Đạo Chu

Lúc này buồn bực nhất chính là Khu Thi Ma. Bản thân hắn không rời đi Đại Việt bao lâu thì nhận được tin từ Thiên Trạch đến Hàn quốc chờ đợi. Đồng thời cũng cho phép Khu Thi Ma ở thành Tân Trịnh nghỉ phép một tháng. Điều này làm Khu Thi Ma cảm giác được trong lòng có chút buồn bực. Thế nào vừa mới đi không bao lâu đã có tin tức như vậy từ Thiên Trạch.

Hai ngày sau, Đại Việt lại xảy ra sự kiện động trời. Một lượng lớn quân dược vũ khí bị người trộm mất. Long Thiên Đế vì vậy nổi trận lôi đình. Đồng thời tuyên bố nhất định phải tìm ra thủ phạm đã ăn cắp đống vũ khí của Đại Việt. Sáu nước lớn cũng vì tin tức này mà trở nên có vài phần bất an. 

Thiên Trạch cũng không có rảnh rỗi mấy. Một tháng này, Nguyệt Thần cũng không thiếu lén lút tìm Thiên Trạch. Nguyên nhân bởi vì nàng bị thương, nàng lấy cớ như vậy để gặp Thiên Trạch. Với thương thế đó e rặng đúng là phải nghỉ ngơi một tháng. Song nàng sớm đã bị Thiên Trạch chữa thương khỏi hẳn. Bất quá, Thiên Trạch đau đầu nhất vẫn là dường như Diễm Linh Cơ cùng Phi Yên thi thoảng dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía Thiên Trạch giống như các nàng sớm đã phát hiện điều gì. Nó làm đầu Thiên Trạch to như cái đấu.

Bất quá, một tháng sau tin tức còn động trời hơn. Triệu Gia chính thức đăng cơ trở thành Triệu Vương mới của Triệu quốc. Triệu Vương Yển mặc bệnh qua đời, trước khi chết truyền ngồi cho Triệu Gia. Nhiều nguồn tin cho thấy được Triệu Gia chính là soán vị, giết chết phụ vương, giết chết huynh đệ ngay cả vương thúc uy hiếp đến ngai vị của mình cũng không bỏ qua.

Một lượng lớn vũ khí Triệu Gia sở hữu đều bắt nguồn từ Đại Việt. Trước sự chất vấn của Đại Việt, Triệu quốc nói mình cướp được số vũ khí này từ tay tàn dư của Sở quốc. Đồng thời mượn tay Lý Mục tấn công Sở quân ở Đại Huyện đem đầu Hạng Yên dâng cho Long Thiên Đế đồng thời đem vũ khí trả lại cho Đại Việt cùng lúc cúi đầu xưng thần với Đại Việt.


Sau sự kiện Triệu Gia trở thành Triệu Vương sau mười ngày, Hàn Phi cùng với Khu Thi Ma chính thức đi sứ Tần Quốc trở về. Họ đem toàn bộ các Đạo Văn Sư tìm được mặc dù các Đạo Văn Sư hiện nay đã chết. Tần Vương đem việc này đẩy vào trong tay La Bất Vi. Từ đây La Bất Vi trực tiếp bị xử trảm giao cho Đại Việt. Để chuộc lỗi, Tần Vương dùng ba mươi thành trì cùng với dân chúng của ba mươi ba thành gần biên cảnh Đại Việt giao cho Đại Việt đế quốc. Tần Quốc giảm mạnh về diện tích song đối với Tần quốc lại không có thương gân động cốt chút nào.

Ngồi trong đại điện Đại Việt cung, Thiên Trạch nhìn về phía Hàn Phí. So với hơn một năm trước thì Hàn Phi cũng không thay đổi. Tất nhiên Hàn Phi cũng không nhận ra được thân phận của Thiên Trạch. Khuôn mặt Thiên Trạch theo đó nở nụ cười ấm áp như thái dương đối với Hàn Phi: “Không hổ Hàn Phi của Hàn quốc, ta đã từng nghe nhiều về khanh. Lần này, nhiệm vụ khanh làm tốt lắm, ta sẽ theo thoả thuận đem ba thành Tần quốc giao cho Hàn quốc...”

“Thần không dám!” Hàn Phi lúc này đối với Thiên Trạch chắp tay khẽ mỉm cười nói: “Nếu như không phải đứng phía sau lưng Đại Việt đế quốc, thần sao có thể dễ dàng lấy được ba mươi ba toà thành từ tay Tần quốc. Công này, thần không dám nhận. Chỉ hy vọng Thiên Đế có thể làm một việc cho dân chúng Hàn quốc, thần đã vô cùng cảm kích.”

“...” Thiên Trạch ẩn ẩn nghe được ý của Hàn Phi. Hàng lông mày Thiên Trạch theo đó nhăn xuống, hắn nhìn về phía Hàn Phi và hơi nghiêng đầu nói: “Khanh muốn từ chối ba thành Tần quốc để đổi lấy một lần điều kiện từ ta!?”


“Thần không dám!” Hàn Phi chắp tay đối với Thiên Trạch một lần. Một tay để bụng, một tay chìa ra. Đối với việc đứng giữa đại điện, Hàn Phi không có chút đổi sắc. Dáng vẻ vẫn là tự tin như vậy: “Dù không có Hàn Phi thì Thiên Đế cũng có thể đoạt được những thành thị của Tần quốc. Mặc dù Tần quốc là một đại quốc nhưng sao có thể so sánh được với Đại Việt. Thần chỉ ngôn luận thiện biện mà thôi. Đâu có thể so sánh được với Thiên Đế. Thần thường nghe dân chúng Đại Việt nói Thiên Đế đại nhân chính là thần linh chuyển thế, yêu dân như con, luôn lo trước cái lo của dân chúng, luôn vui sau cái vui của dân chúng!”

“Dừng...” Thiên Trạch đưa tay lên vội vã ngăn lại Hàn Phi: “Thay vì khen ngợi ta bằng những lời nói đường mật như vậy, ta hy vọng khanh có thể trực tiếp đưa ra yêu cầu của khanh. Chỉ cần yêu cầu không quá khó khăn, ta có thể đồng ý với điều này!”

Hàn Phi không nghĩ tới Thiên Trạch lại ra vấn đề như vậy. Ngay lập tức hắn chắp tay đối với Thiên Trạch nói: “Thần cả gan hy vọng Thiên Đế có thể vì dân chúng Hàn quốc mà cung cấp cho Hàn quốc phân bón của Đại Việt! Hàn quốc nguyện ý lấy giá cả cao hơn ba thành mua lấy phân bón của Đại Việt!”

Đám đại thần đều nhìn về phía Thiên Trạch giống như đang chờ đợi điều gì. Những đại thần ở nơi này đều là người của Thiên Địa giáo, họ cho rằng Thiên Trạch chính là thần minh là thiên tử. Hết thảy họ sẽ nghe theo Thiên Trạch. Nếu như một ngày Thiên Trạch làm ra tổn hại lợi ích không như Thiên Địa giáo đã đưa ra thì sẽ là một chuyện khác.


Nếu như cung ứng thương phẩm phân bón cho Hàn quốc chẳng khác nào nắm giữ nền kinh tế Hàn quốc cả. Hơn nữa, Thiên Trạch lúc này trầm ngâm một chút sau đó mở miệng nói: “Được thôi, giá cả cũng không cần tăng cao ba thành. Ta sẽ bán cho Hàn quốc với giá bằng với giá bán ở Đại Việt. Tuy nhiên ta có hai điều kiện.” Nghe thấy vậy Hàn Phi vô cùng mừng rỡ, sự mững rỡ này hiện khá rõ trên mặt Hàn Phi. Thiên Trạch cũng theo đó lên tiếng nói: “Thứ nhất, Hàn quốc phải báo cáo thổ địa lên cho chúng ta. Chúng ta sẽ cho người kiểm tra đảm bảo không có sai sót sẽ bán cho Hàn quốc. Lượng phân bón bán cho Hàn quốc sẽ căn cứ số thổ địa đất mà cung ứng. Thứ hai, ta sẽ đưa người dạy dỗ kỹ thuật cho Hàn quốc nhưng đồng thời Hàn quốc phải tuyên truyền cho toàn bộ dân chúng Hàn quốc. Đây là đặc ân của ta dành cho toàn bộ dân chúng Hàn quốc khi thấy dân chúng Hàn quốc đói khổ. Người của ta ở Hàn quốc cũng sẽ thay ta tuyên truyền việc này. Các ngươi sẽ không phản đối việc này đúng không?”

Lập tức Hàn Phi rơi vào suy tư, đến cuối cùng hắn hơi cúi đầu và thở ra một hơi dài. Bàn tay hắn chắp lại đối với Thiên Trạch nói: “Thần thay mặt toàn dân chúng Hàn quốc cảm tạ đặc ân của Thiên Đế!” Rõ ràng Hàn Phi nhìn thấy được dã tâm của Thiên Trạch song Hàn Phi lại không thể không làm. Rõ ràng biết đây là một cái bẫy nhưng Hàn Phi cũng không thể không nhẩy. Chỉ như vậy hắn mới có một chút cơ hội thay đổi Hàn quốc.

Trở về Hàn quốc, Hàn Phi không có nhận lấy bất cứ toà thành nào. Song Hàn Phi không có bị Hàn Vương trách móc, ai bảo vì Hàn Phi là huynh trưởng của Hàn Vương đây. Hơn nữa, lần này Hàn Phi lại có thể mang lại lợi ích lớn vì mang về phân bón cho Hàn quốc. Phải biết rằng chỉ có ở Đại Việt mới có phân bón.

Thời gian lại một chút trôi qua, mùa đông qua đi tiến vào mua xuân. Ở trong đầu năm này, Thiên Trạch cũng đưa ra hàng loạt chính sách làm cho cả Đại Việt dậy sóng. Đó là hôn nhân chế độ nhất phu nhất thê. Thứ hai, mỗi phu thê chỉ có thể có hai hài tử. Thứ ba, hài tử có thể theo họ bất cứ ai là nam hoặc nữ. Bất quá hài tử theo họ mẫu thân sẽ được giảm thuế.


Đồng thời cũng đưa ra hình phạt với người kết hôn với hai người thê tử trở nên hay sinh hài tử thứ ba. Những người như vậy sẽ bị mất đi quyền công dân. Đặc biệt có những hình phạt về tiền tài và thuế. Đối với những người vi phạm sẽ phải đóng thuế với mức cao hơn rất nhiều. Chính sách này ban bố đã gây ra phẫn nộ và sóng nhiệt toàn bộ Đại Việt.

Ngoài ra có luật về hôn nhân, đối với nữ nhân chỉ có thể kết hôn từ mười sáu tuổi trở lên, đối với nam nhân là mười tám. Phạt nặng đối với những người vi phạm. Đặc biệt cũng tuyên bố Đạo Văn học viện ra đời một loại chú ấn gọi là chú ấn trinh tiết. Đế quốc đề cao sự trung trinh của tình yêu nam nữ. Nó khiến cho toàn bộ Đại Việt chấn động.

Quyền công dân trong đó có một số quyền liên quan đặc biệt đó chính là bỏ phiếu. Người không có quyền công dân không có tư cách đi bỏ phiếu. Đặc biệt, Long Thiên Đế tuyên bố chính thức thành lập nội các gồm một trăm người. Nội các sẽ do dân chúng có quyền công dân Đại Việt tới tiến hành bầu cử. Điểm vô cùng quan trọng ở đây đó là nội các có quyền phế đi chức vị người cầm đầu Đại Việt cũng là chức vị Thiên Trạch sẽ nắm giữ hiện nay Long Thiên Đế.

Long Thiên Đế cũng chính thức thành lập một trường đại học chính trị để tuyển nhận người tài vào bộ máy chính trị Đại Việt đế quốc tên học viện chính trị Đại Việt. Trong đó phân chia làm Thiên viện, Địa viện và Nhân viện. Tất cả đều được tuyển chọn và sáng lọc cùng với thi khi tiến vào học viện này. Chỉ có những người tốt nghiệp ra khỏi học viện mới chính thức được tuyển dụng. Đồng thời ba đảng Thiên đảng, Địa đảng và Nhân đảng cũng ra đời.

Đại biến cách đã khiến cho cả Đại Việt hoang mang lo lắng sợ hãi. Sáu nước còn lại vì chính sách này cũng chấn động không thôi. Họ không biết Đại Việt đang muốn làm cái gì. Để chấn an dân chúng, Long Thiên đế chính thức cùng với Diễm phu nhân tiến hành một cuộc phóng vấn trực tiếp. Trong cuộc phóng vấn, Thiên Trạch sẽ đem đầy đủ những thắc mắc của mọi người dân chúng trả lời một cách thích đáng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận