Đao Kiếm Thần Hoàng

May mắn Đinh Hạo đã là song mạch đại viên mãn Võ Thần cảnh, có thể nói là một chân đã bước vào Võ Tiên cảnh nên bị lực lượng vô hình khủng bố công kích vẫn bình an.

- Kỳ lạ, lực lượng khủng bố tập kích dường như chỉ có hiệu quả với ta, các thực vật hoa cỏ bốn phía không hề bị tổn thương.

Đinh Hạo nhìn kỳ hoa dị thảo xung quanh lắc lư theo gió rất là thoải mái, không hề bị lực lượng tập sát khủng bố lan đến.

Lực lượng đáng sợ này như có trí tuệ, biết chọn mục tiêu công kích.

Đinh Hạo thúc giục song ngư âm dương đồ hai màu trắng và vàng, kiếm trắng, đao vàng đến cực độ,t roa sáng rực rỡ bảo vệ quanh thần. Sau này Đinh Hạo triệu háon thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết ra, thần khí Luân Hồi Thiên Bàn lơ lửng sau gáy. Đinh Hạo lôi ra hết vũ khí bí mật chống đỡ lực lượng đáng sợ tập sát, từng bước chậm mà chắc tiếntới.

Đinh Hạo vững tin đằng sau nguy hiểm ẩn giấu bí tàng lớn. Một di tích lưu trữ từ thời đại tiên cổ sẽ chứa nhiều tin tức, có lẽ là huyền bí tiên cổ tan vỡ, điều dó cực kỳ quan trọng với Đinh Hạo.

Bên tai Đinh Hạo nghe tiếng thác đổ như có như không.

Lòng Đinh Hạo máy động đi dọc theo thanh âm.

Mỗi khi Đinh Hạo bước ra một bước sẽ để lại dấu chân sâu như thể cõng toàn bộ sức nặng nước biển hải vực thất hải.

Tiếng thác nước càng lúc càng khó ràng, lực lượng tập sát khủng bố càng gắt gao, như sấm chớp mưa rào công kích Đinh Hạo.

Đinh Hạo buộc phải thúc giục lực lượng âm dương mới mỏng manh dung nhập vào song ngư âm dương đồ hai màu trắng và vàng để đối kháng.

Bước chân Đinh Hạo chậm dần, từng bước một di chuyển tới trước.

Ngẫu nhiên người Đinh Hạo lảo đảo, tóc đen trên vai đứt lìa bay đi, gò má có vệt máu, bị lực lượng vô hình cắt.

- Đây là công kích gần như tiên lực, không lẽ đây là một chỗ trận pháp tiên nhân bày ra?

Đinh Hạo cẩn thận cảm nhận, làm hắn bi jthương đã vượt phạm trù thần ảnh. Đinh Hạo không ngờ trong di tích tiên cổ có lực lượng tiên.

Đây là một tiên trận loại giết chóc, qua bao nhiêu năm tháng vẫn phát huy tác dụng, có thể thấy lúc nó còn đầy đủ khủng bố biến bao. Đinh Hạo suy đoán năm tháng xói mòn làm uy lực trận pháp tiên nhân suy giảm nên hôm nay hắn mới đối kháng được, từng bước vào sâu hơn. Nếu là lúc xưa thì cỡ Đinh Hạo sẽ bị giết ngay.

Kiếm Tổ lên tiếng:

- Cẩn thận, ta cảm giác không ổn.

Trong giọng nói của Kiếm Tổ chất chứa kích động, kính sợ như nhớ lại ký ức đã mất.

Đao Tổ cũng nói:

- Hình như chúng ta đang bị ai rình rập, không lẽ thế giới này trừ ma vật ngủ đông trong hắc ám ra vẫn còn tiên tồn tại?

Đinh Hạo im lặng.

Đinh Hạo hết sức thúc giục các loại vũ khí bí mật chống đỡ lực lượng giết chóc từ tiên trận, hay có tiên khí giết chóc xuyên qua nhiều tầng phòng ngự để lại dấu vết cạn trên làn da Đinh Hạo.

Rốt cuộc phía trước có hơi nước ập vào mặt.

Một hồ nước không lớn xuất hiện trước mắt Đinh Hạo, nước trong veo. Bên góc hồ có màn nước bắn lên cao vài trăm thước nghiêng hơn một nửa mặt hồ rồi lại rơi xuống, như cây cầu nước lấp lánh lại như có con rồng bạc từ trên hồ bay lên, đuôi chưa ra khỏi mặt nước cái đầu đã chúi xuống, cực kỳ xinh đẹp.

Trong hồ nước có mấy chục cái bóng bơi lội cực nhanh, đôi khi nhảy ra khỏi mặt nước, động tác ngay ngắn như đang nhảy điệu múa bí ẩn.

Đinh Hạo nhìn kỹ, lòng rất giật mình.

Bởi vì mấy chục bóng dáng là cao thủ giao nhân tộc, mỗi người thực lực lên đến thần cảnh, cực kỳ cường đại. Giao nhân tộc biểu diễn vũ đạo, mỗi một động tác đã luyện tập vô số lần, cực kỳ quen tay.

Tiếng cười êm tai như muôn chim hót trong u cốc phát ra từ ven bờ.

Đinh Hạo quay đầu lại, đầu óc trống rỗng.

Một tiên nữ tuyệt thế mặc váy trắng ngồi trên nham thạch ngân ngọc ven bờ. Chân trần trắng nõn xinh đẹp như ngọc đập hồ nước, vui vẻ xem cường giả giao nhân tộc biểu diễn múa trong nước. Tiên nữ rất đẹp, như điêu khắc bằng bạch ngọc, thuần khiết không tỳ vết, không bút mực nào tả xiết vẻ đẹp của nàng. Linh khí hút người, không dính bụi trần, làm người ta chỉ nhìn góc áo của nàng đã bị hút hồn sa đọa.

Cảm giác đầu tiên của Đinh Hạo là thế gian này có nữ nhân xinh đẹp như vậy sao? Nàng là tiên nhân?

Cùng lúc đó.

Kiếm Tổ hét to:

- Gặp quỷ gặp quỷ, sao nàng còn sống?

Trong giọng nói của Kiếm Tổ tràn ngập kinh ngạc.

Đao Tổ lắp bắp:

- Không đúng... Cái này... Sao có thể... Sao có thể như vậy?

Đao Tổ cũng cực kỳ kinh hoàng.

Cùng lúc đó, đại ma vương Tà Nguyệt meo kinh kêu một tiếng, lông trắng dựng đứng lên như con nhím màu trắng, lưng cong tựa cây cung kéo căng. Đôi mắt đại ma vương Tà Nguyệt tràn ngập kính sợ như có ký ức nào đó thức tỉnh trong óc.

Đại ma vương Tà Nguyệt hét to một tiếng:

- Mau... Trốn mau! Nữ nhân này là ma quỷ!

Đại ma vương Tà Nguyệt như gà mái già thấy con chồn, đôi cánh trên lưng vỗ đập, nó biếnthành ánh sáng bay ra ngoài.

- Ô, mèo con, thấy ta mà chạy gì? Ngươi đã quên năm tháng tuyệt vời chúng ta từng ở bên nhau sao?

Nữ nhân áo trắng đẹp như tiên nữ không dính bụi trần nở nụ cười tinh nghịch, vẫy tay một cái. Cơ thể đại ma vương Tà Nguyệt không kiềm được bay về, rơi vào lòng bàn tay tiên nữ áo trắng.

- Meo, bà điên, ngươi thả ta ra! Ta không quen ngươi, a a a! Meo meo!

Đại ma vương Tà Nguyệt điên cuồng vùng vẫy, đập cánh phành phạch, lông chim bay đầy.

- Ô, mèo con mọc cách, mập hơn trước, xúc giác càng tốt...

Ngón tay ngọc nhẹ vuốt ve, đại ma vương Tà Nguyệt ngoan ngoãn nằm trong ngực tiên nữ áo trắng.

Tiên nữ áo trắng dịu dàng nhìn đại ma vương Tà Nguyệt, cười tủm tỉm nói:

- Ngươi xem, lúc trước tốn bao nhiêu công sức bỏ chạy, bây giờ chủ động rơi vào tay ta. Hì hì, còn mọc cánh, là đồ thật không? Để xem có nhỏ được không...

Tiên nữ áo trắng giật cánh đại ma vương Tà Nguyệt, phát hiện không kéo đứt được kinh ngạc nói:

- Ủa? Là thật! Lúc trước ngươi ăn vụng Lưỡng Cực Tạo Hóa tiên quả của ta, giờ xem ra đã tiêu hóa xong. Ngươi nói xem nếu ta bỏ ngươi vào đỉnh nấu rồi thêm chút gia vị, làm ra một đỉnh long hổ đấu chắc chắn ăn rất ngon, ha ha ha ha ha ha! Cũng có thể hấp thu dược lực của Lưỡng Cực Tạo Hóa tiên quả đúng không?

Đại ma vương Tà Nguyệt vội vàng thanh minh:

- Meo, a di đà phật, meo không hề ăn vụng Lưỡng Cực Tạo Hóa tiên quả gì đó, moe không quen ngươi. Tiên nữ đã nhận sai người... A, không, nhận sai mèo!

Tiên nữ áo trắng bóp đầu đại ma vương Tà Nguyệt, cười tủm tỉm nói:

- Không tệ, giống y như trước, chỉ mập hơn chút.

Đại ma vương Tà Nguyệt căng thẳng:

- Nhận sai nhận sai, khẳng định là đã nhận sai, ta có khuôn mặt bình dân...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui