Lại nghĩ đến Tần Ánh Tuyết trong phủ Thừa tướng, người hết lòng hết dạ vì Thái tử điện hạ, đột nhiên cảm thấy thương hại cho nàng ta.
Bên cạnh Chu Sóc có một người phụ nữ đứng.
Chỉ là người phụ nữ đó quay lưng về phía ta, khiến ta không nhìn rõ dung mạo.
"Thái tử, tỷ tỷ sẽ sớm trở lại thôi.
"
Người phụ nữ đó định đưa tay chạm vào Chu Sóc, nhưng chưa kịp chạm đã bị Chu Sóc hất ra.
Chu Sóc dường như có chút chán ghét, vẻ ghê tởm trong mắt khó che giấu.
Sau khi thắp hương xong, Chu Sóc không nán lại lâu.
Chùa Ngọc An vốn là nơi hương khói thịnh, rất nhiều phu nhân tiểu thư nhà quyền quý đều thích đến đây thắp hương.
Không chừng trong đó có người quen của Chu Sóc.
Rõ ràng, Chu Sóc không muốn bất kỳ ai biết chuyện này.
Hắn đến rồi đi vội vã, chỉ để lại người phụ nữ kia ở lại chùa Ngọc An.
Không có Chu Sóc, người phụ nữ đó nhìn bài vị trước mặt, không nhịn được hừ lạnh một tiếng.
"Chỉ là một kẻ chết, vậy mà có thể chiếm giữ vị trí trong lòng hắn nhiều năm như vậy? Thật giống hệt mẹ ngươi c.
h.
ế.
t vì khó sinh, đúng là hồ ly tinh!"
Giọng điệu quen thuộc, cộng với những thông tin mà nàng ta vô tình tiết lộ.
Tim ta đập thình thịch.
Và người phụ nữ đó, dần dần quay người lại.
14
Tần Đồng.
Một trong số những người chị em của ta.
Tính kỹ ra, ông già trăng hoa của ta đã tạo ra cho ta mười mấy, hai mươi người anh chị em.
Còn Tần Đồng, là người đặc biệt nhất.
Bởi vì mẹ nàng ta là mối tình đầu của bố ta.
Năm đó, bố ta chơi trò "chàng trai nghèo yêu đương", cố tình che giấu thân phận.
Khiến mối tình đầu mà hắn tha thiết nhớ nhung lại chê nghèo yêu giàu, quay đầu gả cho một người giàu có ở địa phương.
Bố ta đau lòng tan nát, đồng ý hôn nhân thương mại với mẹ ta.
Sau đó bắt đầu trăng hoa, trong một khu chung cư cao cấp nào đó ở kinh đô, hầu như toàn là người tình bé nhỏ của hắn.
Mà mẹ của Tần Đồng, không biết bằng cách nào lại phát hiện ra sự thật này.
Rồi trơ trẽn tìm đến, sau khi sinh ra Tần Đồng, càng thêm vênh váo, hết lần này đến lần khác khiêu khích mẹ ta.
Khiến mẹ ta tâm trạng bất ổn, lúc sinh em trai bị băng huyết qua đời.
Nếu không phải bà nội ngăn cản, ông già mù quáng của ta, tám chín phần mười sẽ cưới ả ta vào cửa.
Trong mười mấy năm sau đó, ta vừa chăm sóc chị gái Tần Nặc nằm liệt giường vì tai nạn xe cộ do Tần Đồng gây ra, vừa tranh giành quyền thừa kế gia sản với đám anh chị em kia.
Còn Tần Đồng, ả ta là thủ phạm khiến chị gái ta trở thành người thực vật.
Vì vậy, ta điên cuồng tấn công ả ta.
Ả ta điên rồi.
Một đêm nọ, ả ta mất tích.
Ta cứ tưởng ả ta đã c.
h.
ế.
t ở xó xỉnh nào đó, không ngờ ả ta lại xuyên đến đây trước ta.
Oan gia ngõ hẹp.
Ở thời đại cổ xưa này, nơi mạng người bị phân chia sang hèn, sát ý trong lòng ta dường như càng thêm mãnh liệt.
Tần Đồng nhìn bài vị trước mặt, nhổ một bãi nước bọt.
Ta lạnh lùng nhìn tất cả những điều này.
Chị gái của Tần Đồng, người mà Chu Sóc đến c.
h.
ế.
t cũng không thể quên.
Là ai?
Chưa kịp để ta suy nghĩ kỹ, liền thấy Tần Đồng lấy từ trong n.
g.
ự.
c ra một miếng ngọc bội màu xanh nhạt.
Miếng ngọc bội đó, ta cũng có một cái.
Ta đã hiểu ra tất cả.
Bài vị kia, tám chín phần mười là của chị gái ta, Tần Nặc.
Bởi vì miếng ngọc bội trong tay ả ta là bảo vật gia truyền của Tần gia.
Tổng cộng có hai miếng.
Ta và chị gái đều là con gái ruột của Tần gia, lúc chúng ta sinh ra, bà nội đã tặng hai miếng ngọc bội này cho chúng ta.
Lúc đó ta xuyên đến đây, dung mạo đã thay đổi hoàn toàn.
Nhưng chỉ có miếng ngọc bội này vẫn luôn theo ta.
Đưa tay sờ miếng ngọc bội đeo trên cổ, giống hệt miếng trong tay Tần Đồng.
Miếng ngọc bội đó là của chị gái ta.
Mà chị gái ta đáng lẽ phải đang hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện.
Giờ lại xuất hiện trong tay Tần Đồng.
Những bí ẩn trước đó dần dần được hé lộ trong đầu ta.
Nụ cười trong mắt ta, từng chút từng chút lạnh đi.
15
Ta đã nhịn xuống.
Không lập tức xông ra chất vấn Tần Đồng.
Ta cần phải quay về suy nghĩ kỹ càng, làm sao để giăng ra một cái bẫy hoàn hảo để Tần Đồng nhảy vào.
Kẻ đã hại mẹ ta c.
h.
ế.
t vì khó sinh, lại hại chị gái ta bị tai nạn xe cộ hôn mê bất tỉnh này.
Ta tuyệt đối không thể tha thứ.