Đào Góc Tường FULL


Tiền Ngân Tử đang tận hưởng, tay bấu chặt lấy cánh tay Kỷ Diễm.

Cảm giác quá kích thích, cô theo bản năng nắm chặt tay anh.

Kỷ Diễm thấy cô thoải mái như vậy, tiếp tục dùng máy rung cọ vào cô bé của cô.
Khi nước đã chảy ra, anh cắm máy rung vào trong hang bí ẩn.
Dù máy rung không lớn bằng thứ của Kỷ Diễm, nhưng độ rung của nó kích thích từng thớ thịt bên trong cô.
Thấy Tiền Ngân Tử hưởng thụ, anh tiếp tục đưa sâu vào rồi rút ra.

Tiền Ngân Tử quá sung sướng, dùng chân cọ vào phần đũng quần của Kỷ Diễm, dán chặt lên chỗ nhạy cảm của anh.
Cô biết Kỷ Diễm không thể chịu đựng được lâu.

Bị chân cô cọ vài cái, phần đó của anh đã cứng lên.

Quần ngủ rộng rãi nhưng vẫn lộ rõ hình dạng cương cứng.

Cô tiếp tục dùng chân mơn trớn anh.

Kỷ Diễm cúi nhìn, sau đó đưa máy rung vào tay cô, bắt cô tự sử dụng nó.
“Em tự chơi đi, mười phút.”
Sau khi Kỷ Diễm mở đường, Tiền Ngân Tử không còn cảm thấy ngại ngùng nữa.
Cô nắm lấy máy rung, bắt đầu tự mình đẩy vào rút ra.

Nước từ trong cô chảy ra nhiều hơn, ướt cả ga giường.

Dưới mông cô đều là nước.

Thân thể quá nhạy cảm, chỉ mới một lúc đã chảy ra nhiều như vậy.

Cô ướt đẫm khiến cho bên trong ngứa ngáy.
Dù máy rung có thể giúp giảm ngứa, nó không thể sánh bằng thứ của Kỷ Diễm — ấm áp, thô cứng, chạm đến nơi sâu nhất trong cô, làm cô thỏa mãn.

Cô muốn có anh.
Kỷ Diễm quỳ xuống, cởi quần, bắt lấy chân Tiền Ngân Tử đặt lên quần lót của anh, để cô cọ vào.

Cô hiểu, anh cũng là loại người như vậy.

Thấy anh thích, cô vừa tự mình dùng máy rung, vừa dùng chân cọ vào anh, khiến quần lót của anh ướt đẫm.
Hai người đều động tình.

Tiền Ngân Tử cảm nhận được lòng bàn chân nóng dần lên, thứ của anh lại càng cứng và lớn hơn.
Nghĩ đến điều gì đó, cô nghiêm túc hỏi: “Mùa đông mình vẫn sẽ ở bên nhau chứ? Em phát hiện thứ này của anh còn ấm hơn cả máy sưởi.

Mùa đông chân em luôn lạnh, chẳng bao giờ đủ ấm.

Cái này có phải tốt hơn không?”
Cô nói về việc dùng chân anh để sưởi ấm.

Nhưng Kỷ Diễm lại nghe thành: “Mùa đông mình vẫn sẽ ở bên nhau.”
Cô đã nghĩ đến tương lai dài như vậy, dù hiện tại mới chỉ là mùa hè.

Anh vui mừng nhưng cố giữ vẻ điềm tĩnh, đáp lại rằng có thể.

Tiền Ngân Tử khen anh thật tốt.
Sau khi dùng máy rung được một lúc, không biết đã qua mười phút chưa, cô cảm thấy tay mình mỏi.
Cô rút máy rung ra, ngay lập tức nước từ bên trong phun ra, trào xuống.

Cô thở dốc, miệng dưới cũng nở to, giống như một dòng suối nhỏ tràn nước ra ngoài.
Kỷ Diễm nhìn cảnh đó, anh cởi quần lót, giữ lấy thứ của mình rồi đâm vào cửa động ướt át của cô.

Vừa cắm vào, cả hai đều cảm thấy mãn nguyện.

Kỷ Diễm nắm lấy eo cô, đột ngột tăng tốc, đẩy mạnh vào sâu bên trong cô.
Bên trong quá chật, quá ấm, quá ướt.

Anh yêu cảm giác này muốn chết, chỉ ước có thể mãi mãi chôn sâu trong cơ thể cô mà không rút ra.

Muốn chết trong cái ôn nhu hương này.
Tiền Ngân Tử bị anh đâm mạnh, người lắc lư theo nhịp độ.

Anh tách chân cô thành hình chữ M để thâm nhập sâu hơn.

Cô cảm thấy như cả linh hồn mình và anh đã hòa hợp.

Mỗi lần làm với anh đều quá sướng.
Nhìn thân thể Kỷ Diễm ép xuống, cô muốn hôn anh nhưng thấy vết thương trên môi anh vẫn chưa lành nên thôi.

Dù rất muốn nhưng cô vẫn kìm lại.


Động tác nhỏ này khiến Kỷ Diễm nghĩ cô đang đau lòng cho anh.
“Em đang đau lòng cho anh à?”
Tiền Ngân Tử lắc đầu, thật thà: “Không phải, miệng anh đang bôi thuốc, có mùi thuốc, em sợ nếm phải.”
Kỷ Diễm: “…”
Không hôn được, Tiền Ngân Tử đặt tay lên cơ bụng anh vuốt ve.

Cô quá thích chỗ này của anh.

Kỷ Diễm cũng nhận ra, mỗi lần hai người làm, cô đều thích vuốt ve cơ bụng anh.
“Em thích chỗ này à?” Kỷ Diễm hỏi.
Tiền Ngân Tử gật đầu.

Cảm giác chạm vào cơ bụng của anh thật tuyệt, cô có thể hiểu tại sao người ta lại thích cơ bụng của trai đẹp đến thế.

Cô cũng yêu chỗ đó.
Kỷ Diễm thấy cô thích nên thay đổi tư thế, dễ dàng bế cô lên.

Tiền Ngân Tử ngồi lên bụng anh, cơ thể dán sát vào cơ bụng anh.

Cô hiểu ý anh muốn làm gì, thầm nghĩ: Đúng là tên đàn ông dâm đãng, trăm phương nghìn kế quyến rũ cô.
Cô ngồi trên bụng anh, lỗ nhỏ áp vào cơ bụng.

Cô nhún mông, cọ xát cô bé vào cơ bụng anh.

Càng cọ càng thấy thoải mái, nhưng nước quá nhiều, làm ướt cả bụng anh.
Cô chơi đùa quá thoải mái, tự mình cọ đến cao trào, người dựa vào ngực anh thở dốc.
Kỷ Diễm lại thay đổi tư thế, làm cô quay lưng về phía anh, mông đối diện với anh.

Anh thích tư thế này, thích ngắm nhìn dáng vẻ phóng đãng của cô.

Sau khi cô lên đỉnh, tiểu h/u/yệt co thắt chặt lấy, khiến Kỷ Diễm suýt nữa bắn ra.

Anh rút ra, đeo bao cao su rồi tiếp tục lâm trận.
Khi cả hai đều đạt cao trào, anh bắn vào bên trong bao cao su, nhưng vẫn chưa rút ra ngay.


Anh ước có một ngày được bắn trực tiếp vào trong cô, không còn bị bao cao su cản trở, chắc chắn sẽ sướng hơn.

Nhưng hiện tại chưa được, vì anh chưa có danh phận.

Tiền Ngân Tử vẫn xem anh như bạn tình.
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, Kỷ Diễm đi tắm rửa.

Tiền Ngân Tử quá mệt không muốn động, chỉ lau qua loa.

Cô muốn kiểm tra điện thoại xem có tin nhắn nào chưa đọc, sau đó phát hiện Ngụy Tiêu gửi cho cô một đống tin.
Cô im lặng.

Ngụy Tiêu, dù trước đây hay bây giờ, vẫn là một tên chó má.
Lúc trước anh ta đã như một con chó, giờ lại trở thành một kẻ hạ mình nịnh nọt.

Cô không ngờ anh ta có thể nhắn những lời như thế này.
Càng đọc, tâm trạng Tiền Ngân Tử càng phức tạp.
Liệu Ngụy Tiêu có thật sự yêu cô không? Hay chỉ là sau thời gian bên nhau mới dần dần nảy sinh tình cảm?
Nếu không phải, thì thật sự chỉ là một gã đàn ông ti tiện.

Trước đây không yêu, nhưng khi cô muốn chia tay, lại bảo là yêu.
Có lẽ anh ta đã quá quen thuộc với cô, khi chia tay mới cảm thấy không quen, từ đó nhầm lẫn giữa sự ỷ lại và tình yêu.

Sau cùng, ngoài cô ra thì ai có thể chịu đựng những thói xấu của anh ta chứ? Tuy nhiên, Tiền Ngân Tử chịu đựng được Ngụy Tiêu vì cô không yêu anh ta.

Nếu yêu sao cô có thể chấp nhận được chứ?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận