Danh Nghĩa


Hứa Kinh Trập cũng không hẳn cảm thấy Đường Miên có ý định làm kẻ thứ ba chen ngang.

Mấy nghệ sĩ trẻ trong giai đoạn khao khát sự nổi tiếng nhất thường chỉ thấy cái lợi trước mắt, đây cũng không phải khuyết điểm gì quá lớn.

Hiển nhiên bên cạnh anh cũng không thiếu những kẻ như vậy nhưng hiếm có mấy ai thật sự đủ can đảm.

Nhưng có thể ở gần bên, tăng tỉ lệ lộ diện với bọn họ mà nói cũng là tốt rồi.
Chỉ là bản thân thì Hứa Kinh Trập không để ý nhưng lại để ý phía Lương Ngư.

Cả anh cũng không nỡ vặt lông dê nhà mình thì sao có thể để kẻ khác thoải mái vặt.
Lương Ngư cúi đầu nhắn tin qua Wechat, có vẻ như đang kể tội với Dương Kiệt Thụy.

Không lâu sau quản lý Dương cũng có mặt.

Trước tiên mỉm cười xin lỗi Hứa Kinh Trập và Lương Ngư, sau đó quay qua dạy bảo nhóm idol trẻ bên cạnh, kêu bọn họ ngồi yên đừng chạy loạn.

Sau lưng anh ta có dẫn theo một chuyên viên trang điểm, là tới để chỉnh trang lại cho nhóm idol.

Dương Kiệt Thụy trước khi đi còn báo với Lương Ngư rằng mình ngồi ở sau cách đó một hàng, có việc gì cứ nhắn.
“Quản lý người của anh cho tốt vào.” Lương Ngư vẫn còn đang tức vì chuyện Đường Miên nhìn chằm chằm Hứa Kinh Trập, mỉa mai nói: “Chẳng có tí phép tắc nào cả.”
Dương Kiệt Thụy xấu hổ xoa xoa tay, nhún nhường đáp: “Biết rồi thưa ông lớn….

Đừng giận nữa mà.

Đều là lỗi của tôi.”
Lương Ngư hừ một tiếng, quay đi không quan tâm tới anh ta.

Hứa Kinh Trập mỉm cười với Dương Kiệt Thụy.

Dương Kiệt Thụy chắp tay với anh, tỏ vẻ cầu xin “Nhờ cậy cậu nhé, thầy Hứa” rồi mới ỉu xìu đi ra sau.
Lương Ngư rất nhanh đã nguôi giận, thật ra hắn cũng không quá để bụng, chẳng lâu sau đã vứt hết nào Đường Miên nào Dương Kiệt Thụy ra sau đầu.

Chuyên viên trang điểm của Hứa Kinh Trập đang đánh lại son cho anh, còn luôn miệng dặn dò: “Thầy Hứa à, đứng hôn nữa nhé.

Hai người nhịn một chút được không? Hai người hôn một lần tôi lại phải tới một lần.

Hai người cũng không muốn thấy tôi mãi phải không?”
Chuyên viên trang điểm của Lương Ngư cũng đang xử lý dấu son trên mũi hắn, bộ dạng như muốn đập ông chủ một trận.

Thật ra chuyên viên trang điểm là người không thể đắc tội nhất, vì thế ngay cả người gắt gỏng như Lương Ngư cũng không dám kiêu căng với chuyên viên trang điểm.
“Để tôi trang điểm cho thầy theo phong cách quả đào[1] nhé, thầy Lương.” Chuyên viên trang điểm của hắn nói với giọng điệu châm chọc: “Vừa hay không cần che chóp mũi cho thầy nữa, hồng phớt rất hợp đấy.”
Hứa Kinh Trập và Lương Ngư lúc này ngồi ngoan, không dám động đậy nữa.

Hai chuyên viên trang điểm nhanh chóng trang điểm lại cho bọn họ.
Thật ra trong giới có ai không thích được trang điểm cho Lương Ngư và Hứa Kinh Trập chứ.

Trang điểm cho hai người họ hệt như đang sáng tạo một tác phẩm nghệ thuật vậy.

Hơn nữa danh tiếng của hai người trong giới cũng tốt.

Lương Ngư tuy nổi tiếng nóng nảy nhưng đấy là với bên truyền thông, chứ hắn đối xử với nhân viên công tác luôn rất tôn trọng và lịch sự.
Chuyên viên trang điểm đi rồi, La Dao Duệ mới tới.

Nghệ sĩ nữ sau khi đi hết thảm đỏ còn phải đổi trang phục thêm một lần.

Bộ đồ thứ hai của cô không lộng lẫy như bộ thứ nhất, thuận tiện cho việc lên sân khấu.

Chiếc váy có màu hồng nhân ngư[2] nhạt dần, phần chân váy cũng được thiết kế theo hình đuôi cá.

Dáng slip dress[3] làm tôn lên chiếc cổ thiên nga cũng đường xương quai xanh quyến rũ của cô.

Ngay cả layout make-up cũng chuyển sang phong cách nhân ngư[4], khuyên tai cũng có hình vây cá.
(layout make-up: phong cách trang điểm)
Bộ độ này của cô nói thật lòng thì còn bắt mắt hơn cả bộ trước, từ chỗ tối bước ra mà cứ bling bling.

Cô xoay một vòng trước mặt Hứa Kinh Trập và Lương Ngư, kiêu ngạo nói: “Nữ hoàng biển cả.”
Hứa Kinh Trập bật cười, vỗ tay khen ngợi: “Tuyệt đẹp.”
La Dao Duệ gửi anh một nụ hôn gió, bộ dạng hoàn toàn như chị em tốt.

Cô thân thiết ngồi xuống bên cạnh Lương Ngư, trước đó còn càu nhàu: “Anh ngồi ở giữa làm gì vậy, tôi không nói chuyện với chị tôi được.”
Trán Lương Ngư bắt đầu nổi gân xanh, thật sự hạn hán lời với cái thói loạn nhận người thân này của cô, nghiến răng nói: “Em ấy là nam, đừng gọi linh tinh!”
La Dao Duệ chẳng hề bận tâm: “Cái này thì anh không hiểu rồi, tình cảm phải tốt mới gọi như vậy.”
Từ sau lần đầu bốn người chơi mạt chược, Hứa Kinh Trập đã từ bỏ suy nghĩ thay đổi cách gọi “chị em” của La Dao Duệ với anh.

Anh hiện tại thấy người ta gọi mình là “chị” cũng có thể thản nhiên mỉm cười.

Quả nhiên giới hạn của đàn ông sau nhiều bận nói không còn là chẳng còn gì.
La Dao Duệ không cầm điện thoại.

Lúc trước có lần cô tham gia hoạt động, vì mải mê lên mạng đến quên cả bản thân, MC trên sân khấu gọi cô lên nhận giải năm bảy lượt cô đều không nghe thấy.

Cô còn vì chuyện này mà lên hot search, được cư dân mạng tặng cho biệt hiệu “lắc mạng” – muôn kiếp lắc lư trên mạng Internet.

Từ đó trở đi, Tăng Niên cấm không cho cô cầm điện thoại nữa.
(Ở đây tác giả chơi chữ do tên của La Dao Duệ – “摇曳” cũng có nghĩa là lắc lư, lung lay)
“Quản lý của tôi.” La Dao Duệ chê, “Đúng ông bố già.”
Cô cách một Lương Ngư, càm ràm với Hứa Kinh Trập: “Lắm chuyện lắm.”
Hứa Kinh Trập an ủi cô: “Anh ấy cũng là vì muốn tốt cho em.

Em là nữ nghệ sĩ cuối cùng anh ấy quản lý, nhất định là coi em như con gái.”
La Dao Duệ: “Em cũng 30 rồi đó.

Đến chả yêu đương anh ấy cũng không cho!”
Hứa Kinh Thật đúng là không ngờ được chuyện này, nhưng nhìn từ các phương diện khác nhau thì quả là không rõ cảm giác La Dao Duệ đã ba mươi tuổi.

Cô được Tăng Niên bao bọc kỹ càng, cứ xem Weibo của cô là rõ.

Phong cách hình ảnh trên Weibo của La Dao Duệ thường khá mới lạ và bay bổng, khác hẳn những ngôi sao nữ khác chỉ đăng quảng cáo.
Chuyện của Khương Nguyệt Minh tới cuối vẫn là nhờ La Dao Duệ giúp đỡ.

Sau đấy La Dao Duệ còn không chút ngần ngại thả like và chia sẻ ảnh Khương Nguyệt Minh đăng, khiến cộng đồng mạng hóng tin còn lấy làm lạ không biết hai người quen biết nhau từ lúc nào.
“Chính là cô ả chuyên lần trước em kể với anh mà đi sự kiện thì đụng hàng với em, tới thẩm mỹ viện cũng đụng mặt, đến cả móng tay cũng học theo em ấy.” La Dao Duệ “phì” một tiếng chẳng còn chút hình tượng ngọc nữ nào, “Cô ta lúc trước muốn vai diễn của Khương Nguyệt Minh nhưng không được thầy Lương chấm.

Giờ Khương Nguyệt Minh miễn cưỡng cũng có thể coi là nữ chính phim doanh thu 5 tỷ rồi, cô ta nhất định thấy khó chịu trong lòng.

Cũng biết trút giận lắm cơ.”
Lương Ngư bỗng hỏi: “Ekip của cô ta có phải muốn đổi ông chủ không?”
Hứa Kinh Trập thật ra vẫn chưa ý thức được người bọn họ đang nhắc tới là ai.

Anh không quen rõ những người trong giới điện ảnh, cũng không hiểu biết nhiều về diễn viên nữ, chỉ có thể coi như đang nghe tám chuyện mà thôi.
“Thấy bảo là muốn đổi.” La Dao Duệ nói nhỏ, “Song công ty phát triển vào thị trường điện ảnh cũng chỉ có từng đó, cô ta muốn đổi cũng không dễ dàng như vậy được.

Nhưng xem bộ dạng ngang ngược hiện tại thì hản là chuyển sang được chỗ nào khá khá rồi.”
La Dao Duệ và Hứa Kinh Trập đều phát triển ở mảng phim truyền hình, lại tự thành lập phòng làm việc riêng nên không cần phụ thuộc vào công ty giải trí giải quyết các vấn đề công việc.

Nhưng để phát triển ở mảng điện ảnh tới mức thành lập được công ty gần hoàn thiện như Lương Ngư thì chẳng có mấy người, phần lớn đều đã chuyển hướng làm đạo diễn hoặc nhà sản xuất sau hậu trường.

Vì thế Lương Ngư gần như năm nào cũng phải cõng trên lưng thỏa thuận VAM với giả trị cao ngất ngưởng, chỉ để nhanh chóng tích góp được vốn xoay vòng.
Nghĩ tới đây, Hứa Kinh Trập không kìm được nhìn về phía Lương Ngư.

Đối phương rất bình thản, liếc anh qua khóe mắt: “Gì vậy?”
Hứa Kinh Trập trầm ngâm một lúc rồi mới nói: “Chỉ là cảm thấy anh vất vả quá.”
Lương Ngư nhướn mày.

Hắn ngả ra trước, chắc lại muốn hôn Hứa Kinh Trập, nhưng rồi nhớ ra trên mặt hai người có lớp trang điểm, hôn xong là sẽ bị chuyên viên trang điểm mắng.

Thế nên hắn chỉ có thể chẹp miệng không vui, đưa tay nhéo nhéo gáy của anh rồi an ủi: “Đàn ông nuôi gia đình là phải như vậy, em làm nũng cái gì chứ.”
“…….” La Dao Duệ ngồi bên cạnh nhắm tịt mắt.

Xung quanh tối om như vậy mà cô thấy đôi mắt mình sắp không dùng được nữa rồi.

Cô sắp mù thật rồi.
Các hạng mục trao giải trong Tinh Quang Thịnh Điển tuy đều là mấy giải thưởng lặt vặt nhưng tốt xấu gì cũng có tí hình thức.

Tới cũng tới rồi, không mang được gì về thì sẽ cảm thấy bị lỗ.

Hơn nữa chương trình này do Mắt Bự và Đài Gia Cầm hợp tác tổ chức.

Hai nền tảng này lúc bình thường cũng rất hay gây thù chuốc oán, mọi người có thể trấn lột được gì của tư bản thì đương nhiên không cần khách sáo.
La Dao Duệ nhận được giải “Nghệ sĩ nữ có meme xuất sắc nhất”.

Trên màn hình lúc này đây chiếu một loạt toàn nội dung nguyên gốc từ Weibo của cô.

Hứa Kinh Trập xem hết tất cả, thấy đúng là xứng đáng.
La Dao Duệ phấn khởi đi lên nhận giải, lúc quay lại thì vừa hay công bố giải “CP trong chương trình thực tế đẹp đôi nhất”.

Không chút bất ngờ, MC hô to tên Hứa Kinh Trập và Lương Ngư.
La Dao Duệ hẳn là vẫn chưa hết kích động vì nhận được giải.

Cô vào khoảnh khắc này như thể bản thân nhận được hai đề cử Oscar, vòng tay ôm trọn cả Lương Ngư và Hứa Kinh Trập vừa đứng lên bên cạnh, thậm chí còn xoay một vòng.
Lương Ngư rất phá hoại bầu không khí, nói: “Tôi sợ Nubra của cô sẽ rớt đấy!”
(Nubra: tên hãng áo lót không dây hoặc miếng dán ngực, chuyển để chị em mặc croptop hoặc áo hở lưng)
“…..” La Dao Duệ vội vàng che ngực, đẩy hai người lên nhận giải.
Hứa Kinh Trập nở nụ cười ôm lấy tay Lương Ngư, cùng nhau lên sân khấu.

Trung tâm sân khấu đã nhường chỗ cho bọn họ.

MC cầm cúp, lần lượt đưa cho từng người.
Trên màn hình lớn lúc này đang tường thuật trực tiếp khung cảnh nhộn nhịp trên Weibo.

Vì đây là giải thưởng mang tính giải trí nhiều hơn là vinh danh nên bầu không khí rất thoải mái.

MC sau khi đọc vài câu bình luận thì chợt khựng lại.

Anh ta tỏ vẻ ngờ vực nhìn xuống dưới sân khấu rồi lại nhìn lên tình hình hot search Weibo trên màn hình lớn, tới cuối trông nét mặt hoảng hốt thấy rõ.
Các nghệ sĩ ngồi dưới ban đầu đều chỉ chú ý tới Lương Ngư và Hứa Kinh Trập, người đầu tiên nhận ra có gì đó không đúng là La Dao Duệ.

Cô đứng phắt dậy, quay đầu lại như muốn tìm Tăng Niên đòi điện thoại.
Hứa Kinh Trập cũng ý thức được đã có chuyện xảy ra.
Lương Ngư đã quay người lại, nhìn chòng chọc những dòng hot search không ngừng biến đổi trên màn hình lớn.

Hắn hơi ngẩng đầu, đường cằm căng cứng như cung đàn sắp đứt.

Nét mặt rõ ràng vẫn rất bình tĩnh nhưng lại giống như ngọn lửa đốt trụi đồng cỏ mới tắt, trên đôi mày tựa tro tàn tích tụ lớp tuyết giá buốt.
MC cố gắng tìm cách kiểm soát hội trường, chỉ huy bộ phận kỹ thuật bên dưới tắt màn hình: “Có lẽ đã xảy ra chút vấn đề….

Chúng tôi sẽ tạm thời chiếu một đoạn quảng cáo.”
Hứa Kinh Trập nhìn theo ánh mắt của Lương Ngư.

Trước khi màn hình tắt, anh nhìn thấy hai từ #Cha – Lương Ngư# đã đứng ở trên đỉnh hot search.
Phong cáchChú thích:[1] Phong cách trang điểm quả đào: là phong cách trang điểm lấy tông hồng cam làm chủ đạo, phần má được đánh mảng to, đậm để tạo điểm nhấn.

[2] Màu hồng nhân ngư: là màu hồng như trong ảnh.

Bên Trung gọi màu này là “màu hồng nhân ngư” do màu này hot lên vì là màu son của nữ chính trong phim “Huyền thoại biển xanh”

[3] Slip dress: là mẫu váy có thiết kế tương tự đầm nội y với hai dây váy mảnh, cổ khoét sâu và được may bằng chất liệu mỏng, ôm người.

[4] Phong cách trang điểm nhân ngư: Phong cách trang điểm chú trọng vào việc tạo điểm nhấn ở mắt thông qua việc sử dụng các loại nhũ hoặc kim tuyến lấp lánh
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui