Đạo Chu

“Khụ, khụ...” Bàn tay đặt ở miệng mình, Naruto liên tục ho khan vài cái. Hắn lấy lại trấn tĩnh. Ánh mắt trở nên tĩnh lặng và thanh triệt nhìn về phía đám người. Một nụ cười tràn đầy ánh mặt trời làm cho mọi người thở ra một hơi dài. Khoé miệng hai bên Naruto hơi kéo lên, hắn bắt đầu thuyết phục: “Vừa rồi do tôi quá kích động cứ nghĩ đến sẽ có người phá huỷ nền dân chủ của Phong quốc mà tâm trạng trở nên không được tốt lắm. Tôi hy vọng mọi người có thể tha thứ cho sự thất lễ của tôi vừa rồi. Các vị ở đây, ai có câu hỏi gì không? Tôi đều sẽ giải đáp lần lượt!”

Một người đeo kính mặc bộ quần áo giống như một nhà báo. Hắn đưa tay lên cao muốn đưa ra ý kiến. Người thanh niên này có hai vệt tím ở bên mặt cùng với mái tóc màu trắng. Naruto cảm giác được người thanh niên này khá quen thuộc nhưng không biết ở đâu. 

Chiếc microphone đưa đến miệng người thanh niên tóc trắng, hắn cầm lấy microphone bắt đầu hỏi chuyện: “Ngài Dan nói chế độ dân chủ được Phong quốc được lập nên với ba đảng dân chủ, cầm quyền và bảo thủ. Nếu như ngài nói vậy sẽ có ba đảng thay nhau cầm quyền Phong quốc!?”

“Tất nhiên rồi!” Naruto nhàn nhạt mở miệng lên tiếng nói.

Người thanh niên tỏ ra nhăn mày một cái, hắn cầm microphone đưa ra nghi vấn: “Ngài Dan... tôi thực sự không hiểu một chế độ ba đảng và một chế độ một đảng như các vị có gì khác nhau. Đều không phải tiến hành lấy dân làm chủ bầu phiếu sao? Như vậy chỉ cần là một đảng được rồi, đâu cần thiết có ba đảng tồn tại.” Trầm mặc một chút, người thanh niên tiếp tục hỏi chuyện: “Hơn nữa, hai đảng còn lại còn đặc biệt độc quyền cho đại gia tộc cùng với những nhà giàu có. Nghe nói trường cầm quyền còn có thể dùng tiền mua điểm, điều này có phải hay không có điều không ổn. Nó chẳng phải vi phạm ý nguyện dân chủ như ngài Dan nói sao?”


“Đúng vậy, tại sao lại cần ba đảng?” “Một đảng không tốt rồi sao?” “Tại sao lại co ba đảng hơn nữa còn phân biệt như vậy?” “Thế mà dân chủ sao?” Tiếng ồn ào bắt đầu ở trong phía dưới cử tri phát ra.

“Anh có một câu hỏi rất thông minh, anh bạn phóng viên ạ!” Naruto híp mắt nhìn về phía người thanh niên đang đeo máy chụp ảnh. Bây giờ thì hắn đã biết được người thanh niên phóng viên này là ai. Hai tay Naruto mở rộng lên cười nói tiếp: “Có vẻ như tất cả mọi người ở đây đều cho rằng như vậy. Vậy tôi trả lời cho mọi người lý do như sau.”

“Không chỉ Phong quốc mà tất cả quốc gia khác đều có tình hình trung như vậy!” Naruto hơi nghiêng đầu nhún vai. Nụ cười trên mặt hắn giống như ánh mặt trời xinh đẹp: “Các quốc họ thường phân chia giai cấp khác nhau tuy nhiên không có quá nhiều rõ ràng. nếu nói là giai cấp thì cũng không hoàn toàn đúng...” Bàn tay Naruto đưa lên sờ cằm rồi gật đầu một cái nói: “Nếu nói là ba lớp người khác nhau thì đúng hơn. Giống như Phong quốc cũng có đó là những gia tộc lâu năm tồn tại từ chiến quốc thuốc về một lớp. Những gia tộc giàu có và những thương nhân mới nổi thuộc về lớp thứ hai. Cuối cùng là những người dân có thu nhập từ kém đến trung bình khá một chút thuộc về lớp cuối cùng.”

“Mọi người ở đây có rất nhiều người cho rằng chỉ cần một chế độ đảng nắm giữ Phong quốc là được rồi!” Naruto nhún nhún vai cười nói tiếp: “Tôi cũng không phủ nhận được một chế độ chính trị sẽ đảm bảo cho Phong quốc gia ổn định hơn, sẽ không có bất ổn về chính trị. Giai đoạn đầu phát triển Phong quốc quả thực rất thích hợp thế nhưng...”


“Các vị có lẽ không biết một điều. Quyền lực là một loại độc dược ăn mòn tâm trí con người...” Tiếng thở dài ra từ miệng Naruto khe khẽ phả ra ngoài. Hai tay hắn thói quen ôm ngực lắc lắc đầu: “Có lẽ sẽ có rất nhiều người trở thành đảng cầm quyền, tâm nguyện ban đầu đều là mang cho Phong quốc ấm no và hạnh phục. Thế nhưng sau này, ai giảm bảo đảm họ vẫn sẽ vì dân chúng mưu lợi. Ai sẽ đảm bảo họ không vì tư lợi của mình mà cân nhắc con cháu mình lên thay. Cái từ suy đồi về đạo đức cùng với từ con ông cháu cha rất hợp cho những người như vậy. Tôi biết có rất nhiều các vị ở đây đều cho rắng tôi nói không chính xác, có rất nhiều người thực sự vì dân chúng Phong quốc mà mưu cầu. Thế nhưng có mấy ai giảm ở đây nói lời thực lòng nếu như một ngày mình trở thành người nắm giữ Phong quốc có khi là chủ tịch nước. Vậy các vị không hy vọng con cháu mình trải qua một cuộc sống tốt hơn, làm công việc to hơn.”

“Hà...” Lại tiếng thở dài ra từ miệng Naruto: “Ngay cả chính bản thân tôi cũng không dám nói mình sẽ không bị quyền lực ăn mòn. Chính bản thân thôi cũng hy vọng mình sẽ mưu cầu cho người thân của mình, bạn bè của mình, họ hàng của mình nếu có được một cuộc sống tốt hơn.” Bàn tay hắn gạt ra: “Chế độ ba đảng mặc dù khiến cho chế độ chính trị có vài phần bất ổn. Thế nhưng nó sẽ tối đa ngăn cản được quá trình tham ô tham nhũng cùng với tình trạng cha giúp con lên chức, ông giúp cháu lên chức... Thời gian sẽ chứng minh tất cả những gì mà tôi nói ở đây!”

“...” Mọi người ở dưới đài nghe được những lời này thì lâm vào trầm mặc. Tất cả mọi người theo đó nhìn về phía nhau bắt đầu ồn ào xì xào bàn tán với nhau.

“Tôi có ý kiến!” Một người phóng viên béo tốt đội một cái mũ, hắn có khuôn mặt chữ điền và mũi khá to. Chiếc microphone lại được chuyển đến tay của hắn, hắn lập tức mở miệng hỏi: “Thời gian trước đây, dòng họ hoàng tộc Phong quốc từng bị thảm sát không còn có người sống sót. Nhiều lời đồn đãi rằng trước đây Kazekage đệ tứ trị vì, lãnh chúa Phong quốc đã cắt giảm binh khí. Thời điểm ngài Kazekage đệ ngũ Pakura từ Thuỷ Quốc trở về trùng hợp với ngày thảm sát hoàng tộc Phong quốc. Đã có những tin đồn rằng đây hết thảy là có người chủ trì sau màn. Ngài có gì về ý kiến này?”


“Tôi chưa vội phỏng đoán về việc này!” Naruto cầm lấy microphone lại bắt đầu trả lời câu hỏi này: “Với một sứ đoàn Phong quốc tôi cũng không võng đoạn. Thực tế thì việc này gây ra bởi tổ chức lính đánh thuê Akatsuki. Mà Akatsuki thuộc về Vũ quốc, rất có khả năng đây là một kế hoạch chính trị nào đó của Vũ quốc tạo ra. Dù sao thực lực Vũ quốc đủ để năm quốc gia kiêng kị. Nó rất có thể trở thành đại quốc thứ sáu trên thế giới Shinobi.”

“Vậy sự trở lại Pakura... vừa trùng khớp với thời điểm này.” Vị phóng viên kia tiếp lời hỏi: “Dường như có một tin xác nhận rằng Pakura từng có một cuộc đảo chính tại làng Cát. Không biết ngài nói sao về sự kiện này?”

Ánh mắt Naruto híp lại và trở nên nguy hiểm nhìn về phía người nam nhân này. Hắn thấy được người nam nhân này theo bản năng lùi bước. Naruto thấy vậy chỉ hơi mỉm cười nói: “Thực ra chuyện này phải nói đến nhiều năm trước. Khi mà một vài trưởng lão trong làng vì quá sợ hãi danh vọng Pakura mà đã cấu kết với ngoại quốc đem Pakura bán ra ngoài cho làng Đá. Thế nhưng Pakura đã được làng Sương Mù chúng tôi cứu giúp...” 

“Mizukage đệ tứ đời trước nhiều lần muốn bức bách Pakura trở thành ninja làng Sương Mù phục vụ cho đệ tứ thế nhưng Pakura đã kiên quyết từ chối!” Hai vai Naruto nhún nhún cười nói: “Thực sự Mizukage đệ tứ đã làm một số thí nghiệm lên cơ thể Pakura. Chính vì điều này mà tôi ở đây chân thành xin lỗi các vị!” Naruto cúi đầu xuống về phía mọi người: “Hẳn mọi người có nghe thấy được một số điều hắc ám của các làng. Điều này cũng không ngoại lệ với làng Sương Mù khi làng Sương Mù có cái tên làng Sương Mù máu. Điều này chỉ được thay đổi khi vợ tôi Terumi Mei trở thành Mizukage đệ ngũ.”

“Sau khi lên nắm quyền không được bao lâu thì...” Lời nói nửa thật nửa giả từ miệng Naruto phát ra: “Cô ấy đã muốn thiết lập một mối quan hệ lâu dài với Phong quốc và làng Cát. Chính vì vậy mà Pakura mới trở về làng Cát. Còn sự thật về việc đảo chính không thể nói như vậy. Chúng tôi đã nắm giữ chứng cứ liên quan đến vài vị trưởng lão thông đồng địch quốc và đã đem chứng cứ giao đến trong tay hai vị trưởng lão Ebizo và Chiyo.” Hai lão già nhìn về phía Naruto mỉm cười gật đầu một cái: “Còn Pakura trở thành Kazekage đệ ngũ hoàn toàn là mọi người nhất trí bầu ra.”


“...” Vừa nói đến đây thì Naruto cười nói: “Kazekage hoàn toàn là thuận theo ý nguyện của mọi người mà trở thành Kazekage. Sẽ không có bất cứ người nào trở thành Kazekage nếu như không có số phiếu của ninja làng Cát. Nếu như Kazekage có làm bất cứ điều gì tổn hại đến Phong quốc sẽ có một cuộc tổng bầu cứ phế truất Kazekage và sau đó một cuộc tổng tuyển cử ở làng Cát sẽ diễn ra để bầu ra Kazekage mới. Trong thời gian này, Pakura vị anh hùng của làng Cát sẽ nắm giữ chức Kazekage ở đây. Nếu có một ngày cô ấy không thích hợp đảm nhiệm Kazekage, mỗi phiếu các vị đều sẽ quyết định số phận của cô ấy đó!” Vừa nói Naruto nở nụ cười với mọi người.

“Thật sao?” Một người trong đám người lớn tiếng kinh ngạc hô lên.

“Tất nhiên rồi!” Naruto cười nói: “Thế nhưng điều kiện kiên quyết là người bạn vừa mở miệng nói chuyện trở thành ninja làng Cát. Chỉ có ninja làng Cát mới có quyền được bầu cử Kazekage mới. Đây là đặc quyền mà những ninja làng Cát, người bảo vệ Phong quốc đạt được. Nếu muốn có vinh dự được bầu cử Kazekage vậy bạn hãy trở thành ninja làng Cát chiến đấu và bảo vệ Phong quốc đi!”

“...” Tiếng bàn tán xì xào kinh ngạc trong đám người vang lên. Tất cả đều bàn tán không ngừng. Tất cả hành động này rơi vào mắt Naruto đều làm cho hắn vui mừng. Đây chỉ là kế hoạch đầu tiên mà Naruto nắm bắt mà thôi. Nếu như thanh công thì hắn có thể đạt được một chế độ hoà bình mới. Thứ mà Naruto hằng mong muốn cùng với mê mang.

Thế nhưng bản thân Naruto không biết được tại làng Cát lúc này, hai bóng dáng nho nhỏ đi trong đám cát bụi. Hai người lẳng lặng âm u như một bóng ma chiều hướng làng Cát cất bước mà đi. Bộ quần áo màu đen với những đám mây đỏ thực sự nổi bật được khoác trên người họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận