Trong phút chốc thời gian như yên lặng, Naruto mở to mắt mang theo nét kinh ngạc nhìn về phía người nam nhân ninja làng Cỏ đầy. Trên mặt của ninja làng cỏ đã rách ra lớp da để hiển lộ bộ mặt bên trong. Cả thân thể hắn uốn lượn như rắn trong khi cái lưỡi vươn dài ra dùng kim tiêm đem chất lỏng kỳ quái truyền vào cánh tay Naruto.
Phập!
Người ninja làng Cỏ trực tiếp lui về phía sau. Vẻ mặt Naruto đã biến thành kinh hoàng nói: “Ngươi đã tiêm gì vào trong cơ thể ta.” Ánh mắt Naruto biến thành âm trầm, bàn tay hắn đưua lên trên đỡ bàn tay bị ninja làng Cỏ tiêm vào chất lỏng. Chiếc kim tiên lúc này đã rời đi cánh tay hắn rơi phịch xuống phía dưới mặt đất.
“Một món quà nhỏ mà thôi, hy vọng Naruto-kun có thể nhận được món quà ta dạnh cho cậu!” Giọng nói khàn khàn từ miệng ninja làng Cỏ. Bàn tay trắng nhởn vươn ra dựt đi tấm da đang dán trên khuôn mặt hắn. Một khuôn mặt hơi gầy gò với đôi mắt như mắt rắn hiển lộ trước mặt Naruto.
“Nữ nhân!?” Naruto kinh ngạc hô lên. Vẻ ngạc nhiên hiển rõ trên mặt hắn Ngay sau đó hắn lên tiếng hỏi: “Ngươi... không phải thí sinh. Ngay từ đầu... A....” Hắn còn chưa phản ứng được thì bàn tay truyền tới cảm giác làm Naruto hét thảm một tiếng. Toàn bộ dọc theo cánh tay hắn bắt đầu nổi gần xanh trông vô cùng dữ tợn. Vết thương trên cánh tay đó cũng với lấy tốc độ kinh khủng nhanh chóng liền lại. Hắn gào lên một tiếng đau đớn và gân xanh trên trán cũng nổi lên. Hai hàm răng nghiến chặt phát ra tiếng ken két, cả người hắn đổ đầy mồ hôi.
“Thật thông mình, Naruto-kun. Ta là Orochimaru, hy vọng cậu có thể thành công tiếp nhận món quà ta dành cho cậu. Nếu cậu sống sót, cậu có thể dành được một sức mạnh bất ngờ!” Hai tay ninja làng Cỏ ôm trước ngực và dùng giọng khàn khàn nói với Naruto: “Naruto, trong mắt câu, ta nhìn thấy hận thù và oán giận. Ta biết cậu khao khát sức mạnh đến nhường nào.”
Cả thân thể Naruto run lên dữ dội, mồ hôi tràn trề. Bàn tay Naruto đưa lên chạm vào giữ lấy cánh tay đang sưng to tướng và đỏ ửng và vẫn cái âm thanh khàn từ miệng Orochimaru phát ra: “Hãy để thù hận trong cơ thể cậu trội dậy vì nó sẽ mang cho cậu sức mạnh để sống sót. Thế nào, chẳng lẽ cậu không muốn trả thù những kẻ gây ra lỗi đau cho cậu. Cậu cam lòng chết đi để trơ mắt những người đó sống vui vẻ và cười một cách hạnh phúc sao. Trong khi đó cậu lại không thể làm gì cả? Cậu đành lòng sao? Chấp nhận sức mạnh ta ban cho cậu, chỉ có nó mới có thể cho cậu trả được thù.”
“A...” Cái chất lỏng ở trong cơ thể Naruto tiến vào trái tim sau đó theo hệ tuần hoàn tràn lan khắp ngươi Naruto. Chúng lan tràn khắp toàn thân Naruto khiến cho hắn cả người nóng rát đau đớn giống như hàng vạn con kiến đang gặm nhấm cơ thể hắn. Thân thể hắn phát ra run rẩy và một tiếng thét như dã thú ngay sau đó gục ngã lên trên mặt đất.
“Ồ...” Orochimaru tiến về phía Naruto, đôi mắt rắn quét qua thấy được cả người thằng nhóc đã chảy đầy mồ hôi. Khoé miệng nhếch lên, hắn đưa tay lên đem bàn tay đang phát ra ánh sáng màu xanh bao trùm lên cánh tay đồng thời dò xét cơ thể cậu. Đôi mắt Orochimaru càng ngày càng sáng. Hắn nhếch miệng cười gằn: “Thành công!? Đây là... chẳng lẽ là...”. Mừng rỡ hiện rõ lên trên khuôn mặt Orochimaru. Cái miệng hắn há ra, đầu hắn vươn dài giống như một cái đầu rắn trực tiếp cắn vào bả vai Naruto?
Một dấu răng xuất hiện trên cổ Naruto, Orochimaru phát ra âm thành khàn khàn: “Naruto-kun đừng có chết a, nếu không thật là quá đáng tiếc. Vì Naruto là người thứ hai có thể hoàn mỹ dung hợp tế bào Mộc Độn đây. Không... so với thí nghiệm phẩm trước, Naruto, ngươi mới là sản phẩm hoàn hảo. Thứ trước đó chỉ là phế phẩm mà thôi. Naruto, ta chờ người thức tỉnh mang cho ta niềm vui lớn đây!” Vết cắn trên người Naruto hoá thành hình dáng ba viên câu ngọc màu đen. Orochimaru cười lạnh lùng xách Naruto lên vai.
“Naruto, tên ngốc này…… Ngàn vạn lần không thể chết a!” Ôm Sakura đã bị dọa choáng váng, Sasuke nhắm chặt môi dùng ra tốc độ nhanh nhất hướng về tháp trung ương chạy tới. Sasuke cũng lo lắng Naruto nhưng cũng hiểu ro mình ở lại cũng chỉ sẽ cho Naruto thêm phiền toái.
“Sasuke, chúng ta bỏ lại Naruto như vậy Naruto rất có thể sẽ giết chết a.” Sakura rốt cuộc từ kinh sợ trong sát khí của Orochimaru khôi phục lạinhưng lại lo lắng tính mạng Naruto. Sakura ở trải qua nhiệm vụ Ba quốc sau cũng trưởng thành không ít.
“Ta biết nhưng chúng ta tình trạng này căn bản không thể giúp Naruto việc gì. Naruto tranh thủ thời gian cho chúng ta chạy thoát, hiện tại chúng ta muốn chạy nhanh tìm được một địa phương an toàn, làm Naruto không băn khoăn chiến đấu.” Sasuke cũng hy vọng chạy nhanh tìm cái địa phương an toàn đem Sakura dàn xếp hảo, chính mình đi trợ giúp Naruto. Tộc Uchiha cao ngạo làm Sasuke vô pháp buông xuống Naruto như thế.
Tuy nhiên khi Sasuke tìm được một chỗ địa phương đủ xa đang muốn dừng lại nghỉ ngơi thì sau lưng một âm lãnh khàn khàn truyền đến “Ha hả a…… Sasuke-kun, nguyên lai các ngươi vẫn không có chạy xa a! Điều này thật có chút uổng phí Naruto-kun liều chết vì các ngươi đổi lấy thời gian nga!”
Nghe được thanh âm Orochimaru, lông tơ Sasuke lập tức dựng lên, lưng một trận lạnh giá. Đột nhiên Sasuke quay đầu lại thấy Orochimaru xuất hiện. Mặc dù khuôn mặt khác biệt nhưng giọng nói và bộ dạng hiển nhiên không sai. Hắn chính là người đã tấn công đám người bọn họ, Sasuke chắc chắn điều này.
Đồng tử co rụt lại, trong lòng Sasuke kinh sợ. Ý thức chiến đấu cao làm cho Sasuke từ trong kinh hoàng lập tức lấy ra được bình tĩnh. Bàn tay hắn vươn ra trực tiếp đem Sakura ném ra ngoài đồng thời rút ra thanh kunai bắn mạnh về về phía Orochimaru.
Orochimaru ngoảnh đầu sang một bên tránh thoát Sasuke bắn ra phi tiêu sau đó đứng ở tại chỗ đánh giá Sasuke! Sasuke híp lại đôi mắt nhìn về phía thứ trên lưng Orochimaru. Đôi mắt Sasuke theo đó liên tục co rút vài cái. Bản thân hắn lui ra phía sau mười mấy mét ngăn trở trước mặt Sakura, bản thân cảnh giác nhìn Orochimaru trầm giọng nói: “Ngươi, người …… Ngươi có thể đuổi theo chúng ta, vậy Naruto đã thua? Ngươi đã làm gì với Naruto rồi hả!?”
“Naruto-kun sao? Hắn đã cho ta một niềm vui lớn, với ta mà nói thật là một lễ vật tốt. Hắn xác thật bị ta đánh bại nhưng Naruto-kun so với ta đoán trước còn mạnh hơn. Tuy rằng ta đánh bại hắn nhưng cũng trả giá không nhỏ. Hơn nữa Naruto-kun không có chuyện gì, chỉ bị hôn mê đi mà thôi.” Đem trên vai Naruto ném tới trên mặt đất, xem bộ dáng bề ngoài dường như Naruto cũng chỉ bị hôn mê qua đi thôi.
Sasuke nhìn Naruto lâm vào hôn mê xem ra Naruto không có nguy hiểm đến tính mạng. Tuy rằng không rõ Naruto như thế nào nhưng Naruto còn sống liền tốt rồi. Giọng nói Sasuke lạnh lùng quát lên: “Đồ khốn, rốt cuộc ngươi đối với Naruto làm cái gì!?”
“Haha... Sasuke-kun, kế tiếp ta muốn đưa ngươi một cái lễ vật. Mặc dù bị Naruto-kun làm mất không ít thời gian nhưng ta cũng phát hiện một ít đồ vật không tồi. Sasuke-kun, tới tiếp thu lễ vật của ta đi, ngươi sẽ thực thích nó. Hiện tại khiến cho ta thấy được thực lực của ngươi đi, Sasuke-kun.”
Sasuke một cái xoay người vòng quá Orochimaru đồng thời tung ra một cú đá cực nhanh. Đáng tiếc với tốc độ đó, Orochimaru có thể dễ dàng tránh nè đồng thời nụ cười lạnh: “Chỉ có như thế này là không có cách nào đánh bại ta, Sasuke-kun.”
“Hỏa độn: Thuật hào hoả cầu!” Hai tay Sasuke ấn với tốc độ cực nhanh trực tiếp phun ra một quả cầu lửa bắn về phía Orochimaru.
“Người làng Lá cũng nhanh, ta còn trước hạ chú ấn cho hắn đi.” Orochimaru không thèm để ý đến qủa cầu lửa bắn về phía mình nghĩ đến. Hắn có thể dễ dàng tránh thoát quả cầu lửa này.
Sasuke ở Orochimaru đang thất thần đem kunai trong tay ném về phía Orochimaru nhưng Orochimaru nhẹ nhàng lắc đầu tránh được Sasuke sau đó Orochimaru mở miệng cười nhạt: “Làm sao vậy, Sasuke-kun? Giận dữ quá mức đã làm ngươi liền sử dụng ám khí cũng quên cách dùng sao?”
“A, nhìn xem rốt cuộc ai sẽ không sử dụng ám khí đi!” Sasuke lại lần nữa lui ra phía sau vài bước, đôi tay giơ lên sau đó lôi kéo……
“Tư……” Một cái dây thép cực nhỏ xuất hiện ở trong tay Sasuke, căn dây thép này phi thường nhỏ nếu không phải bởi vì Sasuke ở lôi kéo căn dây thép này làm ánh sáng mặt trời chiếu ở mặt trên sinh ra một tia phản quang sẽ không bị người phát hiện!
Nhìn đến tay Sasuke xuất hiện dây thép Orochimaru phát giác không đúng muốn rời đi nhưng lại không cách nào nhúc nhích. Orochimaru không biết mình lúc nào đã bị một đám dây theo cuốn lấy không có cách nào di động!
“Đây là Sharingan thao phong xa tam đại đao.” Orochimaru có chút kinh ngạc nói “Thì ra là thế! Đoán trước nơi ta sẽ né tránh sao?”
“Đắc thủ!” Sasuke đem Orochimaru cố định ở trên thân cây đồng thời đem trong tay số căn dây thép cắn được trong miệng. Sasuke dùng đôi tay bắt đầu kết ra dấu tay cực kỳ phức tạp, chừng năm sáu giây lúc sau mới hoàn thành. “Hỏa độn: long hỏa chi thuật!” Sasuke mở to Sharingan, ngọn lửa đỏ rực từ trong miệng Sasuke bắn ra dọc theo dây thép trực tiếp bốc cháy lên lan tràn tới mặt Orochimaru.
“Oanh……”
Kịch liệt nổ mạnh cùng thiêu đốt, Orochimaru phát ra tiếng kêu thảm thiết. Thân mình hắn có một nửa người phía trên bị ngọn lửa nướng chín. Khói bốc ra đen kịt và mùi thịt nướng tởm lởm hiện ra.
“Hô……” Sasuke cảm giác cả người kiệt sức quỵ trên mặt đất. Hắn trừng trừng mắt nhìn về phía trước, dây thép cũng rời miệng của hắn. Hơi thở dốc liên hồi từ miệng hắn phát ra. Sasuke tự hỏi: “Đã chết rồi sao?”
“Có thể sử dụng Sharingan tốt như vậy ở độ tuổi này!” Tuy nhiên giọng nói khàn khàn lại làm cho đám người dùng rợn. Cái đầu Orochimaru gục xuống đang từ từ ngẩng lên: “Ngươi quả không làm hổ danh gia tộc Uchiha! So sánh với anh trai ngươi Uchiha Itachi cũng không kém chút nào!”
“Cái gì, cư nhiên còn sống!?” Sasuke không thể tin tưởng nhìn Orochimaru phía trước mặt mình hô lên. Bàn tay Sasuke khẽ siết chặt với nhau, gân xanh trên lòng bàn tay hiện lên trông dữ tợ như những con run rắn xuất hiện trên mu bàn tay: “Ngươi... ngươi là ai? Tại sao lại biết hắn?”
“Tên ta là Orochimaru! Nếu ngươi tưởng gặp lại ta nói vậy hãy thông qua cuộc thi Chuunin này đi.” Giọng nói Orochimaru phát ra khàn khan, hai tay hắn ôm trước ngực, đôi mắt tràn đầy hứng thú nhìn về phía Sasuke. Bất chợt, cổ Orochimaru trực tiếp vươn dài ra giống như một con rắn cắn lên cổ Sasuke: “Sasuke-kun, tiếp thu ta lễ vật đi.”
“Sasuke-kun, rốt cuộc ngươi đối bọn họ làm cái gì!?” Nhìn thấy Sasuke che lại cổ, giọng điệu kêu thảm thiết, bộ dạng thống khổ, Sakura cảm thấy chính mình sắp hỏng mất.
“Haha... ta không phải đã nói qua sao, là một món quà sắp chia tay.” Nụ cười Orochimaru cực kỳ lạnh lẽo, hắn tiếp tục nói: “Ta tin tưởng Sasuke-kun sẽ thích chúng” Orochimaru cười âm hiểm, thân hình dần dần chìm vào cây rồi biến mất. Âm thanh vẫn vang vọng “Cô nhóc đáng thương, ngươi căn bản không hiểu bọn họ. Bọn họ nhất định sẽ tìm đến ta bởi vì bọn họ khát vọng lực lượng. Trong ánh mắt bọn họ có cừu hận, ngươi căn bản không thấy được.”
“A!” Tiếng Sasuke kêu càng lúc càng thảm thiết, cuối cùng hắn kiên trì không được ngã gục xuống đất hôn mê bất tỉnh.