niên tuổi ngoài bốn mươi, là một trong số ít những “lão nhân” trong showbiz còn tại vị ở độ tuổi này.
Anh ta giữ gìn vô cùng tốt nên hoàn toàn không nhìn ra được tuổi tác.
Tăng Niên mặc trên người một bộ Tây trang tinh xảo mà khiêm tốn, mỉm cười với Trương Mạn.
“Anh Tăng.” Trương Mạn rất kính trọng Tăng Niên.
Cô đưa tay ra, khẽ bắt tay với Tăng Niên rồi chào hỏi, “Cô La tới rồi sao?”
Tăng Niên: “Nghệ sĩ nữ nhà người ta tới sớm lắm, cô ấy tính ra là muộn rồi.”
Trương Mạn mỉm cười.
Ngoài miệng nói vậy chứ thật ra Tăng Niên rất xót nghệ sĩ nhà mình.
Mắt anh ta ở trên đỉnh đầu, chẳng bao giờ thèm để cho La Dao Duệ đi theo con đường lấn áp người khác bằng sắc đẹp mà anh ta coi thường.
Phong cách của ekip rất giống phía Hứa Kinh Trập, đều coi trọng thành tích và chất lượng tác phẩm hơn cả.
Hai người hàn huyên một lúc thì thấy lục tục có vài người quản lý và trợ lý khác tới khảo sát địa điểm.
Trong giới giải trí đều là cúi đầu không gặp, ngẩng đầu gặp.
Trương Mạn và Tăng Niên lại là người quản lý có tiếng tăm, dẫn dắt nghệ sĩ hàng đầu trong giới.
Những ai có tư chất và kinh nghiệm không bằng thì chắc chắn đều sẽ chủ động tới chào hỏi.
Tăng Niên không thích xã giao, nói chưa được vài câu đã rời đi.
Trương Mạn ứng phó xong với mấy người kia cũng chuẩn bị giải tán thì Thái Thái nhìn quanh một vòng rồi bỗng thì thầm bên tai cô: “Người đổi trang phục là Khương Nguyệt Minh.”
Trương Mạn chớp chớp mắt, xác nhận lại: “Nữ chính phim Tết của Lương Ngư?”
Thái Thái: “Tính ra thì cũng không đến mức nữ chính.
Đất diễn của cô ấy trong phim Tết chỉ có hơn ba cảnh.”
Nói vậy cũng không sai.
Bộ phim ấy của Lương Ngư trên cơ bản đều là các diễn viên kỳ cựu.
Khương Nguyệt Minh không có nhiều đất diễn nhưng phần diễn đều rất quan trọng, cũng không phải dạng bình hoa nhu nhược, rất mới lạ.
Tuy nhiên dù sao cũng là người mới, kỹ năng diễn xuất đừng nói là so với Lương Ngư, ngay cả khi so với ngôi sao võ thuật như Mạch Cửu cũng chưa sánh được.
Nhưng Hứa Kinh Trập cảm thấy cô nhỏ này rất có tiềm năng.
“Cô ấy có một đôi mắt biết nói, nhìn ai cũng đong đầy tình cảm, rất hiếm có.” Nguyên văn lời Hứa Kinh Trập nói lúc đó.
Trương Mạn suy nghĩ rồi nhắn tin cho Hứa Kinh Trập.
Một lúc sau, đầu bên kia trả lời.
Trương Mạn gật đầu với Thái Thái.
Người quản lý của Khương Nguyệt Minh họ Quách, cũng là người mới giống cô.
Nghe nói hai người bọn họ còn là bạn tốt cùng trường không cùng khoa, cùng nhau vào nghề cố gắng phấn đấu.
Khi ấy có thể tham gia bộ phim của Lương Ngư cũng là đi thử vận may rồi nhờ ưu thế xuất thân chính quy mà khi casting ẩn danh, Lương Ngư đã đích thân chọn cô.
Nếu không chắc giờ cô vẫn đang ở Hoàng Điếm diễn những vai quần chúng cho phim chiếu mạng, thi thoảng nhận vài công việc làm người mẫu cho mấy nhãn hàng tiêu dùng nhanh trên Taobao, những lúc không có việc thì thậm chí còn đi làm lễ tân bê khay cắt băng khánh thành.
Tiểu Quách không biết đang gọi điện cho nhãn hạng nào, ăn nói khép nép, có chút nghẹn ngào.
Cô khóc cũng rất lặng lẽ, nước mắt ứa ra không ngừng.
Thái Thái đi tới bên, đưa giấy cho cô.
Tiểu Quách thấy cô thì giật bắn mình, lại thấy thêm Trương Mạn đi phía sau, mặt mũi bèn đỏ bừng.
“Chị Mạn.” Cô cúp máy, lí nhí như muỗi, gọi tên người ta rồi lại không biết tiếp theo nên thế nào.
Trương Mạn bất đắc dĩ thở dài, bảo: “Thầy Lương kêu chị tới tìm em, báo rằng đoàn phim có lễ phục dự phòng, vừa sai người mang tới cho cô Khương rồi.”
Tiểu Quách hoảng muốn chết, mặt hết đỏ lại trắng, ấp a ấp úng: “Như, như này làm phiền thầy Lương quá ạ.”
Giọng điệu của Trương Mạn có phần nghiêm khắc: “Cô Khương không phải tới một mình mà là đại diện cho cả đoàn làm phim, có vấn đề gì thì nên bàn bạc với mọi người.
Em là quản lý của cô ấy.
những lúc như này không tìm đoàn làm phim nhờ hỗ trợ, còn lo phiền phức này nọ, rốt cục đang nghĩ gì vậy?”
Tiểu Quách nghe cô dạy dỗ vậy, cũng tỉnh ra được đôi điều.
Chẳng qua nước mắt vẫn không kìm nổi, như thể được mở khóa mà tuôn càng dữ dội.
Trương Mạn dở khóc dở cười, nói nhẹ nhàng hơn: “Được rồi, đừng khóc nữa, nhanh quay lại hỗ trợ cô La đi.
Buổi tối còn đi thảm đỏ, mắt sưng thì phải làm sao đây?”
Bữa trưa Hứa Kinh Trập gần như không ăn gì, tầm một giờ chiều thì ekip của anh bắt đầu tạo hình.
Khi làm tóc được một nửa thì Lương Ngư tới.
Hắn đứng sau lưng Hứa Kinh Trập, ngắm người trong gương một lúc rồi góp ý với thợ trang điểm.
Hứa Kinh Trập cười bảo: “Anh đừng lo cho em nữa, tự mình đi chuẩn bị trước đi.”
Bộ vest thiết kế riêng của Lương Ngư không giống của Hứa Kinh Trập.
Họa tiết cùng đường cắt may đều rất gọn gàng, đơn giản.
Sau khi hắn thay đồ xong thì chuyên viên trang điểm trước tiên cạo râu cho hắn.
“Lễ phục của Khương Minh Nguyệt anh hỏi mượn bên La Dao Duệ rồi.” Có người quản lý như Tăng Niên, chắc chắn không chỉ có một nhãn hàng liên hệ với La Dao Duệ.
Muốn mượn bao nhiêu bộ cũng không có vấn đề gì, cùng lắm Lương Ngư thiếu Tăng Niên một mối ân tình, dù sao La Dao Duệ nợ quá trời tiền thua mạt chược, coi như bớt một khoản nợ thôi.
Hứa Kinh Trập có chút tò mò: “Tăng Niên biết nghệ sĩ mình quản lý nợ anh tiền sao?”
Lương Ngư nhìn anh, ung dung đáp: “Chính anh ta còn nợ anh tiền mà.”
Hứa Kinh Trập: “….” Anh không ngờ đến cả Tăng Niên cũng có thể bị Lương Ngư lừa chơi mạt chược.
Lương Ngư: “Có vẻ như La Dao Duệ biết ai là kẻ ngáng chân Khương Minh Nguyệt.” Sắc mặt hắn tối sầm lại, cười mỉa: “Rặt một đám ăn hại không dám ra mặt, chỉ biết làm mấy trò vặt vãnh.”
Hứa Kinh Trập không nói gì.
Anh đang nhắm mắt để kẻ mắt, tay đưa ra lần mò nắm lấy đầu ngón tay của Lương Ngư.
Hai người họ dùng chung một phòng hóa trang, Tiểu Lạc và Chu Hiểu Hiểu đứng bên cạnh hỗ trợ.
Toàn bộ mọi hành động của hai người đều lọt vào mắt hai cô.
Chu Hiểu Hiểu từ sau lần Hứa Kinh Trập thông báo muốn hủy bỏ thỏa thuận hợp tác trước mặt cô và Trương Mạn thì cả người như được siêu thoát.
Fan CP còn có lúc nào hạnh phúc hơn giây phút biết được “Bọn họ là thật” sao? Không có! Tòa lâu đài thần tiên của cô sẽ mãi mãi đứng vững trên cao nguyên Tharsis trên sao Hỏa, không một ai có thể đánh đổ được lâu đài của cô!
(Cao nguyên Tharsis: là một cao nguyên núi lửa rộng lớn nằm gần xích đạo ở bán cầu tây của Sao Hỏa.
Vùng này là nơi có những ngọn núi lửa lớn nhất trong Hệ Mặt trời).