Đạo Chu

“Phanh, phanh…” Đám binh lính bằng tượng đất trực tiếp bị một thanh lưỡi hái đập vỡ tung toé thành từng mảnh vụn. Chiếc lưỡi hái màu đỏ quơ múa nhẹ nhàng đánh nát vài tên binh lính bằng đất. Tuy nhiên sau khi vỡ thành một đám đất không bao lâu thì tờ chỗ đất vụng ấy, một binh lính đất mọc lên, hai mắt nó phát sáng và dùng đôi tay cầm giáo tiếp tục công kích kẻ địch.

“Khốn kiếp… thế nào lại càng ngày càng nhiều thế này?” Người thanh niên có mái tóc trắng vuốt ngược hở ngực mặc áo choàng đen mây đỏ liên tục quơ múa trong tay thanh lưỡi hái màu đỏ lòm dài quét ngang. Lưỡi hái sắc bén dễ dàng cắt quang qua những binh lính bằng đất, đem chúng phá tan thành đống bụi bậm.

“Hừ…” người nam nhân che mặt có đôi mắt màu xanh cũng mặc áo choàng màu đen. Trên khắp cơ thể hắn mọc ra đầy những thớ tóc màu đen. Chúng sắc nhọn dễ dàng đâm xuyên qua những binh lính bằng đá. Đôi mắt màu xanh nheo lại khi phát hiện số lượng binh lính càng ngày càng đông. Giọng nói hắn cũng mang theo cảnh giác: “Cẩn thận một chút đi, Hidan!”

“Ngươi nói nghe dễ dàng lắm, Kakuzu!” Người thanh niên liên tục chém binh lính bằng đất. Tuy nhiên hắn phản ứng chậm một nhịp lập tức bị một mũi thương đâm xuyên qua trái tim.

Phập! Âm thanh phát ra từ ngực trái người thanh niên. Đôi mắt người thanh niên theo đó kinh ngạc mở ra con mắt lớn nhìn về phía ngực trái mình. Ngay khi chỉ dừng lại vài giây, đám binh lính tượng đất đá chớp thơi cơ đâm xuyên qua cơ thể người thanh niên tóc trắng.

Phập, phập, phập… Cơ thể người thanh niên tóc trắng bị đâm thành một con nhím. Miệng hắn theo đó chảy ra một dòng máu đỏ tươi. Con mắt mở lớn nhìn về phía bụng phát hiện khắp cơ thể hắn chằng chịt những mũi thương.


“Aaaa… đau lắm, biết không lũ khốn!” Vậy mà chuyện kinh khủng diễn ra, người thanh niên bị đâm xuyên thành một con nhím lại không hề tử vọng. Hắn gạo lên một cánh mạnh mẽ. Ngay sau đó cánh tay vung lên, thanh lưỡi hái màu đỏ quơ múa đem đám binh lính đập vỡ. Miệng người thanh niên cũng mở to gầm thành tiếng: “Chết đi lũ khốn!”

Phanh, phanh, phanh… Đám binh lính bị đập tan thành từng mảnh vụn ngã xuống phía dưới mặt đất. Nắm tay hắn cầm mạnh mũi giáo ở trước bụng mình đem nó rút mạnh ra. Máu tươi từ chỗ vết thương phún phát ra bên ngoài. Đến lúc này, cơn đau cũng làm hắn giận dữ, ngón tay hắn chỉ thẳng về phía đám tượng binh lính đang tiếp tục áp sát hắn: “Ta sẽ đánh nát hết các ngươi!”

Vụt, vụt, vụt… Ba con quái vật màu đen trực tiếp nhảy ra khỏi cơ thể người nam nhân mắt xanh từ phía sau. Chúng đứng trước mặt hắn và hướng về phía rừng cây lớn. Ba con quái vật này có ba cái mặt nạ khác nhau. Cơ thể những con quái vật được tạo bởi một đống tóc màu đen, ba cái mặt nạ giống như là đầu của chúng.

Bất chợt cả ba con quái vật đều cong thân mình lên, chakra được chúng tụ tập và không khí được rít vào trong cơ thể mình. Dưới sự điều khiển nam nhân mắt xanh, ba con quái vật há miệng của mình. Trong miệng chúng lập tức xuất hiện ba loại chakra phân biệt là phong, hoả và lôi. Mỗi con sở hữu một loại chakra.

Phừng, Vù, Xẹt… Miệng ba con quái vật mở lớn, ba loại nhẫn thuật mạnh mẽ oanh kích ra ngoài. Nhẫn thuật được đánh ra một cách mạnh mẽ. Khi nhẫn thuật va chạm vào nhau, chúng không những không biến mất mà hoà vào nhau tạo thành một loại nhẫn thuật mạnh hơn.

Gió khiến ngọn lửa trở nên khủng bố hơn, sấm sét dung hợp vào ngọn lửa khiến cho uy lực phá hoại tăng thêm một lần nữa. Nó hợp lực thành như một quả pháo lửa mạnh mẽ oanh kích lên đoàn binh lính bằng đất.


Trong một khu vực rộng rãi, Yomi ngồi ở nơi đó. Một cái lộng đơn giản che đi ánh nắng chiếu trên người của hắn. Bên xung quanh hắn đầy dẫy tượng binh lính đất. Chúng đều đề phòng cảnh giác xung quanh che chắn đảm bảo an toàn cho Yomi. Bất chợt một tiếng nổ lớn làm cho Yomi giật mình.

Oanh! Một loại nhẫn thuật mạnh mẽ phá tan hàng phòng ngự đám binh lính bằng đất. Chúng đem đám cây cối nghiền nát thành những mảnh nhỏ. Mùi khét và khói đen toả ra khắp nơi. Mặt đất cũng bị cày thành một cái rãnh lớn, mùi vì nộng nặc làm cho người khác nhún mũi lại.

Phịch! Một thứ gì đó rơi xuống cách Yomi không quá xa. Hắn thấy được một thân thể cháy đen cùng với quần áo rách tả tơi và chiếc lưỡi hái bay ra trực tiếp cắm vào đất cách Yomi vài mét. Khi mà Yomi còn chưa kịp hồi thần thì cái thứ cháy đen đó đã bật dậy chửi ầm lên: “Tên khốn kiếp! Ngươi có biết làm như vậy đau lắm không hả?”

“Chúng ta không cần lãng phí thời gian!” Một người che mặt mắt xanh mặc áo choàng đen mây đỏ vọt ra từ trong rừng. Giọng nói hắn mang theo khó chịu khi quan sát cái đồng màu đen thui ấy: “Hơn nữa, ngươi cũng không phải không có chết sao, Hidan?”

“Kakuzu, ngươi là tên khốn!” Hidan dùng thanh lưỡi hái màu đỏ chỉ thẳng về phía người nam nhân mắt xanh nói: “Hay ta hiến người cho Jashin nhỉ?”

“Im miệng đi, Hidan!” Ánh mắt Kakuzu khó chịu liếc nhìn Hidan một cái. Hắn quay ra nhìn về phía Yomi rồi nói: “Chúng ta đã tìm được đối tượng rồi!”


“Các ngươi là ai? Chẳng lẽ là người ngũ đại quốc muốn đến đây giải quyết ta!” Yomi đề phòng mở miệng nói chuyện. Đám binh lính tượng đất cũng vây quanh Yomi chặt hơn đồng thời đem đám người mới tới này vây quanh. Tuy nhiên hắn khi hắn quan sát thấy y phục mà người thanh niên mắt xanh mặc thì mở miệng hỏi: “Các ngươi là người Akatsuki!”

“Hehe… Xem ra ngươi biết rõ về tổ chức chúng ta đấy nhỉ?” Hidan cười nhìn về phía Yomi nói: “Cuối cùng chúng ta cũng tìm được ngươi. Người chính là Yomi đi!”

“…” Yomi nhăn mày lại nhìn về phía hai người. Thân thể hắn tựa vào một bên ghế. Cánh tay hắn hơi run run trông bộ dạng khá yếu ớt. Hắn mở miệng nói chuyện: “Ta giống như không có liên quan gì đến Akatsuki của các ngươi đi…” 

“Chúng ta đến tìm chính là ngươi…” Kazuku nhìn chăm chú về phía Yomi. Bộ dạng Yomi trong lúc này đã suy yếu đến cực hạn. Đôi mắt xanh khẽ híp lại, trong lòng Kazuku đang suy nghĩ tại sao thủ lĩnh lại muốn tìm Yomi này. Ngoài đội quân tượng đất bất tử bất diệt này ra thì hắn quá yếu, chẳng thể giúp gì. Âm thanh già nua từ miệng Kazuku phát ra: “Thủ lính chúng ta mời ngươi gia nhập Akatsuki!”

Đừng nhìn đạo quân bất tử của Mouryou như vậy, mặc dù số lượng chúng rất lớn, bất tử bất diệt nhưng không phải không thể phá huỷ. Trần Độn của Tsuchikage đệ tam hoàn toàn có thể giải quyết chúng. Không chỉ có như vậy thuật phong ấn cũng có thể. Ngay cả thuật thổ độn cũng có thể đem chúng trôn vùi trong lòng đất thật sâu. Đến lúc đó Mouryou chỉ có thể một lần nữa tạo ra binh lính.

“Nực cười…” Từ trong cơ thể Yomi phát ra âm thanh không phải là hắn: “Các ngươi lại muốn chúng ta ra nhập vào đám người các ngươi. Ta còn muốn thống nhất thế giới này. Đến lúc đó các ngươi chỉ có thể thần phục trước sức mạnh của ta, thần phục trước sức mạnh của đất nước nghìn năm!”


“Tên đó có vấn đề về đấu óc đi!” Hidan mở miệng nói chuyện với giọng khó hiểu: “Ta không hiểu tại sao thủ lĩnh tìm một kẻ như ngươi! Nhìn ngươi yếu đuối như vậy thực sự có ích cho tổ chức chúng ta sao?” Nói đến đây hắn quay ra nhìn Kazuku: “Nếu không chúng ta đem hắn hiến tế cho ngài Jashin đi!”

“Câm miệng đi, Hidan!” Kazuku nghiêng đầu liếc mắt phản bác Hidan bằng một câu. Ngay sau đó hắn dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía Yomi: “Chúng ta thực sự hy vọng ngươi gia nhập tổ chức Akatsuki chúng ta. Đến lúc đó, chúng ta không hạn chế tự do của ngươi. Ngươi có thể làm bất cứ gì ngươi muốn chỉ cần không tổn hại lợi ích tổ chức là được. Mỗi khi có nhiệm vụ, tổ chức sẽ phân cho ngươi để ngươi đi làm. Đổi lại sự gia nhập Akatsuki, chúng ta sẽ toàn lực cung cấp và thoả mãn yêu cầu của ngươi.”

“Ngài Mouryou, hãy để tôi nói chuyện với chúng. Chỉ cần chúng ta lợi dụng chúng một cách thích hợp sẽ rất có lợi cho chúng ta.” Yomi lập tức lâm vào trầm tư. Tuy nhiên hắn thực chất đang nói chuyện với Mouryou ở trong cơ thể mình: “Chúng ta có thể nhờ chúng giết chết con bé nữ pháp sư đó và giúp ngài đoạt lại cơ thể. Khi ngài đạt được cơ thể, chúng ta còn quan tâm gì đến gia nhập vào Akatsuki nữa. Đến lúc đó, chúng ta sẽ trực tiếp giết hai người này là xong!”

“Ngươi nói đúng, Yomi!” Giọng nói trong cơ thể Yomi vang lên mà chỉ Yomi có thể nghe được: “Mọi việc còn lại ta sẽ giao cho ngươi!”

“Gia nhập Akatsuki các ngươi có thể!” Yomi mở ra đôi mắt nhìn chăm chú về phía hai người: “Chỉ cần Akatsuki các ngươi giúp ta hai việc. Ta sẽ gia nhập vào Akatsuki các ngươ!”

“Điều kiện ngươi là gì…” Kazuku lập tức lạnh giọng nói: “Chỉ cần điều kiện không quá đáng, ta nghĩ thủ lĩnh sẽ đáp ứng.”

“Giết chết kẻ thù của ta, nữ pháp sư Quỷ Quốc!” Yomi lạnh lùng híp mắt lại: “Và phá vỡ phong ấn tại Đầm Lầy Quốc, đoạt lại cơ thể ngài Mouryou giúp ta.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận